Hôm nay,  

Tìm Hiểu Hoạt Động Quốc Hội: Điều Trần Khác Tường Trình?

05/11/200500:00:00(Xem: 8473)
- Ngày 26-10-2005 vừa qua, tại quốc hội Hoa Kỳ có tổ chức một cuộc tường trình về tình hình tự do tôn giáo cho Việt Nam.

Cuộc tường trình khá thành công và gây được sự chú ý rộng rãi trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Chính vì sự quan tâm đặc biệt này, chúng tôi xin có chút chia sẻ kiến thức về ngành lập pháp trong guồng máy chính trị của Hoa Kỳ, nhất là tại quốc hội.

Những hoạt động hữu ích mà người Mỹ gốc Việt có thể ảnh hưởng đến chính sách Hoa Kỳ qua ngả quốc hội thường là: vận động đạo luật, lập phái đoàn chuyên viên quốc hội đi Việt Nam tham sát tình hình, lên tiếng với hành pháp, v.v..

Tuy nhiên có hai hoạt động chúng ta có tham dự và thường nói tới, nhưng cộng đồng thường lẫn lộn không phân biệt được rõ ràng đó là hearing tức là điều trần và briefing tức là tường trình.

Về hình thức cả hai hoạt động này cùng giống nhau ở những điểm sau:

- Tổ chức và chủ toạ bởi một nhóm dân cử.

- Trình bày sự việc bởi một số người chuyên môn được mời.

- Được tổ chức tại một văn phòng thuộc các building của hạ viện hay thượng viện

- Người muốn dự thính được vào cửa tự do.

Tuy nhiên về tầm ảnh hưởng trên khía cạnh vận động các công ích cho đất nước Việt Nam của chúng ta thì hai hoạt động này hoàn toàn khác xa nhau:

- “Hearing” hay điều trần: là một hoạt động chính thức của quốc hội Hoa Kỳ do một cơ cấu chính thức của quốc hội thực hiện. Vì vậy tất cả các dữ kiện do các chứng nhân trình bày, nhận định đều được tồn trữ chính thức trong hồ sơ quốc hội và sẽ được toàn thể dân cử hay nhân viên quốc hội tham khảo trong việc lập pháp hay theo dõi vấn đề chấp pháp các đạo luật đã được ban hành.

Vì tầm quan trọng của các cuộc điều trần, chỉ có các chủ tịch hoặc phó chủ tịch các Ủy Ban định chế (tức là các cơ cấu chính thức trong guồng máy hành chánh của quốc hội) mới có quyền điều động và tổ chức.

- Khác với điều kiện trên, “briefing” không là hoạt động chính thức của quốc hội. đây có thể được xem như những buổi đàm đạo, chia sẻ lẫn nhau về một vấn đề mà những người tham dự cùng quan tâm. Ví dụ như buổi tường trình ngày 26-10 vừa qua, bốn dân biểu chủ tọa cũng như những người thuyết trình đều quan tâm đến tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam. Vì không có tính cách pháp lý, các dữ kiện được trình bày tại buổi “briefing” (tường trình) không được tồn trữ chính thức trong hồ sơ quốc hội và do đó không ảnh hưởng bao nhiêu đến tiến trình lập pháp hay chấp pháp. Do đó chúng ta có thể khẳng định: tầm ảnh hưởng của diều trần (hearing) rộng hơn, mạnh hơn, sâu đậm hơn tầm ảnh hưởng của tường trình (briefing) rất nhiều.

Cũng xin nhấn mạnh các tổ chức Caucus. Ví dụ “Congressional Caucus on Vietnam “ (CCV) hoặc “The Congressional Human Rights Caucus” (CHRC) [hai caucus đã tổ chức buổi tường trình ngày 26-10 vừa qua] không phải là cơ cấu pháp lý chính thức của quốc hội Hoa Kỳ. Tổ chức Caucus chỉ là tập hợp các dân cử cùng quan tâm một vấn đề chung. Nói nôm na dễ hiểu thì Caucus cũng như một hội thân hữu. Nhấn mạnh điều này để nói lên lòng biết ơn đối với các dân biểu có lòng yêu tự do dân chủ, đã và đang quan tâm đến tình trạng đất nước đau thương của chúng ta. Tuy nhiên, các vị này khi dùng quyền lực chủ tịch hay phó chủ tịch tại các ủy ban của mình trong quốc hội thì họ có quyền tổ chức buổi hearing. Nhưng nếu các vị dùng địa vị mình trong một Caucus thì các vị lại không có quyền tổ chức hearing (điều trần) mà chỉ có thể điều hợp một buổi tường trình (briefing) mà thôi.

Nói tóm lại, tổ chức ngày 26-102005 vừa qua là buổi tường trình (briefing) chứ không phải là buổi điều trần (hearing). Bằng chứng hiển nhiên nhất là ngay trên bản thông báo chính thức của ba dân biểu đứng ra tổ chức Zoe Lofgren, Tom Lantos, và Frank Wolf đã ghi rõ lời mời:

“Congressional Caucus on Vietnam (CCV) &

The Congressional Human Rights Caucus (CHRC)

Joint Members’ Briefing:

Vietnam:

“Ongoing Religious Freedom Violations”

Wednesday, October 26, 2005

4-5:30 p.m

2200 Rayburn House Building”

Kính thưa quí vị, chúng tôi muốn giải thích rõ ràng vấn đề ở đây, vì chắc chắn quí đồng hương cũng đồng ý với chúng tôi: muốn thành công chúng ta phải hiểu đúng và thấu đáo vấn đề. Biết người biết ta. Chuyện quốc gia đại sự thì đâu thể “mờ mờ nhân ảo như người đi đêm”"

Tuy nhiên, cũng xin nhấn mạnh, nếu những quí đồng hương nào trước đây có hiểu lầm ý nghĩa và mức độ quan trọng giữa điều trần và tường trình thì cũng xin đừng áy náy; vì theo nhận xét của chúng tôi, một vài phóng viên, những người có căn bản hiểu biết vấn đề hơn chúng ta, mà có khi còn lẫn lộn về hai ý nghĩa này, thì những người bình thường như chúng ta có hiểu sai thì cũng là chuyện “không có gì mà ầm ĩ”.

Chúng ta đã lẫn lộn, nay đã phân biệt rõ ràng nên chúng ta sẽ nhớ kỹ hơn và chắc chắn sẽ xử dụng chính xác hơn trong tương lai.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mẹ mất sớm, sống với dì ghẻ quá ác độc nên người anh dẫn em gái trốn khỏi nhà. Dì ghẻ là một bà phù thủy, đã dùng phép thuật biến người anh thành một con Mang. Cô em gái tìm được một túp lều nhỏ trong rừng, hằng ngày hái trái về nuôi anh. Cuộc sống rất an lành thì bỗng một hôm nhà vua cùng tùy tùng đến khu rừng săn bắn. Cuộc săn kéo dài nhiều ngày và người anh xin em cho mình ra khỏi lều dự cuộc săn. Đến ngày thứ ba, Mang bị thương, nên có người biết chỗ ở của Mang , về báo cho vua hay. Hôm sau, chân Mang lành hẳn, lại xin em cho tham dự cuộc săn. Nhà vua đi tới túp lều, đã sửng sờ trước vẻ đẹp của cô gái và xin cưới cô về làm vợ. Cô bằng lòng và đem Mang về hoàng cung. Bà dì ghẻ tưởng hai anh em đã bị thú dữ xé xác ăn thịt, nghe tin cô em đã thành hoàng hậu thì tức giận, ghen tức. Cô con gái của mụ, xấu như ma lem, lại chột một mắt, cũng hờn dỗi khóc lóc muốn soán ngôi hoàng hậu. Mụ phù thủy hứa sẽ dùng kế...
Khi cá Ông từ trần… lòng người cũng hoang mang. Bản tin Kênh 14 kể chuyện Phan Thiết: Ngày 29/5, các ngư dân phường Mũi Né, thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận phát hiện xác một cá Ông lụy ngoài khơi, sau đó tiến hành kéo vào bờ tổ chức an táng theo phong tục địa phương.
Em lớn lên từ tấm lòng biển cả Bát ngát tình người, ruộng mật bờ xôi Bàn tay nào chăm lo từng tấm tã? Cho hôm nay em được lớn thành người Đám trẻ mồ côi bây giờ đã lớn Ba mươi năm mài miệt mái hiên trường Ngày tốt nghiệp trong giảng đường đại học Hẹn cùng nhau đồng trở lại quê hương
Trà Vinh có đầu gà đít vị, Tiều lai Miên (!), hoặc Miên lai Việt nên con lai, nhứt là con gái, thừa hưởng của Tía mình một chút, của Má mình một chút,. tổng hợp toàn tinh hoa, nên em nó đẹp não nùng. Đẹp đến nỗi mấy anh xứ Nẫu quê mình, tuốt tự Quảng Nam, phiêu bạt vào, dẫu còn nhớ con ‘ghệ’ mình ở quê xưa, mà vẫn thấy con tim mình tan nát!
Hóa không bay vút miền miên viễn, Xác trần tháo cởi, hạnh vô biên. Đọa đày mạt kiếp giờ quên lửng, Nhẹ tênh bụi rắc rũ oan khiên. Mừng rơn thanh thoát cơ man đấy, Bỗng chợt động tâm: khóe mắt đầy. Giọt nước người xưa ươn ướt đọng, Rừng xanh đất đỏ lấp khôn khuây.
Một cách lịch sự hơn thì Trung Quốc bày tỏ hy vọng rằng trong khoảng một thập kỷ nữa, Mỹ sẽ học được sự khiêm tốn để chấp nhận Trung Quốc như một nước bình đẳng với mình và cùng lúc ấy có đủ khôn ngoan để tránh kích động Trung Quốc ở sân sau châu Á.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.