Hôm nay,  

CSVN Mơ Hồ Vụ Trịnh Xuân Thanh

02/12/201700:00:00(Xem: 4862)
HANOI -- Có vẻ như chính phủ Hà Nội cũng lúng túng về hồ sơ Trịnh Xuân Thanh với các thông tin nói ra rất mơ hồ.

Báo Lao Động hôm Thứ Sáu 1/12/2017 viết:

“Chiều 1.12, tại cuộc họp báo thường kỳ Chính phủ tháng 11, báo giới đã đặt câu hỏi: “Liên quan đến việc thất lạc hồ sơ của Trịnh Xuân Thanh, Bộ đã kết luận việc Thứ trưởng lộ văn bản Trịnh Xuân Thanh không phải là mật, còn việc lộ thông tin họp kỷ luật Thứ trưởng mới là lộ mật. Sau vụ việc này, Bộ có bài học kinh nghiệm gì?".

Thứ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Duy Thăng cho biết: Về thất lạc hồ sơ, phiên họp báo Chính phủ tháng 7, 8 lãnh đạo Bộ Nội vụ đã trả lời. Quy định về quản lý hồ sơ trước hết phải thực hiện theo Pháp luật về lưu trữ, theo quy chế làm việc của Bộ Nội vụ và các bộ. Theo tinh thần đó, cơ quan trình phải chịu trách nhiệm quản lý hồ sơ theo quy định....”

Trong khi đó, báo VietnamNet tường thuật:

“Thứ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Duy Thăng cho biết, về thông tin mất hồ sơ liên quan việc bổ nhiệm Trịnh Xuân Thanh, tại phiên họp báo Chính phủ tháng 7, 8, lãnh đạo Bộ Nội vụ đã trả lời.

Quy định về quản lý hồ sơ trước hết thực hiện theo pháp luật về lưu trữ, theo quy chế làm việc của Bộ Nội vụ và các bộ.

Theo đó, cơ quan trình chịu trách nhiệm quản lý hồ sơ và nộp lưu hồ sơ theo quy định. Khi UB Kiểm tra TƯ kết luận có nêu Bộ Nội vụ, nếu cần thiết mới Bộ Công an vào điều tra.”

Ngôn ngữ cán bộ lúc nào cũng mơ hồ, có vẻ như không muốn dân chúng hiểu rõ.

Cũng nên nhắc rằng Trịnh Xuân Thanh sinh ngày 13 tháng 2 năm 1966 tại Hà Nội, là Tỉnh ủy viên (2015 - 2020), nguyên Phó Chủ tịch phụ trách công nghiệp - thương mại Ủy ban nhân dân tỉnh Hậu Giang, đắc cử đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XIV.

Năm 2016, ông Thanh bị Hội đồng bầu cử Quốc gia không công nhận tư cách Đại biểu Quốc hội theo đề nghị của Ủy ban Kiểm tra Trung ương trong buổi họp thứ 4 và thứ 5 dưới sự chủ trì của Trần Quốc Vượng, Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Trung ương theo chỉ đạo của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, với lý do là có nhiều khuyết điểm, vi phạm nghiêm trọng trong thời gian công tác tại Tổng công ty CP Xây lắp Dầu khí Việt Nam.

Ngày 6 tháng 9 năm 2016, ông Thanh đã gửi đơn xin ra khỏi Đảng đến báo Thanh niên và blog Người Buôn Gió với lý do ra khỏi Đảng là "không còn tin vào sự lãnh đạo của đồng chí Tổng Bí thư", còn bản thân ông đã trốn đi đâu không rõ.

Ngày 16 tháng 9 năm 2016, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an đã ra Quyết định khởi tố bị can đối với Trịnh Xuân Thanh về tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; đồng thời ra Lệnh bắt tạm giam và Lệnh khám xét đối với Trịnh Xuân Thanh. Sau khi xác định Trịnh Xuân Thanh đã bỏ trốn, Bộ Công an ra Quyết định truy nã toàn quốc và truy nã quốc tế đối với Trịnh Xuân Thanh.

Thanh trôn sang Đức và bị mật vụ CSVN từ Hà Nội sang bắt cóc ngay giữa Berlin, áp giải về VN.

Tội nặng nhất của Thanh là thua lỗ gần 3.300 tỉ đồng tại PVC.

Bản tin VOA ghi nhận rằng phía chính phủ Đức hôm 27/11 đã phản hồi sau khi Tổng bí thư Việt Nam Nguyễn Phú Trọng muốn “khẩn trương” xét xử vụ Trịnh Xuân Thanh.

Hai ngày trước đó, người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam đã yêu cầu phải nhanh chóng đưa vụ án Trịnh Xuân Thanh, mà ông nói là “đặc biệt”, ra “xét xử công khai trước Tết”, tức trước tháng Hai năm 2018, theo Đài Tiếng nói Việt Nam.

Trả lời VOA tiếng Việt, một nguồn tin không muốn nêu tên trong Bộ Ngoại giao Đức nói rằng chính quyền Berlin “hiện vẫn trao đổi với chính phủ Việt Nam” về vụ ông Thanh.

Khi được hỏi phía Hà Nội đã hồi đáp như thế nào trước các đề nghị Berlin đưa ra hồi tháng Chín, trong đó có yêu cầu Việt Nam xin lỗi và cam kết không lặp lại việc vi phạm pháp luật của Đức, nguồn tin ngoại giao này nói: “Việt Nam biết cần phải làm gì để sửa chữa thiệt hại đã gây ra và để từng bước đưa mối bang giao song phương trở lại quan hệ đối tác chiến lược”.

Khi bùng lên tin Việt Nam “bắt cóc” ông Thanh ở Berlin, Đức từng yêu cầu Việt Nam cho ông Thanh quay trở lại quốc gia Tây Âu này để tiếp tục quá trình xin tị nạn.

Nhưng trong tuyên bố tạm ngưng quan hệ đối tác chiến lược hôm 22/9, Berlin yêu cầu phiên xử ông Thanh “phải được tiến hành theo pháp quyền và mở cửa cho các quan sát viên quốc tế”.

Thực tế, không ai tin là tòa án CSVN sẽ tôn trọng pháp quyền.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chung cuộc, may thay, ông Trường Chinh cũng đã cứu được chính mình. Ông qua đời vì tai nạn chứ không phải vì bị đầu độc – như rất nhiều đồng chí khác...
Tôi thì tin rằng công luận sẽ đỡ phẫn nộ (đôi phần) nếu mọi người hiểu ra rằng không riêng gì ông Phạm Sỹ Quý mà tất cả quan chức của chế độ hiện hành cùng ở trong tâm trạng bất an của những kẻ đang nhấp nhổm trên con tầu vét tốc hành. Họ đều vội vã, hối hả, giành giật thu vén nên còn tâm trí đâu mà nghĩ đến nhân cách hay danh dự, nói chi đến những chuyện xa xỉ như thời tiết, khí hậu, hay quân bình sinh thái...
Sau 7 ngày gọi là “làm việc khẩn trương, nghiêm túc và đầy tinh thần trách nhiệm”, Hội nghị lần thứ 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XIII của CSVN đã bế mạc què quặt ngày 09/10/2022. “Què quặt” vì không có gì mới, toàn những vấn đề cũ đã thất bại trong nhiều năm được lặp lại...
Thảo nào mà ở Việt Nam người ta ưa chế giễu thầy bói, thầy cúng, thầy đồ, thầy pháp, thầy mo, thầy tu, thầy địa lý, thầy phong thủy... và cả thầy thuốc nữa nhưng thầy cãi thì không. Ở đất nước này giới luật sư được tôn trọng, và họ quả xứng đáng...
Tuy là một nhà văn danh tiếng nhưng Bá Dương, xem chừng, không được đồng bào/đồng chủng quí mến (hay yêu thích) gì cho lắm. Chả những thế, ông còn bị nhà nước Trung Hoa Dân Quốc bắt giam gần cả chục năm luôn!
Càng sống lâu, đảng Cộng sản Việt Nam càng chứng minh đã tàn lụi tư tưởng và cạn kiệt đường lối xây dựng đất nước và chỉnh đốn đảng. Bắng chứng này xuất hiện tại Hội nghị Trung ương 6/XIII ngày 03/10/2022, qua phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và 5 nội dung thảo luận...
Mọi cuộc cách mạng luôn luôn có cái giá riêng của nó. Riêng cái thứ cách mạng (thổ tả) của những người cộng sản Việt Nam thì đòi hỏi mọi người đều phải trả cái giá (hơi) quá mắc mà thành quả – xem ra – không có gì, ngoài tộc ác!
Lâu nay ta thường nghe nói thanh niên là rường cột của Quốc gia, nhưng tuổi trẻ Việt Nam thời Cộng sản đã xuống cấp trên mọi phương diện từ thể chất đến tinh thần và từ gia đình ra xã hội. Vậy đâu là nguyên nhân?
Rõ ràng toàn là những đòi hỏi quá đáng và … quá quắt. Ngay đến bác Hồ mà còn không bảo vệ được cả vợ lẫn con, bác Tôn cũng chỉ có mỗi một việc làm là… sửa xe đạp cho nó qua ngày đoạn tháng thì bác Quang biết làm sao hơn và làm gì khác được?
Truyện dài chống tham nhũng, lãng phí ở Việt Nam đã được thi hành từ Trung ương xuống địa phương, nhưng tham nhũng cứ trơ ra là vì sao? Thắc mắc này không phải đến thời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mới có mà từ khuya lắm rồi, ít nhất cũng từ khóa đảng VII thời ông Đỗ Mười làm Tổng Bí thư (28 tháng 6 năm 1991 - 26 tháng 12 năm 1997). Nhưng tại sao tình trạng này cứ kéo dài mãi và không có dấu hiệu suy giảm mà còn biến chứng, lan nhanh mặc dù nhà nước đã tung ra nhiều biện pháp phòng ngừa và chữa trị...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.