Hôm nay,  

Thơ Thơ

22/10/200200:00:00(Xem: 6504)
Múa Lân Em Hát

Tặng các em múa lân đêm Trung Thu tại quê nhà

Tùng tùng, tùng tùng!
Vui đoàn múa lân
Múa vui hương lân
Đèn Rằm tháng Tám.
Trăng thu lên dần.

Tùng tùng, tùng tùng!
Vui vui múa lân
Trăng chiếu trên sân
Nhà nhà bầy cỗ
Trăng thu sáng ngần.

Tùng tùng, tùng tùng!
Đoàn lân em đông.
Đèn xếp, đèn lồng.
Đèn sao, đèn cá
Trăng thu sáng trong.

Tùng tùng, tùng tùng!
Đoàn vui múa lân
Xóm xa, xóm gần
Vua múa vui hát
Trước nhà trên sân.

Tùng tùng, tùng tùng!
Trăng sáng mọi nhà
Đoàn vui hát ca
Trăng tròn vành vạnh
Trung thu quê ta.

Tùng tùng, tùng tùng!
Tiếng hát âm vang
Dưới ánh trăng vàng.
Trăng thu dịu mát
Múa con lân vàng.

Tùng tùng, tùng tùng!
Trung thu gió mát
Thanh bình hân hoan
Ánh trăng thu vàng
Yên vui hạnh phúc.

Tùng tùng, tùng tùng!
Thươœng cho lân vàng
Thươœng cho lân vàng
Thươœng cho lân vàng
Tùng tùng, tùng tùng.

Triệu Nam

*


Trời Chiều... Mây Trắng Bay

Viết cho nhi đồng


Vẫn rất ngọt ngào giọng thiết tha
Gợi chi ý cũ nét tình xa
Tươœng không còn giữ trong tiềm thức
Dáng cuœa ngày xưa - áo lụa hoa...

Em kể anh nghe đời mưa gió
Chiều tàn đất nước bước ra đi
Quê hương kyœ niệm xưa còn đó
Một bước ra đi, nhớ được gì"

Mênh mông biển caœ, xuân mười tám
Trôi dạt về đâu hỡi đất trời
Phương Nam tăm tối mây u ám
Chữ tự do - hoà máu lệ rơi.

Đến được bến bờ nắng tự do
Làm sao quên được dáng con đò
Lên đênh trên biển đường vô tận
Nỗi chết rậm rình, sống như mơ...

Lúc đó thân anh nhận đòn thù
Núi rừng Việt Bắc caœnh thâm u
Khổ sai biệt xứ, thân đền traœ
Lây lất ngày qua giữa caœnh tù.

Em kể lòng em tan nát lắm
Dù đi được dưới nắng hoàng kim
Bơœi nhớ thân anh còn mang nặng
Nưœa bước đời trai vướng xích xiềng....

Hôm nay giọng cũ êm đềm lắm
Đôi mắt trêu ngươi cuœa thuơœ nào
Không biết có còn hay liếc vội
Tóc có măng tơ, ưœng má đào...

Trời đất bao la vẫn tính cờ
Ý tình năm cũ, nưœa bài thơ
Ta ngưng ngang bút khi trời tối
Hăm mấy mùa thu - ý vẫn chờ...

Em dẫn ta về thuơœ tuổi xuân
Lòng nghe rạo rực ý bâng khuâng
Giữa đông sao có hoa xuân nơœ
Ta tỉnh hay mơ - bỗng ngại ngần...

Thy Lan Thaœo

*

Tận Cùng

Tận cùng cuœa thời gian
Là mịt mùng chín suối
Tiếng chim hót trên ngàn
Ruœ mây về ngang núi
Tận cùng cuœa bóng tối
Là nhật nguyệt lìa tan
Chỉ còn lại ánh vàng
Chờ mùa trăng sám hối
Tận cùng cuœa trăn trối
Đồng tưœ khoát con ngươi
Sợi rướn chân luân hồi
Ai ngồi buông tóc rối"
Vì yêu em hóa tội
Ướp mật lên môi cười
Đến giờ sao đổi ngôi
Anh thầm xin hóa bụi
Em ơi, này em ơi!
Trái tim đầy con rối...

Phạm Quang Ngọc

*

Hạt Tranh Châu

Anh về
Hồn hạt tranh châu
Bâng khuâng
Nỗi nhớ Bích câu ngập ngừng
Trăm năm
Giây phút chi chung
Để bao Kiều thoại
Nàng tung vỡ lòng
Một cười
Vỡ thiết tâm song
Hai cười
Vỡ chí tang bồng kiếp đang.

Anh Hạ (Meibourne)

*

Em Đi

Sự tình cờ nào đó
Xui chúng mình gặp nhau
Cũng tình cờ nào đó


Xui chúng mình xa nhau

Tình mười năm trôi mau
Để bây giờ thương tiếc
Đời một mình đơn chiếc
Có ai biết cho không

Em hững hờ sang sông
Baœo rằng thôi là đuœ
Theo con đường ấp uœ
Boœ tình cũ mà đi

Ôi anh biết nói gì
Ngoài bài ca năn nỉ
Em chẳng màng để ý
Không naœn chí ngã lòng

Còn chi nữa mà mong
Anh về ôn kyœ niệm
Sầu dâng lên xâm chiếm
Đời biết kiếm tìm ai!

Phạm Tình Thơ

*

Màu Tang Trên Xác Pháo

Ngày ấy, lâu rồi, em nhớ, quên"
Nhà ai, đám cưới, pháo vang rền
Nhưng màu tang hiện trong đôi mắt
Trên xác pháo rơi rụng ngập thềm.

Ngày ấy, em buồn lắm, phaœi không"
Đón đưa dâu, đốt pháo màu hồng
Nhưng trên xác pháo, màu tang xuất
Không bơœi pháo, nhưng tự cõi lòng.

Ngày ấy, ta thành gã thợ săn
Thaœ mồi, bắt bóng dưới trăng rằm
Bóng mồi vuột mất, còn tay trắng
Còn nóng gan và lạnh gối chăn.

Nếu xác pháo nguyên màu đoœ thắm
Ta vui nhìn áo cưới em bay
Theo từng cơn gió chiều lồng lộng
Hạnh phúc reo quanh mỗi nhịp giày.

Bơœi vết màu tang trên xác pháo
Ta quay đi, nước mắt lưng tròng
Lui về tung cưœa đời chinh chiến
Tìm kết duyên tình với núi sông.

Lưu Thái Dzo

*

Hư Vô

Say chi em
giữa gian trần
Buồn chi em
giữa hồng trần dối gian.

Thiên thu mờ bóng
thiên đường
Đường trần cõi mộng
vô thường sắc không.

Càn khôn
vũ trụ mênh mông
Cơ duyên nghiệp quaœ
có không kiếp người"

Xin em
mua lấy nụ cười
bao dung
Và lượng đất trời nơœ hoa

Vân Lam

*

Con Gái Quảng Nam

Ai về xứ Quảng mà coi
Nữ sinh cũng biết múa roi đi quyền
Nụ cười khuôn mặt có duyên
Đừng xem thường gái thuyền quyên mà lầm
Nhiều cô văn võ song toàn
Đánh quyền tung cước liên hoàn rất nhanh
Có cô trẻ đẹp Kim Anh
Hạ vô địch Nhật để dành huy chương
Fujioka coi thường
Vô địch thế giới chưa nhường một ai
Á Vận Hội mới trổ tài
Bị Kim Anh hạ, học bài chua cay
Nguyễn Trọng Bảo Ngọc văn hay
Cử nhân Khoa học, cũng tay anh hùng
Hai cô võ thuật phi thường
Mang về hai chiếc huy chương bằng Vàng
Hoan hô con gái Quảng Nam!

Tân Văn
*

Qua Sông Cái Lớn

Qua sông Cái Lớn cùng em
Về thăm quê ngoại chút nem, bánh mì
Ổi kia xá lị xanh rì
Trung Lương chục mận còn gì vui hơn
Bánh phồng sữa trắng thơm nồng
Thơm mùi lúa mới trên đồng quê ta
Qua sông về lại thứ Ba
Xeœo, Rô, Hiếu Lễ quê nhà đâu đây
Xeœo Quao tình nhớ đong đầy
Xeœo Bần con rạch hàng cây ven bờ
Kinh Dài tràm mọc nên thơ
Tre già laœ ngọn chiều mờ bên sông
Cau già buồng đã tầm vông
Khói chiều vương bếp ấm lòng tha phương
Trong ta còn một trời thương
Một trời quê ngoại vương vương lòng sầu
Ghe qua những ngọn vàm sâu
Nhớ thời tuổi nhoœ đi câu thòi lòi
Lội bao kinh rạch sông ngòi
Một thời lính trận một đời phôi pha
Bao năm làm keœ xa nhà
Giờ đây thăm lại mẹ già, quê xưa
Quê hương vẫn những hàng dừa
Qua sông Cái Lớn lòng chưa hết sầu
Đời về đâu, ta về đâu
Về qua sông rộng bạc đầu đôi ta
Theo em trơœ lại quê nhà...

Vĩnh hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tháng 12 sắp đến năm nay 2019, là tháng cuối cùng trước khi Hiệp Ước Thành Đô được áp dụng. Năm tới, 2020, Việt Nam sẽ chánh thức do Nhà cầm quyền Tàu Cộng kiểm soát …... Con đường đấu tranh để Việt Nam thoát khỏi quỷ đạo Cộng Sản Tàu e rằng bế tắc!
Lời Tòa Soạn: Họa sĩ Duy Thanh vừa từ trần vào giờ 9:30 PM, đêm Chủ Nhật 24/11/2019 tại bệnh viện General Hospital San Francisco, tại thành phố San Francisco, California.
Trong khi nhiều người Trung Quốc nhờ công dân Việt Nam đứng tên lập công ty, bơm tiền mua nhà đất ào ạt tại các thành phố du lịch ven biển, xem như đầu tư bất động sản và xây khu nghỉ dưỡng… một số công ty khác lặng lẽ thâu tóm, mua lại nhiều công ty Việt Nam để nắm chặt cổ họng nền kinh tế Việt…
Tội phạm Trung Quốc đóng giả cảnh sát, công tố viên để lừa đảo trực tuyến chuyển hướng sang Đông Nam Á khi bị trấn áp tại quê nhà.
COPENHAGEN - Đan Mạch nhận trọng trách dẫn đầu kế hoạch huấn luyện không tác chiến tại Iraq từ cuối năm 2020.
Theo báo cáo mới nhất của Cục điều tra liên bang Mỹ (FBI), các hãng sản xuất xe hơi Mỹ trở thành mục tiêu tấn công hàng đầu của tin tặc trong năm 2018.
Tăng sĩ Phật Giáo Thiền Tông Gregory Filson đang đạp xe xuyên qua nước Mỹ trong một nỗ lực nối kết với đất mẹ và nâng cao ý thức về bệnh Alzheimer’s.
Cảnh Sát Tiểu Bang Massachussetts trở thành đơn vị đầu tiên thử nghiệm Spot, một loại robot chó, được chế tạo bởi Boston Dynamics, để tham gia các đơn vị tháo dỡ bom.
Giá nhà tại 20 thành phố Hoa Kỳ đã tăng cao hơn dự kiến trong tháng 9, cho thấy tín hiệu rằng giá trị nhà đang ổn định ở mức cao, và nhu cầu nhà ở vẫn cao. Đây là đợt tăng giá đầu tiên kể từ năm 2018.
Ronna McDaniel – Chủ Tịch Uy Ban Quốc Gia Đảng Cộng Hòa (RNC)- đã tuyên bố hôm 26/11 rằng: hành động đầu tiên của tỉ phú Michael Bloomberg khi chính thức tuyên bố tranh cử ửng viên tổng thống đảng Dân Chủ không khác nào cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.