Hôm nay,  

Thơ Thơ

26/02/200800:00:00(Xem: 4065)

Xin Chúc Quê Hương Chén Rượu Mừng

Mẹ ơi, rộn rã, kìa, Xuân đến
Dưa hấu, cành đào, cặp bánh chưng
Dăm cội thủy tiên, vài chậu quất
Chao ơi, hương vị đã tưng bừng!
Nhưng mà giữa cảnh vui tươi ấy
Mẹ a, lòng con vẫn dửng dưng
Bởi lẽ xuân về, con lại nhớ
Một chiều xuân tím, lệ rưng rưng ...
Ôi chiều xuân ấy con xa mẹ
Vỡ tổ, chim non giữa bão bùng!
Mẫu tử đau thương sầu cách biệt
Tuổi hồng, lệ tủi nhỏ muôn chung!
Mùa xuân từ đấy không xanh nữa
Mà xám, mà đau đến tuyệt cùng!
Còn nỗi đau nào hơn mất mẹ
Giữa ngày mộng biếc, giữa mơ nhung"!
Thế mà con mất, ôi, đau xót ...
Mẹ bỏ con đi, chẳng ngập ngừng ...
Mẹ bỏ con đi, về với đất
Về miền vĩnh cửu, cõi vô chung!
Âm dương hai lối, đời ly cách
Từ đấy, sầu riêng cứ điệp trùng!
Và cũng từ làm thân tị nạn
Lòng con thêm nặng nỗi sầu chung

Mẹ ơi, rộn rã kìa, xuân đến
Xuân đến, mà con  dạ não nùng
Phần đau vì nỗi hờn vong quốc
Phần xót quê hương vẫn mịt mùng
Phần tủi cho mình thân lạc xứ
Phần thương mộ mẹ giữa người dưng
Sớm hôm, ai có lòng nhang khói
Hay đã hoang vu cảnh núi rừng"
Cỏ có mọc cao che khuất lối
Ảnh còn xinh đẹp mắt màu nhung"
Mẹ ơi, tết đến, con buồn quá
Nhớ mẹ trời ơi, nhớ lạ lùng
Trên cõi trần gian từ vắng mẹ
Là đời vắng cả chữ bao dung!
Là con thấy rõ người muôn mặt
Thấy lối nhân gian lắm chập chùng
Thấy những mỹ từ che hiểm độc
Thấy đời khan hiếm khách trung dung
Hôm nay với mẹ, lời tâm sự
Dốc cạn lòng con, giọt cuối cùng
Để có, mẹ ơi, Mồng Một Tết
Con chờ trong gió, tiếng thơ rung
Như mong đất nước ngày tươi sáng
Dân tộc vùng lên, tỏ chí hùng
Đập nát xích xiềng đang trói buộc
Quét đời cho sạch bọn tàn hung
Khi quê hết bóng loài lang sói
Ba cõi đồng ca khúc nhạc mừng
Rồi góp sức, tài xây tổ quốc
Và hàn gắn lại vết đau chung

Mẹ ơi, rộn rã kìa xuân đến
Mà nước mà dân vẫn khốn cùng
Dân chủ, nhân quyền còn tít tắp
Và người yêu nước vẫn lao lung
Chao ôi, mong quá, ngày quang phục
Xin mẹ linh thiêng giúp đỡ cùng
Để áng thơ con ngày tết đến
Không còn là lệ phải rưng rưng
Để con, một sáng về thăm mẹ
Giữa tiếng quân reo dậy núi rừng
Dưới lá cờ Vàng bay rợp biển
Trong giờ dân tộc được phùng hưng
Con quì trước mộ, hôn lên đất
Thắp một tuần nhang, giải lạnh lùng
Để thấy mùa xuân xanh đẹp mãi
Mùa xuân ngạo nghễ bóng Quang Trung!
Mùa xuân Tổ Quốc thôi hờn tủi
Dân tộc từ đây được lẫy lừng
Bốn biển năm châu đà nể mặt
Ba miền sông núi lại phồn hưng
Xuân này, mẹ ạ, giao thừa nhé
Con chúc quê hương chén rượu mừng!!!!

Ngô Minh Hằng

*

Thắp Cho Em Một Nén Nhang Thôi!

Tiếng lòng khi em phải vĩnh biệt anh, một người tình em yêu từ thuở mới mười ba, mười bốn...

Lửa lòng đã tắt anh ơi
Sao giờ nhóm lại để trời đất ghen
Đời em chìm nổi bao phen
Khen chê cũng lắm, đỏ đen cũng nhiều
Giá ngày xưa ấy đừng yêu,
Thì đâu hóa đá để chiều chiều mong...
Thương anh hơn cả đất trời
Mà sao xa cách muôn trùng biển khơi
Nát tan một đoá hoa rơi
Trời ơi sao nỡ hành tôi hỡi trời
Thôi thôi tôi nhận tại tôi
Có duyên không phận lôi thôi làm gì
Thôi thì tắt lửa quên đi
Kiếp sau anh nhé, ta về có nhau.
Tóc xanh nay đã trắng đầu
Cùng nhau chịu nhé khỏi đau "lòng người".
Chúc anh ngày mỗi xanh tươi
Vợ chồng hạnh phúc suốt đời bên nhau.
Còn em.... một chút bẽ bàng!...
Tưởng về" Thắp một nén nhang, em mừng!

Hoàng Mai

*
Chỉ Là Nuối Tiếc

Mười lăm năm nhiều đêm ta tỉnh giấc
Vẫn ngỡ đang mơ- mình ở đâu đây"
Bộ ván thân quen hay cảnh tù đày
Nghe lành lạnh tưởng chừng đêm xứ Huế
Nhìn thật kỷ mới biết là dương thế
Có lắm điều nghịch lý thật bất ngờ
Để cho người đang sống vẫn tưởng mơ
Vì bóng tối xóa tan tràn ánh sáng
Ta lại nhớ những tháng ngày hoạn nạn
Chào quân đoàn lần cuối để ra đi
Đường 7B mới thấy cảnh sinh ly
Sinh với tử- bụi tàn rơi hư ảo
Năm tháng chết- Cảnh tù đày ảo não
Mấy ngàn đêm thao thức đếm nhục thù
Nghiệm cuộc đời qua biến cố tháng tư
Ôn dĩ vãng nhớ lại ngày thơ trẻ
Cha mẹ đó – gánh đời đâu phải nhẹ
Ai cạnh kề săn sóc lúc tuổi già
Giặc về đây gây nên cảnh chia xa
Anh với chị đổi đời làm sao sống"!
Nhớ tình xưa- Bé gọi ta bằng chú
Dù tuổi đời đâu có kém gì nhau
Gọi chú xưng em nghe rất ngọt ngào
Bé nũng nịu- bé ghen hờn- vòi vĩnh
Thời chinh chiến- cuộc đời của người lính
Sống cạnh kề bên bom đạn hiểm nguy
Trong lòng ta luôn lo sợ cảnh chia ly
Nên rung động vẫn kiềm lòng nhận chịu
Bé thương ta nhưng làm sao bé hiểu
Ước mộng đời không phải dễ như mợ
...
Mười lăm năm đất lạ tuổi bây giờ
Đã trở úa- Lá thu vàng khắp ngõ
Tuổi dẫu muộn màng nhưng lòng vẫn nhớ
Chiến trường, tù ngục, cảnh cũ, người xưa
Bước đường đời những lúc nắng gió mưa
Nhớ cô cháu- Mắt đen huyền tha thiết
Cảnh thực đời dễ gì như mơ ước!!

Thy Lan Thảo

*

Mồng Năm

Mồng Năm còn tết không anh nhỉ"
Còn rộ hoa mai vàng sắc Nhà"
Em nhắc Mồng Năm thương chất-ngất
Thương hoài chữ Tết còn vang xa.

Á Nghi

*

Cây Úa Chờ Xuân

-Chị về, cưng gửi gì không"
Chị cho em biếu Thương Binh* ít quà
Vui xuân, quên cảnh mù lòa
Sang năm em lại bánh, trà gửi thêm

Chị hỏi: -Em đi có nhớ nhà"
Chị ơi em nhớ mỗi đài hoa
Thẹn-thùng trinh nữ bờ mi khép
Nghịch-ngợm mỗi lần tay lén thoa

Chị hỏi: -Em đem theo những gì"
Chị ơi theo mỗi bước em đi
Bụi tre, bó mạ xanh mùa cấy
Đất Mẹ thương hoài lắm lụy bi!

Chị bảo :-Sao em chẳng trở về"
Chờ xuân! Em nhắc lại lời thề
Bao năm rễ bứng lìa như thế
Xứ lạ đem trồng úa tái tê

Ý Nga

*

Gấc Mơ Thôi Vẫn Chỉ Là Giấc Mơ

Theo lời chỉ dẫn đêm qua
Anh tìm đến gặp lại người trong mơ
Phải chăng là chuyện tình cờ
Hay là số phận hẹn hò mà nên
Sáng nay anh đến nhà em
Bâng khuâng, không có người quen nơi này
Hỏi thăm gia chủ ở đây
Cũng không biết được "tên này" là ai!...
Hỏi người trong mộng đêm dài
Phải chăng em có ở ngoài trần gian"
Hay là từ chốn Niết Bàn"
Từ nơi Cung Quảng thanh nhàn xuống chơi"
Đêm thanh ở chốn cõi đời
Gặp chàng "Từ Thức" đang ngồi mơ Tiên
Bên chàng hoà hợp nỗi niềm
Níu lòng Tiên nữ mà quên đường về!...
Hoá thành cô gái "phố quê"
Để chàng tìm giữa bộn bề người ơi!
Làm sao nghe được tiếng lời"
Làm sao gặp được con người trong mơ"
Ngàn năm dẫu có bao giờ
Giấc mơ thôi vẫn chỉ là giấc mơ.

Thanh Tâm

*

Áo Trắng

Áo trắng ngẩn ngơ trước cổng trường
Giã từ thầy bạn cũ thân thương
Hàng me xanh ngắt buồn hiu hắt
Thả lá rơi rơi khắp dọc đường
Tiếng ve buồn gọi bạn lúc chiều buông
Cành phượng đỏ cháy bùng lên nỗi nhớ
Màu mực tím vẫn thêm từng trang vở
Những trang đời hé mở phía đường xa
Các bạn ơi! Tất cả chúng ta
Hãy bước tiếp tới chân trời rộng mở
Hành trang mang theo cả niềm thương nỗi nhớ
Hàng me xanh, cánh phượng đỏ, mái trường
Phút giây này, ôi! Biết mấy yêu thương.

Áo Trắng

*

Hoa Chùm Bao

Chuyện đời dài lắm dì ơi!
Ngàn năm bia miệng để lời khó thay
Con đang sống những tháng ngày
Thiếu tình mẫu tử, đầy vơi tình dì
Thương cha, dì mới theo về
Cha sang cầu cũng chỉ vì thương con
Nào ai cấm được nhân gian
Khi câu "dì ghẻ"... vẫn còn đâu đây
Đời sinh chiếc bánh đúc dày
Không xương nên bánh chịu lời mỉa mai
 
Đói lòng ăn nửa miếng khoai
Có dì, con bớt đêm dài mồ côi
Gọi dì thay mẹ, Mẹ ơi!
Suối vàng mẹ có nghe lời con chăng"
 
Đời thường gió táp mưa giăng
Con như chiếc lá giữa dòng trần ai
Dì đi chợ huyện sớm mai
Đầu làng con đứng đón hoài nắng trưa
Bánh đa bẻ miếng dì mua
Con nghe hơi mẹ truyền qua tay dì
 
Những đêm con sốt li bì
Ngọn đèn leo lét, dáng dì bao dung
Ngày vui con bước đến trường
Nghiêng nghiêng bóng mát dù hồng dì che

Trần Trí Thông

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Xuân Hà-Nội

1.
Tôi sẽ mời em thăm xuân Hà Nội
Khi hoa vàng rực rỡ khắp non sông
Có mẹ bên con, vợ sánh vai chồng
Vui ca bản Việt Nam ngày phục quốc.
Cùng với đồng bào ta cao ngọn đuốc
Làm lễ thượng kỳ ở giữa Thăng Long
Lá cờ vàng bay rợp khắp non sông
Trong nắng mới, chào mùa xuân rất mới
Có toàn quốc hân hoan hồn trống nổi
Trước đền Hùng thắp lại nén nhang thiêng
Trẻ đứng sau già, lễ tạ tổ tiên
Mừng đất nước thoát qua ngày khốn khó.
Ơi Hà Nội, khoảng trời tôi thương nhớ
Năm Cửa Ô thân mến quá trong lòng
Quan Trưởng, Cửa Nam, Cầu Giấy, Cửa Đông
Và Cửa Bắc lưu danh anh hùng bất khuất
Nửa thế kỷ hơn độc tài, tàn ác
Nước dân đau, Hà Nội đã kinh hoàng
Nhưng ngày ta về với Mẹ Việt Nam
Thì Hà Nội phải là mùa Xuân ngát.

2.
Tôi sẽ mời em đường hoa cùng chung lối
Đến Hồ Gươm tìm lại tuổi trăng đầy
Ngắm bóng rùa thần trôi giữa áng mây
Mà hãnh diện từng trang hùng quốc sử
Cầu Thê Húc đợi tình người viễn xứ
Về tìm mầu áo lụa tuổi hoa niên
Đến Hồ Tây tìm thanh khiết hương sen
Tiếng guốc mẹ tìm vang đường Quan Thánh
Qua Trấn Quốc rẽ vào Hồ Trúc Bạch
Ngắm liễu gầy tay hứng lá vàng rơi
Con đường kia về Phố Hiến em ơi
Đôi nhẫn cưới chờ ai nơi Hàng Bạc
Ơi Hà Nội trưởng thành muôn giòng thác
Đang tìm về với biển dựng mùa hoa
Như ta về với Mẹ Việt Nam ta
Bằng chính nghĩa bằng cờ vàng dân tộc
Mẹ Việt mừng con xanh giòng lệ ngọc
Tôi mừng đời hôn đất Mẹ rưng rưng
Pháo nổ cờ bay, toàn quốc tưng bừng
Quê tôi đấy thưa em, Xuân Hà Nội.

Ngô Minh Hằng

*

Ải Nam Quan Đâu Nhỉ!"
Đồng bào ơi! Ai buôn dân bán đất"
Ải Nam Quan, vùng chiến lược địa đầu.
Dâng cho Tàu, ôi quả thật là đau!
Còn đâu nữa! Nam Quan ngàn năm trước.

Hỡi các bậc sĩ-phu trong ngoài, nước,
Vì Tiền nhân xin cùng cất bước đi.
Đã hết rồi! Vận nước rất suy vi,
Chờ ai nữa! Ải Nam Quan đã biến
Ngô, Lê, Lý, Trần, Hậu Lê, Tân Nguyễn
Ải Nam Quan là cửa tử quân thù.
Trải bao triều phương Bắc vẫn còn trơ
Giặc khiếp sợ đâu dám liều bén mảng.

Thật quái quỉ, bọn phỉ quyền cộng sản,
Là tội đồ đã giết hại nhân dân.
Đất tổ tiên đem đi bán từng phần
Ai dân Việt không hận thù chứ nhỉ"

Giờ đã điểm xin đừng ai vị kỷ,
Chữ “đồng tâm” thuở “Hội Nghị Diên Hồng”
Cả trong, ngoài đặt chủ đích non sông,
Trên tất cả những lợi quyền riêng biệt.

Chỉ có thế mới là tình bất diệt,
Tình quê hương, tình không của riêng ai!!!

Vĩnh Nhất-Tâm

*

Sức Mạnh Tổng Hợp

Cộng Đồng Liên Bang Úc Châu
Biểu tình đòi lại chủ quyền quốc gia
Năm ngàn đồng bào gần xa
Biểu dương khí thế trước tòa ngoại giao
Việt Cộng bế cổng ra vào
Âm thanh vang dội đồng bào reo to
Đả đảo Việt Cộng thân Tàu
Âm thầm dâng đảo Hoàng Sa lâu rồi
Trường Sa Tàu đã nuốt trôi
Khoanh vùng biên giới rụng rời dân ta
Hôm nay Trung Cộng tung ra
Bản văn chính thức bể Đông chủ quyền
Việt Cộng thin thít lặng yên
Bài trò xúi dại Thanh Niên biểu tình
Đưa ra hải ngoại cố tình
Cờ vàng cờ đỏ chúng mình họp nhau
Bắt tay sức mạnh chống Tàu
Âm mưu lộ tẩy cò mồi lòi đuôi
Thanh niên quốc nội tiến lên
Mở ra trang sử dựng nền Tự Do
Tiền nhân để lại cơ đồ
Nghìn năm văn hiến cõi bờ Việt Nam
Ta không thể để Tàu bang
Vùng lên dẹp bọn Sói Lang độc tài. . .

Trần Bửu Hạnh

*

Mưu Mô Cộng Sản

Việt Cộng mưu mô khó thể dò
Gây bao hiểm họa lấy gì đo
Chen chân network tung hơi độc
Núp bóng online nhả khói mù
Hậu thế dân Nam không được lảng
Tiền đồ nước Việt phải nên lo
Cường quyền giặc Đỏ mau rời khỏi
Để được đồng bào xá tội cho...

Tuyết Trắng

*

Mưu Mô Hồ Phỉ

Hồ phỉ lừa dân lịch sử dò
Ghi điều gian trá miệng đời đo
Văn thơ lượm cắp vì lươn lẹo
Ý nghĩ quơ vay bởi mịt mù
Hậu sự nước Nam thôi bỏ mặc
Tiền đồ đất Việt chẳng cần lo
Lao nô Cộng Sản buôn nòi giống
Làm hại quê nhà bị rủa cho

Thanh Yên

*

Tự Do Tín Ngưỡng

Chúa dạy bác ái, Phật từ bi
Tự do tín ngưỡng, đảng "cho" thì
Tốt đời, đẹp đạo là phải biết
Đảng bảo phải nghe, chớ lầm lỳ

Đảng bảo phải nghe, chớ lầm lỳ
"Bác ta" đã dậy nhớ phải ghi
"Tu chùa, tu miếu... bằng chi đảng"
Công cướp đảng ta thế mới chì

Công cướp đảng ta thế mới chì
Tự do tín ngưỡng, tự do đi
Mau ra hải ngoại xin khẩn cấp
Tín đồ, đạo hữu... một tí ti

Tín đồ, đạo hữu... một tí ti
Bổn phận giảng rao, các anh thì
Đem lời Phật dạy, lời kinh thánh
Giúp đảng "háu ăn" chiếc bánh quy

Giúp đảng "háu ăn" chiếc bánh quy
Xin được nhiều hơn đảng cấp kỳ
Biểu dương anh trước toàn dân đói
Đẹp đạo, tốt đời dễ mấy khi

Đẹp đạo, tốt đời dễ mấy khi
Thẳng đường theo Phật, Chúa ích gì"""
Giá không nhà nước thông lý lịch
Thì các anh tu được mốc xì

Dân Nam

*

Đoá Kỳ Hoa

Ngưỡng mộ tiếng tăm đấu tranh cho dân chủ của Luật Sư Lê Thị Công Nhân

Khi biết em gốc người Gò Công
Ta nghe hoa nở rộ trong lòng
Em không áo lụa vờn son phấn
Mà lại mơ đời ước núi sông…

Em dáng yêu kiều tuổi mộng mơ
Không mơ hoa gấm ước duyên chờ
Ước câu Công Lý luôn bằng phẳng
Chữ Tự Do vàng sáng nét thơ…

Mấy năm đèn sách nên em hiểu
Luật lệ làm sao phải nghiêm minh
Tròn nghĩa Công Bằng- Liêm- Chính- Trực
Tuổi xuân nhi nữ- sắc hương tình…

Không thể xuôi tay trước bạo quyền
Buông lời chính trực sửa cân nghiêng
Đảng luôn bảo vệ cho quyền đảng
Nên đất trời Nam mới lụy phiền…

Em nói những lời thật chính tâm
Bạo quyền ngàn triệu chuyện sai lầm
Bao giờ có chịu mình ngược trái
Luôn dụng cường quyền bóp nghẹt dân

Em thản nhiên chịu trói, chịu còng
Lời em là ý của tâm lòng
Công bình, dân chủ em luôn nguyện
Dù phải đi trên lối lửa hồng!!

Trưng Triệu dũng uy danh nữ tướng
Bùi thị Xuân, Cô Bắc, Cô Giang
Đấu tranh khi bạo quyền đàn áp
Dù phải tù gông cũng chẳng màn…!

Em là một đóa kỳ hoa nở
Trái tiết trong thời loạn nhiểu nhương
Ta cảm phục em dù nhi nữ
Hào kiệt mày râu khó sánh bằng

Thy Lan Thảo

*

Làm Sao Thơ Em Ngọt"

Những con chim bên thềm
Đã về cùng nhau hót
Xuân càng vui-vẻ thêm
Chúng líu-lo cho ngọt!

Những cánh chim Việt-Nam
Vẫn còn bay tứ hướng
Hót u sầu ai cam,
Điệu thê lương ai hưởng"

Anh ơi đất dần mất
Chúng bán hết rồi anh
Bây giờ sông núi cắt,
Tay chúng vấy máu tanh

Tổ-tiên ta gìn giữ
Từng tấc đất cho mình
Anh nghe gì không chứ"
Sao anh nỡ lặng thinh"

Em nghe từng tấc đất
Cũng trổ từng niềm đau
Rồi nhà Nam dần chật,
Dân mình sẽ về đâu"

Những cánh chim bên thềm,
Đã về cùng nhau hót.
Em, cánh chim nhà Nam
Lời thơ sao cho ngọt"

Ý Nga

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

HỎA LÒ

Giầy dép thu, bắt đi đất
Giấy giẻ vệ sinh, vất tất
Hỏa lò gần Trung ương nhất
Con người gần con vật nhất!


TÊN HỀ

Chân đi dép lốp
Mồm đốt đô la
Bác Hồ chúng ta
Kịch gia xuất sắc!


THẦN HỔ

Ôi hổ đó đáng thờ như thần hổ
Chớp nhoáng vài giây tạt chết bốn bò!
Thịt lại có mùi, công an đành bỏ
Hổ chẳng miếng nào, tù được bữa no!
Từ bữa đó, tù gọi tôn là Bác Hổ
Vẽ chân dung người rõ đẹp, rõ oai
Đem đóng treo lên ở phía cửa ngoài
Thay Bác Hồ, ai cũng chán tận mang tai!


CẮT DẠ DÀY

Cắt dạ dày, đầy xà lim
Ngỡ là thơ phải chết chìm
Sống bằng óc, sống bằng tim
Thơ vẫn tỏa sáng xà lim!


NHỮNG MẢNH MỘNG TÌNH

Tất cả những mảnh mộng tình đau nhức
Ngập vào tim, mưng tấy lấy không ra
Lý trí của tôi - Người bác sĩ già
Vết dao kéo nhiều phen, đành bất lực

NGUYỄN CHÍ THIỆN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.