Hôm nay,  

Thư Thiếu Nhi: Đón Chị Hằng

23/09/201800:00:00(Xem: 1986)
Bao Ngoc 2017
Bảo Ngọc.

 
Các bạn thân mến,

Tuy thứ Hai mới là ngày rằm Trung Thu, nhưng hôm nay, chị Hằng Nga cũng đã rực rỡ hiện ra với tất cả thiếu nhi chúng ta rồi! Tất cả thiếu nhi đều thích chị Hằng Nga, vậy chị Hằng Nga là ai vậy?

BN sưu tầm dùm các bạn, thì theo truyền thuyết, chuyện thật xa xưa, có đến 10 mặt trời xuất hiện, chiếu xuống làm mặt đất nung nóng như lửa, biển hồ khô cạn, cây cối bốc khói, người dân gần như không còn sống nổi. Lúc đó xuất hiện một anh hùng tên là Hậu Nghệ, anh đã trèo lên đỉnh núi Côn Lôn, giương cung thần bắn rụng chín ông mặt trời, chỉ chừa lại một mặt trời soi sáng cho nhân gian. Mọi người tìm đến anh để học đạo, trong đó có một người tên là Bồng Mông, tâm địa bất chính.

Không lâu sau đó, Hậu Nghệ lấy một người vợ xinh đẹp, hiền hậu tên là Hằng Nga. Hậu Nghệ rất yêu thương vợ.

Một hôm Hậu Nghệ lên núi Côn Lôn thăm bạn, trên đường tình cờ gặp được Vương Mẫu cho một viên thuốc trường sinh bất tử, uống vào nửa viên sẽ bay lên trời thành tiên. Hậu Nghệ đem về đưa cho vợ cất giữ không ngờ bị Bồng Mông biết được chuyện.


Một lần nọ, Hậu Nghệ dẫn học trò ra ngoài săn bắn, Bồng Mông đã tìm cách giả bệnh, ở nhà. Sau đó ép Hằng Nga đưa thuốc cho mình. Trong lúc nguy cấp, Hằng Nga nuốt cả viên thuốc vào bụng. Uống xong người cảm thấy nhẹ nhàng rời khỏi mặt đất, hướng về cửa sổ bay lên trời. Hằng Nga vẫn còn nhớ chồng nên bay tới mặt trăng là nơi gần nhất trần gian và trở thành tiên.

Hậu Nghệ về tới nhà biết chuyện, rất đau khổ và đến đêm ngửa cổ lên trời kêu gọi vợ hiền. Lúc  đó anh phát giác ravầng trăng hôm nay to, tròn, sáng ngời, mà có thêm một bóng hình ẩn hiện trông giống Hằng Nga. Hậu Nghệ vội sai bày bàn hương án, đặt lên đó những món ăn, bánh trái mà bình thường Hằng Nga ưa thích nhất, để Hằng Nga đang ở nơi cung trăng hiểu được sự nhung nhớ của mình!

Từ đó phong tục “bái nguyệt” vào Tết Trung thu được truyền trong khắp dân gian. (B.N)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Con Thiềm Thừ, trong truyện cổ tích “Tết Trung Thu” của nghệ sĩ Trịnh Bách.
Cứ khi Trung Thu về là em nhớ bà ngoại nhiều nhứt (nhất). Bây giờ thì bà ngoại ở xa lắm, nhưn (nhưng) em nhớ có một năm nhà em đón bà ngoại cũn (cũng) vào Tết Trung Thu.
Hôm nay là ngày các em và gia đình cùng nhau đón trăng mừng Tết Trung Thu, là Tết của Nhi Đồng. Theo truyền thuyết, trăng rằm tháng tám thường to và sáng lắm, còn chiếu lung linh hình chị Hằng Nga, chú Thỏ Ngọc, cậu Út của gia đình Thỏ tình nguyện đến cung trăng ở với Hằng Nga. Còn có chú Cuội, cứ ôm cây đa mà nhớ nhân gian. Cô muốn cho các em biết về truyền thuyết chú Cuội:
Tóm tắt: Ngày xưa có một ông vua cho trồng một vườn thượng uyển rất đẹp, trong vườn có một cây táo kết quả vàng. Nhưng cứ sau một đêm cây táo mất đi một quả. Vua sai người con cả thức canh, người con cả buồn ngủ quá, nên hôm sau vẫn mất đi một quả táo. Đến người con thứ, sau 12 giờ lại lăn ra ngủ nên lại một quả táo mất đi. Đến người con Út, ráng thức canh thì thấy một con chim vàng tới tha quả táo nên bắn một pháï tên. Tên không trúng chim mà chỉ làm rớt một cọng lông vàng.
Năm nào em cũn (cũng) hỏi mẹ goài (hoài): “Mẹ ơi, khi nào trung thu vậy?” Mẹ nói còn lâu lắm. Rồi em hỏi nữa. Mẹ nói khi nào con thấy các cửa tiệm bánh treo bán đèn trung thu thì sắp tới Tết Trung Thu”.
Một màn vũ của Thiếu Nhi Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ trong “Đêm Hội Trăng Rằm”
Tóm tắt: Ngày xưa có một ông vua sai trồng một vườn cây đẹp sau cung điện. Trong vườn có một cây táo kết quả vàng, nhưng cứ sau một đêm thì cây táo lại thiếu một trái. Nhà vua sai hoàng tử cả và hoàng tử thứ đi canh hai đêm thì hai chàng đều bun ngủ và vẫn mất hai trái táo, Đến phiên hoàng tử Út, hoàng tử cố gắng thức và thấy một con chim vàng đến ăn táo.
Sáng hôm nay em đi học. Buổi tối hôm trước mẹ đọc cho em nghe bài mùa tựu trong của một nhà văn Việt Nam, nói là xưa lắm rồi, tên là Thanh Tịnh. Mẹ nói, thời ,mẹ còn nhỏ, đi học, mẹ và các bạn đều rất thích, học thuộc học bài này. Câu mà em nghe một lần là nhớ: “Mẹ em âu yếm nắm tay em, dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp…”...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.