Hôm nay,  

2017: Nhiều Luật Mới Về Cần Sa, Súng, Cá Catfish, Bảo Hiểm Y Tế

12/29/201600:00:00(View: 4962)
WASHINGTON - Gần như QH liên bang không làm luật trong năm 2016 - các quy định về thuế, lương tối thiểu, kiểm soát súng và cần sa sẽ thay đổi ở cấp tiểu bang từ đầu năm 2017.

Luật hợp thức hoá cần sa được trông đợi mở rộng hơn. Thư ngỏ của Tổ chức vì cải tổ luật về cần sa gửi PTT đắc cử Mike Pence hô hào sự tách biệt luật tiểu bang và liên bang về cần sa với khả năng mở rộng hơn trong thời gian tới.

Cư dân vui chơi đêm giao thừa tại Massachusetts và California đã đuợc luật tiểu bang cho phép dùng rượu champagne và cần sa. Nevada đuợc dự kiến cho phép dùng cần sa vì nhu cầu giải trí từ ngày đầu năm 2017 và tiểu bang Maine nối buớc không lâu sau.

Về lương tối thiểu, luơng giờ của công nhân không đuợc nhận tiền thưởng của khách hàng tăng từ 8.31 MK lên 9.30 MK và tăng đến khi đạt mức 12 MK/giờ vào ngày đầu năm 2020.

Thuế cũng tăng – thành phố Portland của Oregon đã thông qua đề luật tăng thuế với viên chức lãnh luơng cao hơn 100 lần công nhân cổ xanh.

Thuế tiêu thụ tăng với hàng hoá mua bán qua mạng tại Utah khiến cho quà Giáng sinh và mọi thứ đặt mua với Amazon tăng tới mức 4.7%.

Illinois đã thông qua hàng chục luật mới, gồm luật cấm bắt cá catfish bằng dao 2 mũi hay bằng cung tên.

Tại California, thống đốc Jerry Brown đã ký ban hành luật cấm cư dân mua súng trường bán tự động gồm 1 số tính năng nguy hiểm.

Về luật bảo hiểm sức khoẻ quen gọi bằng tên ObamaCare mà TT đắc cử dọa thu hôi, tiểu bang có thể thực hành điều số 1332 để sửa đổi 1 phần.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.