Hôm nay,  

Thơ Thơ

18/08/200100:00:00(Xem: 5989)
Em gái

Em ở trại cấm
Anh chị vô thăm
Một chiều nắng ấm.
Anh trong phòng chờ,
Kìa em gái nhỏ
Dáng đi vật vờ.

Em tôi tíu tít,
Này chị này anh
Mà sao khóe mắt
Lệ cứ vòng quanh
Lệ trào thấm ướt
Cả gò má nhăn.

Ôi em gái nhỏ
Đày ải tấm thân
Cuộc đời gian truân
Vì quân Cộng Sản
Gầy đi mấy phần
Mấy năm trại cấm.
Cuộc đời gian truân.
Ôi em gái nhỏ!

Anh Mười

*
Hẹn hò

(Thương nhớ Viễn - Mai)

Nhớ người! Tâm sự đầy vơi,
Trong tim héo hắt, ngoài trời mưa tuôn.
Chăn đơn gối lẻ đêm buồn,
Liễu nghiêng xõa tóc, chập chờn cơn mê.
Lạnh lùng chiếc bóng phòng the,
Đêm đông hiu quạnh, thương về cố nhân.
Nến lu lệ đổ bao lần,
Ngẩn ngơ tựa gối, đọc vần thơ xưa.
Một thời để mộng, để mơ...
Một thời hò hẹn nhởn nhơ tuyệt vời.
Đường trần chưa trọn người ơi!
Phu quân! Sao vội về nơi Niết Bàn...!"
Kiếp nay duyên đã lỡ làng!
Thì xin hẹn gặp lại chàng kiếp sau!!!

Thanh Tương

*
Gia đình Thánh

Từ nguyên thủy đã có Gia Đình,
Và đến muôn đời Gia Đình vẫn có.
Thánh thiện thay Gia Đình Thiên Chúa.
Bởi các Ngài là Chân, Thiện, Mỹ!
Ôi! Gia Đình Ba Ngôi thật diệu kỳ!,
Chúa Cha, quyền phép và từ bi.
Chúa Con đồng Tính vâng phục ra đi...
Thánh Thần đồng Tính yêu vì Cha Con.
Mỗi vị một phép, thật vuông tròn.
Ba Ngôi đồng nhất, cùng tạo dựng,
Bầu Trời, Tinh Tú và Sáng Tối,
Mặt Trời, Mặt Trăng, rọi muôn nơi,
Núi non hùng vĩ và bể khơi,
Ruộng đồng bao la xanh bát ngát,
Ngàn cây đua nở trái dịu ngọt,
Cá biển, chim trời, cùng đua hót,
Muôn ngàn cầm thú sống chung nhà.
Diệu kỳ thay quyền phép Chúa Cha!
Chúa Con nhất ý trong cùng nhà,
Cha Con yêu mến sinh ra Thánh Thần.
Vì yêu, Chúa tạo dựng nhân trần,
Có nam, có nữ, nhưng một thân.
Vợ chồng chung thủy trong Hồng Ân,
Làm chủ chim trời và cá biển,
Muôn vàn cầm thú với thiên nhiên...
Ôi, Tình Yêu Chúa quá dịu hiền!
Chúa muốn con người sống hồn nhiên
Yêu thương thắm thiết cùng cộng tác,
Sản sinh con cháu trong hoan lạc,
Gia Đình hỷ hoan ca khen Chúa,
Ngàn vẻ đẹp thay đổi bốn mùa,
Và Gia Đình tôn Chúa làm Vua!
Tiếc thay! Con người thật bất xứng,
Sinh ý... muốn bằng Đấng tạo dựng.
Vì chưng con người sai Thánh Ý,
Nên phải đau thương trong khổ lụy!
Nhưng Chúa nhân ái và từ bi,
Sai Con yêu dấu để cứu chuộc.
Nhiệm màu thay ơn Hồng Phúc!
Maria thanh khiết, chọn làm Mẹ,
Nhận Giuse làm Cha Nuôi Đấng Cứu Thế
Và Gia Đình Thánh thật tuyệt mỹ
Giuse gia trưởng, xứng phận phu phụ,
Maria diễm phúc, trọn bề thê mẫu.
Giêsu con trẻ, vâng phục nhiệm màu!
Tấm gương Gia Đình thật cao sâu,
Cha, Mẹ, Con Cái, vâng ý Chúa.
Lạ lùng thay! Vua của muôn vua,
Vua vũ trụ, Vua muôn vật.
Sống phận con trẻ trong Gia Thất.
Trọn ba mươi năm đời ẩn dật,
Nêu gương hiếu thảo và hoàn tất;


Mọi công việc với tình yêu chất ngất!
Ba năm rao giảng Đường Chân Thật,
Cho nhân trần nhận thấy Ánh Sáng,
Với muôn Hồng Phúc cõi Thiên Đàng.
Để con người nhận làm giang san...
Chúa yêu thương nhân loại thật vô vàn,
Thánh hóa Gia Đình bằng Bí Tích,
Liên kết vợ chồng một xương thịt,
Trọn đời yêu thương nhau thắm thiết,
Buồn vui sướng khổ, không ly biệt.
Ái ân nồng thắm sản sinh con,
Cùng nhau giáo huấn con nên Thánh.
Ơn gọi Gia Đình Chúa chúc lành;
Để muôn đời hưởng phúc trường sinh!

Joseph Duy Tâm

*
Chia tay

Chia tay! Ngày tháng ngậm ngùi
Vườn hoang lạnh cỏ mọc lời bờ môi
Thẫn thờ sắc tím mồng tơi
Hoa tường vy cũng vừa rơi bên thềm.

Hà Huy Thanh

*
Bông bí vàng

Tinh sương búp hoa còn nụ
Người vừa hái bán niềm vui
Chợ khuya trăng sao còn thức
Mái chèo khua sóng buông lơi.

Sông theo nhớ thương mời gọi
Người mang hương nhớ cho tôi
Nở vàng từng chùm bông bí
Màu xa vắng giữa chợ đời...

Hà Huy Thanh - chợ Cái Tắc 2001

*
Tình ly biệt

Biết rằng tình sẽ biệt ly
Nhưng đâu còn lối cứu nguy mối tình
Ái ân vẫn thắm đôi mình
Mắt còn đắm đuối lung linh tâm hồn
Đôi tim muôn thuở đập dồn
Hương đời còn đượm nụ hôn ngọt ngào
Song ca đẹp lối đi vào
Ý thơ lãng mạn ngày nào cũng ghi
Sang trang tình sắp biệt ly
Thời gian gấp gáp nói gì cho nhau"
Mai ngày rẽ lối về đâu"
Trần ai trăm ngả giãi dầu phong sương
Từng vui năm tháng nên hương
Nhưng rồi có lúc đôi phương chia lìa
Nói chi kẻ ở, người về.

Phút giây ly biệt buồn tê tái lòng
Còn đâu nét dáng bóng hồng
Chăng là: lưu niệm chất chồng trong tim
Mai ngày xa cách ngàn đêm
Cầu mong mơ gặp êm đềm tình ta
Trót yêu, dù có cách xa
Đừng quên nhau nhé, chan hòa ngày nao.
Dù cho biển rộng non cao
Gió mưa phai nhạt sắc màu trần gian
Nhưng thương hoài mãi ngàn năm
In hình ưu ái trong tâm khảm này.

Tâm Nguyên

*
Quán đời lỡ vận

Ra ngồi quán cóc vỉa hè
Năm ba thằng bạn lè phè tới khuya
Miệng mồm cứ nói lia chia
Nghe qua rồi bỏ vì bia mở lời
Bạn bè cái đám khinh đời
Chiến binh bại trận một trời đau thương
Nói năng toàn chuyện phi thường
Nổ như lựu đạn chẳng tường tận chi
Quán quen thỉnh thoảng cứ ghi
Thay nhau thằng trả thằng chi cho đều
Xỉn rồi nói đủ thứ điều
Nhiều khi tính chuyện làm liều lấy danh
Quán khuya giờ đã vắng tanh
Mò về kẻo mẹ nói hành nói tiêu
Mẹ thương mẹ cũng nuông chiều
Sớm hôm khuyên bảo những điều thiệt hơn
Bây giờ ôm nỗi cô đơn
Còn ai khuyên bảo tiếng hờn tiếng la
Thương cho cái đám bạn ta
Quê người lận đận quê nhà tang thương
Khi nào có dịp sương sương
Gặp nhau để biết còn thương thân mình
Cuộc đời còn lại chút tình
Coi như cõi tạm phù sinh một đời
Nâng ly uống hết một hơi...

Vĩnh Hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Thành phố Westminster địa chỉ 8200 Westminster Blvd, Westminster, Nam California, vào lúc 1 giờ chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 11 năm 2019, Đảng Tân Đại Việt đã long trọng tổ chức lễ kỷ niệm 55 năm ngày thành lập đảng, nhân dịp nầy một buổi Hội thảo chính trị chuyên đe về: “Bá Linh- Hồng Kông-Việt Nam đã được tổ chức, với sự tham dự của các chính đảng
Dân Biểu Liên Bang Lou Correa và Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal cùng với Thành Phố Garden Grove sẽ tổ chức buổi lễ thượng kỳ nhân Ngày Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ vào thời gian như sau:
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Hay tin con Tina T mở tiệm ở trung tâm thương maị (shopping) đối điện làm cho chị Julie N tức giận: “Đồ phản phúc, đồ ăn cháo đá bát… “
Hàng ngàn người dân cư ngụ tại một chung cư tại tỉnh Nghê An đã phải di tản vì chung cư bốc cháy dữ dội, theo bản tin của báo Người Đưa Tin cho biết hôm 6 tháng 11.
Mới đó mà đã 37 năm, tính từ khi chúng tôi vượt biển, vượt biên giới hải phận Việt Nam sang Hồng Kông, rồi tới Phi Luật Tân và đến Hoa Kỳ năm 1982.
Cái chết là nỗi sợ lớn nhất trong mọi nỗi sợ của con người. Tuy nhiên, có những người đã gắng vượt qua nỗi sợ, đi cạnh thần chết… để được Sống. Và, cũng có rất nhiều người, vì sợ đã chọn một cuộc sống… như đã Chết.
Tại Thủ đô tị nạn Little Saigon miền Nam California ngày 27 tháng 10/2019, đông đảo Người Việt từ khắp lục địa Bắc Châu Mỹ đã tham dự Đại Hội tôn vinh Chữ Nuớc Ta & vinh danh QLVNCH, tại Hội trường GYMNASIUM 2250 ghế, thành phố Westminster .
Với một lời nguyền: “Thà chết trong thùng xe tải lạnh nơi xứ đang giẫy chết; chứ nhất định không ở lại chịu sống đời ‘Hạnh phúc, Tự lo Độc lập’ trong thiên đường cộng sản.”
Chùa này nằm trên đỉnh núi lửa Asama của Nhật Bản, thờ Đức Quan Thế Âm Bồ Tát để tưởng niệm các nạn nhân chết trong trận núi lửa Asama bùng nổ năm 1783.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.