Hôm nay,  

Truyện Cổ Tích Grimm: Chu Du Thiên Hạ Để Học Rùng Mình

7/15/201800:00:00(View: 2606)
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em, người anh thì lanh lẹ, việc gì cũng làm được, nhưng nhát gan, nghe chuyện ma quỷ là sợ đến rùng mình, sởn gáy. Người em thì khờ khạo, thấy anh rùng mình nên chỉ muốn học nghề rùng mình. Một người coi nhà thờ đem anh về dạy, nhát ma, bị anh xô té xuống gác chuông gãy chân. Người cha giận lắm, cho anh năm mươi đồng tiền, đuổi ra kkỏi nhà. Anh theo người đánh xe ngựa ra đi. Một hôm ở nhà trọ anh nghe chuyện ở lâu đài nọ nhiều ma, ai vào cũng bị ma giết chết nên nhà vua có lệnh, người nào vào đó trong ba đêm mà được yên lành, vua sẽ gã con gái cho. Vậy là anh xin đi. Đêm đầu anh đã thắng lũ ma. Và đến đêm thứ hai... (còn nữa)

Kỳ 10 (tiếp theo)

Đêm thứ hai, anh lại đến tòa lâu đài cổ. Anh lại đốt lửa rồi ngồi bên, lại ca bài cũ:

“Ước gì ta biết rùng mình! Ước gì ta biết rùng mình!”

Đến gần nửa đêm, anh lại nghe thấy tiếng động cùng tiếng nói lào xào. Tiếng nói trước còn khe khẽ, rồi cứ mỗi lúc mỗi rõ hơn. Lúc to lúc nhỏ, lúc tắt. Yên ắng được một lúc, bỗng có tiếng thét lớn. Anh cứ mở mắt nhìn, chẳng chút sợ hãi. Một người đàn ông hiện ra, nom gớm ghiếc đang ngồi xuống, chiếm chỗ của anh. Anh nói:


“Đừng thách thức nhau! Ghế này là của tao chứ”.

Người kia định ngồi lỳ ở đấy, nhưng anh đâu có chịu thua. Anh đứng dậy đẩy hắn ra và chiếm lại chỗ ngồi cũ. Bỗng lại có nhiều người khác nối tiếp nhau từ trên ống khói rơi xuống. Chúng mang xuống theo chín cái xuơng ống chân và hai cái đầu lâu, chúng bày các thứ đó ra để chơi con ky 8. Anh cũng muốn chơi, liền bảo:

“Này các cậu, cho tớ chơi với nhé!”

Mấy con ma đáp:

“Được thôi, nhưng phải có tiền mới được chơi”.

Anh đáp:

“Tiền thì có đủ, nhưng hòn lăn của các cậu không được tròn lắm”.

Rồi anh đặt hai cái đầu lâu lên bàn tiện và tiện lại cho thật tròn. Anh nói:

“Ờ, phải làm lại, như thế này nó sẽ lăn trơn hơn. Nào, giờ ta có thể chơi thỏa thích nhé”.

Ma và người bắt đầu chơi. Anh bị thua mất ít tiền. Khi đồng hồ điểm 12 tiếng thì bọn ma kia cũng biến mất. Anh lại lăn ra đất, bên đống lửa, đánh một giấc ngon lành. (còn nữa).

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Chúng ta đang vào phần hai của bệnh trầm cảm ở trẻ em. Một số trẻ em bị bệnh trầm cảm nhưng vì thiếu ý của gia đình, phụ huynh, đưa dẫn các em đến hậu quả trầm trọng. Trong phần hai, chúng ta cùng tìm hiểu nguyên nhân của căn bệnh.
Thôi chị đừng nói chuyện súng đạn ở trường nữa, nghe vừa sợ hãi vừa nhức đầu! Thiệt tình có lúc em sợ quá, không muốn đến trường nữa. Cái thời này là thời gì vậy chị, sao súng nổ trong trường nhiều quá! Nhưng bây giờ đang mùa hè, không phải đến trường, em rất thoải mái và chỉ muốn nói chuyện về mùa Hè!
Khi con lớn lên con sẽ là cô giáo dạy vẽ, vì con rất thích vẽ nhiều nhất. Con thích vẽ từ khi con ba tuổi, bây giờ con đã tám tuổi, con cũng còn thích vẽ nữa. Những con thú con thích là con chó, con ngựa và con bướm.
Hôm nay, Tường Chinh muốn trình bày với quý vị phụ huynh, quý em, quý thầy cô một bệnh khác mà trẻ em thường bị mắc phải, đó là bệnh trầm cảm. Bệnh này khó nhận biết ở trẻ nhưng nguy hiểm hơn bệnh tự kỷ hay bệnh rối loạn tăng động mà Tường Chinh đã trình bày trong những lần trước.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em trai, người anh siêng năng, giỏi giang, việc gì cũng làm được, chỉ là bị nhát gan, nghe chuyện ma quỷ thì sợ đến rùng mình, nổi gai ốc. Người em ngu ngốc, khờ khạo, chẳng biết sợ là gì. Thấy anh nhát gan, nghe chuyện ma quỷ sợ phát rùng mình, thì cậu em muốn đi học nghề rùng mình.
Chương trình tiếng Việt tại Đại Học UCI bắt đầu vào năm 2000. Tôi về lại ngôi trường mà sáu năm về trước tôi là sinh viên, lần này để bắt tay vào gầy dựng một học trình mới mẻ trong khoa Ngôn Ngữ và Văn Chương Đông Á.
Con năm nay 9 tuổi học lớp 4 trường Mỹ và lớp 2 trường Việt Ngữ mỗi ngày Chủ Nhật. Con còn biết múa và hát tiếng Việt. Ở nhà con nói tiếng Việt với ông bà nội và ông bà ngoại nên ông bà thích lắm.
- Việc giáo dục cho người bệnh và các thành viên gia đình là rất quan trọng. Các thành viên gia đình bao gồm bố mẹ và anh chị em ruột của trẻ, vợ chồng riêng hay con của người lớn, trẻ lớn hay những bệnh nhân nhiều tuổi hơn, cần được khuyến khích việc dùng thuốc, giáo dục vào thời điểm đã được kế hoạch hóa và điều khiển hành vi, tập luyện kỹ năng xã hội, cần thường xuyên điều chỉnh lại nhận thức. Cần phải cố gắng, kiên nhẫn với bệnh nhân, chăm sóc bằng tình thương yêu thật lòng.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.