Hôm nay,  

Tranh Cử Tới Đâu?

17/01/201600:00:00(Xem: 6505)
Trong khi Ba Đình bí mật, kín mít… họp bàn về chuyện tìm dàn lãnh đạo mới, Hoa Kỳ tranh cử công khai, cho cả thế giới thấy…

Rõ ràng, hai chuyện kín và hở đối nghịch nhau. Thôi thì, họ bí mật, thì đành chờ xem, vì cũng khó đoán. Nhiều khi họ chỉ giả vờ thân Mỹ, giả vờ thân Tàu… là để chia chác ghế thôi. Cũng là một vở kịch thường kỳ…

Trong khi đó, tranh cử tại Hoa Kỳ ngày càng gay gắt.

Nữ ứng viên Tổng Thống Cộng Hòa Carly Fiorina đã tấn công nữ ứng viên Tổng Thống Dân Chủ Hillary Clinton với kiểu ám chỉ về các màn dan díu lăng nhăng của Bill Clinton trong quá khứ.

Fiorina nói với tiếng cười từ đám đông, “Sự thật là tôi đã có và đã được ban ơn phước bởi nhiều cơ hội để làm nhiều việc trong đời tôi, và không giống như một phụ nữ khác trong cuộc đua tranh cử này, tôi thực sự yêu thích để thời gian gần bên chồng tôi.”

Fiorina ám chỉ trong quá khứ rằng bà sẽ là ứng cử viên tốt nhất để kình với bà Hillary Clinton vì như thế sẽ lấy mất khả năng sử dụng lá bài phụ nữ -- người có thể là nữ Tổng Thống Mỹ đầu tiên – trong cuộc đua.

Nhưng Fiorina cũng nêu nghi vấn về chuyện 2 ông bà Clinton không đi bên nhau, trong khi Fiorina luôn luôn có chồng, Frank, đi sát cạnh bên giúp vận động.

Rồi sau đó, Fiorina cũng tấn công bà Hillary Clinton về cú xì căng đan sử dụng email cá nhân trong khi giữ chức Ngoại Trưởng. Khi bà Hillary lúc mới xì ra vụ email, bà giải thích là khôn biết chuyện máy chủ đã bị xóa mất các email.

Fiorina dẫn chuyện Clinton kém về kỹ thuật máy tính, “Chúng ta cần một tổng thống hiểu về kỹ thuật. Bà Clinton, bà không thể dùng một cái khăn để lau sạch (ám chỉ xóa dữ kiện) một máy chủ.”

Trong khi đó, Donald Trump lại tăng điểm, gấp đôi mức dẫn hơn Ted Cruz trong bản thăm dò mới nhất của NBC News-Wall Street Journal, tuy nhiên khi ước tính là nếu chỉ có 2 người (Trump, Cruz) kình nhau, Cruz sẽ hơn Trump tới 8 điểm.

Sau đây là cuộc bthăm dò toàn quốc 400 cử tri Cộng Hòa sẽ bầu sơ bộ.

Trump: 33%.

Cruz: 20%.

Marco Rubio: 13%.

Ben Carson: 12%.

Chris Christie và Jeb Bush: 5% mỗi người.


Carly Fiorina, John Kasich và Rand Paul: 3% mỗi người.

Mike Huckabee: 1%.

Ghi nhận rằng Trump dẫn hơn 13% so với Cruz là hơn gấp đôi mức dẫn ban đầu 5% trong một bản khảo sát tháng 12-2015.

Nhưng khi giả thiết rằng chỉ có hai người kình nhau – giữa Trump và Cruz, kết quả đảo ngược:

Cruz: 51%.

Trump: 43%.

Sai số của NBC News-Wall Street Journal là 4.9%.

Điểm cần thấy rằng Trump có sức mạnh hấp dẫn quần chúng Cộng Hòa.

Tổng thư ký thông tấn Bloomberg là Editor Mark Halperin, nói rằng ông chưa bao giờ thấy đám đông hơn 10,000 người tới lắng nghe một ứng cử viên Tổng thống nói chuyện như khi đám đông khổng lờ tới buổi vận động của Trump ở Pensacola, Florida.

Halperin nói với đài MSNBC rằng ông kinh ngạc vì đám đông như thế, và đó là điều lạc quan vì nhiều người Mỹ quan tâm về chính trị -- dù bạn có thích Trump hay không, đó cũng là hiện tượng giới báo chí phải quan sát.

Halperin nói, Trump biết cách kích động đám động, và đã làm cho mọi chuyện trở thành một lễ hội, hãy xem Trump nói chuyện thì thấy.

Trong khi đó, phía Dân Chủ cũng đầy sóng gió.

Hai ứng cử viên Hillary Clinton và Bernie Sanders đang kình nhau về một quảng cáo bên phía Sanders tung ra nói rằng bà Clinton sẽ không mạnh tay với giới tài chánh Wall Street.

Ban vận động của bà Clinton nói rằng Sanders đã phá vỡ lời hứa là sẽ không phóng lên quảng cáo “tấn công tiêu cực.”

Ban vận động của ứng viên Tổng thống Dân Chủ Bernie Sanders đăng 1 quảng cáo ở Iowa va New Hampshire hôm Thứ Năm, trong đó Sanders nói trên TV rằng có 2 quan điểm Dân Chủ về điều hợp thị trường Wall Street.

Sanders nói một quan điểm rằng “vẫn có thể nhận bạc triệu từ các ngân hàng lớn và rồi bảo các ngân hàng phải làm thế này, thế kia.”

Trong khi Sanders nói ông sẽ tách nhỏ các ngân hàng lớn, sẽ khép các sơ hở trong luật thuế và buộc Wall Street một một “phần công bằng.”

Ban vận động Clinton nói rằng Sanders không nên tấnc ông cá nhân như thế, vì Sanders “đang làm điều ông ta tự hào nói là sẽ không bao giờ làm.”

Tranh cử vẫn tiếp diễn… gay go.

Ý kiến bạn đọc
27/01/201620:04:10
Khách
My thi vay con cong san thi khac ,sao so sanh duoc.cs noi vi dan ...cua dan, do dan,nhung dan tin sai co.vi cs rat gioi va tan doc trong chuyen ,ngu dan de tri.va luon thang loi,khi lanh dao mot lu ngu thi noi sao cha duoc,nen luon luon la nhat the gioi....ma ko biet nguong mom.bon xao tra ban thiu.dan ko co nguyen vong lat do che do.ma chi mong bon cuop lanh dao kim ham long tham va hoc them,de biet noi that,ko lua dan,biet thuong dan,chia se voi dan bang thuc te chu ko phai tuong trung...nghe,nhin thay phan cam lam....ngu dan bi bon cho trung quoc danh ,cuop ngoai bien thi ke dung dau (tu xung )cam nhu cho bi danh gay rang.khi tranh ghe thi noi la minh hoc nhieu biet ly luan.thu ly luan bi vut vao ho xi may chuc nam roi,nay van muon loi ra nhai lai.de lua dan,lua dan toc,cau loi cho dong ho,song tren xuong mau cua giong noi viet nam.....ke dang nguyen rua.neu chung may con caam moom ban bien dao tiep......khon nan
19/01/201604:59:03
Khách
Các người muốn đi Liên Bang Xô Viết (Soviet Union) hưởng honeymoon của chủ nghĩa xã hội (socialism) nhưng đến nơi thì chỉ thấy còn có nghĩa địa của chủ nghĩa Marxism-Leninism! Hàng triệu người đã chết vì CNXH hay chịu đau khổ vì CNXH đã bỏ đi hết rồi!!! Clinton khổ với xì căng đan um tùm do mình làm ra và còn Ông đi đâu cũng bị cái record về đạo đức không làm sao bỏ được!. Người Việt với văn hóa hơn 4 nghìn năm nghĩ gì, có chọn lựa đúng đắn không đây? Nhìn quê hương XHCN mà không khỏi buồn đau!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.