Hôm nay,  

Lời Hăm He Nhiều Tai Hại

4/2/200500:00:00(View: 5832)
Sau khi Ô. Hổ Cẩm Đào Chủ Tịch Đảng kiêm Chủ Tịch Nước chiếm luôn được chức Chủ tịch Quân Ủy Trung Ương - tức nắm trọn đảng quyền, chánh quyền, và quân quyền - thì Ông chỉ đạo cho Quốc Hội TC làm một việc gây xôn xao dư luận thế giới. Quốc Hội TC có gần ba ngàn đại biểu mà họ gọi là đại biểu nhân dân, nhưng thực ra là đại biểu của đảng cử và dân bầu, chớ không phải dân biểu theo quan niệm dân chủ. Trừ hai người vắng mặt, 99,9% thông qua một cách nhanh chóng Luật Chống Ly Khai, với lời cho phép sử dụng biện pháp quân sự để kéo Đài Loan về với TC. Nhưng lời hâm he này đem lại nhiều tai hại cho TC.

Trước tiên Mỹ tức khắc củng cố liên minh Nhựt Mỹ, đồng ý cho Nhựt thành lập lại quân đội, thay vì phòng vệ dân sự như từ sau khi Nhựt thua Thế Chiến thứ hai. Chưa đủ Mỹ còn dằn mặt Liên Âu có ý gỡ cấm vận cho TC từ sau vụ Thiên An Môn đến giờ. Ngoại Trưởng Rice nói, chính Mỹ, chớ không phải Liên Âu bảo vệ Thái Bình Dương. TT Pháp dù gay gắt với Mỹ trong Chiến Tranh Iraq thấy tính hiếu chiến của TC cũng đã giải thích tại Nhựt, gỡ cấm vận không có nghĩa là bán vũ khi tối tân cho TC. Và nhiều nước của Liên Âu xét lại với nhau về ý gỡ cấm vận này cho TC.

Thứ đến nhưng quan trọng nhứt là hăm dọa của TC làm Đài Loan thấy rõ ý đồ sáp nhập Đài Loan vào TC hơn là thống nhứt theo lời tuyên truyền lâu nay của TC, thống nhứt theo kiểu một quốc gia hai chế đô. Và theo định luật tâm lý chung, trước âu lo con người đoàn kết lại. Điều đó đã thấy rõ như ban ngày trong cuộc biểu tình vào trưa Thứ Bảy 26 tháng 3, năm 2005 tại thủ đô Đài Loan, là Đài Bắc. Một triệu người Đài Loan đã xuống đường biểu tình do lời kêu gọi của TT Đài Loan. Một triệu người từ những con đường huyết mạch kéo nhau đến địa điểm biểu tình nằm giữa Lăng Tưởng Giới Thạch và Phủ Tổng Thống. Con số một triệu người nghe đã ïlớn so với 20 triệu dân của đảo quốc Đài Loan, và xem đã đông so với chu vi tương đối nhỏ của thủ Đô Đài Bắc. Tuy nhiên cuộc tập hợp chỉ mới nói lên được 1 phần 20 quyết tâm chung của nhân dân và chánh quyền Đài Loan. Vì thời gian kêu gọi có hạn, địa điểm biểu tình cũng có hạn, nên TT Trần Thủy Biển chỉ huy động được một triệu người biểu tình thôi. Thực ra 20 triệu người Đài Loan, đại đa số đều muốn nói lên ý nghĩ và cảm tưởng như những người có cơ hội đi biểu tình ngày hôm ấy.

Vì rằng, dù muốn hay không muốn, từ năm 1949, đảo quốc này đã tự trị sau khi thoát khỏi chế độ thuộc địa của Nhựt suốt 50 năm. 20 triệu người Đài Loan -- không phân biệt nguồn gốc lục địa hay gốc Đài Loan, đảng phái thân chánh, đối lập hay độc lập -- đã cùng sống chung nhau, hưởng tự do, dân chủ tương đối thời Quốc Dân Đảng mới ra đảo quốc và hoàn toàn mười mấy năm trở lại đây khi đảng đối lập với Quốc Dân Đảng lên cầm quyền. Nhờ dân chủ mà sống hùng, sống mạnh mọi mặt mặt dù TC đã tìm mọi cách gây lũng đoạn, khuấy phá, không biết bao nhiêu lần.Và bây giờ không ai chịu nổi cái kiểu chơi cha của TC trong vấn đề thống nhứt, bằng đạo luật chống ly khai mới ban hành.

Việc làm của TC hoàn toàn trái lại tinh thần dân chủ pháp trị mà TC thường tuyên bố sẽ đổi mới theo và người Đài Loan đã sống và coi như đương nhiên, bất khả tương nhượng. Tự quyết, chọn lựa là quyền căn bản của cá nhân và tập thể. Việc có trở về với lục địa Trung Quốc hay không, phía có tiếng nói trước, lẽ ra phải là người Đài Loan, chớ không phải TC. Địa lý, lịch sử Trung Quốc và ngay cả ngoại giao quốc tế cũng không cho phép Đài Loan ly khai ra khỏi Trung Quốc. TC không có gì phải lo. Tối thiểu TC cứ để Đài Loan nói lên ý của mình, xem có tình có nghĩa đồng bào, quốc gia ân tộc hơn. Tối thiểu TC cũng phải thấy Đài Loan đã trưởng thành chánh trị luôn luôn tránh né những khiêu khích có thể gây xung đột quân sự ở Eo Biển Đài Loan.

Nhưng quyền hành thường hủ hóa nếu không có kiểm soát ngăn chận. Khi Ô. Hồ Cẩm Đào tóm thâu được đảng quyền, chánh quyền, và quân quyền vào tay, Ông say chiến thắng, buông lời hăm dọa khiến thé giới coi TC là bành trướng, là hiếu chiến. Còn Đài Loan dùng đó như một nguy cơ và lấy đó làm chánh nghĩa để đoàn kết chống sáp nhập.

Thế giới tự do và Đài Loan không coi đó là một lời hăm he của TC, mà xét vấn đề với mọi hậu quả pháp lý của người thường sống trong nền dân chủ pháp trị. Luật vẫn là luật. Luật Chống Ly Khai cho phép dùng biện pháp quân sự nếu cần của TC sẽ tạo điều kiện cho phe hiếu chiến của TC dùng luật này xung đột với Đài Loan. Phe chủ trương độc lập với TC ở Đài Loan có cớ để ngưng thảo luận thống nhứt theo nguyên tác một quốc gia hai chế độ. Chính cuộc thảo luận dằn dai này đã giúp cho TC và Đài Loan giao thương, trao đổi nhiều thứ với nhau, sống trong sự ổn định dù mong manh nhưng vẫn không đổ vở.
Chớ còn lâu TC mới dám đánh Đài Loan. Tuy TC hiện có 700 hỏa tiễn đặt hướng về Đài Loan, 70 tàu ngầm nguyên tử sẵn sàng tấn công Đài Loan, nhưng chắc hết đời Ô. Hồ Cẩm Đào và Trần Thủy Biển, TC vẫn chưa dám đánh Đài Loan. Á Châu Thái Bình Dương không phải chỉ có TC là siêu cường. Thế giới không để yên cho TC tung hoành lục tặc. Khả năng TC đánh Đài Loan rất nhỏ. Thế nên luật TC cho phép dùng biện pháp quân sư để giải quyết vấn đề Đài Loan chỉ làm cho Đài Loan vì bị xúc phạm mà đoàn kết hơn nữa, và làm cho thế giới nhận rõ tánh hiếu chiến và mối nguy của con khủng long CS khổng lo còn sót lại.

Và trên tinh thần đó, Đài Loan đã khôn khéo mở cuộc biểu tình vừa bày tỏ tinh thần û đoàn kết nội bộ và vừa bày tỏ lập trường "hòa bình và dân chủ" của mình cho thế giới thấy.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nông dân Mỹ đang cảm giác bị vắt kiệt tài lực bởi cả cuộc chiến tranh thương mại Mỹ – Trung lẫn thời tiết khắc nghiệt.
Những xác ướp đã cung cấp cho chúng ta nhiều thông tin giá trị về cuộc sống của người xưa.
Những con chó pit bulls vẫn không được chào đón trên những chuyến bay Delta Airlines.
Mấy năm gần đây, thị trường xổ số trong nước đã không ngừng biến động với những chiêu trò cạnh tranh đầy kịch tính giữa xổ số truyền thống, và xổ số điện toán để dành thị phần và đón bắt thị hiếu của người chơi
Bấy lâu nay, ở vùng Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai…, giới lao động có thu nhập thấp, đặc biệt là công nhân, lao động nhập cư luôn khao khát có một mái ấm để “an cư lập nghiệp”.
Westminster (Bình Sa)- - Ban Nhạc Moonflower do nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Cang thành lập sẽ tổ chức đêm nhạc “Sài Gòn Hoài Nhớ” có chương trình khiêu vũ
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG
Địa cầu ngày càng nóng hơn, biến đổi khí hậu (BĐKH) gay gắt hơn, biển ngày càng dân cao hơn, nhiều vùng ven biển Việt Nam đang sạt lở tới mức báo động, diện tích nông nghiệp ở nhiều vùng đồng bằng bị biển xâm thực và ngập mặn nhiều hơn…
Hai nghiên cứu mới vừa kết luận một liều lượng aspirin thấp có thể cải thiện khả năng sống sót của những bệnh nhân ung thư phổi, và ung thư da đầu/cổ.
Một loại thuốc viên mới giúp làm hạ đường trong máu đối với người tiểu đường loại 2 vừa được chuẩn thuận bởi Cơ Quan Quản Trị Thuốc Và Thực Phẩm Hoa Kỳ (FDA) vào ngày Thứ Sáu 20/09.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.