Hôm nay,  

Thơ Nguyễn Quốc Thái

09/02/201100:00:00(Xem: 13777)

1

Thi sĩ và thập giá nhà thơ Huế 2010

Tự do! Tự do!
Tai hoạ của niềm tin vụng dại
Ập xuống
Không kịp hôn từ giã


Tự Do - Ly Cà Phê
Đen Nhỏ


Em đang tập quên anh dần,
phải không, ly cà phê đen nhỏ
Khỏi thăm hỏi sớm mai,
khỏi chiều hôm tạm biệt
Khỏi chăm bẵm kỷ niệm,
khỏi nâng niu những hẹn hò cuống quýt
Khỏi Hà Nội dắt nhau đi trong gió rét,
sương mù vật vã
Khỏi bát phở nóng cháy tay,
khỏi nhìn nhau xôn xao nghiêng ngả
Khỏi cong người lên làm sóng vỗ,
khỏi sân bay bịn rịn nghẹn ngào
Khỏi tỉa nhánh ước mơ
Khỏi, khỏi, khỏi.
Trạm cuối rồi, chẳng còn chi nhớ anh
Em đang tập quên dần anh Cũ càng, xa lạ
Phải không Tự Do, ly cà phê đen nhỏ
Cháy môi anh.
IX.2008


Nhớ Vương Đức Lệ
Từ Cà phê 27 với Nguyễn Khắc Nhân

Chỗ bạn ngồi xưa, ta ngồi lòng rướm máu
Mây cũng đau nhăn nhúm lưng đèo
Nơi ấy, trên đồi cỏ quạnh hiu,
bạn nằm nhìn trăng sao
nhớ quê nhà yêu dấu

Quê nhà! Quê nhà!
Lòng ta cũng xót xa như bạn
Cắn môi hoảng hốt
Chỉ còn tiếng gió màu cà phê
Thì thầm với chúng ta
Lời tiếc nuối.


Chiều Tháng Tư
ở Bến Bạch Đằng


Buổi chiều trần truồng
bơi qua sông sang bờ bên kia
Tiếng chuông nhà thờ tha thẩn trong công viên
Ly cà phê nóng uống chung không hết
lấy gì làm vốn nhớ nhau

Ngày chia tay chỉ có tiếng còi tàu ngoái nhìn anh
Những sợi tóc đẫm nắng như tổ chim trong gió
Sayonara. Bon voyage. Tình yêu dấu.


Vô Đề

Như lửa bỏng trong tay
Gió gầm trên đồi cát
Như biển giận quay đi

Công viên đầy tháng chạp
Như mắt em thơ ngây
Quay đời anh chóng mặt
Như Sài Gòn rét mướt
Tiếng sóng gọi đâu đây...


Cali, XII.1994


Gặp người xưa, vết thương chưa...
Nắng bay vàng phố
sầu vơ tôi về.


Ví Dụ,
Ví Dụ...


Tổ quốc rách tả tơi, chúng ta đừng phung phí
hy vọng vào nhịp đập có được
Nơi những tên robot - nói ra thật xấu hổ
Tiếng sóng ngằn ngặt niềm hối tiếc
phả vào trí nhớ mỗi ngày
Chậm một nhịp chúng ta mất nhau

Và mất nhau, mất nhau
Tai họa của niềm-tin-vụng-dại đổ ập xuống
không kịp hôn từ giã.
Đừng tin, anh nói với em
về những hoang tưởng và dọa dẫm
Một mình thôi chưa đủ đâu
Trong cơn bão lũ đối - xử - hoang - dã
Anh thì thầm với em Tự Do, Tự Do.

Nơi góc phố đó, màu cà phê sữa tuyệt đẹp,
anh nhớ em đau đớn
Nhớ những lúc chúng ta kể cho nhau nghe
Về hy vọng quê hương hồng hào khỏe mạnh
Về một hy vọng nhỏ bé được ngồi với nhau
bên cửa sông Nhật Lệ
Nghe tiếng chuông Tam Tòa
tung tăng khúc khích
Về một khước từ tuyệt vọng.

Tự Do! Tự Do!
Còn lâu anh mới mất em
Ví dụ như cơn mưa chiều
cần thiết cho Sài Gòn bao nhiêu
Ví dụ, ví dụ. Anh biết nói với em sao đây
Đôi mắt thăm thẳm hoảng hốt mùi vị Tự Do
Rối mù những mơ ước.

Hãy gửi cho nhau những đốm hy vọng, đừng quên
Đừng quên nỗi khát khao của những câu thơ này
Treo lơ lửng trong khát vọng Tự Do.
Và em có nghe gió đưa về mùi hoa cúc


Sài Gòn yêu dấu, XII.2010
Nguyễn Quốc Thái


2-content

Bản vẽ Duy Thanh 2010

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo tác giả (Zhang Xiaoming, PVS* chú thích)), công tác chánh trị đóng một vai trò trong việc giải tỏa những hoài nghi của các lính hải quân và không quân khi so sánh lực lượng chiến đấu của họ chống đối thủ Việt Nam đuợc trang bị tốt hơn (do viện trợ Liên Sô và cơ khí cùng vũ khí gốc Mỹ do Việt Nam Cộng Hòa để lại).
Tôi là một người Việt Nam tị nạn đến nước Mỹ 34 năm trước. Nếu như tôi đến ngày hôm nay, có lẽ tôi đã bị xua đuổi.
Trong lịch sử nhân văn khoảng 4.000 năm trở lại, con người đã bước qua những giai đoạn thông tin và truyền thông đại chúng từ thấp đến cao về số lượng; nhưng cũng trong nhiều trường hợp, từ cao đến thấp về chất lượng.
Trên thế giới cả thời kỳ Chiến Tranh Lạnh đến hậu Chiến tranh Lạnh như hiện thời chưa có vị tổng thống, thủ tướng, lãnh đạo quốc gia nào, và chưa có vị tổng thống Mỹ nào tố Cộng, đả kích chủ Nghĩa Xã hội tức CS như TT Trump, tổng thống thứ 45 của chánh quyền Mỹ.
LONDON - Kế hoạch Brexi điều chỉnh sửa đổi sau cùng của UK vừa được Thủ Tướng Johnson chuyển giao trong ngày 3 tháng 10, kèm theo văn thư 4 trang gửi chủ tịch ủy hội Liên Ậu (EC) Jean-Claude Juncker, tựa đề thư là dòng chữ đại ý “Một thỏa hiệp công bằng và hợp lý”.
PARIS - Vào ngày 3 tháng 10, 1 hung thủ đã đâm chết 4 người bên trong Bộ chỉ huy cảnh sát của thủ đô Pháp, gồm ba cảnh sát viên và một nhân viên hành chính. Một người nữa bị thương nặng, đang được điều trị tại bệnh viện.
MOSCOW - Vào ngày 2 tháng 10, Nguyên thủ Nga Putin vui miệng chế diễu khi nói tới khủng hoảng tại thủ đô Hoa Kỳ, pha trò về khả năng quấy rối cuộc bầu cử 2020.
ISTANBUL - Nhân ngày giỗ đầu của ký giả Khashoggi, nạn nhân đàn áp của vương triều Saudi Arabia, vị hôn thê Hatice Cengiz tuyên bố: các định chế quốc tế phản ứng không đủ để quy trách nhiệm chế độ Riyah trong vụ thảm sát và phi tang thi thể.
BAGHDAD - Vào ngày 3 tháng 10, bất ổn tiếp diễn qua ngày thứ 3 tại Iraq.
NEW DEHLI - Sức tăng GDP của Ấn Độ là gần 7% nhưng xã hội đầy nghịch lý, trong đó có vấn đề về vệ sinh và an toàn.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.