Hôm nay,  

Haiti: Dân Loạn, Chiếm Thủ Đô, Dựng Rào Cản, Đốt Khắp Nơi

14/02/200600:00:00(Xem: 5747)
HAITI -- Những người ủng hộ ứng viên tổng thống Rene Preval của Haiti đã dựng lên các rào cản khắp thủ đô và chiếm 1 khách sạn sang trọng hôm Thứ Hai.

Có ít nhất 1 người biểu tình bị bắn chết, nhưng lính bảo an LHQ bác bỏ lời nhiều nhân chứng nói là họ bắn chết nạn nhân đó.

Trong khi Port-au-Prince rơi vào hỗn loạn, Preval đã về lại thủ đô lần đầu tiên từ khi bầu cử hôm Thứ Ba.

Preval thấy rõ là thắng cử với hiện nay đã đếm xong 90% số phiếu bầu, nhưng người ủng hộ nói là các viên chức bầu cử muốn gian lận để không cho Preval có đa số cần để tránh bầu chung kết.

Các rào cản dựng lên với các vỏ xe hơi bốc cháy đặt khắp thủ đô, làm khói đen nghịt bốc nghi ngút. Người biểu tình chỉ cho các phóng viên và xe Hồng Thập Tự đi qua.

Một người biểu tình hét lên, “Nếu họ không đưa ra kết quả cuối cùng, chúng tôi sẽ đốt đất nước này rụi.”

Cuộc bầu cử sẽ thay thế chính phủ lâm thời được dựng lên sau khi cựu Tổng Thống Jean-Bertrand Aristidw bị lật đổ trong cuộc nổi loạn đẫm máu 2 năm trứơc. Một chính phủ được đa số bầu lên sẽ là tiếng nói uy tín rõ ràng từ cử tri, đươc5 xem chủ yếu để tránh sụp đổ chính trị và kinh tế ở nướcv nghèo nhất vùng Tây Ban1 Cầu này. Cac1 băng đảng đã liên tục bắt cóc tống tiền và hãng xưởng đã đóng cửa vì thiếu an ninh.

Preval đã tới thủ đô trên chiếc trực thăng LHQ từ căn nhà miền quê của ông ở Bắc Haiti.

“Chúng tôi có thắc mắc về tiến trình bầu cử,” ông noí với báo chí sau khi họp với viên chức LHQ cao nhất tại Haiti và các đại sứ từ Mỹ, Pháp, Canada và Brazil.

Preval cũng tính gặp thủ tướng và tổng thống lâm thời.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.