Hôm nay,  

Phòng Tranh Màu Thiên Thanh Của Cao Bá Minh

4/22/200600:00:00(View: 3108)

<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /> 


Thêm một lần nữa những 'đứa con tinh thần' của họa sĩ Cao Bá Minh được đưa ra trình làng. Nhưng lần này là ở Quận Cam, phòng hội Việt Báo, số 14841 Moran, <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Westminster.


 


Họa sĩ Cao Bá Minh (ảnh trên) sinh năm 1942 tại Hải Dương, đã một lần trốn chạy khỏi bức màn sắt khi còn là một cậu bé. Anh bị lôi cuốn vào luồng hấp dẫn của nghệ thuật hội họa, và ở tuổi 27, anh được gọi là họa sĩ.


 


Cuộc triển lãm tranh đầu tiên của anh diễn ra tại Đà Nẵng năm 1969. Liên tiếp nhiều cuộc triển lãm về sau diễn ra tại Washington, DC (1970), tại Hội Việt Mỹ và Trung Tâm Văn Hóa Pháp ở Saigon (1973), Úc và Tháng 1-1975 cùng triển lãm với một họa sĩ Đức nổi tiếng là Horst Hanssen.


 


Họa sĩ Cao Bá Minh di tản đến Hoa Kỳ vào năm 1991. Từ đấy cho đến nay, hàng trăm bức họa của anh đã được triển lãm ở nhiều nơi, từ Chicago, Illinois, đến Virginia, Germany…và bây giờ là Quận Cam, NamCali. Khoảng 38 bức tranh của anh được trưng bày trong lần triển lãm này tại phòng hội ấm cúng của Việt Báo. Đó là thành quả sau 3 năm miệt mài cầm cọ của họa sĩ.


 


Quan sát những bức tranh mới của anh, chúng tôi thấy toàn một màu thiên thanh, màu da trời. Chen giữa rừng thiên thanh đó là vài bức màu đỏ hoa lựu hiếm hoi.


 


Sau đây là câu chuyện trao đổi giữa họa sĩ Cao Bá  Minh và người viết bài:


 


- Thưa họa sĩ, vì sao tranh của anh có nhiều màu xanh thế"


 


- Ồ, đó là màu xanh của vũ trụ, của không gian, của bầu trời. Có những thứ tưởng quá quen thuộc tưởng chừng như tầm thường, nhưng kỳ thật rất quý. Màu xanh, với tôi cũng thế. Cũng như không khí vậy, chúng ta có thể quên mất là phải sống nhờ không khí, nhưng nêu không có không khí thì…Màu xanh, với tôi, là đời sống thiết thực của con người.


 


- Họa sĩ cầm cọ để sáng tác, dễ hay khó đối với anh"


 


- Với tôi thì dễ dàng thôi. Cho nên trong khi bạn bè tôi từng tuổi này không còn làm việc nhiều thì tôi vẫn còn vẽ tỉ mỉ. Vẽ để quên hết phiền muộn. Đó là cuộc sống tâm linh của tôi.


 


- Vậy thì lúc sáng tác, chắc anh thấy phân khích lắm hay anh chỉ vẽ được khi buồn sầu về một điều gì đó"


 


- Tôi có cả hai. Nhưng tôi nghĩ rằng cuộc đời có nhiều niềm vui hơn. Và thật ra có những niềm vui rất đơn giản, bất chợt thấy vui. Hoàn toàn không phải là tiền. Mà có thể chỉ là một củ khoai của một ông cụ cho tôi khi tôi còn bé, vào lúc tôi đang đói meo. Với bức tranh này đây (họa sĩ chỉ vào một bức tranh) thật ra có nhiều lớp, nhiều bức tranh chồng lên đấy chứ (người viết cố nhìn, không nhìn ra được, nhưng thật lòng rất thích vì màu xanh làm mọi căng thẳng trong đầu như giãn ra…).


 


- Thưa anh, sao bức này chỉ có một màu đỏ.


 


- Đó là màu máu lửa, màu của chiên tranh tàn phá, màu của sự ngu dốt con người.


 


- Ồ, vậy thì tôi thích bức tranh màu xanh hơn. Nhìn tranh, như nhìn thấy cả rừng xanh xuyên thấu, những lớp cỏ cây của núi đá chập chùng, thấy vui thưa anh.


 


- Ngắm một bức tranh, điều quan trọng nhất là thấy thích. Như vậy là tranh tôi có thể bán được rồi đấy.


 


Việt Báo xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc, phòng tranh của họa sĩ Cao Bá Minh, khai mạc vào lúc 12g trưa Thứ Bảy 22-4-2006, tại phòng hội Việt Báo, số 14841 Moran, Westminster. Cuộc triển lãm sẽ kết thúc vào ngày 30-4-2006.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nhà văn Nguyễn xuân Hoàng kể trong một bài báo, ca khúc VN đầu tiên mà Lệ Thu &nbsp; (ảnh trên) hát là bài Xin Mặt Trời Ngủ Yên
Liên hoan phim châu Á - Thái Bình Dương Los Angeles (LA Asian Pacific Film Festival) và Visual Communication (VC FILMFEST) lần thứ 22 sẽ diễn ra trong một tuần, từ 4 đến 11-5-2006. Buổi khai mạc tổ chức tại rạp Directors Guild
Mỗ Gia thuở nhỏ may mắn được bố mẹ cho đi học đàn violin. Mở đầu như vậy không có ý muốn nói là nhờ vậy mà Mỗ Gia yêu thích nhạc cổ điển. Ngược lại nữa là đằng khác, Mỗ Gia thay vì được đi chơi phải ở nhà tập đàn nên còn đâm ra thù nhạc cổ điển. Cái thứ nhạc gì i ỉ khi chậm khi nhanh, khi bé khi to chẳng ra
Một ngày Thứ Bảy cuối tuần thật ngắn ngủi, nhưng sẽ là những thời khắc tuyệt vời bên cạnh người thân nếu bạn tận dụng thời gian ít ỏi đó để tìm kiếm một cơ hội quý báu tìm thú vui bên cạnh người thân. Không có gì khó khăn cả. Bạn và gia đình không cần phải sắp xếp gì trước. Chỉ cần
Mở đầu là bài của Đặng Tiến khái quát một số giai thoại về Bùi Giáng. Chưa biết gì, hoặc chỉ biết một cách mơ hồ, bạn đọc có thể tìm được nhiều thông tin khá cặn kẽ về Bùi Giáng. Với người đọc, một sơ thảo về Bùi Giáng như vậy là khá đủ, trong đó miêu tả tỉ mỉ về một trận hỏa tai thiêu rụi căn gác ông ở và chứa sách
Đó là câu chuyện nói &nbsp; về phi công đoàn và hành khách, về gia đình của họ trên đất liền và về những người kiểm soát chuyến bay đã quan sát trên màn hình trong nỗi sợ hãi kinh hoàng khi chuyến bay United Airlines Flight 93 trở thành chuyến bay thứ tư bị không tặc ngày khủng bố tấn công nước Mỹ 9-11.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.