Hôm nay,  

Thơ Thơ

05/05/200300:00:00(Xem: 5572)
Giọt Ngâu Buồn

Nghe giọt ngâu rơi nặng nỗi nhà
Cô phòng thao thức một mình ta
Trông vời quê cũ ngàn dâu cách
Tươœng nhớ người xưa bóng hạc xa
Hồn bút ngẩn ngơ cơn mộng aœo
Hiên thu lạnh lẽo ánh trăng tà
Gió may dìu dắt lay rèm trúc
Thổn thức đàn ai trỗi phím ngà"

Đã mấy thu nay caœnh đổi màu
Sợi buồn đan lẫn giọt mưa ngâu
Bến xưa vắng bặt đò tao khách
Dặm cũ đìu hiu cuộc biển dâu
Mơ bóng ai về trong giấc mộng
Giơœ trang phương caœo nghẹn dòng châu
Ngoài sân giọng dế than rền rĩ
Càng khiến tim ta nặng mối sầu...

Đan Phụng

*

Đêm thu buồn Sydney 2003

Caœm Đề tập Sông Thương Một Bến cuœa Tú Phan - Đan Phụng

Sông Thương Một Bến mới trao tay
Lần giơœ từng trang gợi nhớ đầy
Thuơœ ấy sum vầy vui bút mực
Giờ sao tan tác biệt chân mây!
Đàn kia muốn gaœy cung tơ lạc
Gương nọ lười soi dáng liễu gầy.
Nước vẫn êm đềm lưu kyœ niệm
Mờ mờ nhân aœnh mấy hàng cây.

Thu Vân - Hoa Kỳ

*

Lễ Phục Sinh 03

(Tặng Sơn Thu Năm, Vân Ly)

Đồng quê

Chín mươi cây số đường xa
Lái hơn tiếng rưỡi tà tà đến nơi
Cuối tuần nghỉ lễ đi chơi
Thiên nhiên cây cối là nơi trong lành
Lánh xa nhộn nhịp đô thành
Đập nước Maroondah

Ghé xem đập nước thế nào
Mấy năm không có mưa trào nước dâng
Bờ xa mực nước thấp dần
Melbourne cấm nước những lần tưới cây

Healesville

Trên đường đi đến Hellesville
Nho khô vàng lá trong chiều lạnh tanh
Miền quê không khí trong lành
Lâu lâu boœ trốn thị thành vô quê

Buxton Trout Farm

Buxton Farm cá trout vàng
Câu chơi con treœ rộn ràng reo vui
Sẵn lò đem cá nướng trui
Mắm me rau sống ngọt bùi mà xơi
Dễ gì có dịp xaœ hơi

Mơ Ước

Theo đường lên Lilydale
Woori Yarloc qua đèo, qua truông
Rừng xanh cây lá bên đường
Ước gì ruœng rỉnh tiền lương mua nhà
Trồng nho làm rượu hươœng già

Vĩnh Hòa Hiệp

*

MẮT ƯỚT

Lệ tình ướt mắt đêm qua
Sáng nay vẫn thấy xót xa nghẹn ngàọ...
Tình yêu là thế này sao
Tim tươi máu đỏ, mắt trào lệ xanh"
Đường tình em đến với anh
Chao ơi, có những khúc quanh đắng lòng!
Biết anh có vượt qua không
Biết em có mỏi mệt trong đợi chờ"
Thời gian có mãi là thơ
Hay là lại những chữ ngờ, thời gian"
Biết đâu đến buổi xuân sang
Lòng kia lại chẳng ngỡ ngàng, biết đâu...
Yêu nhau thì vẫn yêu nhau
Nhưng e nắng lửa mưa dầu, kém tươi

Đêm qua mắt ướt vì người
Sáng nay lòng ướt một trời vì yêu!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Thôi Không Làm Bếp, Em Làm... Thơ

“Chồng chê thi mặc chồng chê
Dưa khú nấu với cá trê ngọt lừ”
Ca dao

Cải thơm, xanh mướt, quen tay người
Thêm nước làm dưa đỡ lúc... lười
Bớt muối, mau chua người bảo khú
Hoa vàng đành hái, cắm, nhìn chơi

Á Nghi - 20.3.2003

*

Hay Là Cứ Ghét"

Anh yêu làm chi nụ cười"
Rồi trêu em khóc nửa đời làm dâu
Bảo yêu, anh để ở đâu"
Mà em nước mắt nhỏ nhầu gối chăn"
Yêu nhiều sao cứ cằn nhằn"
Ngọt ngào đã ít mà dằn vặt ơi!
Anh nè! Hay anh hãy thôi
Đừng yêu, cứ ghét mà vui hai người!

Ý Nguyệt

*

Con Mãi Ước Mơ

Mẹ ơi con mãi ước mơ;
Ngày vui trở lại bến bờ Quê-Hương.
Sáng lên ánh mắt yêu-thương;
Tìm quên qúa khứ thê-lương hận thù.

Tương-tàn ngót sáu mươi Thu;
Nồi da xáo thịt, mịt mù khói hương!
Quê Mẹ tan nát như tương,
Con dân đói, rách; núi xương chất chồng!

Hồn thiêng khát máu trôi sông;
Ai giao tang tóc ...chất chồng thương đau!
Gây nên thảm cảnh bể dâu;
Tha phương khắp chốn mưu cầu độ thân!"

Duy-Linh

*

Thoáng Chốc!

Thoáng chốc, hai (mươi) tám Tháng Tư qua,
Cộng Nô cưỡng chiến toàn Sơn Hà;
Cướp của, giết người... gieo tang tóc!
Nhốt tù cả Nước... lẫn Ông, Cha!

Từ ấy, dân Nam tụt xuống bùn,
Thân hình gầy guộc, bước chân run!
Nhà tan, Nước mất ... luôn cả biển;
Chỉ còn bọn qủi... lộng, bán buôn!

Chỉ còn bọn qủi... lộng , bán buôn;
Bán dân, bán Nước, bán Cội Nguồn,
Nam Quan, Lãnh Hải... dâng Tàu Cộng.
Vét-vơ từng giọt máu Dân tuôn!

Bao giờ Dân Nam được ngóc đầu,
Trẻ già, trai gái... bớt bể-dâu,
Thoát đời tai ách bọn qủi đỏ,
Tự-Do, Dân Chủ... hưởng cùng nhau!"

Duy-Linh

*

Một Chiều Đến Thăm Em

Nắng Springvale soi dáng em tha thướt
Gió Melbourne nâng bổng bước chân anh
Bướm vờn bay hoa rộ nơœ trên cành
Đua hương sắc đón mừng anh trơœ lại
Đến thăm em vào một chiều thứ Baœy
Tóc buông dài e ấp quyện bờ vai


Em say sưa trên bục giaœng miệt mài
Thương biết mấy bàn tay vờn bụi phấn
Trang nghiêm với chiếc áo dài xinh xắn
Giọng giaœng bài sâu lắng vượt không gian
Trên baœng đen em nắn nót từng hàng
Những đôi mắt thơ ngây tràn nhựa sống
Để chiêm ngưỡng - thời gian như lắng đọng
Bức tranh đời thơ mộng đến thân thương
Yêu tuổi thơ nên phấn đấu phi thường
Niềm vui lớn trong em: “Trường Việt ngữ”
Thế hệ sau thuộc từng trang Việt sưœ
Hoài bão này em gìn giữ nâng niu
Câu ca dao - lời hịch - đoạn thơ Kiều
Nét độc đáo - mỹ miều văn hóa Việt
Đến thăm em, một chiều xuân biêng biếc
Lưu luyến hoài, kyœ niệm viết thành thơ
Đến Springvale, những thay đổi không ngờ
Trường Việt ngữ đang từng giờ khơœi sắc.

Trang Lãng Tưœ

*

Sars, Cướp Em Tôi!

Thương tặng những người đã và đang là nạn nhân cuœa bịnh SARS

Tôi nghe rồi em, tiếng báo động kêu vang
nhân loại kinh hoàng, lo âu sợ sệt!
Tôi nghe rồi em, nhân loại đang tìm, ngơ ngác nhìn nhau
Vi khuẩn thế nào" Hoạt động ra sao"
Tạm đặt một cụm từ, gọi tắt chữ SARS
Dịch nôm na là viêm phổi ác tính
Này vi trùng SARS
Ngươi khiếp đaœm quá mà!
Vừa báo động tháng Ba
Năm hai ngàn leœ ba
Vào thiên kyœ thứ ba
Chỉ hai tháng thôi mà, cấp số thua xa
Đã lây lan gần hai mươi quốc gia
Người nhiễm bệnh đã ba ngàn ba
Người vong mạng cũng ba trăm có leœ!
Nhân loại khều nhẹ, anh chàng Trung quốc ơi!
Sao không cho biết kịp thời
Từ một tỉnh phía Nam xa xôi
Vào tháng mười một năm rồi
Đã có keœ lìa đời
Truyền nhiễm thật nhiều người
Vẫn giấu bặt tăm hơi!
Bịnh chết người, đâu phaœi chuyện chơi"
Vừa phát hiện, ngày một ba năm baœy đã rã rời
Người bịnh buông xuôi
Người không bịnh rợn người
Nhìn nhau, bịt mũi, nín khóc, nín cười
Em tôi chớp nhoáng lìa đời
Liền mang thân xác mà thui đốt liền
Người còn lo sợ láo liên
Phòng, che, xịt, tẩy có phiền hay không
Em đi cay đắng ngậm lòng
Người thân đừng đến không xong đâu mà
Em đi không dám kêu ca
Qua hơi theo gió trùng SARS hại liền
Em đi vì bịnh oan khiên
Đừng lây đừng nhiễm đừng truyền cho ai
Em đi không dám kêu nài
Dù thương cách mấy cũng hoài mà thôi
Em đi dù thật đơn côi
Cuộc đời boœ lại cho người nhân gian
Em đi cô quạnh bẽ bàng
Thương đời ơœ lại hai hàng lệ rưng
Em đi nhân thế khoanh vùng
Cách ly, cô lập, hãi hùng quanh em
Nghe em bịnh, họ buông rèm
Đời em khép lại, ai thèm nữa đâu
Nghe em bịnh, họ lắc đầu
Đời em đã gẫy nhịp cầu từ đây
Nghe em bịnh, họ sợ lây
Em đành cúi mặt chờ ngày nín hơi
Nghe em bịnh, họ hết lời
Em đành co lại, hết chơi với đời
Em đi như thế SARS ơi
Còn thua lá rụng buông lơi gió chiều
Em đi về với cô liêu
Còn thua bèo bọt lều bều bên sông
Em là viên gạch hơn không
Tìm, moi, mổ, xeœ mà phòng mai sau
Em đi dù có thương đau
Thân em bé boœng như bèo SARS ơi
Tiếng gọi không lời tôi sợ SARS theo tiếng
Nín thơœ phì phào tôi sợ SARS theo vang
Thôi em từ tạ thế gian
Em ôm SARS xuống suối vàng em chơi
Thôi em từ tạ cuộc đời
Đừng tung hoành nữa khổ đời nghe SARS
Tôi thương lắm mà
Tổ chức tên WHO
Ôi những người không biên giới
Tôi thương lắm mà
Những nhà khoa học, những nhà y dược suy nghiệm
chưa tìm ra manh mối
SARS có thấy không"
Thế giới chấn động!
Loài người chấn động!
Ngươi tàn nhẫn chi mà ai ai cũng phòng chống!
Ngươi chỉ là một siêu sinh vật li ti
mà còn hơn triều sóng
Phuœ caœ đất trời và phuœ caœ nhân gian
Từng quốc gia điêu đứng
Từng ngành nghề điêu đứng
Nơi ngươi ngang dọc là từng nơi khô cứng
Mọi xuất nhập đều khựng
Khép chặt, đóng cưœa, hãi hùng, bịt lối vì SARS
SARS là quái vật ấy mà
SARS là kinh dị mà SARS nỗi gì
SARS ơi đừng ác nữa chi
Người nhân gian có tội gì hơœ SARS
SARS còn hơn bóng hồn ma
Cướp em tôi biến khoœi nhà nhân gian
SARS còn gây nỗi phũ phàng
Em tôi biến mất không còn bụi tro
SARS còn gây nỗi âu lo
Nhân gian khắp chốn nhoœ to luận bàn
Ngày mai còn có âm vang
Còn mang âm hươœng bẽ bàng tên SARS
Ngày mai còn có chi mà
Nhân gian chỉ nhắc bệnh SARS lạ kỳ
Rồi ngươi cũng xếp theo ni
Từng loài vi khuẩn dù vi khuẩn nào
Dữ, hiền, lây nhiễm ra sao
SARS nào đọa nấy SARS nào cũng SARS.

Mặc Giang - Brisbane

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
DB Rick Miller thuộc Đảng Cộng Hòa, đại diện khu vực Sugar Land, đã bị phản ứng gay gắt sau khi ông chụp mũ các đối thủ tranh ghế ông chỉ vì họ là người Mỹ gốc Á trong địa hạt đông ngưởi gốc Á.
Ai quyết tâm đi tìm chân lý và hướng thượng cuộc đời trong tinh thần – Tu là cõi phúc – đều hưởng được sự bình an trong tâm hồn, tức là hưởng được hạnh phúc, Thiên đàng, Niết bàn, Cõi phúc ở trần gian
nữ tài tử Julia Roberts và cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama sẽ có chuyến đi đặc biệt thăm Việt Nam trước khi sang Malaysia dự chương trình "Leaders: Asia-Pacific"
ông có tập Thơ Lửa, cùng làm với Đoàn Văn Cừ, gồm những bài thơ đề cao cuộc kháng chiến chống Pháp, do Cơ quan Kháng chiến Liên khu III xuất bản, được in ở Thái Nguyên năm 1948
James Nguyen Fernandes, 43 tuổi, bị buộc tội 6 vụ tấn công, gồm 2 tội tấn công cố ý sát hại, và 6 tội phạm tội liên quan súng, theo hồ sơ tòa án cho biết.
Cục Cảnh sát Hình sự của Bộ Công an mới đây thừa nhận Việt Nam là một “điểm nóng” của nạn buôn người và di cư bất hợp pháp, với lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục tỉ đôla.
Khi chưa thấy ánh mặt trời, Tôi đã cảm nhận được muôn ngàn đau khổ, Của mẹ cha, Của bà con và của muôn triệu người dân gần xa trong nước, Lúc mẹ ôm bụng bầu chạy từ chỗ nầy sang chỗ khác,
Theo bản tin từ đài KUSI, Dân biểu Cộng Hòa Duncan D. Hunter cho biết ông sẽ nhận một tội sử dụng sai trái quỹ vận động khi ra tòa vào hôm Thứ Ba ngày 3 tháng 12/2019 trước Chánh án Thomas J. Whelan.
Mùa cháy rừng hiện nay nêu bật việc cần phải nhanh chóng đạt được các mục tiêu loại bỏ carbon đầy tham vọng của California, và bản báo cáo ‘Lộ Trình 2045’ đặt ra sơ đồ định hướng để đạt được mục tiêu đó
Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm Thứ Hai, 2 tháng 12, lên án các nhà Dân Chủ tại Hạ Viện về việc tổ chức điều trần luận tội trong khi ông đang dự hội nghị thượng đỉnh NATO tại London


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.