Hôm nay,  

Thơ Thơ

31/01/200500:00:00(Xem: 6190)
Vịnh Chiêu Quân (*)

Muôn khe nghìn núi đổ Kinh Môn
Quê cũ Minh Phi đó, vẫn còn
Một biệt cung môn ra phía Bắc
Là lưu nấm mộ dưới hoàng hôn
Phôi pha nét đẹp mờ tranh cũ
Phảng phất hồn thiêng thoảng nguyệt buồn
Phổ khúc tỳ bà muôn thuở ấy
Tiếng Hồ ai oán giọt sầu tuôn.

Đan Phụng - lược dịch

(*) Vịnh Chiêu Quân

Quần sơn vạn hác phó Kinh Môn
Sinh trưởng Minh Phi thượng hữu thôn
Nhất khứ tử đài liên sóc mạc
Độc lưu thanh trủng hướng hoàng hôn
Họa đồ tỉnh thức xuân phong diện
Hoàn bội không qui nguyệt dạ hồn
Thiên tải tỳ bà tác Hồ ngữ
Phân minh oán hận khúc trung luân

Đỗ Phủ

*

Thăm Bạn Xa

Lâu rồi không thấy thư sang
Thu qua đông tới, bạn ngàn dậm xa
Xuân về có thấy nhớ nhà
Nhớ hương lúa chín, cây đa giữa đồng
Nơi này trời đất mênh mông
Mà không có cánh vẫy vùng một phen
Bao giờ ta lại hàn huyên
Chia ly rượu đắng đốt phiền muộn chơi
Làm sao thơ nói hết lời
Để cho ngàn dặm xa vời gần nhau.

Trần Ngân Tiêu

*

Xuân Như Ý

Xuân đã chớm về trong gió đông
Hương Xuân sao lạnh tái tê lòng
Tay đan hoa tuyết sầu ly xứ
Xuân đến rồi đi thêm ước mong

Ba chục mùa xuân xa cố hương
Lời thề phục quốc vẫn vương vương
Anh đi theo tiếng hờn sông núi
Dẫu biết gian truân lắm đoạn trường

Thêm một mùa xuân lặng lẽ trôi
Người dân vẫn khổ - Nước tơi bời
Còn đâu hoa gấm giang sơn Việt
Vận nước trầm luân mãi mãi thôi.

Xuân sẽ là xuân vẹn sắc hương
Anh đi tranh đấu cứu quê hương
Phất cờ khởi nghĩa muôn nơi dậy
Xuân Bắc Bình Vương diệt bạo cường.

Theo bước hùng binh anh trở về
Đón xuân như ý thắm tình quê
Mẹ già mừng rỡ rưng rưng lệ
Ôm đứa con ngoan vẹn ước thề.

Lâm Hoài Vũ

*

Gọi Nắng Xuân

Gọi nắng xuân về cho má em
Hồng thêm, thành chỗ đậu cơn thèm
Chiếu manh và mắt người buồn ngủ
Một phút trùng phùng, vạn biến thiên.

Gọi nắng xuân về cho tóc em
Nồng thơm hương lạ gợi tình thêm
Bàn tay ai đó vờ vô tội
Vuốt nhẹ, sao nàng vẫn để yên"

Gọi nắng xuân về cho áo em
Rực lên đường nét đẹp rồng tiên
Đầu xuân xuống phố vùng Giao Chỉ
Mừng thấy thời trang vẫn cổ truyền.

Gọi nắng xuân sang cho ấm hồn
Những người xa xứ đã hoàng hôn
Bao mùa đông, cổ già co giãn
Ngóng đợi mùa xuân mới, mỏi mòn.

Gọi nắng xuân về cho núi sông
Bên kia, thêm rõ dáng Tiên Rồng
Kẻo phường mang túi tham không đáy
Buôn bán màu xanh của ruộng đồng.

Lưu Thái Dzo

*

Bên Bờ Con Nước Lạ

Ánh đơn đối bóng đèn mờ
Bơ vơ lối vắng ôm bờ lưu vong
Vật đen con nước xuôi giòng
Sông Seine lạnh ngắt cõi lòng không hay

Tàn rồi ảo mộng trời Tây
Loay hoay nét bút tháng ngày chắt chiu
Từng trang dĩ vãng nuông chiều
Gửi trăng quê cũ hắt hiu vọng sầu

Canh thâu im lặng dưới cầu
Bê tông cốt sắt mơ màu tre xưa
Vắt ngang ao nhỏ khuya mưa
Đong đưa âu yếm hàng dừa liêu trai.

Phiên chợ đầu ngõ đã bày
Xoài xanh mận đỏ thêm quày cau tươi
Có anh xóm học miệng cười
Hẹn hò ra tết nhờ người chở qua

Cưới ai về ở chung nhà
Tha hồ hái bưởi hái cà tặng nhau
Bây giờ đau đớn nghẹn ngào
Ngăn bờ đất Mẹ bởi rào đại dương.

Chợt sầu chợt khổ chợt thương
Lầu bầu lẩm bẩm giữa đường như ma.
Còn đâu điệu hát câu ca
Còn đâu giọng nói đậm đà Việt Nam.

Huyền Mi

*

Sông Cha Núi Mẹ

Khởi từ mạch khói hư vô
Lênh đênh huyễn thực bến bờ lênh đênh
Khởi từ đom đóm tinh anh
Xuyên hồng hoang xuống muôn ghềnh phù sinh

Chập chùng non nước hành tinh
Thiếu dương thắp lửa mong manh Thiên hà
Đường về nghiệp trước bao xa
Lối mòn rêu phủ quê nhà tưởng quên

Nông sờ con nước cơ duyên
Trói hồn ai với Đỗ Quyên ngậm ngùi
Ngày đêm nhớ nước thương nòi
Tiếng nghe xa vọng bên ngoài tử sinh

Chua cay níu mãi mảnh tình
Vàng tan đá nát hợp thành sông Mê
Thì thôi tìm lấy nẻo về
Sông Cha núi Mẹ đường Quê vẫn chờ.

Thái Anh Duy

*

Tìm

Em hỏi: anh tìm ai
Khi bên mình có đủ
Ôi, những vì vương chủ
Thống ngự cả cung đài
Sinh sát cả trần ai
Nhưng tìm đâu thấy bóng thiên thai

Em hỏi: anh tìm chi
Khi bên mình có sẵn
Hai tay mười ngón chẵn
Nắm được có tí ti

Xòe ra không có gì!
Làm sao nắm được... lẽ huyền vi!

Em hiểu chưa, em ơi!
Anh không tìm bằng mắt!
Như một màu không sắc
Như một tiếng không lời
Anh tìm em khắp nơi...
Anh tự tìm anh... suốt một đời!

Thanh Thanh

*

Nhớ Ơn Em

Nhớ ơn em
Thân gầy gò còm cõi
Ngày qua ngày như cánh nhạn ven sông
Bay tìm mồi bầy con trẻ ngóng trông
Bao lao khổ gian nan sao kể xiết

Nhớ ơn em
Những bước chân khập khiễng
Kéo lê trên ngàn dặm đường dài
Ngàn dặm đường khúc khuỷu chông gai
Qua từng trại tập trung cải tạo
Thăm nuôi anh ngày tháng lao đao

Nhớ ơn em
Những giòng lệ tuôn trào
Như trận mưa rào trên trại chiều qua
Cho anh buồn thương nhớ xót xa
Hình bóng nhỏ lẻ loi nơi xóm cũ

Nhớ ơn em
Những đêm thâu ủ rũ
Chong đèn khuya thổn thức đắng cay
Viết cho anh bao cánh thư dài
Những cánh thư không bao giờ thấy đến!

Nguyên Khoa

*

Cô Bắc Kỳ Đanh Đá

Rồi cũng thế, sẽ đi vào quên lãng
Sau khóc than bận rộn một hai ngày
Và rồi sẽ phai nhòa trong ký vãng
Theo luật đời, vòng nhật nguyệt vần xoay!

Thì em nhé, sá gì cơn mộng dữ
Vì hôm nay ai biết sẽ ngày sau"
Hai chúng ta giữa nghiệt ngòi cuộc lữ
Cảm ơn đời, mình cuối chặng, còn nhau!

Cảm ơn em, cô Bắc Kỳ đanh đá
Đủ để nhu thuần một chú ngựa hoang!
Em bùa phép làm mưa xanh tháng Hạ
Làm nắng hồng tỏa ấm buổi Đông sang

Cảm ơn em, đường môi cong bạch tuộc
Chuyền cho anh từng hơi thở hồi sinh
Anh tiền sử, đắm chìm theo vận nước
Em thân cò, tất tả vẫn kiêu binh!

Cảm ơn em, trên bước đường vong quốc
Em kiên gan, bền chí cuộc song hành
Anh may mắn còn em, tình hẹn ước
Khi ven đời ngàn tiếng quạ phân tranh!

Cảm ơn em, cô Bắc Kỳ tận tụy
Mà đường ngôi rẽ lệch một bên trời
Anh muốn khắc tên cô vào tuyệt mỹ
Bằng vô vàn trân trọng đấy cô ơi!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Đón Mừng Xuân

Tràng pháo nổ, tưng bừng vui đón Tết
Mọi nhà vui, chào đón chúa Xuân sang
Hoa khoe sắc thi đua nở rộn ràng
Bày hương khói, hoa thơm, cùng mâm quả

Đón giao thừa lòng mừng vui khôn tả
Mẹ tôi bày bánh mứt với kẹo ngon
Tiếng cười nói xôn xao vẫn nổ dòn
Cha tôi ngắm cành hoa mai ngày Tết

Cả nhà vui reo hò khôn kể xiết
Cháu con mừng mở vội những phong bao
Tràng pháo tay thay pháo thật ồn ào
Câu chúc Tết không ngừng vui dứt tiếng...

Người ta vui, lòng con buồn xao xuyến
Nhớ Mẹ hiền nơi chín suối nghỉ yên
Nấm mồ yêu bên đất lạnh im lìm
Sương tuyết phủ màu tang thương chìm đắm

Hoa Xuân nở đón chào vui đầm thắm
Đón Xuân về lòng chợt thấy bơ vơ
Mẹ nơi đâu, Xuân vui vẫn đang chờ
Xuân vắng Mẹ, lòng buồn khôn kể xiết

Nguyễn Vạn Thắng

*

Máu Loang Biển Mẹ

(Viết cho 9 ngư phủ ở Thanh Hóa, bị hải quân trung cộng giết ngày 5 tháng 1 năm 2005)

Tàu ra khơi mong kiếm tìm sự sống


Biển bao la, bảo bọc xóm dân chài
Trời nước giao hòa, chứa chan hy vọng
Dân trong làng, chuẩn bị đốn cành mai

Mùa biển chót, vợ bâng khuâng chờ đợi
Con nôn nao: "Bố về bến sớm nha!"
Quần áo Tết năm nay nhiều kiểu mới
Bàn thờ chưng đầy bánh, mứt, hoa trà!

Chịu cực khổ đợi ngày về Thanh Hóa
Vượt hiểm nguy mơ Tết đến an bình
Lưới bủa xuống mong khoang đầy tôm cá
Nghĩ về con: "chắc sấp nhỏ trông mình"!"

Trời yên sóng bỗng cuồng phong bao phủ
Tàu hải quân Trung cộng kéo vây quanh
Càn rách lưới, bắn xả vào ngư phủ
Giết lương dân, "tình đồng chí", sao đành"

Giết chết người vu oan là "cướp biển"
Toàn dân Nam phẫn nộ lũ bất lương
Trong ngoài nước, dân cao lời phản biện
Đảng lặng im, khiếp nhược trước bạo cường"!

Đảng ra rả: "vì nhân dân cứu nước"
Dân chết oan dưới họng súng quân Tàu,
Đảng làm ngơ, biểu đồng tình bạo ngược.
Chín mạng người, oán hận đến ngàn sau!

Tết năm nay máu loang đầy biển mẹ
Vợ trông chồng mắt lệ hướng xa xăm
Con côi cút đón xuân về buồn tẻ,
Bàn thờ cha, bài vị viết: "Hờn Căm!"

Hoài Việt

*

Nín Hơi

Ngày 8/1/05, HQ Trung Cộng tấn công tàu đánh cá VN ở vùng Vịnh Bắc Bộ. Thiệt hại về phía Ngư Dân rất nặng gồm 9 người chết, 7 bị thương và 8 bị bắt. Sau đó VC lại tiếp Phó CT QH TQ long trọng và thân mật. Lãnh Đạo VC đã im tiếng trước thảm cảnh của Ngư Dân VN. Kẻ nhà quê xin viết mấy dòng thô lậu...

Nhớ vụ thằng Tàu giết chín người
Trong vùng đánh cá mới vừa rồi
Chủ mưu nổ súng sao đùa được
Cố ý giết người há giỡn chơi
Đã có dã tâm từ mấy kiếp
Lại nuôi tham vọng tự bao đời
Chỉ vì hèn nhát và run sợ
Thằng Mạnh thằng Lương mới nín hơi!

TamThang3

*

Nước mắt muà xuân

(Bàng hoàng, đau xót và căm phẫn khi nghe hung tin Ngư Dân VN bị Trung Cộng giết hại trên Vịnh Bắc Bộ chỉ vì lũ lãnh đạo hèn mạt CSVN bạc nhược, cam phẫn làm tôi tớ cho Tàu).

Mừng Xuân, biển cuộn máu hồng tươi
Nhân thế hờn căm, hận ngút trời
Ly hương khắc khoải, dòng huyết lệ
Nghẹn ngào, tức tưởi khóc dân tôi

Máu đổ, than ôi! Nỗi đoạn trường
Cớ sao Ngư Phủ gặp tai ương
Trả lời đi nhé, bầy "hoang thú" (*)
Uất lệ đầy vơi, khắp nẻo đường.

Xuân về, tím ngắt cả không gian
Tiếng thét hờn oan, ngập suối vàng
Trùng dương phẫn nộ, dâng tình hận
Dải sóng khăn tang, mặn ngỡ ngàng

Oan nghiệt, dân lành chịu hôm nay
Vong nô, Hồ, Cáo, đã đặt bày
Cúi lưng, uốn lưỡi, đời nô lệ
Cắt xén giang sơn , rắc đọa đầy

Quốc Hồn, Quốc Thể có còn không"
Dân Việt tôi ơi, hãy một lòng
Vùng lên tận diệt loài Lang Sói
Giải hết oan cừu, hưng Núi Sông

(*) VC

Phạm thanh Phương


*

Vệ Tinh Đâu Rồi"

Thương xót và căm hờn CS khi hay tin 9 ngư phủ Việt Nam bị Trung Cộng giết ngang nhiên tại Vịnh Bắc Bộ

Vệ tinh đổ đốn đến nơi rồi,
Phình trạm cô đồn quẳng xó chơi"!
Lân quốc ngày càng thêm chó má,
Bắn nhiều ngư phủ của quê tôi!
"Đảng ta" có mắt hay mù chột,
Tham nhũng no rồi, chỉ ngủ thôi"!
Ngư phủ gán phăng là hải tặc"
Lương dân lại đổ tội cao-bồi"!
Nỏ mồm "hữu nghị", đành tâm giết,
Cùng đứng lên nào nội, ngoại ơi!
Hỏi tội chóp bu dâng đất, biển,
Phen này sao thoát, chạy ra khơi"!

Hoàng Ngọc Văn

*

Du Sinh Lo Sợ Trở Về

Đọc bản tin “60% du học sinh Việt Nam tìm cách kết hôn để trốn thoát (Thiên Đàng) XHCN” (SGT số 392). Kẻ hèn xin có bài thơ.

Bởi sợ “Thiên Đàng” loài quỷ quái,
Du sinh không muốn quay về lại:
Đi nhờ môi giới kiếm lang quân,
Đến cậy mai dong tìm bạn gái.
Chàng nọ ưng liền không đắn đo,
Nàng kia thuận gấp chẳng ngần ngại.
Có tờ hôn thú mới yên tâm,
Sống xứ tự do cho thoải mái.

Việt Lão - Victoria

*

Võ Giáp, Lê Anh

Võ, Lê, Anh, Giáp (*) lũ gian hùng
Đấu đá nhau rồi nhả nọc phun
Giở mẹo, Anh đâm làm Giáp sợ
Ra tay, Võ thụi khiến Lê chùn
Nghe danh, nghe lợi, Võ, Anh giật,
Thấy khốn, thấy nguy Lê, Giáp thun
Đọ sức, so găng thôi mệt nghỉ
Võ, Lê, Anh, Giáp lũ gian hùng.

Thái Châu

(*) Trích câu đối của Hà Sĩ Phu: “Xứ chột làm vua, giở mẹo, anh khùng đâm giáp thủng. Cờ tàn đấm tốt, dùng mưu, võ tướng trị lê cùn!"

*

Xin Cứu Quê Hương

(Đau buồn nghe tin Trung cộng thảm sát chín ngư phủ Việt Nam. Thân mến gởi đồng bào, tha thiết về tuổi trẻ Việt Nam, quốc nội và quốc ngoại)

Trách Tàu tàn bạo giết người
Hay là trách kẻ làm tôi đớn hèn"
Chư hầu, luồn cúi đã quen
Nhục cho quốc thể, làm lem quốc quyền!
Tham tàn, bán đất Tổ Tiên
Hờn kia, hận ấy, ba miền thương đau!
Trách mình trước, trách người sau
Ai buôn dân nước, ai cầu lợi danh"
Ai gây thù hận, chiến tranh"
Ai làm đời sống dân lành tang thương"
Ai lừa mị, ai bất lương"
Ai làm đạo lý luân thường nát tan"
Giết dân, ai giết dã man
Tù dân, ai dựng tội gian, nhốt tù"!
Miệng ai "xóa bỏ hận thù"
Giáo khoa, ai dạy "thiên thu căm hờn""
Thấy người vị chữ giang sơn
Gióng chuông chính nghĩa, mở đường nhân sinh
Ai không cảm ý phục tình
Còn xô người chốn điêu linh, tội tù!"
Tôn giáo, hại kẻ chân tu
Tệ đoan xã hội nát nhừ thuần phong!
Mạng dân coi nhẹ như không
Bạc tiền, ngôi vị nặng lòng hiểm sâu!!

Không dâng đất, biển cho Tàu
Máu dân đâu có đỏ ngầu biển xanh!"
Trách bầøy ngoại tặc đã đành
Nhưng mà rước giặc vào thành, là ai"""
Quê hương đau khổ đã dài
Xin người lòng đức, trí tài cứu quê!!!

Ngô Minh Hằng

*

Từ Thiện Vầy Mới Đã

Thân tặng anh Joseph Kiên Trung - Ryde NSW, tác giả bài “Lòng nhân ái bị CS bắt cóc” (DĐĐG-SGT số 394). Kết luận bài trên, anh Kiên Trung đã viết: “Giải phóng dân tộc khỏi chế độ CS độc tài, là việc thiện có ý nghĩa nhất, to lớn nhất!

“Việc thiện” này là số một rồi,
Vô cùng ý nghĩa đó ông ơi.
Nhiều người chẳng thấy: buồn ghê nhỉ,
Lắm đứa không mần: tiếc quá thôi.
Cứ “lạc quyên” vầy e mỏn sức,
Luôn “kêu gọi” thế sợ tàn hơi.
Chi bằng rán một lần “từ thiện”...
Cứu được toàn dân... mới đã đời.

*

Hăm Kevin Bowen

Kevin Bowen là người viết lời giới thiệu quyển “Nếu Đi Hết Biển” của Trần Văn Thủy. Y là “Nghiên cứu trưởng chương trình Rockefeller nghiên cứu về tiến trình “tái” xây dựng diện mạo và quê hương của người Việt ở nước ngoài 2000-2003”.

Gặp hắn là em sẽ bạt tai,
Lôi đầu hắn hỏi: đã nghe ai.
Thuê toàn cái bọn vừa vô dụng,
Mướn rặt đồ quân quá bất tài.
Để chúng vô ngang nhiên “mét ấp”,
Mời ai đến xấc láo “đì giai”.
Mần cho “diện mạo” đồng hương tớ,
ở hải ngoại thành cái quái thai.

*

Nói Với Trần Văn Thủy

“Nếu đi hết biển” kiểu như ông,
Thấy được gì ngoài “cái ấy” không.
Bớ mấy thằng u mê ám chướng,
Hừ, toàn lũ ngạo mạn cuồng ngông.
Thăm dò em hả - em chơi đẹp,
Phỏng vấn tớ ư - tớ nói sòng
Là lũ chúng mầy nên chết mẹ
Không thì sớm muộn cũng tiêu vong.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh Việt Nam/VN Photography Club sẽ tổ chức một cuộc triển lãm ảnh nghệ thuật "Ánh sáng và sắc màu" tại Little Saigon, Nam Cali. Buổi triển lãm sẽ diễn ra hai ngày, Thứ Bảy và Chủ Nhật, 7 và 8 tháng 12 năm 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, tại Hội trường nhật báo Người Việt
Bộ trưởng quốc phòng Nam Han, Jeong Kyeong-doo và đồng nhiệm Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa đã đồng ý thiết lập thêm những đường dây nóng quân sự giữa hai nước và chuẩn bị cho chuyến công du của bộ trưởng Jeong đến Trung Quốc vào năm 2020.
Ánh nắng chiều đã tắt nhưng tôi vẫn như cảm nhận được cái nóng hừng hực qua cung cách vén ống tay áo để lau mồ hôi trán của người tưới cỏ.
Công Ty Disneyland sẽ chính thức tham dự cuộc Diễn Hành Tết tại Westminster với sự góp mặt của nhiều nhân vật trong đó có Mickey và Mini Mouse.
Thương vụ bán hàng trên mạng tại Hoa Kỳ Ngày Lễ Tạ Ơn đã tăng vọt 17$ tới 4.1 tỉ đôla, theo Salesforce cho biết. Doanh thu bán hàng mạng trên toàn cầu đã tăng còn nhanh hơn.
2 du khách của chiếc du thuyền Carnival Cruise Line đã chdết trong một xe buýt trong thời gian một tua độc lập tại Belize hôm Thứ Tư.
Thủ Tướng Iraq Adel Abdul-Mahdi cho biết hôm Thứ Sáu rằng ông sẽ từ chức theo sau nhiều tuần lễ biểu tình bạo động và lời kêu gọi ông ra đi bởi nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu quốc gia của phái Hồi Giáo Shia.
2 phi đạn được Bắc Hàn phóng đi hôm Thứ Năm “được cho là bắn từ một bệ phóng phi đạn nòng siêu lớn,” theo các viên chức quân sự Nam Hàn cho biết.
Cảnh sát Anh đã bắn chết một người tấn công khủng bố hôm Thứ Sáu tại Cầu London -- một sự kiện đau lòng đã khiến ít nhất một người vô tội thiệt mạng và một số người khác bị thương xung quanh con đường trọng yếu là nơi xảy ra vụ tấn công Hồi Giáo chết người chỉ hơn hai năm trước.
Trấn Cảnh Đồng nằm bên bờ sông Liễu Hạ, xinh đẹp như cảnh thiên thai ở chốn trần gian. Khách thương hồ đến đi mua bán quanh năm. Khách du thanh tú lịch lãm cũng dập dìu trẩy hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.