Hôm nay,  

Tìm Hiểu Hoạt Động Quốc Hội: Điều Trần Khác Tường Trình?

11/5/200500:00:00(View: 8988)
- Ngày 26-10-2005 vừa qua, tại quốc hội Hoa Kỳ có tổ chức một cuộc tường trình về tình hình tự do tôn giáo cho Việt Nam.

Cuộc tường trình khá thành công và gây được sự chú ý rộng rãi trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Chính vì sự quan tâm đặc biệt này, chúng tôi xin có chút chia sẻ kiến thức về ngành lập pháp trong guồng máy chính trị của Hoa Kỳ, nhất là tại quốc hội.

Những hoạt động hữu ích mà người Mỹ gốc Việt có thể ảnh hưởng đến chính sách Hoa Kỳ qua ngả quốc hội thường là: vận động đạo luật, lập phái đoàn chuyên viên quốc hội đi Việt Nam tham sát tình hình, lên tiếng với hành pháp, v.v..

Tuy nhiên có hai hoạt động chúng ta có tham dự và thường nói tới, nhưng cộng đồng thường lẫn lộn không phân biệt được rõ ràng đó là hearing tức là điều trần và briefing tức là tường trình.

Về hình thức cả hai hoạt động này cùng giống nhau ở những điểm sau:

- Tổ chức và chủ toạ bởi một nhóm dân cử.

- Trình bày sự việc bởi một số người chuyên môn được mời.

- Được tổ chức tại một văn phòng thuộc các building của hạ viện hay thượng viện

- Người muốn dự thính được vào cửa tự do.

Tuy nhiên về tầm ảnh hưởng trên khía cạnh vận động các công ích cho đất nước Việt Nam của chúng ta thì hai hoạt động này hoàn toàn khác xa nhau:

- “Hearing” hay điều trần: là một hoạt động chính thức của quốc hội Hoa Kỳ do một cơ cấu chính thức của quốc hội thực hiện. Vì vậy tất cả các dữ kiện do các chứng nhân trình bày, nhận định đều được tồn trữ chính thức trong hồ sơ quốc hội và sẽ được toàn thể dân cử hay nhân viên quốc hội tham khảo trong việc lập pháp hay theo dõi vấn đề chấp pháp các đạo luật đã được ban hành.

Vì tầm quan trọng của các cuộc điều trần, chỉ có các chủ tịch hoặc phó chủ tịch các Ủy Ban định chế (tức là các cơ cấu chính thức trong guồng máy hành chánh của quốc hội) mới có quyền điều động và tổ chức.

- Khác với điều kiện trên, “briefing” không là hoạt động chính thức của quốc hội. đây có thể được xem như những buổi đàm đạo, chia sẻ lẫn nhau về một vấn đề mà những người tham dự cùng quan tâm. Ví dụ như buổi tường trình ngày 26-10 vừa qua, bốn dân biểu chủ tọa cũng như những người thuyết trình đều quan tâm đến tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam. Vì không có tính cách pháp lý, các dữ kiện được trình bày tại buổi “briefing” (tường trình) không được tồn trữ chính thức trong hồ sơ quốc hội và do đó không ảnh hưởng bao nhiêu đến tiến trình lập pháp hay chấp pháp. Do đó chúng ta có thể khẳng định: tầm ảnh hưởng của diều trần (hearing) rộng hơn, mạnh hơn, sâu đậm hơn tầm ảnh hưởng của tường trình (briefing) rất nhiều.

Cũng xin nhấn mạnh các tổ chức Caucus. Ví dụ “Congressional Caucus on Vietnam “ (CCV) hoặc “The Congressional Human Rights Caucus” (CHRC) [hai caucus đã tổ chức buổi tường trình ngày 26-10 vừa qua] không phải là cơ cấu pháp lý chính thức của quốc hội Hoa Kỳ. Tổ chức Caucus chỉ là tập hợp các dân cử cùng quan tâm một vấn đề chung. Nói nôm na dễ hiểu thì Caucus cũng như một hội thân hữu. Nhấn mạnh điều này để nói lên lòng biết ơn đối với các dân biểu có lòng yêu tự do dân chủ, đã và đang quan tâm đến tình trạng đất nước đau thương của chúng ta. Tuy nhiên, các vị này khi dùng quyền lực chủ tịch hay phó chủ tịch tại các ủy ban của mình trong quốc hội thì họ có quyền tổ chức buổi hearing. Nhưng nếu các vị dùng địa vị mình trong một Caucus thì các vị lại không có quyền tổ chức hearing (điều trần) mà chỉ có thể điều hợp một buổi tường trình (briefing) mà thôi.

Nói tóm lại, tổ chức ngày 26-102005 vừa qua là buổi tường trình (briefing) chứ không phải là buổi điều trần (hearing). Bằng chứng hiển nhiên nhất là ngay trên bản thông báo chính thức của ba dân biểu đứng ra tổ chức Zoe Lofgren, Tom Lantos, và Frank Wolf đã ghi rõ lời mời:

“Congressional Caucus on Vietnam (CCV) &

The Congressional Human Rights Caucus (CHRC)

Joint Members’ Briefing:

Vietnam:

“Ongoing Religious Freedom Violations”

Wednesday, October 26, 2005

4-5:30 p.m

2200 Rayburn House Building”

Kính thưa quí vị, chúng tôi muốn giải thích rõ ràng vấn đề ở đây, vì chắc chắn quí đồng hương cũng đồng ý với chúng tôi: muốn thành công chúng ta phải hiểu đúng và thấu đáo vấn đề. Biết người biết ta. Chuyện quốc gia đại sự thì đâu thể “mờ mờ nhân ảo như người đi đêm”"

Tuy nhiên, cũng xin nhấn mạnh, nếu những quí đồng hương nào trước đây có hiểu lầm ý nghĩa và mức độ quan trọng giữa điều trần và tường trình thì cũng xin đừng áy náy; vì theo nhận xét của chúng tôi, một vài phóng viên, những người có căn bản hiểu biết vấn đề hơn chúng ta, mà có khi còn lẫn lộn về hai ý nghĩa này, thì những người bình thường như chúng ta có hiểu sai thì cũng là chuyện “không có gì mà ầm ĩ”.

Chúng ta đã lẫn lộn, nay đã phân biệt rõ ràng nên chúng ta sẽ nhớ kỹ hơn và chắc chắn sẽ xử dụng chính xác hơn trong tương lai.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nhà thơ Đỗ Nguyên Mai vừa ấn hành tập thơ cho ngày 30 tháng 4 năm 2019: Battlefield Blooming. Tập thơ ấn hành cho ngày tưởng niệm 44 năm Miền Nam sụp đổ dày 60 trang, viết bằng Anh ngữ, vì bản thân nhà thơ Đỗ Nguyên Mai thuộc thế hệ trẻ tại Hoa Kỳ, trước giờ chỉ làm thơ tiếng Anh.
Tối Thứ Bảy 27-4-2019 nhiều đồng hương đa số là thuyền nhân năm xưa đã đến dự buổi văn nghệ chủ đề Đêm Thuyền Nhân do Câu Lạc Bộ Viện Việt Học tổ chức.
Tôi rất vinh dự được đại diện cho một cộng đồng người Việt lớn nhất ở ngoài nước Việt Nam. Hôm nay - Ngày 30 Tháng Tư, tôi xin được cùng quý vị dành một phút mặc niệm
sau Tháng Tư, 1975 cho đến nay – tháng Tư, 2019 , có lẽ chỉ có một vị anh hùng sáng chói là anh hùng Lý Tống của Không lực VNCH
Thành tựu trong giáo dục là một trong những thành tựu quan trọng nhất và rõ rệt nhất, đồng thời cũng là một nét đẹp đáng trân quý trong sinh hoạt ở Miền Nam thời trước năm 1975 ít ai có thể phủ nhận được. Có nhiều nguyên nhân
. Gia đình nào cũng tan nát phân tán khắp nơi. Đúng là: "Nước mất nhà tan". Cũng như còn nổi nhục nào cái nhục này, khi biết được nhan nhản trên báo chí Trung Cộng đăng lời rao bán đàn bà, con gái Việt Nam
Sau một năm trong các trại giam trong Nam, mười hai năm biệt xứ lưu đầy ngoài Bắc, cộng thêm bốn năm nữa lao động khổ sai trong Nam, hôm nay ngày 29-4-1992, chúng tôi 16 tù chính trị cuối cùng thuộc chế độ VNCH trong trại Z-30D đã được thả ra sau mưới bẩy năm – còn bốn ông tướng thì một tuần sau ngày 5-5-1992, cộng sản mới thả ra: Lê Minh Đảo, Lê Văn Thân, Đỗ Kế Giai và Trần Bá Di
Thành phố Westminster đã cho treo cờ rũ tại Đài Tưởng Niệm Chiến Sĩ Việt Mỹ từ ngày 23 và cho đến hết ngày 30, đồng thời thành phố sẽ có một nghi thức lễ tưởng niệm vào đúng 10 giờ sáng thứ 3 ngày 30 tháng 4 tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ. .. lần đầu tiên chính quyền một thành phố đứng ra tổ chức Lễ Tưởng Niệm 30 tháng 4.
Ba cuốn sách gần đây về chiến tranh Việt Nam đã làm sáng tỏ về một lĩnh vực thường được đề cập tới, cho thấy rằng sự thất bại của Hoa Kỳ cách đây nửa thế kỷ vẫn còn nhiều điều để dạy cho chúng ta. Nhưng các chuyên gia về chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ đã cho thấy là họ không có khả năng quan tâm đến những bài học đúng đắn
những người ra đời sau 1975 là đa số. Cũng dễ hiểu là trong cuộc sống hàng ngày, đa số này không lưu tâm tới một chuyện đã xảy ra trước khi có mặt họ trên cõi đời này, cho dù những gì đang xảy ra luôn luôn có liên quan nhiều ít đến những gì đã xảy ra trong dĩ vãng. Vậy họ lưu tâm đến những gì?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.