Hôm nay,  

Phụ Nữ Pháp Có Xu Hướng Quay Về Nếp Cũ?

26/08/201700:00:00(Xem: 8940)

Nhiều người vẫn có thành kiến cho rằng phụ nữ Pháp sống phóng túng vì quá tôn thờ chủ nghĩa tự do cá nhơn. Họ chỉ biết quyền lợi bản thân của họ là trên hết. Những Hội nghị Quốc tế Nhơn quyền là những dịp Nữ quyền được đề cao. Như quyền làm chủ thân thể của mình.

Cũng từ đây, tập quán sanh hoạt của phụ nữ Pháp thay đổi. Đời sống sanh lý của họ cũng thay đổi. Ngày nay, người phụ nữ có nhiều tình nhơn gấp ba lần hơn ngày trước.

Theo kết quả điều tra của Viện ICM (Institut de la Communication et des Médias), năm 1960, người phụ nữ 24 tuổi có trung bình 1,67 tình nhơn. Ngày nay, các bà, các cô không ngại lớn tiếng khoe mình có trung bình 5,67 bạn tình.

Sau cuộc biến loạn của giới trẻ ở Paris năm 1968 do Tả phái tổ chức, và luật phá thai ra đời năm 1970, người phụ nữ Pháp được thật sự giải phóng về mặt sanh lý và con số bạn tình của phụ nữ cũng từ đây gia tăng theo sở thích. Chỉ một sớm, một chiều đã vọt lên 3,72 tình nhơn cho mỗi phụ nữ. Nhưng phải đợi tới năm 2000, số tình nhơn của mỗi phụ nữ mới vụt lên chóng mặt. Theo 10% phụ nữ được hỏi trả lời rõ ràng là các bà, các cô biết qua ít nhứt mười người bồ trước khi dừng lại ở người khả dĩ "OK"!

Nhưng ngày nay, đời sống, cung cách sanh hoạt, và cả thời trang của người phụ nữ Pháp lại một lần nữa thay đổi. Nhưng thay đổi âm thầm, kín đáo.

Thời trang phụ nữ

Y phục mặc bên ngoài dĩ nhiên thay đổi theo mùa, với những kiểu cách mới. Thời trang pháp của các nhà tiếng tăm xưa nay, như Dior, Nina Ricci,... thay đổi ít hơn, chậm hơn so với những nhà thời trang mới của Mỹ, Espagne. Nghe nói sản phẩm của Zara, H&M, cứ mỗi 3 tháng, có kiểu mới tung ra thị trường.

Nhưng thứ thời trang kín đáo của phụ nữ, bám sát người phụ nữ từ cả trăm năm nay, cũng bắt đầu bị nhiều bà bỏ rơi để trở về với sự thoải mái thật sự.

Từ thời thượng cổ, người phụ nữ đã biết dùng phương tiện kín đáo bảo vệ bộ ngực của mình và nâng cao lên. Phương tiện này được cải tiến từ từ và theo đó, tên gọi cũng thay đổi để sau cùng có tên là "soutien-gorge " (nịt ngực) như ngày nay ta biết, hoặc "brassière". Chữ “gorge", dùng một cách bóng gió để tránh nói rõ " bộ ngực" hay "cặp vú" (Từ điển tiếng pháp Allain Rey, Ed. 1999). Về tên gọi "brassière", hay "bra", ở Pháp không thấy, nhưng ỏ Québec, Canada, hãy còn thông dụng.

Chiếc áo "nịt ngực" được người phụ nữ dùng cho nhiều mục tiêu khác nhau, nhưng mục tiêu để làm nổi bật dáng vóc thân hình phụ nữ, làm cho bộ ngực phụ nữ tăng thêm giá trị thẩm mỹ, là chủ yếu hơn hết. Cũng như nhiều loại quần áo mặc bên trong của phụ nữ, áo nịt ngực đóng vai trò quyết định trong quan hệ giữa thân thể với y phục thời trang bên ngoài, trong sự biến đổi thân thể tự nhiên trở thành một thân thể văn hóa, một thân thể phản ánh bộ mặt xã hội.

Nhờ những tiến bộ nghành vải sợi, chiếc nịt ngực ngày nay kết hợp được hai yếu tố, sự thoải mái cho người mặc với nét hấp dẫn cho người nhìn.

Nhưng hiện có không ít phụ nữ không mặc áo nịt ngực nữa vì thấy không được thoải mái và hoàn toàn không hiệu quả ngăn chận bộ ngực chảy xệ xuống tới rún.

Một cuộc nghiên cứu khoa học dựa trên 330 phụ nữ trong 15 năm đã xác nhận không mặc áo nịt ngực tốt hơn cho sức khỏe, cập vú tự nhiên được nâng lên 7 mm mỗi năm so với hai bờ vai, ngực có xu hướng rắn chắc lại và những vết hằng ửng đỏ trên da biến mất. Ngoài ra, một số phụ nữ tranh đấu nữ quyền còn cho rằng áo nịt ngực chỉ là công cụ áp bức và gây đau đớn cho cơ thể người phụ nữ mà thôi.

Người phụ nữ có ý muốn trở về với nếp sống theo tự nhìên của thời xưa, đơn giản bớt những ràng buộc của xã hội tiêu thụ ngày nay.

Một khi chia tay

Người phụ nữ Pháp xưa nay nổi tiếng là thanh lịch. Về ăn diện, nghệ thuật trang điểm của các bà đầm khó có ai qua mặt được. Nhưng điều đáng đề cao là các bà giữ được cách hành xử khi phải chia tay với chồng làm cho các ông ngày nay chỉ có biết dở nón tỏ lòng thán phục mà thôi. Không tỏ thái độ, lời nói, biểu lộ sự oán hận, thù hằn, mà vẫn giữ sự vui vẻ, bình thảng, cả thân tình vì đã có với nhau một thời gian dài sống chung với nhau. Họ thật lòng trân quí những kỷ niệm đẹp với nhau.


Dĩ nhiên họ khó kìm giữ đưọc sự đau khổ. Họ khóc, nhưng khóc kín đáo, một mình, khóc cho chính họ, để giải tỏa sự đau khổ, thất vọng. Họ biết để mối quan hệ vợ chồng lại phía sau vì nó không còn với mình nữa. Để lấy lại phong độ trong cuộc sống hằng ngày. Sống với cái đầu mới mẻ hơn.

Trước hết, người phụ nữ sẽ chăm sóc kỹ hơn dung nhan của mình sau khi chia tay. Như làm một kìểu tóc mới cho trẻ trung hơn. Màu son tươi hơn, y phục đơn giản nhưng không thiếu nét "chic". Nghĩa là họ biến cuộc chia tay trở thành một cơ hội đổi mới từ phong cách tới tâm hồn, tức cách suy nghĩ, quan niệm cuộc sống. Sự thay đổi còn giúp họ nhìn lại họ rõ hơn, cảm thương bản thân mình hơn. Phải chăng đó là lý do tại sao ngày nay có nhiều phụ nữ tìm đền Thiền đường, Yoga để sống những khoảnh khắc thoải mái, tự tại, trọn vẹn với chính mình. Sống đời sống thật của mình, với chính mình. Một xu hướng sống mới của những người phụ nữ trẻ, nhưng chỉ là một hiện tượng trở về với nếp cũ đã có từ hằng ngàn năm qua.

Người phụ nữ ngày nay trước diễn tiến xã hội

Ở Vìệt nam thời xưa, người con gái qua khỏi hai mươi là kể như khó lấy chồng. Họ kỵ tuổi "Hăm" lắm. Người ta bị ám ảnh cái gì cũ, muốn cho nóng sốt, phải đem hăm lại. Tuổi lý tưởng của người con gái lấy chồng là "trăng tròn", tức 16 tuổi.

Ở xứ Pháp, với nền văn hóa tôn trọng tự do cá nhơn, các cô có toàn quyền quyết định đời sống riêng của mình. Nhưng nỗi lo về cơ hội lập gia đình, sanh con cái, ngày nay đang trở thành vấn đề khó khăn cho các cô, nhứt là các cô đẹp, học giỏi, đang có địa vị xã hội cao. Chờ gặp được người thích hợp, tương xứng lứa đôi thì thời gian không chờ người. Về mặt làm mẹ, khi đã tới 25 tuổi, khả năng sanh đẻ là 25%, khi lên 35 tuổi, còn 12%, tới 40 tuổi, chỉ còn 6%.

Để giải quyết tình trạng khó khăn này, người phụ nữ Pháp ngày càng nhiều tìm tới các Trung tâm y tế nhờ cất giữ dùm trứng của mình bằng phương pháp đông lạnh, giá tối thiểu là 5500 euros. Như đi mua bảo hiểm cho khả năng sanh đẻ, phòng khi muốn có con, có thể thực hiện được.

Việc lập gia đình, kịp sanh con cái của những phụ nữ đẹp, học giỏi, có địa vị xã hội cao ngày càng trở nên gay gắt hơn. Những người phụ nữ này, hoàn toàn không do áp lực gia đình, chỉ muốn kết hôn với người đàn ông, về mặt kiến thức, phải ít nhứt tương đương với mình. Giống như tập tục Đông phương chọn môn đăng hộ đối của thời xưa vậy. Trong lúc đó, việc học hành của nam giời ở Pháp ngày càng sa sút so với nữ giới.

Sự chênh lệch về tỉ lệ nam/nữ thành công ở Đại học Pháp ngày càng làm cho các cô, các bà thêm thất vọng. Từ năm 2000, có 54% nữ sanh viên trong các Đại học, năm 1984, tỷ lệ đó là 45%.

Ngoài lý do học kém, địa vị xã hội thấp, người đàn ông Pháp ngày nay còn mang thêm tâm lý lo ngại sự thăng tiến nghề nghiệp của phụ nữ mau hơn sẽ trở thành mối hăm dọa đời sống gia đình.

Khi người phụ nữ, chẳng những bình quyền về mặt xã hội, mà còn vượt lên thì họ lại phải sống với nổi buồn riêng của mình, sự cô đơn của người phụ nữ. Một mái ấm gia đình, với tiếng cười của trẻ con là điều vẫn còn trong mong ước.

Có giải pháp không?

Có giải pháp chớ,nhưng phải do người phụ nữ dám thay đổi cách suy nghĩ, thay đổi quan niệm lập gia đình.

Tại sao không kết bạn đời với người học kém hơn mình, địa vị xã hội thấp hơn mình mà có tấm lòng tốt, hết lòng thương yêu mình? Quan hệ vợ chồng là quan hệ con người chớ không chỉ quan hệ về mặt xã hội.

Người phụ nữ Pháp ngày nay đã bắt đầu trở về với hình ảnh người phụ nữ truyền thống. Họ nhận thấy cách ứng xử mềm mỏng, dịu dàng, đầy nữ tính, tài nội trợ mới là giá trị đích thực, mới là địa vị cao quí của người phụ nữ trong gia đình và cả ngoài xã hội.

Trong xã hội tân tiến ngày nay, sự mạnh mẽ, sự sắc sảo của một phụ nữ năng động là ưu điểm để thành đạt nhưng sự nhu mì, chu đáo, sâu sắc, tế nhị của người phụ nữ truyền thống bổng trở thành những giá trị tiêu chuẩn cho một số phụ nữ ngày nay chọn xây dựng đời sống.

Nguyễn Thị Cỏ May

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ông Rudy Giuliani, luật sư riêng của TT Trump, được biết tiếng là thị trưởng New York khi al-Qaeda tấn công 2 tháp đôi ngày 11-9-2001 và được TT Trump mô tả là nhân vật huyền thoại, nay là đối tượng của nhiều cuộc điều tra.
hà làm phim tài liệu và bảo vệ môi trường Michael Moore xác nhận: không thường tán đồng các quan điểm của TT Trump, nhưng có thể đồng ý 1 điểm, là tố cáo lạm dụng chính trị có hệ thống.
tàu Ý đi ngang qua vớt thuyền nhân VN trong đó có Ái Liên. Lúc này cô bị sốt mê man và được đưa về nước Ý sau cả tháng hải trình. Khi bình phục thì Ái Liên được Đức Giáo Hoàng John Paul 2 tiếp kiến và có chụp bức hình kỷ niệm
Có thể cuộc bầu cử 2020 sẽ thành trận thư hùng giữa 2 tay đại tài phiệt của thành phố New York tức Donald Trump (Cộng Hòa) trong ngành địa ốc và Michael Bloomberg (Dân Chủ) trong lãnh vực tài chánh?
Mùa Lễ Tạ Ơn Hoa Kỳ 2019- Xin tạ ơn, xin bày tỏ lòng biết ơn, xin cám ơn những người Tây phương tốt bụng, những hội đoàn, những quốc gia đã mở rộng vòng tay cứu giúp thuyền nhân trong đó có người viết bài này
gần đây nhất theo yêu cầu của một số thính giả ở xa nên đài đã có quyết định mở thêm hai chi nhánh của đài đó là: một tại San Jose trên băng tần 16.10 và tại Houston TX trên băng tần 27.4, chương trình sẽ được bắt đầu phát hình 24/24 kể từ ngày 1 tháng 12 năm 2019 với 3 hệ thống cùng một lúc
Lãnh đạo của đặc khu Carrie Lam đã nhận biết qua kết quả bầu cử nghị viên cấp quận hôm 24/11: cư dân bất mãn vì cách hành xử quyền lực của hành pháp.
Nai hoang dã chết trong lâm viên quốc gia tại miền bắc Thái Lan với 7 kilogram rác trong bao tử. giới chức địa phương cho biết số rác này gồm bao nhựa plastic, bao cà-phê và cả quần áo lót phụ nữ.
Vào ngày 27/11, 8 người bị truy tố trong vụ tấn công Holey Artisan cafe năm 2016 tại thủ đô Bangladesh, khiến 22 người chết, đa số là ngoại kiều.
Ít nhất 6 người chết và 15 người bị thượng trong 3 vụ nổ khác nhau trong ngày Thứ Ba 26/11 tại thủ đô Iraq.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.