Hôm nay,  

Dynamic Left Button

9/4/200600:00:00(View: 9786)
  1. Dynamic left button at home page

Decription:
• Rectangular ad space at the left column at the home page
• Will be changed the position randomly.
• Dimesion: 120x40

Product Type

Dimension

File Type

Weight (kb)

Button

120x40

Flash, GIF, JPEG

<10; <50; <100

    2.   Dynamic left button at category page

Decription:
• Rectangular ad space at the left column at the category page
• Will be changed the position randomly.
• Dimesion: 120x40

Product Type

Dimension

File Type

Weight (kb)

Button

120x40

Flash, GIF, JPEG

<10; <50; <100

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”

Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.


Xin cảm ơn quý vị.

***

Good afternoon. I am Congressman Derek Tran, representing the 45th District and what a profound honor it is to stand here today, surrounded by the voices, the stories, and the spirits that have shaped the past quarter-century of the Vietnamese American literary landscape.

Twenty-five years. A silver anniversary. A milestone that doesn't just mark the passage of time, but the remarkable persistence of a dream. Today, we celebrate the 25th Anniversary of Viet Bao’s Writing on America Awards.

When the founders of these awards first gathered, they understood something essential: that the refugee experience, the immigrant journey, the complex, the hardship, and the beautiful Success of being Vietnamese-American, needed to be recorded. It needed not just witnesses, but writers to document and preserve. They weren't just creating a competition; they were building an archive. They were lighting a beacon for a generation to translate trauma into testimony, silence into song, and exile into belonging.

In those early days, the landscape of American literature often failed to reflect the rich, diverse tapestry of our experiences. But the Writing on America Awards stepped into that gap. It provided the recognition and the encouragement—for countless writers to pick up the pen and declare: “I am here. My story matters. My America looks like this.”

For 25 years, this award has done more than just honor talent. It has fostered a community. It has created a lineage.
The writers we honor do not merely describe America; they define it. They challenge its boundaries, enrich its culture, and deepen its soul. Through their eyes, we see a more nuanced, more compassionate, and ultimately, a more truthful America.

To the writers, past and present, who have submitted their hearts to these pages: Thank you for your courage. Courage is not just fighting a war or escaping a country; courage is also sitting alone with a blank page, mining your deepest vulnerabilities, and giving that truth away for others to read. You are the preservationists of our memory and the cartographers of our future.

To Viet Bao: Thank you for the vision and the tireless work to make this happen year after year.

As we look ahead to the next 25 years, let us continue to encourage the next generation—the bloggers, the poets, the novelists, the essayists—to find their voice and to tell their truth, however challenging or joyful it may be.

Because literature is not a luxury; it is a necessity. It is how we heal, how we remember, and how we finally, fully, belong.

Thank you.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.