Hôm nay,  

Chuyện Dài Làng Thẩm Mỹ: Tết Tây, Tết Ta: Tết Nào Vui?

02/01/200600:00:00(Xem: 2102)
- Phú Lâm xin kính chúc quí vị độc giả năm mới an khang và thịnh vượng trong cảnh đoàn viên hạnh phúc cùng gia đình.

Tết Tây hay Tết Ta, Tết nào ta vui và Tết nào ta vui buồn lẩn lộn"

Tết Tây là ngày tiệm đóng cửa, ta vui vì được một ngày nghỉ ngơi, còn Tết ta ta vừa vui vừa buồn vì bao nhiêu nổi nhớ niềm thương trở về.

Sống trên quê hương thứ hai nầy, mặc dầu lâu dài hơn thời gian sống trên đất nước ta, mà sao chưa gắn bó" sao ta cứ nhớ về quê hương"

Tết Tây ở tiểu bang California, thành phố Pasadena có cuộc diễn hành, gọi là Hội Hoa Hồng vì những xe hoa nầy đa số kết bằng hoa hồng tươi.

Ở đây, ngày ngày đi làm trên con đường California, trước Giáng Sinh thì con đường nầy đã bắt đầu dựng khán đài hai bên đường, bắt đầu từ đầu cầu Colorado, một khoảng của đường Orange Groove dẫn tới đường California, quẹo qua đường Pasadena, dài dài.... Họ làm mau lẹ, khán đài dựng bằng sắt, cao mấy chục hàng, có quầy bán vé cho người lên ngồi coi xe hoa chạy rề rề ngang qua.

Nói tới lễ nầy làm Tuấn nhớ lần đầu hồi mới qua, Tuấn còn nhỏ, còn học Trung học. Năm đó cùng đứa bạn thân rủ nhau phải đón coi cho được cuộc lễ từ đầu cho tới cuối cho tạn mặt, nhứt là mấy cô Hoa Hậu nõn nà tươi hơn hoa mát hơn trời sương thơm hơn... hơn... hơn hoa hồng luôn! và cũng để thấy tận chỗ bắt đầu của xe hoa thứ nhứt, mà phải ngồi ghế thượng hạng mới chịu.

Ghế thượng hạng của bọn học trò chúng tôi tức là lề đường.

Hai đứa ôm cái túi ngủ cùng cái ba lô nhét bánh mì chai nước kẹo bánh... dành hai chỗ rộng rãi ngay khúc đường mà xe hoa bắt đầu khởi hành.

Vui hết biết. Vui kể gì. Xung quanh có biết bao nhiêu người cũng như mình. Học trò lẫn với những gia đình từ xa tới, có người ở tận Ohio, Louisiana, New York... cũng như nhiều người từ nước khác tới đây để coi tận mắt mọi thứ, cũng tụ trên lề đường nầy, mặc dù họ có mướn khách sạn, chỉ để chứa quần áo, họ cũng ba lô túi ngủ túa ra lề đường một cách tự nhiên không ngại ngùng.

Như vậy đủ cho ta thấy lễ Hoa Hồng tưng bừng náo nhiệt quan trọng và cũng thân thiện tới bực nào.

Cái vui của chúng tôi ở đây là sự háo hức, chờ đợi một buổi lễ được trực tiếp phát hình khắp thế giới.

Mọi người hầu như ai cũng nhai bánh úông trà hay cà phê nóng. Ngồi tụ năm tụ ba nói chuyện đời. Tuấn nhớ nhà, nhớ những buổi cắm trại của thửo xa xưa, khi còn cha mẹ anh em đầy đủ...Tuấn nhớ những buổi mừng ngày Quốc Khánh, cũng có xe dưng cộ đèn, cũng có đốt pháo bông, hực hở trên nền trời đen.

Ôi quê hương Việt Nam yêu dấu!

Mọi người chia nhau những miếng bánh mì, những viên kẹo, những mẩu chuyện nho nhỏ mà vui vẻ cười đùa rầm rì với nhau... cho tới khuya.

Cho tới khi hai con mắt không thể mở lên nổi, hai đứa lạnh quá chèo queo chui vô túi ngủ, tính vừa nằm trong túi vừa rỉ rả tâm sự chuyện con gái, vừa tính nhắm mắt đở một chút.

Tính nhắm mắt đở một chút, ai ngờ, khi hai đứa cùng mở mắt ra thì... xe bông xe hoa đâu rồi" người người đâu rồi" nhìn quanh ngó quẩn, thì đã quá giờ trưa.

Hai đứa bạn tuổi ăn chưa no lo chưa tới, người ta hò hét xe cộ chạy rầm rầm mà mình thì vẫn tỉnh bơ ngủ chổng cẳng ngáy khò khò quên trời quên đất, khi giựt mình mở choàng hai con mắt cay xè ra thì hởi ôi, nhìn xung quanh chì còn rơi rớt vài cánh hoa, Hoa Hậu đâu chẵng thấy, chỉ còn hương hoa tươi thơm lãng đãng... còn rác xả đầy đường, người người đang dọn dẹp chỗ của mình.

Hai đứa học trò ham ăn mê ngủ đã huốt nguyên buổi diễn hành của Hội Hoa Hồng!

Gom đồ đạc lủi thủi đi về, tức quá chừng, tiếc quá chừng!

Từ đó về sau, Tuấn chỉ coi trên TiVi mà thôi.

Nhưng kỷ niệm của buổi tối hôm đó cũng đã để lại lòng anh một niềm vui vô cùng hiếm quí.

Mỗi năm vào ngày lễ nầy Tuấn rất nhớ người bạn củ mà giờ đây đã lưu lạc nơi nào"

Mỗi năm, coi TiVi, Tuấn mong rằng ở nơi nào đó, người bạn củ của Tuấn cũng đang coi TiVi, chương trình nầy và cũng nhớ lại một thuở học trò, từ Việt Nam mới qua, còn thiếu thốn đủ thứ, còn nói tiếng Anh chưa rành, nhưng kỷ niệm thì đậm đà, tràn đầy, ấm lòng, và không thể quên được./.

Ngày cuối năm 2005

Phú Lâm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.