Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 699: Ăn Côm (Cơm)

08/04/201200:00:00(Xem: 49344)
Cô giáo Cành Hồng phụ trách các lớp mới học tiếng Việt, các em viết còn sai chính tả nhiều lắm, nhưng cô không ngừng khuyến khích các em viết, rồi cô chiụ khó sửa lỗi, giảng dạy cho các em, nên các em rất thương mến cô giáo Cành Hồng. Hôm nay, cô giáo đưa vào mục dự thi bài viết của em Philippe Trần, với lời lẽ đễ thương của tuổi hồn nhiên.

phillip-tran

Phillip Trần
ĂN CÔM (CƠM)

Em thít (thích) ăn cơm thứt (thức) ăn mẹ em nấu, em khôn (không) thích ăn đồ ăn Mỹ, nhưng đi học em phải ăn bánh mì với ham. Em rất thít (thích) ăn chả lụa, nhưng mẹ em nói ăn chả lụa có chất độc, lâu lâu mẹ em nấu em mới được ăn. Em khôn (không) thít (thích) uống sữa, em chỉ thít (thích) nước táo, nhưng mẹ em bắt em mỗi ngày uống 2 ly sữa và khôn (không) cho em uống nước (nước) táo vì có nhiều đường. Bố em nói em muốn ăn gì cùn (cũng) được vì em còn nhỏ và chạy nhảy nhiều.


Buổi chiều em được ăn cơm nhiều vì có bố em ở nhà. Em thít (thích) canh chua, cá kho, thịt kho với tậu (đậu) hũ (hủ), trứng chiên với thịt, canh hổ khoa (qua), canh dưa chua với thịt bò, giá xào, rau muốn (muống) xào.

Em còn thít (thích) ăn các hột khi em coi TV như hột điều, đậu phọng, đậu nành..., lâu lâu em trốn khôn (không) uống sữa và mẹ biết mẹ khôn (không) cho em coi TV.

Phillip Trần
Lớp Bốn Trường Vista, Simi Valley

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong mấy tuần qua, các bạn đã nghe câu chuyện thần đồng Evan Le, Mỹ gốc Việt, lên 4, đã làm thế giới ngưỡng mộ qua tiếng đàn Piano thần kỳ của em.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai vơ chồng cầu khấn mãi mới sinh được một đứa con gái chỉ nhỏ bằng ngón tay út. Nuôi hoài không lớn nên 2 vợ chồng bàn nhau đem bỏ cô bé vào rừng.
Trường tôi thường chào cờ mỗi Chủ Nhật đầu tháng. Tuần này, tuy là cuối tháng nhưng lại là đầu năm nên chị Hiệu trưởng cũng yêu cầu chào cờ.
MC Steve Harvey đã “lắc đầu,ngớ người” vì quá thán phục cậu bé Evan Le, 4 tuổi, trong lúc biểu diễn chơi đàn, đã kêu lên: “Tôi yêu bé, Evan”.
... “Xin chàng đừng buồn, em sẽ lo liệu mọi việc chu toàn. Xin chàng đừng bận tâm về những chuyện nhỏ mọn ấy”. Nàng Ka Điêng nói.
Bài “Ảnh Hưởng của Hội Bắc Ninh” của Mai Hân đã lên báo tuần vừa rồi. Và hôm nay, tiếp theo bài viết bằng tiếng Anh cũng của Mai Hân.
Bài “Ảnh Hưởng của Hội Bắc Ninh” của Mai Hân đã lên báo tuần vừa rồi. Và hôm nay, tiếp theo bài viết bằng tiếng Anh cũng của Mai Hân.
Đây là món quà của nước Pháp tặng cho nước Mỹ. Tượng được chuyên chở từ Pháp sang Mỹ vào năm 1886 bằng tàu thủy và chiếc tàu này chút xíu nữa đã chìm dưới biển khi gặp một trận bão lớn.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.