Hôm nay,  

Thơ Trần Nguyên Đán

09/02/201100:00:00(Xem: 12416)

1
tôi mặc hai ba áo, bốn quần, một mũ mà run rẩy


Tôi Kiếm Chuyện Gây Sự
Với Cả Thế Giới


rất ít khi tôi thức dậy mà cảm thấy
hòa thuận với bầu trời
tôi sẵn sàng gây sự với cây cối
chọc tức lũ chim chóc
đôi khi đá vào gối
ném mặt trời vào closet
thọc vào nách của bông hoa mới nở
làm những trò rất nhố nhăng
hy vọng thấy cái gì mới
thấy mọi thứ vẫn như cũ
thấy tôi cũ rích
cả một đám toàn là đồ cũ
trong một thế giới mới được đánh bóng
một đám những ly tách cổ điển
chưng trong viện bảo tàng
ngó ra đường phố mới
không bằng lòng với vẻ sáng loáng
của chiếc xe mới
chỉ trích căn nhà năm phòng ngủ
trên bãi biển laguna beach
giận dữ với cả mùa thu đáng thương ở maine
lăn lộn dưới giấc ngủ muộn
cào cấu vẻ thản nhiên đáng ghét của mặt hồ

rất ít khi tôi hài lòng
tôi luôn phiền muộn và rắc rối
có khi tôi tưởng mình là cả thế giới
khi thọc một ngón chân vào ngôn ngữ thế giới
thật ra thế giới không biết gì tôi
thành phố tôi đang sống cũng chẳng biết gì tôi
ngay cả người hàng xóm
chính tôi cũng chẳng biết mình là ai
chiếc gương soi gọi tên tôi là sự bất hạnh
nỗi bồn chồn thao thức
của chiếc đồng hồ cũ không ai xài nữa
đã tắt thở còn mếu máo khóc

sáng nay bầu trời xám như buổi chiều
tôi thức dậy và nhăn nhó tự hỏi
sao không có một bông hồng nào cắm trong lọ
người ta đi đâu cả
để lại một mình tôi
lạc hậu với những thứ quen thuộc hàng ngày
tôi thò tay vào ngăn đá tủ lạnh
và thấy tôi thật đáng kiếp
với trái tim đã bị đông cứng


Tôi Đi Cùng Vài Người Đến
Thành Phố San Francisco


tặng bạn Từ

tôi thấy họ đi qua,
những người mặc áo ấm dù trời còn ấm
ngậm điếu thuốc phong cách việt nam ngày xưa
trong một thành phố mỹ
cả vài người không ngậm điếu thuốc
ngậm cái gì đó giống
như một viên đạn còn sót sau chiến tranh

tôi chạy theo họ qua con phố polk street
chui vào phòng vẽ bỏ hoang

nhìn giống nhiều nỗi buồn cộng lại và nhân lên
mọi người không dám nói chữ buồn
vì sợ nỗi buồn sẽ bị chẻ đôi
như sợi tóc bạc ngoắc ngoẻo trên trán

tôi một mình quay lại san francisco
chiều hôm qua và trở về sáng nay
trong đêm tôi mở trừng mắt nhìn
một vệt màu đỏ được phóng to hết cỡ
trong một trang báo xuân vừa được gởi đến
vệt màu có hình ảnh những người còn sống
và người không còn sống nữa

tôi ngồi xuống nghỉ chân bên đường
trong khi họ đi tiếp
họ đi khoan thai
như lâm ngữ đường đi dạo trong tuyết
tôi mặc hai ba áo, bốn quần, một mũ
mà run rẩy
như những bông hoa leo run rẩy bên thành cửa

khi những người này quay trở lại
tôi nhìn thấy quá khứ chiếu sáng trong mắt họ
những nụ cười bẽn lẽn pha lẫn luyến tiếc
dường như họ vừa đi vừa chạy
san francisco cố gắng rượt theo
nhưng họ đã khuất vào quán vắng.


Tôi Đã Khóc
Và Vĩnh Biệt Nó


tôi thức dậy mồ hôi ướt áo
và đêm texas yên tĩnh
tôi hoảng hốt quay tìm giấc mộng
nhưng nó đã qua đời
tôi còn nhớ rõ rằng một chiếc xe
ambulance đến và chở nó đi
giấc mộng tôi
chết yên lặng như một giấc ngủ
tôi còn nhớ rõ rằng
tôi đã khóc và vĩnh biệt nó

tôi loạng choạng ngồi dậy
với một chân cụt
và một tay gẫy
cái gì trong tôi bây giờ dường như
chỉ còn một nửa
cũng chỉ một nửa bóng
trên đường khuya
tôi lăng xăng đi đứng
bằng nửa trái tim của con rối nước
và nửa kia trong cơn hấp hối

tôi muốn phân trần với thế giới
rằng đó không phải là tôi
là cái gì đó của người khác muốn nói
khi tôi nghe tiếng hát của susan boyle
có âm hưởng tiếng khóc
trong tiếng sóng của biển chết, khóc
vì chờ đợi một điều
không bao giờ đến
tôi, đã thao thức mãi
cho đến khi ngủ lại

tôi đứng dậy đi một vòng quanh nhà
để tiễn biệt giấc mộng chết
tôi mừng vì tôi không quá buồn
như tôi nghĩ
tôi chậm chạp quay lại đêm
đốt một que diêm
soi vào tối
và đột nhiên
khóc
không một ai dỗ được


2-content
Bản vẽ Duy Thanh 2010

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chính sách Quốc phòng “3 không” nguy hiểm của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã lây qua đời sống người dân, cán bộ và đảng viên, báo hiệu thời kỳ liệt não vô cảm trước kẻ thù Trung Cộng.
Dòng thời gian vẫn âm thầm trôi qua, bốn mùa nối tiếp. Họ vẫn âm thầm như những con chim ẩn mình chờ chết. Thời gian không đợi ai bao giờ
Nỗi lo thiếu thủy sản… Báo Tiền Phong kể: Các nhà máy chế biến thủy sản thiếu nguyên liệu trầm trọng…
Từ hôm dời vào Landon Ridge Independent Living cho đến nay, thỉnh thoảng đi ngang phòng 212, ông Nhân nghe văng vẳng tiếng Violon với những tình khúc buồn như tâm hồn và xưa như khoảng đời tươi đẹp đã qua của ông. Đôi khi ông Nhân muốn hỏi nhân viên văn phòng về tiếng đàn ở phòng 212
Vào lúc 11 giờ 15 phút sáng ngày 14 tháng 11 năm 2019 Ty Cảnh Sát Garden Grove đã nhận được một cú điện thoại về phá hoại xảy ra bên ngoài phòng giặt đồ công cộng tại địa chỉ 11319 Parkgreen Lane
Một buổi trưa đẹp trời, ông bà Giáo Sư Phạm Cao Dương và Khánh Vân đến thăm, mang tặng vợ chồng tôi một món quà quý giá và thật ý nghĩa! Đó là Tuyển Tập "SIÊU QUỐC GIA VIỆT NAM tại hải ngoại và HIỂM HOẠ BẮC PHƯƠNG" mới vừa in xong!
Vụ 39 người Việt chết trong xe container trên đường vượt biên đến Vương Quốc Anh đã đánh động lương tâm loài người, nhất là người Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước.
Hôm qua đã vào tiết “Lập Đông”, nắng Thu đã nhạt trên những hàng phong trơ xương lá, cái lạnh đã len qua áo khoác vào tận trong ngực.
Tin về cái chết của 39 người Việt, được tìm thấy trong một xe thùng chở hàng đông lạnh tại khu công nghiệp ở Essex, Vương quốc Anh đã gây xúc động và được dư luận thế giới quan tâm trong hai tuần qua.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.