Hôm nay,  

Thơ Trần Nguyên Đán

09/02/201100:00:00(Xem: 12457)

1
tôi mặc hai ba áo, bốn quần, một mũ mà run rẩy


Tôi Kiếm Chuyện Gây Sự
Với Cả Thế Giới


rất ít khi tôi thức dậy mà cảm thấy
hòa thuận với bầu trời
tôi sẵn sàng gây sự với cây cối
chọc tức lũ chim chóc
đôi khi đá vào gối
ném mặt trời vào closet
thọc vào nách của bông hoa mới nở
làm những trò rất nhố nhăng
hy vọng thấy cái gì mới
thấy mọi thứ vẫn như cũ
thấy tôi cũ rích
cả một đám toàn là đồ cũ
trong một thế giới mới được đánh bóng
một đám những ly tách cổ điển
chưng trong viện bảo tàng
ngó ra đường phố mới
không bằng lòng với vẻ sáng loáng
của chiếc xe mới
chỉ trích căn nhà năm phòng ngủ
trên bãi biển laguna beach
giận dữ với cả mùa thu đáng thương ở maine
lăn lộn dưới giấc ngủ muộn
cào cấu vẻ thản nhiên đáng ghét của mặt hồ

rất ít khi tôi hài lòng
tôi luôn phiền muộn và rắc rối
có khi tôi tưởng mình là cả thế giới
khi thọc một ngón chân vào ngôn ngữ thế giới
thật ra thế giới không biết gì tôi
thành phố tôi đang sống cũng chẳng biết gì tôi
ngay cả người hàng xóm
chính tôi cũng chẳng biết mình là ai
chiếc gương soi gọi tên tôi là sự bất hạnh
nỗi bồn chồn thao thức
của chiếc đồng hồ cũ không ai xài nữa
đã tắt thở còn mếu máo khóc

sáng nay bầu trời xám như buổi chiều
tôi thức dậy và nhăn nhó tự hỏi
sao không có một bông hồng nào cắm trong lọ
người ta đi đâu cả
để lại một mình tôi
lạc hậu với những thứ quen thuộc hàng ngày
tôi thò tay vào ngăn đá tủ lạnh
và thấy tôi thật đáng kiếp
với trái tim đã bị đông cứng


Tôi Đi Cùng Vài Người Đến
Thành Phố San Francisco


tặng bạn Từ

tôi thấy họ đi qua,
những người mặc áo ấm dù trời còn ấm
ngậm điếu thuốc phong cách việt nam ngày xưa
trong một thành phố mỹ
cả vài người không ngậm điếu thuốc
ngậm cái gì đó giống
như một viên đạn còn sót sau chiến tranh

tôi chạy theo họ qua con phố polk street
chui vào phòng vẽ bỏ hoang

nhìn giống nhiều nỗi buồn cộng lại và nhân lên
mọi người không dám nói chữ buồn
vì sợ nỗi buồn sẽ bị chẻ đôi
như sợi tóc bạc ngoắc ngoẻo trên trán

tôi một mình quay lại san francisco
chiều hôm qua và trở về sáng nay
trong đêm tôi mở trừng mắt nhìn
một vệt màu đỏ được phóng to hết cỡ
trong một trang báo xuân vừa được gởi đến
vệt màu có hình ảnh những người còn sống
và người không còn sống nữa

tôi ngồi xuống nghỉ chân bên đường
trong khi họ đi tiếp
họ đi khoan thai
như lâm ngữ đường đi dạo trong tuyết
tôi mặc hai ba áo, bốn quần, một mũ
mà run rẩy
như những bông hoa leo run rẩy bên thành cửa

khi những người này quay trở lại
tôi nhìn thấy quá khứ chiếu sáng trong mắt họ
những nụ cười bẽn lẽn pha lẫn luyến tiếc
dường như họ vừa đi vừa chạy
san francisco cố gắng rượt theo
nhưng họ đã khuất vào quán vắng.


Tôi Đã Khóc
Và Vĩnh Biệt Nó


tôi thức dậy mồ hôi ướt áo
và đêm texas yên tĩnh
tôi hoảng hốt quay tìm giấc mộng
nhưng nó đã qua đời
tôi còn nhớ rõ rằng một chiếc xe
ambulance đến và chở nó đi
giấc mộng tôi
chết yên lặng như một giấc ngủ
tôi còn nhớ rõ rằng
tôi đã khóc và vĩnh biệt nó

tôi loạng choạng ngồi dậy
với một chân cụt
và một tay gẫy
cái gì trong tôi bây giờ dường như
chỉ còn một nửa
cũng chỉ một nửa bóng
trên đường khuya
tôi lăng xăng đi đứng
bằng nửa trái tim của con rối nước
và nửa kia trong cơn hấp hối

tôi muốn phân trần với thế giới
rằng đó không phải là tôi
là cái gì đó của người khác muốn nói
khi tôi nghe tiếng hát của susan boyle
có âm hưởng tiếng khóc
trong tiếng sóng của biển chết, khóc
vì chờ đợi một điều
không bao giờ đến
tôi, đã thao thức mãi
cho đến khi ngủ lại

tôi đứng dậy đi một vòng quanh nhà
để tiễn biệt giấc mộng chết
tôi mừng vì tôi không quá buồn
như tôi nghĩ
tôi chậm chạp quay lại đêm
đốt một que diêm
soi vào tối
và đột nhiên
khóc
không một ai dỗ được


2-content
Bản vẽ Duy Thanh 2010

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau 3 ngày yên lặng theo dõi, hôm thứ Sáu 16/8, người phát ngôn bộ ngoại giao VN-bà Lê Thị Thu Hằng lên tiếng phản đối việc TQ tái diễn vi phạm nghiêm trọng, đưa các tàu chiến trở lại khu vực đối đầu từ hôm 13/8
Những cuộc biểu tình khổng lồ đang diễn ra tại Hồng Kong đang bước qua tuần lễ thứ 12.
Việt Nam đã phạm một sai lầm chiến lược là từ bỏ quyền phủ quyết / Veto Power, một điều khoản hết sức quan trọng đã có trong Hiệp Định Ùy Ban Sông Mekong 1957 (Mekong River Committee) vì Việt Nam là một quốc gia cuối nguồn
việc Tập Cận Bình đàn áp lan rộng đối với xã hội dân sự và đề cao tệ sùng bái cá nhơn đã làm thất vọng nhiều nhà quan sát, cả người trong nước lẫn dư luận người nước ngoài
Tập sách mỏng nhưng nặng ký Kinh Pháp Cú Tây Tạng do Nguyên Giác dịch và ghi nhận đến với tôi không gây bất ngờ vì Nguyên Giác viết về những vấn đề có tính cách chuyên sâu về Phật giáo cũng đã nhiều.
Đại diện Nghĩa Sinh Sài Gòn, Phước Tuy, Phan Thiết, Bình Dương cùng với Huynh Trưởng Nghĩa Sinh từ Hoa Kỳ đã về dự lễ sinh nhật, kỷ niệm 56 năm thành lập Nghĩa Sinh.
Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc đã tuyên bố năm 2011 là năm quốc tế về rừng để báo động về sự tàn phá rừng một cách đại quy mô với trung bình 350km2 rừng bị mất đi mỗi ngày, làm tổn thương sự đa dạng sinh học và làm tăng thêm sự sưởi nóng toàn cầu.
Các nhà hiền triết Hi Lạp cổ đại, từ Platon đến Socrate xem Nước là nguồn gốc của mọi nguồn gốc.Theo Phật giáo thì vũ trụ do bốn cái lớn trong vũ trụ: đất, nước, gió, lửa, còn gọi là Tứ Đại. Triết học Trung Hoa cho rằng nước là một trong năm yếu tố gọi chung là Ngũ hành: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ.
Trái đất ta ở có sông ngòi, có biển cả, có núi non, có thung lũng; nhưng trên hết có đất . Đất giúp cây cối có thể bám rễ vào, đất giữ được nước đủ thời gian để rễ cây có thể hút được nước nuôi thân, nuôi lá, nuôi hoa.
Xin gởi đến các bạn bài viết của con gái chúng tôi là Ngyễn Ngọc Lan Châu viết tại Montréal năm 1989. lúc cháu được 14 tuổi và đang học high school 4 trường trung học Lemoyne d'Iberville, Longueuil., Quebec, Canada.Bài viết ESSAY được nhà trường chọn đăng trong quyển REFLECTION 89. A LITERARY ANTHOLOGY của trường nói trên.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.