Hôm nay,  

Mỹ Bán Phi Đạn Hơn 1 Tỉ MK Trong 3 Tháng

04/05/201900:00:00(Xem: 4088)
OSLO  -   Từ Tháng 10, TT Trump tuyên bố rút khỏi hiệp ước vũ khí do LHQ bảo trợ - nhưng “Chiến Tranh Lạnh” sắp tái diễn, theo khuyến cáo của các nhà vận động giải trừ vũ khí nguyên tử.

Tại ủy ban Nobel, trưởng ban kiểm soát vũ khí (tên tắt ICAN) Beatrice Fihn, loan báo: Hoa Kỳ ký hợp đồng bán phi đạn trị giá hơn 1 tỉ MK trong 3 tháng qua, là có ý nghĩa của tái khởi động Chiến Tranh Lạnh.

Hiệp định về phi đạn tầm trung (INF) được ký kết năm 1987.

Washington tố cáo Moscow vi phạm với chương trình phi đạn mới, và chính thức bắt đầu tiến trình giải kết.

Đáp lại, TT Putin cũng loan báo từ bỏ INF, là giao ước viên đá tảng của kiểm soát vũ khí toàn cầu.

Phúc trình của ICAN cho thấy các hợp đồng mới tổng trị giá 1.1 tỉ MK đã được ký với 6 công ty quốc phòng Hoa Kỳ. Hãng Raytheon ký 44 hợp đồng trị giá 537 triệu, Lockheed Martin 268 triệu, Boeing 245 triệu…

Các tác giả của phúc trình ICAN cho biết chưa rõ các hợp đồng này có phải là khởi đầu của 1 đợt sản xuất mới.

ICAN loan báo: trên bình diện toàn cầu, các chính quyền ký giao kèo trị giá 116 tỉ MK với các doanh nghiệp của Pháp, Trung Cộng, Ấn Độ, Italy, Hòa Lan và Hoa Kỳ để sản xuất phát triển và lập kho vũ phí nguyên tử dự phòng.

Lãnh vực tư can dự lãnh vực này từ Trung Cộng, Israel, Nga đến Bắc Hàn.

ICAN nhận xét: 1 số hợp đồng có giá trị đến năm 2075.

Các nhà nghiên cứu cho biết: nhiều hợp đồng mua bán phi đạn dự kiến mãn hạn năm 2025, và 1 số mua bán vật liệu, phụ tùng có giá trị đến năm 2075.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong tiệm Cô Tuyết, người khách quen mở đầu câu chuyện. Cô có đôi môi hồng tự nhiên, màu hồng của một thân thể khỏe mạnh: -Tuần sau không gặp mấy chị rồi. Cả tháng lận à. Cô Lan nói: -Ủa, bộ về Việt Nam hả?.
Ngày mai, Chủ Nhật 12, 2019 sẽ là Ngày Lễ Mẹ. Mời đọc bài viết của Lê Xuân Mỹ, một kỹ sư, làm việc tại Kia-Tencor San Jose, California. Qua Mỹ năm 1998. Cha học tập cải tạo chết trong trại Vĩnh Phú năm 1979, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ.
Thứ Bẩy, 11 tháng 5-2019 tại Santa Clara County, 70 West Hedding Street, San Jose. Từ 09:30 am với cà phê, bánh ngọt Từ 10:10 am thưởng thức một chương trình văn nghệ chủ đề "Hát cho Mẹ và hát tặng Mẹ".
Cả mấy tuần nay, Trọng Lú, Tam Tổng Trọng vắng mặt, stroke nằm liệt giường, méo miệng, què tay què chơn hay đang hấp hối trên đường theo Hồ tặc ?
Tháng 2, tháng ngắn nhất trong năm, đã qua đi. Rồi tháng 3 cũng qua đi. Nhưng mùa đông vẫn còn ở lại. Những ngày lạnh cao điểm vẫn còn chờ phía trước. Một buổi chiều, ngồi cô đơn trong quán cà phê Starbucks vắng người, nhìn ra bên ngòai những cụm tuyết trắng xóa bay lả tả, tôi chợt cảm thấy buồn . . .
Tôi gửi bài, góp mặt với tạp chí Văn Học khá muộn, vào năm 1986. Vẫn đón nhận những lá thư ngắn gửi qua bưu điện của nhà văn Nguyễn Mộng Giác, khích lệ và thân tình chia sẻ những kinh nghiệm sáng tác cho lớp đi sau (như tôi).
Tôi có quen biết một gia đình , có 3 người con Đứa con gái đầu thuộc lứa tuổi Teen , chừng 14 tuổi.
riêng phần Đối Sách nói đặc biệt về những ứng dụng của Phật giáo có thể sử dụng cho giáo dục Tây Phương: Tỉnh thức, Thiền tập, Quán sát tính tương thuộc để thấy một vũ trụ hòa điệu, Từ bi, Giáo hội nên canh tân và độc lập, Tăng đoàn cần bênh vực giới nghèo khổ...
Cả đoàn người áo tràng nâu của Thiền viện Sùng Nghiêm do Ni sư Thích Nữ Chân Thiền –tụ trì – và sư em Thích Nữ Chân Diệu dẫn đầu , đi bộ chầm chậm từ Cảng Newport Beach ra bến tàu nhỏ để rãi tro cho Ni sư Thích Nữ Chân Liên , viên tịch ngày Sept-10-2018 .Ni sư Chân Liên tu tại Thiền viện Sùng Nghiêm cũng gần hai mươi năm qua .
Lịch sử văn học Việt nam khởi đầu bằng với những tác phẩm mang nhiều ảnh hưởng của tư tưởng Khổng Mạnh được viết bằng chữ Hán và chữ Nôm với nội dung bao hàm những ngôn từ ước lệ


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.