Hôm nay,  

Tài Liệu Về ‘vụ Gián Điệp Quan Trọng Trương Thị Lý’

6/2/200400:00:00(View: 9293)
Kỷ Niệm Ngày Đức TGM Nguyễn Kim Điền Bị Đầu Độc (08-06-1988 / 08-06-2004):
LTS: Trong tuần lễ này, vừa đúng 16 năm ngày Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền bị CSVN đầu độc, Giáo Sư Nguyễn Lý Tưởng công bố một số tài liệu về hồ sơ mà nhà nước Hà Nội gọi là “Vụ Gián Điệp Quan Trọng Trương Thị Lý,” trong đó nêu lên các thủ đoạn công an đã truy bức ra sao. Bài viết của Giáo Sư như sau.
Tháng 7 năm 1985, Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền đã gởi thư trình bày thực trạng Giáo Phận Huế cho Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đệ II. Bức thư viết bằng tiếng La Tinh và Ngài đã nhờ hai Nữ Tu Trương Thị Nông và Trương Thị Lý (Bề Trên Dòng Mến Thánh Giá, Huế) mang thư vào Sài Gòn, nhờ Tổng Lãnh Sự Pháp chuyển qua Roma.
Công An đã theo dõi và đã bắt hai Nữ Tu nói trên; đồng thời chúng cũng bắt Linh Mục Trần Văn Quý là Bí Thư của Đức TGM Huế, tra khảo bắt buộc phải khai rõ về điều mà chúng gọi là “Vụ Gián Điệp Quan Trọng Trương Thị Lý”ạ. Trước sự đàn áp, bắt bớ các người thừa hành của Tòa Giám Mục, ngày 3 tháng 7 năm 1986, Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền đã gởi một thư cho Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Thừa Thiên, Công An tỉnh và cho Thủ Tướng Chính Phủ CSVN, Chủ Tịch Quốc Hội CSVN, đồng thời cũng thông báo cho Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, các Tu Sĩ trong Giáo Phận Huế và Tòa Thánh Roma.
Nội dung bức thư như sau:

Thơ gửi:
- Ủy Ban Nhân Dân, Công An tỉnh Thừa Thiên
- Thủ Tướng Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa
- Chủ Tịch Quốc Hội VNXHCN
Tôi, Nguyễn Kim Điền, Tổng Giám Mục trong bản văn này mang chữ ký của tôi, tôi xác nhận hôm nay những điều sau đây:

1. Những thơ từ và những bản văn các nhà chức trách bắt giữ từ túi dì phước Trương Thị Nông đều nằm trong các hoạt động của Giáo Phận Huế. Nội dung những tài liệu đó hoàn toàn thuộc phạm vi tôn giáo. Những tài liệu có tính cách thông tin, khách quan và hoàn toàn hợp với sự thực. Đó là thư từ trao đổi giữa những người bạn, không chỉ trích ai mà cũng không chống đối ai.

2. Tôi đòi cho chính tôi tất cả trách nhiệm trong việc này. Bí thơ của tôi là cha Trần Văn Quý, hai dì phước Trương Thị Lý và Trương Thị Nông chỉ là những người chấp hành: dì phước chỉ là người mang thơ mà chính dì không biết gì về nội dung.

3. Tôi biết rõ điều 74 hình luật. Điều ngang với luật hình năm 1986 thì tôi không biết. Tôi cũng chỉ biết Hiến Pháp Cộng Hòa Xã Hội VN năm 1980 những khoản 71, 67, 69 và 70 liên hệ tới quyền công dân.

4. Tôi biết Cộng Hòa Xã Hội VN là thành phần tổ chức Liên Hiệp Quốc, mà bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền xác nhận trong điều 19:
“Tất cả mọi cá nhân có quyền tự do phát biểu và cho ý kiến, điều đó gồm quyền không phải lo sợ vì những ý kiến mình nói ra và quyền tìm, nhận và phổ biến không kể ranh giới, những tin tức, những ý nghĩ, bằng bất cứ phương tiện phát biểu nào...”

5. Tôi là Tổng Giám Mục Giáo Hội Công Giáo, một Tôn Giáo được chấp nhận ở VN, và tôi biết theo sắc lệnh của Chủ Tịch Hồ Chí Minh và theo những bản văn lập pháp được áp dụng hiện nay, những mối liên lạc giữa Giáo Hội VN và Tòa Thánh Roma là việc nội bộ (Sắc Lệnh số 234, ngày 14/6/1955, điều 13).
Là con của Giáo Hội Công Giáo, nên tôi có quyền gởi về Giáo Hội Mẹ tôi những tin tức của tôi cùng những tin tức của anh chị em gần xa của tôi.
Là Tổng Giám Mục của Giáo Hội nói trên, tôi có nghĩa vụ thông tin cho Cha tôi là Đức Thánh Cha, về tình trạng tôn giáo thuộc Giáo Phận và Giáo Tỉnh tôi có trách nhiệm.

6. Tôi cũng biết điều này: Không có luật nào cấm tôi biên thơ và xin một số người tôi chọn để mang thơ đó đi gởi mà không cần họ phải biết nội dung những thơ từ đó.
Và đây là lời kết cấu của tôi:
Khi viết thơ và thông tin, tôi chỉ dùng nhân quyền tôi có thôi. Khi liên lạc với Ðức Giáo Hoàng và thông tin cho Ngài những tin tức trong phạm vi nghĩa vụ của tôi, tôi chỉ muốn làm tròn bổn phận tôn giáo của một Giám Mục.
Vậy nếu việc thông tin này có hậu quả dẫn tôi tới tình trạng lỗi lầm theo con mắt của nhà chức trách và tòa án nước Cộng Hòa Xã Hội VN, xứ sở của tôi, thì tôi xin kể như người bị bách hại vì lý do tôn giáo, một nạn nhân nhân danh nhân quyền. Ðó là một vinh dự lớn lao cho tôi được là mục tiêu cho mọi đường lối đối phó mà tôi sẽ phải chịu vì lý do tôn giáo và nhân quyền.


Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền
(Ngày 3 tháng 7 năm 1986)
Tiểu sử Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền (1921- 1988)

Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền, sinh ngày 13 tháng 3 năm 1921 tại Long Duệ, Giáo Phận Vĩnh Long. Chịu chức Linh Mục ngày 21 tháng 5 năm 1947, làm Giáo Sư rồi Giám Đốc Chủng Viện.
Năm 1955, gia nhập Dòng Tiểu Đệ của Thánh Charles de Foucault, sinh hoạt mục vụ với người nghèo trong các xóm lao động, đạp xích lô để sống tự túc. Ngài cũng đã qua Bắc Phi, sống tập thể trong sa mạc Sahara với các tu sĩ Dòng Tiểu Đệ theo truyền thống của Dòng này. Năm 1957 trở về Việt Nam, Ngài đã từng sống ở Sài Gòn, Lâm Đồng, Cần Thơ.
Ngày 8 tháng 12 năm 1960, Ngài được Tòa Thánh Vatican chính thức bổ nhiệm làm Giám Mục Giáo Phận Cần Thơ (lúc 39 tuổi), lễ tấn phong được tổ chức tại Sài Gòn ngày 22 tháng 01 năm 1961.
Ngày 30 tháng 9 năm 1964, Ngài được Tòa Thánh cử làm Giám Quản Tổng Giáo Phận Huế thay thế Đức Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục đi họp ở Roma và không trở về sau biến cố 01 tháng 11 năm 1963. Ngày 11 tháng 3 năm 1968, Ngài được chính thức làm Tổng Giám Mục Huế.
Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Ngài tuyệt đối trung thành với Giáo Hội Roma, lên tiếng phản đối chính sách tiêu diệt tôn giáo nhất là đối với Công Giáo của CSVN. Năm 1977, trong cuộc họp của Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc VN tổ chức tại Huế, Ngài đã lên tiếng đòi “Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam”. Ngài cấm các Linh Mục và Tu Sĩ Nam Nữ không được tham gia Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo Yêu Nước là một tổ chức tay sai của CSVN nhằm lũng đoạn hàng ngũ Giáo Hội. Năm 1980, trong dịp tiếp kiến các Giám Mục Việt Nam tại Roma, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đệ II đã ca tụng Đức TGM Philippe Nguyễn Kim Điền là “một người anh hùng”. Ngày 19 tháng 10 năm 1983, Ngài gởi thư cho Linh Mục Nguyễn Thế Vịnh (34 Ngô Quyền, Hà Nội) là “Chủ Tịch Ủy Ban Liên Lạc Công Giáo Yêu Nước” nói lên lập trường “hiệp nhất” với Giáo Hội Hoàn Vũ và cảnh giác trước âm mưu lập Giáo Hội Việt Nam “ly khai” với Vatican. Ngày 11 tháng 8 năm 1984, Ngài gởi thư cho ông Nguyễn Hữu Thọ, Chủ Tịch Quốc Hội CSVN phản đối việc Công An tỉnh Bình Trị Thiên đối xử với Linh Mục Nguyễn Văn Lý là vi phạm điều 10 khoản 7 của Hiến Pháp CSVN.
Kể từ ngày 5 tháng 4 năm 1984, trong suốt 120 ngày, Ngài bị Công An tỉnh Bình Trị Thiên mời đi “làm việc” (thẩm vấn)... và ra lệnh quản chế, cấm không được đi ra khỏi chu vi TP Huế. Trước tình thế đó, ngày 19 tháng 10 năm 1985, Ngài đã viết thư gởi cho giáo dân: “Mai ngày khi tôi bị bắt, tôi xin anh chị em đừng tin một điều tuyên bố nào, dù lời tuyên bố đó mang chữ ký mà người ta gán cho tôi”.
Ngày 8 tháng 11 năm 1985, cảm thấy cái chết có thể đến với Ngài bất cứ lúc nào nên Ngài đã viết di chúc ngắn để lại cho các Linh Mục “khuyên các cha hãy trung thành với Hội Thánh và đoàn kết với nhau, sống trọn vẹn bổn phận của chủ chăn nhân hiền”...
Ngày 25 tháng 3 năm 1988, Ngài viết một bức thư gởi cho ông Nguyễn Văn Linh, sau khi ông được bầu làm Tổng Bí Thư đảng CSVN và tuyên bố chính sách “đổi mới”... Nội dung bức thư đòi xóa bỏ lệnh quản chế đối với Ngài, được phục hồi quyền công dân, được tự do đi lại để thi hành nhiệm vụ Tổng Giám Mục đối với giáo dân Huế và thăm viếng các Giáo Phận khác thuộc Tổng Giáo Phận Huế.
Cuối tháng 5 năm 1988, Ngài bị đau nặng phải đưa vào bệnh viện Nguyễn Trãi, Chợ Lớn. Tòa Thánh Vatican can thiệp xin cho Ngài đi Roma chữa bệnh nên sau đó, Ngài xin chuyển qua bệnh viện Chợ Rẫy để được xét nghiệm, làm thủ tục xuất ngoại. Lợi dụng cơ hội này, CSVN đã đầu độc Ngài tại bệnh viện.
Ngài qua đời lúc 13 giờ 30 ngày 8 tháng năm 1988 tại bệnh viện Chợ Rẫy (Sài Gòn), hưởng thọ 67 tuổi. Thi hài của Ngài được đưa về an táng tại nhà thờ Chánh Tòa Phủ Cam, Huế.
(Trích Thuyền Ai Đợi Bến Văn Lâu của Nguyễn Lý-Tưởng, xuất bản năm 2001, tr.331-335)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tọa lạc ngay trung tâm Sài Gòn và cũng là biểu tượng của thành phố này, lâu nay chợ Bến Thành luôn có giá cho thuê sạp cao ngất ngưởng. Đặc biệt, dù giá cao nhưng vẫn luôn đắt hàng, các sạp cho thuê vẫn kín chỗ, theo Thanh Niên (TNO).
Lâu nay, nước yến chiếm một thị phần lớn trong các loại nước giải khát, được bày bán khắp từ các siêu thị, cửa hiệu tạp hóa, cho đến nhà hàng, quán nước. Đáng nói, thực chất thành phần chủ yếu của đa số các loại nước yến này đều là nước đường và hóa chất yến chỉ chiếm tỉ lệ 1 phần ngàn đến một phần triệu, tức gần như không đáng kể. Thế nhưng các nhà sản xuất vẫn ngang nhiên quảng cáo và ghi trên bao bì là “nước yến”, có khác gì lừa gạt người tiêu dùng, theo Tieudung.vn.
Garden Grove (VB)- - Chùa Phước Quang (Phước Quang Buddhist Temple) tọa lạc tại số 12471 Euclid Street, Thành phố Garden Grove, CA 92840, điện thoại số (714) 360-3938, (714) 213-5692, do quý Sư Cô Thích Nữ Như Quang và Thích Nữ Như Minh trụ trì sẽ tổ chức Khóa Tu Học, Lễ Tiểu Tường Ni Trưởng Như Thủy vào các ngày 6-7 tháng 4 năm 2019,
Vậy là tròn 145 năm ký kết Hiệp ước Giáp Tuất -- một bản văn ký năm 1874 và là bản hiệp định thứ hai giữa triều Nguyễn và Pháp, cắt nhiều tỉnh Nam Bộ cho quân Pháp.
Các bạn thân mến, Tuần này, chị Tường Chinh lại tiếp tục bài của chị, mời các bạn cùng đọc: Các em thân mến,
Em đi học tiếng Việt được hai năm, bắt đầu từ lớp một, vì em đã được bà ngoại dạy tiếng việt ở nhà và nói được nhưn (nhưng) không biết viếc (viết), biết đọc.
Hết tháng ba, mùa Xuân đến Em biết Vì trong vườn, cành khô Đã sống lại với những chồi nụ Xanh mơn mởn Và những con chim Quen thuộc Đã trở về đậu trên cành Hót rất vui
Tóm tắt: Ngày xưa có một hoàng tử bị mụ phù thủy nhốt vào trong chiếc hộp sắt đem bỏ giữa rừng. Một ngày nọ có vị công chúa đi lạc, nhìn thấy chiếc hộp, nghe tiếng nói từ trong hộp phát ra. Nàng hứa sẽ lấy người trong hộp để được chỉ dẫn về nhà. Nhưng vua cha lại tráo hai thiếu nữ khác đi thay để giải cứu người trong hộp. Cả hai đều bị phát giác là giả nên cuối cùng công chúa phải đi, nếu không hoàng cung sẽ sụp đổ. Khi phá được hộp, nhìn thấy hoàng tử, công chúa bằng lòng kết hôn, nhưng xin hoàng tử cho trở về thăm gia đình. Hoàng tử dặn về nhà chỉ nói ba câu rồi trở lại ngay, nhưng công chúa quên lời dặn, và thời gian sau khi trở lại thì hoàng tử và chiếc hộp biến mất, Công chúa nguyện đi kiếm tìm chàng dù chân trời góc biển và nàng gặp mẹ con rùa giúp đỡ qua được núi thủy tinh, đến hoàng cung gặp chàng. Nhưng hoàng tử lúc đó đang chuẩn bị cưới vợ. Công chúa xin làm người hầu và lấy một trong ba hạt dẽ ra ăn, nhưng bên trong là một bộ áo cưới rất đẹp, công chúa bèn ngã giá với người
Bài “Qua Cầu Gió Bay”, hát Quan Họ Bắc Ninh do học sinh Trung Tâm Văn Hóa Việt Nam trình diễn.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.