Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 699: Ăn Côm (Cơm)

08/04/201200:00:00(Xem: 49265)
Cô giáo Cành Hồng phụ trách các lớp mới học tiếng Việt, các em viết còn sai chính tả nhiều lắm, nhưng cô không ngừng khuyến khích các em viết, rồi cô chiụ khó sửa lỗi, giảng dạy cho các em, nên các em rất thương mến cô giáo Cành Hồng. Hôm nay, cô giáo đưa vào mục dự thi bài viết của em Philippe Trần, với lời lẽ đễ thương của tuổi hồn nhiên.

phillip-tran

Phillip Trần
ĂN CÔM (CƠM)

Em thít (thích) ăn cơm thứt (thức) ăn mẹ em nấu, em khôn (không) thích ăn đồ ăn Mỹ, nhưng đi học em phải ăn bánh mì với ham. Em rất thít (thích) ăn chả lụa, nhưng mẹ em nói ăn chả lụa có chất độc, lâu lâu mẹ em nấu em mới được ăn. Em khôn (không) thít (thích) uống sữa, em chỉ thít (thích) nước táo, nhưng mẹ em bắt em mỗi ngày uống 2 ly sữa và khôn (không) cho em uống nước (nước) táo vì có nhiều đường. Bố em nói em muốn ăn gì cùn (cũng) được vì em còn nhỏ và chạy nhảy nhiều.


Buổi chiều em được ăn cơm nhiều vì có bố em ở nhà. Em thít (thích) canh chua, cá kho, thịt kho với tậu (đậu) hũ (hủ), trứng chiên với thịt, canh hổ khoa (qua), canh dưa chua với thịt bò, giá xào, rau muốn (muống) xào.

Em còn thít (thích) ăn các hột khi em coi TV như hột điều, đậu phọng, đậu nành..., lâu lâu em trốn khôn (không) uống sữa và mẹ biết mẹ khôn (không) cho em coi TV.

Phillip Trần
Lớp Bốn Trường Vista, Simi Valley

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tóm tắt: Ngày xưa, có một chú nai tên là Ruru có một bộ lông rất đẹp với 2 cái sừng lóng lánh như nạm ngọc và kim cương.
Lớp học của tôi hôm nay đông đủ, các em ngoan ngoãn chờ tôi giảng bài mới. Khi đang ghi bài trên bảng thì phía dưới có tiếng xì xào bằng tiếng Mỹ về trận động đất vừa qua.
Hôm nay em đi học, trời lạn (lạnh) lấm (lắm), nó thì 44 độ, và em mặc 2 cái áo lạnh. Em khôn (không) có muốn đi học vì em sợ độn (động) đất.
Chủ Nhật vừa rồi bé Nhi đã giận mẹ. Chuyện là trong bữa ăn sáng, bé Nhi muốn ăn trứng với bánh mì trước khi tới lớp học tiếng Việt,
Tóm tắt: Ngày xưa có một chú nai tên là Ruru có bộ lông rất đẹp và biết nghe và nói tiếng người.
Đang trong giờ tập đọc, bé Quỳnh một tay giơ cao, một tay bụm miệng.
Đây là bài “Viết Văn Việt” của Bảo Ngọc, về sự xúc động khi thấy một người bạn cùng trường bị tai nạn đụng xe và chết.
Ann vừa được theo mẹ về quê hương, không phải là đi chơi gì đâu, mà về vì bà ngoại bị bịnh nặng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.