Hôm nay,  

Nhiều Dân Biểu Csvn Đòi Bỏ Cs, Để Theo Tư Doanh

30/11/200000:00:00(Xem: 8403)
HANOI (VB) - Chiến dịch diễn biến hòa bình tại VN đang tới giai đoạn cuối cùng" Đó là câu hỏi người ta có được khi đọc bản tin của Huw Watkin từ Hà Nội viết cho tớ South China Morning Post hôm Thứ Tư 29/11/2000.

Tài sản kếch xù mà một số cán bộ thu góp từ khi chuyển sang kinh tế thị trường đang làm rạn nứt Đảng CSVN và làm dân chúng phẫn nộ vì tham nhũng. Bây giờ, một số cán bộ nói là giải pháp duy nhất của đảng là phải đốt bỏ truyền thống và phải ôm trọn gói hệ thống kinh doanh tư nhân.

Các bản tin báo chí lần đầu trong lịch sử về các phiên họp chuẩn bị chính sách chog Đại Hội Đảng lần thứ 9 vào than1g 3 đã bộc lộ thách thức mạnh mẽ đối với phe bảo thủ.

Báo quốc doanh Tuổi Trẻ xác nhận hôm qua rằng 15 năm đổi mới kinh tế đã tạo ra một viễn ảnh ngoài luồng mà, theo lời Đặng Vũ Liêm đại diện tỉnh Hà Giang, đang gây rạn nứt sự đoàn kết của đảng.

Ông nói, “Ngay cả trong đảng đang có hố sâu rộng thêm giữa người giàu và nghèo. Khó cho một đảng viên giàu, người đang sống hệt như vua, chia xẻ cùng cảm xúc của mục tiêu như 1 đảng viên nghèo.” Liêm nói là hố giàu nghèo giữa các đan3g viên đang chia rẽ ở mọi tầng lớp trong đảng và làm phẫn nộ về việc lạm dụng quyền hành.

Thống kê mới đây cho thấy con số dân chúng tố cáo đảng viên tham nhũng đã tăng hơn 170,000 năm nay, tăng 12% so với con số người klhiếu kiện cùng kỳ năm ngoái. Theo lời đại biểu QH Ngô Bá Thành, hầu hết đơn kiện là về đất đai, tham nhũng, biển thủ và phạm luật.

“Mặc dù chúng ta tự gọi là chính phủ trọng pháp, nhà nước lại không được hành xử theo luật,” theo lời ông. “Do đó, đang có thêm nhiều người kéo tới trước các văn phòng và tư dinh cán bộ [để biểu tình].”

Dân chúng đang ngày càng coi thường cán bộ - những người tài sản biểu hiện qua xe hơi xịn và nhà lầu cao. Họ thắc mắc là sao lương tháng cán bộ chỉ hơn 30 Mỹ Kim một chút một tháng, và bị cấm đoán kinh doanh riêng, mà lại sống xa hoa như thế.

Đại biểu QH Nguyen Thi Mai hôm qua đưa ra câu trả lời khả thể, cho là 50% người bị truy tố tội phạm kinh tế lại chính là cán bộ đảng viên. Theo đại biểu QH Phạm Minh Hà, giải pháp duy nhất cho đảng là phải bỏ rơi truyền thống và phải theo kinh doanh tư nhân. “Tại sao đảg viên bị cấm hoạt động phát triển kinh doanh"”

“Họ là công dân và có quyền làm giàu bằng phương tiện hợp pháp, và đảng cũng nên khuyến khích các doanh gia xuất sắc gia nhập đảng.” Một đảng viên đồng ý, nói là sự đoàn kết nội bộ và lòng tôn trọng đảng từ ngoaì dân chỉ có thể được bảo đảm bằng một phương pháp mới.

“Tôi tin mạnh mẽ rằng một đòi hỏi để gia nhập đảng chỉ nên là buộc phaỉ có sự thông minh và có khả năng làm kinh doanh,” một đảng viên nói. “Làm chủ 1 cơ sở kinh doanh tư là một cách để tạo ra việc làm, nâng thu nhập và từ đó mới đóng góp cho lợi ích xã hội.”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Santa Ana (Bình Sa)- - Tại hội trường Trung Tâm Công Giáo Việt Nam, Giáo Phận Orange vào trưa thứ Bảy, ngày 1 tháng 6 năm 2019, Nguyệt San Diễn Đàn Giáo Dân, Tủ sách Tiếng Quê Hương, Nhóm thân hữu đứng ra tổ chức buổi ra mắt sách “Mười Năm Thái Hà – Tòa Khâm Sứ” do linh mục Nguyễn Ngọc Nam Phong, (Dòng Chúa Cứu Thế) biên soạn.
Westminster (Bình Sa)- -Vào lúc 3 giờ chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 6 năm 2019, tại phòng hội của công ty Apogee, 15201 Beach Blvd, Thành phố Westminster, một buổi thuyết trình về điều kiện xây thêm nhà (ADU) trong cùng một lô đất đã diễn ra với sự tham dự rất đông cư dân cư ngụ trong thành phố Westmins
Trong cuộc sống hàng ngày không ai là không đề cập và thường nhắc nhở đến 2 chữ: “Hên Sui” chẳng khác nào câu nói: “Không ai sang ba họ không ai khó ba đời” để tự an ủi bản thân mình.
Làng nghề cũng là một điểm hấp dẫn du khách… Thực tế, nếu không kinh doanh du lịch, nhiều làng nghề sẽ bị xóa sổ tại Việt Nam.
Một người học trò của gs. thi sĩ Vũ Hoàng Chương, ngạc nhiên vì sao vị thầy khả kính của mình lại viết những lời tràn đầy tình cảm như thế tới một người đã từng là vợ của một người khác, khiến dư luận trong văn giới một thời xầm xì về một “mối tình tay ba.”
Ở Việt Nam ,một thành phần dường như bị gạt ra bên lề xã hội sau năm 1975 , là những thương phế binh của chế độ Việt Nam Cộng Hòa cũ .
Nổ súng ở Darwin: Bốn người đàn ông bị bắn chết và một người khác bị thương. Tay súng 45 tuổi, sát thủ đã bị bắt!
Hân thấy cùng đi với cha ra khỏi phi-trường Tân-sơn-Nhất, đến chợ Bến Thành dừng chân trước những sạp bán vải, qua khu Vườn Lài, khu Chuồng Bò, ngược về khu cư xá Đô-Thành và điểm dừng chân cuối cùng là ngôi mộ của mẹ.
Trong sự lâng lâng vui đó tôi đi qua khu vườn trước sân chùa mà cảm thấy tiếng hát của người tín nữ ni sư nầy quyện trong từng lá cây, từng ngọn gió; tôi hình dung được nụ cười mãn nguyện của bà sau tấm khăn che mặt


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.