Hôm nay,  

1 Db Mỹ: Mỹ Sẽ Giúp Dân Vn Ôn Hòa Lật Đổ Csvn

26/07/200100:00:00(Xem: 10714)
WASHINGTON (VB) - “Hoa Kỳ Vẫn Còn Có Thể Thắng Ở Việt Nam” (US Can Still Win in Vietnam). Đó là nhan đề bài viết của dân biểu Henry J. Hyde (Cộng Hòa, Ill.), chủ tịch Ủy Ban Quan Hệ Quốc Tế Hạ Viện, đăng trên báo Wall Street Journal hôm Thứ Tư 25-7-2001. Dưới đây là bản dịch toàn văn.

Ngoại Trưởng Colin Powell đã tới Hà Nội hôm Thứ Tư để dự hội nghị ASEAN. Ông Powell nên đưa thông điệp công khai tới các bạn đồng minh của chúng ta, nhân dân Việt Nam. Ông nên nói với họ rằng chúng ta vẫn quyết tâm chiến thắng tại VN. Thực sự, chiến thắng là chắc chắn, nhưng chỉ nếu chúng ta muốn tiếp tục cuộc chiến.

Lời này có thể ngạc nhiên cho như4õng ai nhìn trên TV năm 1975 cảnh xe tăng Bắc Việt đẩy sập cổng dinh tổng thống VNCH và sứ quán Mỹ. Nhưng ngay cả khi Nam VN sụp đổ, mục tiêu mà chúng ta chiến đấu - thiết lập 1 Việt Nam tự do và độc lập - vẫn còn có thể đạt được.

Sự giúp đỡ của chúng ta vẫn còn được cần tới, nếu dân VN muốn thắng cuộc chiến không cân sức chống lại kẻ thù chung của chúng ta: chế độ đàn áp ở Hà Nội. Mục tiêu chúng ta phải rõ ràng: giúp dân VN sáng lập 1 chính phủ dân chủ.

Để giúp được dân VN, chúng ta phải làm sáng tỏ các huyền thoại đã làm chúng ta tê liệt. Thí dụ, không như trường hợp Pháp, Mỹ chưa bao giờ thất bại quân sự ở VN. Khi Mỹ tahm chiến đầu thập niên 1960s, chính phủ Sài Gòn chỉ kiểm soát được ít vùng quê và đang co cụm lại, với CSVN chiếm đa số vùng đất. Khi chúng ta rút quân năm 1973, tới 80% hoặc hơn cuả lãnh thổ và dân số là do Sài Gòn kiểm soát, và hạ tầng cơ cấu và cán bộ CS ở Nam VN gần như bị quét sạch.

Sự chinh phục, khi xảy tới 2 năm sau, là trong tay những người lính Bắc Việt. Đó bởi vì Việt Cộng, nguyên được khai sinh để làm lực chính kình lại quân đội Mỹ trong thập niên trước, đã bị đánh tơi tả. Hà Nội đã phải đưa quân đội xâm chiếm Miền Nam chỉ sau khi Quốc Hội Mỹ cấm trợ giúp thêm cho VNCH.

Vậy thì, làm sao mà chiến thắng quân sự của chúng ta lại bị gọi là thảm bại" Bởi vì Nam VN bị địch tràn ngập" Đó có thể là 1 loại thất trận, nhưng không nhất thiết là 1 trận cuối. Có phải việc Pháp đầu hàng Đức là thảm bại cuối cùng đối với Đồng Minh, hay đó chỉ là một màn giữa cho tới khi 1 cuộc giải cứu có thể được tổ chức và tự do được hồi phục"

Chúng ta có nghĩa vụ với chúng ta, với các quân nhân Mỹ đã tham chiến ở VN, và quan trọng nhất là với nhân dân VN, để nhập cuộc lại tác chiến. Chúng ta có cơ hội tuyệt diệu để khởi đầu: Quốc Hội đang cứu xét bản thương ước với VN mà chế độ Hà Nội rất mong muốn, và cũng sẽ bỏ phiếu tuần này về quan hệ mậu dịch bình thường với VN. Tôi ủng hộ những bản thương ước này, bởi vì tôi tin chúng có lợi cho cả dân Mỹ và dân Việt. Nhưng chúng at nên dè dặt đừng cho cảm nghĩ rằng chúng ta đã quyết định bỏ lơ các tàn ác của chế độ để ôm lấy quyền lợi thương mại, hay là cchúng ta đã quên nhân quyền của dân VN.

Cho nên, tôi thúc giục rằng, trong khi ở Hà Nội, Ngoại Trưởng Powell phải công khai, trong khi bày tỏ ủng hộ thương ước, nói lên rằng chúng ta có ý định hoàn tất nhiệm vụ nguyên khởi bằng cách giúp dân VN thành lập 1 chính phủ dân chủ 1 cách ôn hòa.

Mặc dù sức mạnh quân sự và kinh tế Mỹ cho chúng ta nhiều cơ hội để ảnh hưởng, vũ khí quan trọng nhất của chúng ta chỉ đơn giản là nói lên công khai, lớn tiếng, và thường xuyên, vượt quá khả năng cuả Hà Nội để im lặng. Hoa Kỳ có thể bị đánh bại ở VN chỉ nếu chúng ta quên đi vì sao chúng ta tham chiến ở đó, và chỉ nếu chúng ta thường trực bỏ rơi nhân dân VN trong cuộc chiến bất cân sức của họ chống độc tài.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
SAIGON -- Vậy là cá chết cả ngàn tấn... trắng cả một dòng sông. Báo Dân Việt kể về chuyện 1.500 tấn cá chết trắng sông La Ngà: Công an đã vào cuộc điều tra. Lực lượng chức năng xác định có khoảng 1.500 tấn cá của 80 hộ dân nuôi trên sông La Ngà đã chết. Cơ quan công an đang vào cuộc điều tra vụ việc.
HANOI -- Lò ông Trọng nóng rồi, nhưng chưa thấy củi đưa vào... Tuy nhiên, lần này, các quan chức dầu khí đang có dấu hiệu gặp nguy. Thông tấn Nga Sputnik ghi rằng Tổng công ty Khí Việt Nam-Công ty cổ phần vi phạm ở 6 hạng mục, làm thất thoát của nhà nước gần 150 tỷ đồng (con số này khoảng 6.6 triệu USD)... khi đầu tư, thực hiện các dự án. Vậy, ai chịu trách nhiệm, trong khi Thanh tra Bộ Xây dựng đã “vạch” ra từ tháng 8/2017. Dư luận đặc biệt quan tâm, số tiền vi phạm đó, giờ đang ở đâu?
National Geographic đưa ra bức tranh lớn về rác nhựa làm ứ đọng các dòng nước trên thế giới. Được phát minh vào cuối thế kỷ thứ 19, nhựa không được đưa vào sản xuất cho đến khoảng năm 1950, khi mà các nhà khoa học bắt đầu lấy nó ra từ dầu khí. Hiện nay, chúng ta có 9.2 tỉ tấn nhựa trên địa cầu, mà trong đó 6.9 tỉ tấn là phế thải.
HANOI -- Kinh doanh tại Việt Nam chưa thấy lạc quan, đặc biệt là tình hình doanh nghiệp. Một bản tin trên báo VnEconomy cho biết: Bức tranh doanh nghiệp Việt Nam chưa mấy sáng sủa...
Lâu nay, khi đến với vùng cù lao An Bình tỉnh Vĩnh Long, ngày càng có nhiều du khách ưu tiên chọn “homestay” (sống tại nhà dân), khiến hình thức du lịch này ngày càng phổ biến, theo thegioidulich.com.
Đầu thàng 4-2018, 5 bộ, ngành gồm: Tài chính, Công Thương, Công an, Y tế, Nông nghiệp và Phát triển nông thôn đã cùng ra tay siết chặt công tác quản lý hàng xách tay và ngành hải quan đã “ách” lại các lô hàng vượt chỉ tiêu miễn thuế. Tuy nhiên, đã hơn 1 tháng trôi qua, hàng hiệu dỏm mang danh hàng xách tay vẫn tràn lan trên thị trường, theo Thanh Niên (TNO).
Trung Quốc ra độc chiêu hại Việt Nam: mượn dao giết người...
Ngân Hàng Thế Giới (World Bank, viết tắt WB) lo sợ chính phủ CSVN sẽ dẫn nền kinh tế cả nước đi trật hướng...
Vừa qua, UBND tỉnh Lâm Đồng đã có văn bản yêu cầu UBND TP.Đà Lạt phải có giải pháp triệt để nghiêm cấm hàng rong vỉa hè các khu vực công cộng trên địa bàn thành phố, theo Thanh Niên (TNO).
Lâu nay Sài Gòn đã có nhiều quán tiệm, cửa hàng treo bảng hiệu với những cái tên rất lạ và độc đáo.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.