Hôm nay,  

Về một Thiền hữu và bốn chữ Vô Thường Thị Thường

03/02/202022:03:00(Xem: 6322)
Về một Thiền hữu và bốn chữ Vô Thường Thị Thường
 
Nguyễn Văn Sâm
 
blank
Vô Thường Thị Thường
(Thư pháp: HT Thích Nguyên Tâm, Nam CA.)
 

Giới văn học nghệ thuật cũng như giới tu học thường đọc sách về đạo Phật, ít nhứt là ở Mỹ, đều biết một người viết lách rất khiêm cung và thiệt là đặc biệt: đó là nhà thơ Phan Tấn Hải.
 

Phan Tấn Hải đầu tiên bước vào làng văn bằng thi ca nên người đời gọi anh là thi sĩ. Cái danh vị đó theo anh, dính luôn dầu sau nầy anh viết văn xuôi nhiều hơn, hay những năm gần đây anh cống hiến cho đời nhiều đầu sách về những vấn đề của Phật học, của kinh điển, những vấn đề mà nhiều vị thượng tọa, hòa thượng có nhiều năm tu tập chưa chắc đã thấu hiểu hay trình bày mạch lạc như anh.
 

Tôi nói anh đặc biệt vì ngoài đời anh nho nhã, khiêm nhượng, đối với ai cũng hết lòng thân thiết, giúp đỡ chân tình nếu có dịp. Trong sách vở anh viết cả chục cuốn sách về đạo Phật mà quyển nào quyển nấy cũng hình thành do sự tham khảo nhiều nguồn sách về vấn đề sẽ trình bày và đều được ký tên một cách khiêm nhường: Nguyên Giác, không có chữ gì trước đó hay sau đó.
 

Trước đây chúng ta có Thiền sư Nghiêm Xuân Hồng – chữ Thiền sư tôi dùng cho nhà văn Nghiêm Xuân Hồng với sự trân trọng từ đáy lòng - cũng viết nhiều sách về Phật đạo.  Trước nữa có các học giả Phạm Quỳnh, Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Tố, Phan Văn Hùm, Phạm Công Thiện cũng viết, đã đi sâu vào những vấn đề căn bản của đạo như: Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo, Trung Quán luận, Tánh Không. Đó là chưa kể sách của những vị Hòa Thượng suốt đời nghiên cứu kinh kệ, kể ra bao nhiêu vẫn còn là thiếu.
 

Nhưng phải đợi đến Thiền hữu Nguyên Giác chúng ta mới đọc được những bàn luận sâu sắc về các vấn đề nho nhỏ, chi li của đạo như Thiền đốn ngộ, Thiền tập, Thiền tập trong đời thường, Thiền Tông Qua bờ bên kia, Kinh Pháp Cú Tây Tạng…
 

Đọc những quyển sách nầy, thú thiệt chỉ đọc sơ qua vì chạm tới tuổi 80, tôi không dám và cũng không có thời giờ mở ra một khía cạnh mới về chữ nghĩa và kiến thức, đành xài bao nhiêu phần đã thâu lượm được từ mấy mươi năm trước đó ở những quyển sách nhập môn của các ông Phạm Quỳnh, Trần Trọng Kim, Phan Văn Hùm xa xưa cũ, không còn phù hợp được bao nhiêu. Đã thiếu mà chiều sâu lại không có nhiều.
 

Với những quyển sách về chuyên môn, với những bài viết rãi rác có chủ đề nghiên cứu  lý thuyết của đạo Phật của anh, tôi thấy rằng nhà thơ Phan Tấn Hải đã đi quá tốt  trong việc tìm hiểu đạo Phật, tìm để giới thiệu và giải thích cho cư sĩ,  về những vấn đề thuộc về đạo, về hạnh, không thuộc về tu, về hành, thuộc về triết lý, không thuộc về mê tín dị đoan hay cái gọi là đạo Phật bình dân, đạo Phật đại chúng hóa.
 

Tôi thấy mình thua người bạn trẻ nầy- trẻ hơn mình một con giáp- anh gọi tôi bằng thầy một cách thân tình và kính trọng, nhưng về mặt triết lý đạo tôi chưa đáng là trò của anh. Con đường kiến thức mênh mông, người ta ai cũng có những lổ trống kiến thức dầu thuộc ngành chuyên môn của mình, huống chi mình chỉ là người ngoại đạo đối với vấn đề Phật đạo chuyên sâu.
 

Với cái nhìn biết ơn đó, tôi không gọi Nguyên Giác là cư sĩ Phật giáo, tôi gọi anh bằng từ ngữ kính trọng hơn: Thiền hữu. Ta có văn hữu, thi hữu, đạo hữu, sao không có Thiền hữu? Nguyên Giác hiện tại không ly gia cát ái sống toàn thời gian trong chùa, chưa đủ đạo hạnh cao siêu, và không có cái cao ngạo tự xưng nên tôi chỉ xin được gọi là Thiền hữu thôi.
 

Chữ Thiền chỉ cuộc sống hiện tại và những công nghiệp đối với đời về mặt đạo của ai đó. Chữ hữu chỉ sự thân thiết, gần gũi, ngang hàng dễ học hỏi lẫn nhau của ta với nhân vật đó. Bạn đạo, bạn yêu đạo, chứ không phải thầy, không phải Sư (phụ).
 

Vậy tôi học được gì từ Thiền hữu Nguyên Giác?
 

Nhiều lắm, nhiều lắm. Ngoài đời là cách cư xử của Thiền hữu. Trong sách vở là sự bao dung và mở rộng tầm tay của anh. Anh viết về người bạn Thăng Long văn sĩ Vũ Huy Quang, về người bạn thời trai trẻ sau nầy làm thơ vừa mới mất ở VN tuy rằng mấy chục năm không gặp lại và rất có thể khuynh hướng hai người đã trở nên khác biệt, về nhà thơ Mộc Đạc ít người biết đến…
 

Tôi học gián tiếp từ Thiền hữu Nguyên Giác nguyên lý hư không khi đọc các sách của anh và suy ra được rằng cuộc đời nầy được vận hành bằng nguyên tăc ‘Vô Thường Thị Thường’. Vâng, đời nầy, vũ trụ nầy là một thể hiện của sự Vô thường. Mọi có không, được mất, hạnh phúc đau khổ, vinh quang tủi nhục, sống chết … đều là vô thường.
 

Cái vô thường đó tồn tại vĩnh viễn đến trở thành bình thường.
 

Và tôi sống với nguyên lý đó một cách bình thường để khi gặp những trạng huống đau lòng trong đời sống đều đón nhận với sự bình thường dửng dưng. Và tôi cám ơn Thiền hữu Nguyên Giác với những Thiền hữu khác trong tương lai đã khơi dậy trong tôi cái nguyên lý quan trọng đó…

 

(Victorville, CA, mổng 6 Tháng Giêng, Canh Tý.)

 

 

 

 

 



 


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chủ nhật vừa qua, bà Zoe, vị dân biểu cao niên tại San Jose, mời thân hữu tham dự BBQ tại trang trại Kyoty phía Nam San Jose. Tôi ghi danh 1 bàn 10 người với giá $500. Tôi mời các bạn hữu trong danh sách có thầy Nguyễn Thường Vũ. Bác sĩ Vũ sinh hoạt với chúng tôi tại Bắc CA trên 40 năm. Bao nhiêu là kỳ họp mặt. Bao nhiêu lần biểu tình. Bao nhiêu lần dọn cơm cho homeless và bao nhiêu lần đi bộ cho thuyền nhân. Rồi một hôm có tin ông Vũ đóng cửa phòng mạch đi vớt người vượt biển.
Theo tin tức Walla, hơn 100 máy bay chiến đấu của Israel đã tham gia vào các cuộc không kích của Israel vào Iran vào đêm giữa thứ sáu và sáng thứ bảy, bao gồm cả máy bay tàng hình F-35. Các máy bay được cho là đã vượt qua khoảng cách khoảng 2.000 km để thực hiện các cuộc tấn công vào các địa điểm ở Iran.
Tư bản Cộng Hòa ủng hộ bà Harris. Hai doanh nhân nổi tiếng đang gia nhập hàng ngũ Lãnh đạo doanh nghiệp vì Harris (Business Leaders for Harris), nhóm đã công bố ngày hôm nay, Thứ Sáu. Các nhà lãnh đạo doanh nghiệp mới là chủ tịch Ngân hàng Forbright John Delaney và đồng sáng lập The Home Depot Arthur M. Blank. Delaney cũng là cựu thành viên đảng Dân chủ của Quốc hội.
Địa cầu của chúng ta đang ngày càng ấm lên. Kể từ cuộc Cách mạng Công nghiệp (Industrial Revolution), con người đã sử dụng các loại nhiên liệu hóa thạch như than đá, dầu mỏ và khí đốt cho mọi thứ, từ các nhà máy cho đến các phương tiện đi lại. Điều này khiến nhiệt độ toàn cầu tăng thêm 1 độ C (khoảng 2 độ F). Và cũng kề từ đó, địa cầu đã ấm lên 1 độ C (khoảng 2 độ F).
Người dơi Batman xuất hiện kêu gọi bầu cho bà Harris: Diễn viên Michael Keaton đăng video riêng tư lên Instagram, kêu gọi bầu cho bà Harris vì Donald Trump và Elon Musk: "...không thực sự tôn trọng bạn. Họ cười nhạo bạn sau lưng bạn; họ nghĩ bạn ngu ngốc. Họ không muốn đi chơi với bạn. Họ không có điểm chung nào với bạn—họ không phải là anh em của bạn."
Bạn mong muốn xây dựng một kết nối vững chắc hơn với con tuổi teen và giao tiếp với sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc hơn? Hãy đến với Hội thảo Giao Tiếp Chánh Niệm, nơi bạn sẽ học cách giao tiếp một cách bình tĩnh, rõ ràng và trọn vẹn, ngay cả trong những tình huống khó khăn. Hội Thảo sẽ được tổ chức vào ngày Thứ Bảy, October 26, 2024 from 2PM-4PM tại 12072 Knott Street. Unit A. Garden Grove, CA 92841
SANTA ANA, California – Giám Sát Viên Quận Một trong Hội Đồng Giám Sát Quận Cam đã đồng ý nhận tội với một cáo buộc liên bang trọng tội vì đã nhận hối lộ hơn $550,000 để chỉ đạo và bỏ phiếu ủng hộ hơn $10 triệu trong quỹ COVID cho một tổ chức từ thiện liên kết với một trong những cô con gái của ông, Rhiannon Đỗ, Bộ Tư pháp thông báo hôm nay.
Trong báo cáo triển vọng công bố hôm thứ Ba, Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) cho biết tăng trưởng kinh tế toàn cầu trong năm 2024 và 2025 dự kiến ​​sẽ đạt 3,2%, hầu như không thay đổi so với báo cáo trước đó, đồng thời mô tả mức tăng trưởng này là "ổn định nhưng không mấy ấn tượng".
Trong chiến dịch bầu cử, hai phe đổ tội cho kinh tế. Thất nghiệp lên rồi xuống. Lạm phát tăng rồi giảm. Chẳng tổng thống nào làm được phép lạ. Tất cả do guồng máy cai trị đảm trách. Như xe chạy tự động không người lái. Người Việt đến Mỹ được 50 năm qua. Cắt tóc đàn ông từ 2 đồng bây giờ lên 20 đồng. Bảng giá tăng dần của tô phở. Chẳng ông tổng thống nào chịu trách nhiệm. Các chính trị gia toàn nói thánh nói tướng. Người phu quét đường đừng chờ lắng nghe.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.