Hôm nay,  

Blog: Lực Mềm Xói Mòn CS

9/27/201400:03:00(View: 8816)
Nhà văn Phạm Viết Đào mãn hạn 15 tháng tù, đã được tự do ngày 13/09/2014. Tội danh CS chụp mũ cho Anh là «lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân». Việc làm chánh đáng của nhà văn yêu nước thương dân này là, đã lập ra ba trang blog để viết và đăng tải những bài nói lên sự thật là, Đảng, Nhà nước xâm phạm quyền lợi hợp pháp của tổ chức, công dân VN. Có một hiện tương lạ, CS càng ngày càng «dấn sâu vào chế độ độc tài» như tổ chức Phóng viên không biên giới (RSF), trụ sở tại Paris nhận định, thì người Việt yêu nước, thương dân, càng vận dụng tiến bộ khoa học kỹ thuật tin học như phát huy blog thành một quyền lực mềm để chống độc tài. Trả lời phỏng vấn của RFI, Anh Phạm viết Đào công khai nói, Anh sẽ tiếp tục viết blog. Anh Nguyễn Xuân Nghĩa cũng vừa mãn hạn 6 năm tù vì đã dùng blog nói lên sự thật Đảng Nhà Nước xâm phạm quyền người dân và bị CS chụp mũ về tội «tuyên truyền chống Nhà nước». Ra tù Anh nói cũng tiếp tục viết blog, như hàng loạt người đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN; người này ngả thì người kia tiến tới. Nên Đảng Nhà Nước CSVN độc tài đảng trị rất thù và sợ những người Việt yêu nước sử dụng blog như một quyền lực mềm đang xói mòn, lung lay tư tưởng, chủ nghĩa và chế độ CS trong nước hiện giờ. Ở Việt Nam, ở Trung Quốc CS cũng vậy, blog phát triển rất mạnh.

Đảng Nhà Nước CS Hà nội có công an đông như kiến cỏ trang bị tận răng, cái gì cũng dám làm dù trái pháp lý, đạo lý, ác độc nhứt. CS Hà nội tuy có hàng ngàn “báo đài” làm loa tuyên truyền cho Đảng Nhà Nước. Nhưng CS Hà Nội thua anh chị em bloggers. Tiêu biểu như Blogger VN đã phá vỡ âm mưu thủ đoạn của CS trong việc dàn dựng vụ án mua dâm để ám hại Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ khi còn trong nước. Báo đài của Đảng Nhà Nước tiếp tay với công an của Đảng Nhà Nước bôi tro trét trấu Ls Hà Vũ, loan tải tin bắt Luật sư về tội “quan hệ bất chính với phụ nữ”, bêu xấu bằng hình trên báo chí “trong trạng thái cởi trần, chỉ mặc mỗi quần lót, ở cùng phòng với một phụ nữ”. Một nhà đấu tranh chánh trị mà va vào hai chữ t” tình, tiền thì sẽ tù và tiêu rồi. Kể ra cái trò chụp mũ, chơi dơ, đánh đối thủ dưới lưng quần này của CS ác độc thiệt.

Nhưng mưu thâm thị hoạ diệt thâm. Chỉ một hai ngày sau, dân blog VN chỉ với bộ óc, con tim, và tiến bộ khoa học kỹ thuật tin học đã “lật tẩy” nhà cầm quyền, vạch trần trò chơi dơ dáy ghép hình một cách thô thiển của CS. Dân blog trình bày cho toàn dân, “chỉ cần copy hai bức ảnh mà cơ quan điều tra cung cấp cho báo VietNamNet, bấm chuột phải lên ảnh và chọn “Properties”, chọn “Details” thì sẽ phát hiện ra bức ảnh đã được chỉnh sửa bằng… photoshop, trong đó có một thông tin khá thú vị là bức ảnh được chụp vào ngày 14/2 trong khi TS. Hà Vũ bị bắt vào đêm 4/11.” Nhà cầm quyền bị “bể”, quê một” cục”, đổi tội danh.

Vì blog nguy hại cho nhà cầm quyền CS như vậy, nên CS thường xuyên đánh phá blog, kiểm soát Internet. Đặc biệt trước đại hội Đảng vào tháng 1 năm 2011, vì sợ blog khui thâm cung bí sử, những bê bối, đấu đá nhau thúi cả Đảng Nhà Nước, CS Hà nội mở chiến dịch đánh phá blog khốc liệt.

Nhơn khi dân blog kêu gọi lấy ngày 19-10 là ngày thả blogger Điếu Cày mãn hạn tù làm ngày Blogger VN, công an không thả mà còn giam tiếp, qui chụp cho blogger Điếu Cày cái tội tuyên truyền chống phá nhà nước dù suốt 2 năm qua Anh bị nhốt trong tù.

CS sợ blog vì trong đấu tranh chánh trị trường kỳ có những thứ êm mà thấm đau lắm, chẳng những ê ẩm cả mình mẩy mà còn bầm gan tím ruột, lồng phổi trụy tim nhà cầm quyền nữa. Nó ép phê hơn bạo động và võ lực thường là chuyện xảy ra sau cùng kết thúc của cuộc đấu tranh. Trong những thứ êm thấm đó trong thời đại khoa học kỹ thuật cao nhiều tiến bộ này có blog chánh trị.

Nên CS thường mở chiến dịch đánh phá blog khốc liệt. Điển hình trước đây, cơ quan chuyên môn an ninh mạng SecureWorks, ở bang Atlanta (Hoa Kỳ) từng tìm ra vũ khí CSVN xài là virus tin học có tên là Vecebot. Nó đã phá hơn 10 ngàn máy tính kết nối vào các diễn đàn trên mạng phê bình, chỉ trích Đảng CSVN.

Thoạt kỳ thủy, blog trên phương diện khoa học, kỹ thuật tin học chỉ là những trang nhựt ký trên mạng Internet. Những người dân yêu nước thương dân, những nhà báo có đức nghiệp, có trách nhiệm với độc giả đồng bào và có lương tâm Việt với nước nhà VN này biến phát minh khoa học của thời đại là blog thành blog chánh trị, thành khẩu thần công nã vào chế độ độc tài CS.

Những người viết blog chánh trị đó đã dùng tình yêu nước, thương dân, cái nhục do nhà cầm quyền gây ra cho quốc gia dân tộc để làm thuốc nổ. Loại thuốc nổ bằng tinh thần quốc gia, tình tự dân tộc, tình yêu Tổ quốc, quê hương, tánh ghét kẻ mạnh hiếp yếu, tình thần kiến nghĩa bất vi vô dõng dã, lâm nguy bất cứu mạc anh hùng, tạo thành sức xuyên phá tuy êm mà rất thấm cho đảng và nhà cầm quyền CS.

Người Việt nào không căm hờn CS Hà nội khi đọc những hàng chữ này do các blog và web đăng trích trong bài «Tản mạn cho đảo xa» do Trung Bảo “viết lách” trên số xuân báo Du Lịch, về các cuộc biểu tình của giới trẻ phản đối Trung Quốc xâm chiếm đảo Hoàng Sa, Trường Sa: «Nếu có “kẻ xấu” nào đó “kích động” người ta đi biểu tình vì yêu nước, ta nên tôn trọng những “kẻ xấu” này. Ngược lại, khi “người tốt” tìm cách ngăn cản sự biểu lộ đầy phẫn uất một cách chính đáng của người dân vì chứng kiến đất mẹ bị xâm phạm, thì hẳn những kẻ vẫn mạo xưng “người tốt” này cần phải được xem lại. Khi mà kẻ tham lam ở phương Bắc không chỉ thể hiện sự bá quyền trên các văn bản tuyên bố mà chuyển qua hành động đầu tư, khai thác dầu khí ngay trong khu vực lãnh hải của chúng ta thì sự sát cánh của nhân dân và Nhà nước lại càng cần kíp hơn bao giờ».

CS Hà nội lo sợ blog vì càng ngày càng nhiều người viết blog chánh trị. Càng ngày càng có nhiều người Việt, nhà báo, trí thức, đấu tranh, trẻ già, suốt từ Bắc chí Nam, Trung viết blog chính trị và blog chánh trị tràn ra hải ngoại VN. Trang mạng xã hội Facebook, sưu khảo cho biết việc viết blog đã phát triển rất nhanh tại Việt Nam kể từ 2005. Hiện có tới 24 triệu người dùng internet.

CS Hà nội bắt một blogger thì mười người xông tới. CS Hà nội chận nẻo này thì blogger quay sang nẻo khác, mới hơn. Xu thế thời đại và khoa học kỹ thuật đứng về phía dân blog, giải toả con người khỏi vòng kềm toả và tuyên truyền giả dối của độc tài CS./. (Vi Anh)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Bà Margarete Bause, dân biểu Quốc hội Liên Bang Đức, đã cho loan báo trên Facebook chính thức nhận bảo trợ cho ông Hoàng đức Bình, một nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền và môi sinh Việt Nam
sau vài tuần, niềm vui của ông vơi dần, thay vào đó là nỗi nhớ nhà rất da diết – dù ông chẳng còn nhà; vì “nhà nước” đã chiếm đất để xây đường “cao tốc” hay bán cho Trung cộng ông cũng chả rõ
Bài báo nói trên là một minh chứng rõ ràng phản lại những lời vu cáo thiếu đứng đắn, vô trách nhiệm nhằm vào tổ chức VOICE cùng một số thiện nguyện viên có lòng, nhưng cũng là nỗi buồn phiền cho các nhà bảo trợ
Lịch sử cho thấy Liên Bang Sô Viết với một đế quốc CS lớn, nhiều nước thống thuộc hơn TC mà lại chết yểu, mới có 75 tuổi so với các đế quốc trên thế giới niên đại thường tính bằng thế kỷ.
BRUSSELS - Liên Âu và vương quốc UK đồng ý tăng tốc thương lượng Brexit, sau cuộc tiếp xúc giữa bộ trưởng Brexit Steve Barclay của UK và trưởng đoàn Michel Barbier của Liên Âu vào ngày 11 tháng 10.
LONDON - Vào ngày 11 tháng 10, khoảng 5, 6 người bị thương trong 1 vụ đâm chém tại thương xá Arndale tại trung tâm thành phố Manchester, Anh Quốc.
JEDDAH - Tin BBC ngày 11 tháng 10: Tàu dầu Sabiti thuộc chủ quyền công ty quốc doanh Iran NIOC đã bị tấn công tại vùng biển cách cảng Jeddah của Saudi Arabia 60 dặm.
IDLIB - Tin chiến sự ghi: lực lượng Thổ Nhĩ Kỳ loan báo tổn thất nhân mạng đầu tiên, trong lúc bắt đầu vây đánh dân quân Kurd tại Ras al-Ain và Tal Abyad ven biên giới.
NEW DEHLI - Lãnh tụ Trung Cộng đến nước lớn Nam Á ngày Thứ Sáu 11 tháng 10, để họp thượng đỉnh không chính thức thứ nhì với Thủ Tướng Natrenra Modi.
KABUL - Taleban phản ứng dè dặt với các phát biểu của TT Trump, ngay cả sau tuyên bố của ông trong tháng qua “cơ may hòa đàm đã chết”.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.