Hôm nay,  

Thơ Thơ

04/04/200500:00:00(Xem: 6256)
Vui Kỷ Niệm

Bé nũng nịu, bé ghen hờn bé hỏi
Những bài thơ anh viết viết cho ai
Kỷ niệm ngày xưa hăm mấy năm dài
Anh nhớ kỹ rõ ràng như hiện tại.
Ghét anh quá cứ nhắc người xưa mãi
Kỷ niệm nào sống lại được không anh"
Tình bên em - anh nỡ viết thật đành
Bài thơ nhớ về người xa xưa đó...
Chiều nay đứng - tuyết rơi từng sợi nhỏ
Lòng thật buồn giận anh lắm anh ơi
Nụ hôn nào đêm ngủ nhớ bờ môi
Lòng ao ước bên nhau nhìn thu đến...
... ... ...
Đọc thư em, chiều tan ca thật mệt
Cũng thấy lòng xao xuyến nhớ nhung xa
Cô bé ngày xưa mười sáu tuổi ngọc ngà
Mà anh vẫn thường xem như em nhỏ
Buổi về phép của lần đầu gặp gỡ
Nhìn mắt em mi cong vút dễ thương
Bé thơ ngây vui áo trắng sân trường
Chưa biết nhớ biết thương và biết giận
Anh đường xa đã bạc màu áo trận
Một đôi lần về phép ghé ngang qua
... ... ... ...
Hăm mấy năm ngược sóng buốt sơn hà
Đen tâm tối thay miền Nam tươi sáng
Đất lạ trời xa mát lòng gió thoảng
Em gái xưa đất lạnh gọi phone thăm
Rồi gửi thư tình ý thật ân cần
Luôn nhắc nhớ những ngày xưa thân ái
Đường biển Đông buốt lòng thân con gái
Chữ tự do tưởng đổi cả cuộc đời
Đất của người nhìn rõ nắng hồng tươi
Rồi uất nghẹn quê mình còn tang tóc...
Biết tin em sống bên chồng hạnh phúc
Lòng thật vui như thuở tuổi vào đời
Dù bây giờ vẫn cách biệt xa xôi
Nhưng chút ấm ngày xưa tìm lại được
Đôi mắt năm xưa... mi cong tha thiết...

Thy Lan Thảo

*

Ra Đi Với Cụm Từ S.O.S

Để ghi nhớ Quốc Nạn thứ 30: tháng Tư 1975 - Tháng Tư 2005

Em và ta vẫn cách muôn trùng
Định mệnh dường như đã đóng khung
Mỗi phía dành riêng hình ảnh sẵn
Chỉ còn nỗi nhớ, niềm thương chung.

Từ họa tháng Tư giáng xuống đời
Em và ta cách biệt mù khơi
Ta thua canh bạc phường phù thủy
Em, nước mắt thay thế nụ cười.

Còn lại cho em những đắng cay
Ta thì nối tiếp cuộc lưu đày
Cơn đau thức dậy từng đêm vắng
Tăng tốc âm thanh tiếng thở dài.

Còn lại cho ta khoảng trống đen
Em thì như thể một con thuyền
Bên người “dị mộng đồng tay lái”
Trong đợt sóng tình lạc bến duyên.

Còn gì, gì nữa" Còn tay trắng
Viết sẵn cụm từ quốc tế kia:
Hai S, một O, O ở giữa
Ra đi tìm sống, dẫu chia lìa.

Những tháng Tư buồn, tiếp tháng Tư
Qua đi để lại ý mong chờ
Ngày về Đất Mẹ. Đừng quên nhé
Ấp ủ trong hồn một ước mơ...

Dựng xây giàu, đẹp, mạnh Quê Hương
Từ xóm thôn xa đến phố phường
Trai gái thành, quê vui cưới gả
Dấu “giày saut trẻ” ngập chung đường.

Lưu Thái Dzo

*

Trên Bến Thu

Cảm tác thân kính tặng hiền tỷ Đan Phụng để “nhã thưởng”

Một chiều nắng nhạt gió chơ vơ
Thoáng giữa lòng Thu bóng nhạn chờ
Tạm gác niềm tây thăm rặng biếc
Lần theo lối quạnh ghép trang mơ
Trong đêm - trời sẵn treo trăng sáng
Trong nước - mưa đang quét bụi mờ
Vội bỏ cành sầu chôn xuống vực
Quyết vào cho được bến sông Thơ.

Kìa chiếc thuyền mây cặp bến ngâu
Hoàng hôn vừa trải nước thay mầu
Tơ vàng e ấp dìu tơ trúc
Mái bạc đăm chiêu tựa mái lầu
Muôn thuở cây ôm lòng đất Mẹ
Ngàn năm tằm chạnh mối ơn dâu
Chiều nay thu đến hoa càng thắm
Ấy bởi trời quên tưới giọt sầu.


Hoàng hoa còn giữ chất hương xưa
Đón bước thu may đến cũng vừa
Chuỗi ngọc thấy Lan cài lóng lánh
Sóng vàng ôm gió chạy đong đưa
Quê xa ước giọt tình không cạn
Mùa sớm lên khung mộng chẳng thừa
Mãi kết dòng thơ chong mái nguyệt
Mà quên bao kẻ gánh dòng mưa!

Kết từng sợi ý buộc chân mây
Trong đó thu chan những ý đầy
Dệt mộng có trời sai én liệng
Vào mùa nghe nước gọi sương bay
Chim đang viễn xứ mơ cành cũ
Chèo dẫu mềm tay chỉ bến này
Mong góp chén trăng hòa chén bạn
Chén nào bằng được chén chung say!

Liễu Thuận Khanh

*

Xuân Ý

Kính họa nương vận bài Nhớ Xuân của thi sĩ Đan Phụng đại tỷ

Xuân mới hòa thơ mến tặng nhau
Phú thi ngâm vịnh lấp men sầu
Dòng xanh bút kết thơm trang giấy
Tờ thắm hoa đơm ngát ý câu
Mượn gió đưa vần sang Bến Trúc
Nhờ trăng nối nhịp đến Cung Đâu
Tao nhân là bạn bên lầu mộng
Cánh én đưa về xuân gặp nhau.

Mạch Thoại Hoa

*

Con Gái Miệt Vườn

Mến tặng quý cô ở những vùng “trái ngọt cây lành” của quê hương Việt Nam

Em là con gái miệt vườn
Làm Thơ Lục Bát dễ thương quá chừng
Mỗi câu chấm phết ngập ngừng...
Thì ai dám bảo: Thôi đừng thương em.

Trương Ngọc Phương

*

Ghét

Trích thi phẩm "Mebourne Vàng" của Anh Hạ, sẽ hân hạnh ra mắt qúy đồng hương lúc 2 giờ chiều Chủ Nhật, 10.4.05, tại Queen Palace, 148 Nicholson St., Footscray VIC. 3011

Tôi ghét cô gái Việt
Vì nàng hay làm duyên
Hay che mái tóc huyền
Má hồng và mắt biếc
Bẽn lẽn chuyện hàn huyên

Tôi ghét cô gái Việt
Hay nói Tây thành Đông
Làm sao tôi hiểu được
Hỡi! Những nàng Đông phương

Tôi ghét cô gái Việt
Vì nàng hay lững lờ
Những lần tôi đeo đuổi
Và tỏ vẻ làm ngơ.

Tôi ghét cô gái Việt
Vì nàng như Giáng Kiều
Hay đưa tôi nhiều mộng
Và dấu lòng thương yêu
Trong tranh đời tố nữ
Tôi Tú Uyên khổ nhiều.

Tôi ghét cô gái Việt
Mỗi lúc thêm làm duyên
Không nghe lời tôi nói
Đừng che mái tóc huyền!
Để mắt đen biếc lánh
Để má hồng tự nhiên
Tôi ghét cô gái Việt
Vẫn mong nàng như Kiều
Hãy cho tôi nhiều mộng!
Đừng giấu lòng thương yêu
Trong tranh đời tố nữ!
Vì tôi đã khổ nhiều.

Anh Hạ - Melbourne

*

Lệ Buồn Tháng Tư

Tháng Tư nào em nhỉ
Mình bỏ Nước ra đi
Ôm sầu mang hận tủi
Lệ buồn khóc chia ly
Làm sao tôi quên được
Tiếng gào khóc rên la
Hòa theo cùng sóng biển
Quặn đau nỗi nhớ nhà
Tháng Tư nay lại về
Bao năm dài lê thê
Tha hương nơi xứ lạ
Đắng cay nỗi ê chề
Sóng biển vẫn vô tình
Bao người phải hy sinh
Trời cao nào có thấu
Giọt lệ vẫn vô tình
Vẫn hằng mơ ước mãi
Ngày nào trên Quê hương
Nơi ta từng dạo bước
Chiều nghiêng bóng bên đường
Bao giờ ta về lại
Nhìn đồng lúa phì nhiêu
Từng đàn em bé nhỏ
Tung tăng thả cánh diều
Lòng u hoài trĩu nặng
Mưa rơi tháng Tư buồn
Dòng thời gian vẫn mãi
Âm thầm tiếc nhớ thương
Quê hương tôi còn đó
Xa cách bờ Đại Dương
Sóng gào lên tiếng gọi
Bao giờ thôi vấn vương

Nguyễn Vạn Thắng

*

1975-2005

Tính đến nay là ba chục năm,

Từ ngày Việt Cộng chiếm miền Nam.
Non sông một dải thành nhà ngục,
Đất nước ba vùng hóa trại giam.
Ai nấy đều than van thống hận,
Người nào cũng uất ức hờn căm.
Dân chủ, Tự do đều bị tước,
Tính đến nay là ba chục năm!

Cô Gia

*

30 Năm Quốc Hận

“Hồn thiêng sông núi” giục lòng ta
Dừng bước tha phương trở lại nhà
Dẹp lũ tham tàn quân cướp Nước
Cho toàn dân việt khúc hoàn ca


Người nơi đất khách luôn mong muốn
Dân ở quê nhà mãi thiết tha...
Được thấy Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
Tung bay phất phới khắp sơn hà.

Phương Hoài Sơn

*

Múa Gậy Vườn Hoang

Kính họa bài thơ “Thùng rỗng kêu to” mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” SGT số 403 của Cô Gia đại gia, viết “Sau khi đọc bản tin Bắc Hàn tuyên bố có vũ khí hạt nhân và rút ra khỏi cuộc họp 6 nước (NUTB số 481). Trong bản tin có câu: Bình Nhưỡng nói họ tiếp tục sản xuất vũ khí nguyên tử để (tự phòng thủ) đối với chính sách (bắt nạt và xâm lăng) của Mỹ”.

Cái xấu xa nơi chú Bắc Hàn,
Là hay múa gậy chốn vườn hoang!
Còn buông lời dọa: đồ ba trợn,
Lại bắn tiếng hăm: thứ tám tàng.
Thích kiếm gây, bày trò đốp chát,
Ưa làm giặc, đặt chuyện khoe khoang.
Dân tình cả nước thì nghèo đói,
Cứ xách “hạt nhân” nhá “chói chang”!

Việt Lão - Victoria

*

Niềm Đau Tháng Tư...

Tháng Tư đen , phận bạc
Còn đâu một quê hương
Bàng hoàng bao ánh mắt
Lạc loài nhau muôn phương

Tháng Tư đỏ màu máu
Từng người thân ra đi
Ngục tù trên mọi hướng
Máu hòa máu phân ly

Tháng Tư màu tang trắng
Tóc Mẹ phủ tóc em
Trẻ thơ đời cay đắng
Trầm luân kiếp nổi chìm

Tháng Tư mùi vị mặn
Nước mắt tràn biển khơi
Rừng sâu vùi thân phận
Đời mất nước buông xuôi

Tháng Tư sầu hận uất
Giặc dữ tràn phương Nam
Mẹ Việt đành chia cách
Nghẹn ngào bước quan san

Tháng Tư niềm đau buốt
Gặm nhấm hồn lưu vong
Nhìn biển đông thầm gởi
Dòng lệ nhớ non sông ...

Hương Xuân

*

Quốc Hận 30-4

Lũ Cộng vô Nam phá xóm làng
Tháng Tư, ngày cuối, sử sang trang
Nhà tan, Nước mất, đời ly tán
Tổ Quốc suy vong máu lệ tràn
Đất khách bao năm sầu hận tủi
Quê người tủi nhục kiếp lầm than
Ngày này lịch sử còn ghi dấu
Quốc Hận thương đau quá rõ ràng

Nguyễn Vạn Thắng

*

Cảnh Tỉnh

Hỡi những ai u mê đang phá hoại
Dùng văn, thơ ru ngủ hải ngoại này
30 tháng 4 Quốc Hận xưa nay
Ta không thể ôm nhau than khóc mãi!
Ta không thể mắc mưu phường vô loại
Tráo ngôn từ Tranh Đấu thành Tự Do
Chữ Biểu Tình không thể nói đưa đò
Thành ra chữ Diễn Hành vô liêm sỉ!
Sách có câu "Tiên xử kỷ, hậu xử bỉ"
Muốn trách người phải xét thân phận mình
Co rút đầu tìm hai chữ cầu vinh
Ai tranh đấu thì câu mâu bươi móc...
Ba mươi năm mãi than với khóc
Quốc Hận này ta không để lũ vong nô
Hãy đứng lên tranh đấu cứu cơ đồ
Cho dân tộc được "Tự Do Dân Chủ"

Trần Bửu Hạnh

*

Thế sự

(Viết cho gã bôi nhọ người chính trực đã vạch trần bộ mặt thật Hồ Chí Minh)

Đời trái khoáy đất bằng nổi sóng
Nắng nung người giữa cảnh lập đông
Bày chi cái cảnh lộn sòng
Con thuyền tải đạo, ngập trong vũng sầu

Mầu chữ nghĩa còn đâu trinh bạch
Cõi văn chương, ám khí xây thành
Âm u nồng nặc mùi tanh
Vàng thau lẫn lộn, sao đành tơ vương

Đời nghiên bút, lẽ thường trong sáng
Đượm mùi thơm hoa cỏ hữu tình
Ai đời thế sự bất minh
Đem mùi dung tục, nặn hình văn chương

Bất thành cú, thói thường, loạn ngữ
Múa lăng nhăng, sấp ngửa tình đời
Đâu là vui để mà chơi
Xú danh hậu thế, trò cười mai sau

Nhìn đất nước niềm đau tan tác
Đời lêu bêu, phét lác tục tằn
Hại người tâm huyết đấu tranh
Vạch trần tột ác, gian manh, lão Hồ

Chữ với nghĩa, hồ đồ khôn tả
Tiếng thở dài, nghiêng ngả bút nghiên
Gặp khi thế sự đảo điên
Vàng thau lẫn lộn, tạo phiền nhân gian.

Phạm thanh Phương

*

Ta Phải Sống Cuộc Đời Đáng Sống

Hỡi cô bác, hỡi anh em, hỡi chị
Hãy kiên cường, ta nói tiếng lòng ta!
Quê ta chờ ta dấn bước xông pha
Để đem lại tự do cho dân nước

Gió đang lớn, biển đầy đang sóng cuộn
Khói ngất trời, ngàn ngọn lửa đang cao
Vì chính ta, ta phải góp tay vào
Ta phải sống cuộc đời cho đáng sống

Anh em ta đang dầu sôi lửa bỏng
Trong ngục tù, trong guồng máy vô luân
Không thể nào ta làm kẻ bất nhân
Quay lưng lại để riêng mình hạnh phúc!

Mà ta phải vươn lên từ áp bức
Cứu quê hương băng hoại đến vô cùng
Cứu bao người trong cuộc đấu tranh chung
Bị xét xử, bị giam cầm, bị giết!

Hỡi Quốc Toản hãy bừng lên khí tiết
Hỡi nỏ thần, ngựa sắt, hỡi Lam Sơn!
Hãy cùng nhau mà rửa mối căm hờn
Ơi chính khí của lời thề sông Hoá!

Hỡi những trái tim không là đất đá
Hỡi những lòng thương tưởng đến quê hương
Đủ lắm rồi, dân tộc quá đau thương
Ta không thể ngồi yên nhìn máu lệ

Mỗi chúng ta hãy là người chiến sĩ
Đem tự do hạnh phúc đến cho đời
Góp tay vào, anh, bác, chị em ơi!
Ta phải sống cho đời ta ý nghĩa!

Ngô Minh Hằng

*

Dặn Người Tình Của Kim Trần

Kính họa vận bài “Nên treo miễn chiếu bài” của Cô Gia đại gia trong mục Thơ Thẩn Mà Chơi ở SGT số 404 nói về việc bà Kim Trần thẻo “Cục qúy” của người tình.

Từ rày nếu gặp chuyện buồng the,
Chắc chắn là ông phải chạy te.
Bởi “cổ gà nòi” thôi cục cựa,
Vì “con đỉa mén” hết ngo ngoe.
Nghe “hơi” nó cứ như thun lại,
Thấy “dạng” y đâu dám ngóc he.
Vả lại “đốc tờ” ông đã dặn,
- “Đồ này”... chỉ tiểu tiện thôi nghe!

*

Ông Nào Điệu Nghệ Chơi Lâu Chút

Nhại bài “Đèo Ba Dội” của mợ Hồ Xuân Hương

Một chồng, một chồng, lại một chồng,
Ba năm lần lượt cặp ba ông.
Đeo chừng ít tháng bà liền lỉnh,
ở được dăm tuần mụ lại dông.
Tình nghĩa cứ so theo... giá biểu,
Thủy chung đành sánh với... tiền nong.
Ông nào điệu nghệ chơi lâu chút,
Nếu chẳng, là “thay ngựa giữa dòng”.

*

Dạy Những Tên Đầu Sỏ Việt Cộng

Đứa Nam Man viết bài này sau khi đọc bài “Dân chủ hóa Đảng Cộng Sản được không"” của ông Ngô Nhân Dụng (DV 687). Trong bài viết ông Ngô Nhân Dụng cho biết một nhà kinh tế tại Hà Nội là ông Lê Đăng Doanh đã phát biểu trong cuộc họp chuẩn bị cho Đại Hội Mười của Đảng CSVN vào năm tới. Ông đã vạch ra những bế tắc và sa lầy của chế độ CS tại VN bằng cách đặt câu hỏi: “Nhược điểm lớn nhất của thể chế chính trị của chúng ta là gì"” và ông tự trả lời: “Là chế độ Đảng trị, chuyên chế và mất dân chủ rất nặng nề”.

Ông vừa lên lớp mấy thằng nầy,
Phải nhận rằng là quá xá hay.
Chỉ hết cho coi điều bế tắc,
Đưa ra để thấy sự sa lầy.
Xừ Lương, xừ Khải... tin liền chớ,
Khứa Kiệt, khứa Anh... chịu gấp ngay.
Dạy chúng sơ sơ mà được việc,
Coi như ông cũng khá cao tay.

Ba chục năm rồi chớ ít chi,
Thằng nào thằng nấy cứ ù lì.
Lấy xà beng cạy mà không dậy,
Đem chổi cùn quơ cũng chẳng đi.
Láu cá vô cùng nhưng háo thắng,
Ngu đần quá cỡ lại đa nghi.
Hôm rồi nghe bác đang lên lớp,
Dạy chúng, mà em khoái: thở khì.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.