Hôm nay,  

Một Thời Đã Sống, Một Đời Không Quên

15/11/202116:49:00(Xem: 8637)
blank

Một thời đã sống, Một đời không quên
 

Nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Phúc
 

Một buổi nói chuyện rất là thích thú và ấm cúng, vừa từ người đối thoại gồm khách mời và chủ nhà, vừa từ đề tài tự nhiên trong câu hỏi và trả lời để dẫn đến giới thiệu một vài ca khúc chọn lọc lẫn lịch sử của nó với đôi lời về tác giả của bài hát.
 
Một chương trình, một buổi trình diễn nằm dưới lớp áo của một buổi nói chuyện và xoay quanh những kỷ niệm gần gũi chân thật, đã kéo thế giới nghệ thuật của các nghệ sĩ ngày xa xưa về với hiện tại và đã cho thấy họ rất đơn giản, không ồn ào từ người hát cho tới người chơi nhạc và viết nhạc.
 
Viết đến đây, tôi mới chợt nghĩ đến một từ ngữ để gọi chung những cảm nghĩ và nhận xét của mình khi xem và nghe hết buổi nói chuyện này, nó hoàn toàn không giống như những sinh hoạt văn nghệ khác mặc dù tất cả đều là nghệ thuật.
 
Đó có phải là định nghĩa của nhạc thính phòng không? Một định nghĩa của thế giới âm nhạc của một sinh hoạt nghệ thuật chỉ hợp với một số điều kiện giới hạn về không gian và thời gian, về âm hưởng và khán giả, về trình diễn và nội dung.
 
Sự chọn lọc này không phải là luật lệ giới hạn tự đặt ra của một giới làm nghệ thuật mà là những điều bình thường và một phần rất quan trọng để đi đôi và làm nền cho một buổi trình diễn loại âm nhạc đó.
 
Nó sẽ không sôi nổi ồn ào từ người trình diễn lẫn người thưởng thức mà sẽ là từ từ êm dịu nhưng lớn dần, to dần để đi xa đi xâu vào xúc cảm của người nghe và xem.


 
Đi tìm hiểu định nghĩa của chữ Thính phòng trong tự điển âm nhạc nhất là về nhạc cổ điển, nó rất đơn giản ở cái không khí giới hạn của nơi trình diễn, của người trình diễn và của nhạc cụ trình diễn nghĩa là một số ít người nghe, một vài nhạc sĩ với vài nhạc cụ như piano và violon.
 
Kết hợp định nghĩa này với nội dung của buổi trình diễn thì mọi việc cần phải được hướng dẫn và xếp lớp lang thứ tự để tránh việc làm xúc cảm của người thưởng thức bị rối bời và hoang mang lạc lõng.
Nó tựa như nội dung và bố cục của một nhạc phẩm hay ca khúc.
 
Nếu không được sắp xếp theo thứ tự thì sự hỗn loạn này không nói lên hay vẽ lên được điều muốn nói của tác giả.
Kết quả là gì? Người thưởng thức sẽ không hiểu, không nhìn thấy và không nhận được thông điệp gửi đi từ tác giả đến người nghe qua ca khúc hay có thể qua người hát truyền tải.
 
Trong âm nhạc, mọi người thường nói “ nếu mình không rung cảm thì người nghe cũng sẽ không rung cảm “
Ngược lại, khi người thưởng thức có được sự xúc động và rung cảm về một nhạc phẩm cũng như về một giọng hát trong buổi trình diễn thì buổi trình diện đó và người hát đó đã thực sự thành công vì thông điệp gửi đi đã được nhận và hiểu.

 
Cám ơn người gửi Jimmy và ca sĩ Kim Tước đã làm đẹp cuộc đời.
Mong chờ đón nhận nhiều thông điệp khác . Thank you.
 

Nguyễn Ngọc Phúc



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Latvia đã cam kết chuyển giao tất cả các hệ thống hỏa tiễn Stinger di động của mình cho Ukraine, theo báo LSM của Latvia đưa tin ngày 22/4, trích dẫn tuyên bố của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Inara Murniece tại một cuộc họp: “Latvia đã đáp ứng yêu cầu của Ukraine về các hệ thống phòng không và đã quyết định chuyển giao tất cả các hệ thống phòng không Stinger mà chúng tôi có cho Ukraine.
Độc chiêu của Cộng Hòa để thắng phiếu Dân Chủ: bất kể sở làm ở đâu, cử tri phải về phòng phiếu đã quy định gần nhà để đứng xếp hàng bầu phiếu, thay vì được bầu ở bất kỳ phòng phiếu nào trong quận. Các địa điểm bỏ phiếu trên toàn quận vào Ngày bầu cử sẽ bị cấm ở Texas theo dự luật được Thượng viện Texas thông qua vào thứ Năm 20/4/2023.
Chúng ta, ai cũng quen biết ít nhất một (hay nhiều) người luôn luôn đi trễ. Và bao giờ cũng thế, gần như có thể đoán trước những lý do họ sẽ nêu ra, hay tệ hơn nữa, họ chỉ đến trễ và tỉnh bơ như không có điều gì xảy ra, thậm chí còn tự cho rằng vì mình là người bận rộn, quan trọng, hay vì bất cứ lý do nào đó về bản thân, họ tự cho mình “quyền” đến sau người khác.
Một ngày, quý vị dành bao nhiêu thời gian để sử dụng điện thoại? Theo một báo cáo, một người trung bình dành khoảng 7 tiếng đồng hồ mỗi ngày với các loại thiết bị có kết nối Internet. Và con số đó sẽ còn cao hơn nếu họ làm việc chủ yếu với các loại máy tính. Hầu hết chúng ta đều đang sử dụng các thiết bị kỹ thuật số quá đà, dành quá nhiều thời gian để làm việc hoặc vui thú với điện thoại, máy tính bảng (tablet), máy tính xách tay (laptop) hoặc thậm chí là các thiết bị đeo VR. Chúng ta được cảnh báo là ngày càng ‘lậm’ công nghệ cùng với những mối nguy hiểm đối với sức khỏe thể chất và tinh thần.
Tôi ít khi nghĩ về cái chết của mình mà nghĩ nhiều hơn về những bài học sẽ để lại cho các con khi tôi qua đời. Các ý tưởng đến một cách tự nhiên. Nhưng gần như chắc chắn, tôi đã bị ảnh hưởng bởi video YouTube đã xem ở trường y khoa. “Bài giảng cuối cùng” của Randy Pausch (Đây cũng là một cuốn sách đã xuất bản). Ông qua đời vì căn bệnh ung thư tuyến tụy và đã nói bài giảng cuối đời với tư cách là giáo sư tại Carnegie Mellon cho các sinh viên, nhưng cũng là bài học để lại cho 3 người con của ông.
Chương trình Mommy & Me Vietnamese được thực hiện để cùng đồng hành với quý phụ huynh trong việc hướng dẫn con em học tiếng Việt ngay tại nhà, trên kênh YouTube Young Generation - Thế Hệ Trẻ. Từ nhỏ, Sophie Bảo Trân và Jennifer Ngọc Trân đã tham gia các chương trình giáo dục của trung tâm Thế Hệ Trẻ do bố mẹ Quang Trung và Nhã Ý sáng lập. Sau khi có con đầu lòng, Sophie đã ấp ủ mơ ước tiếp nối công việc giữ gìn tiếng Việt và văn hoá Việt của bố mẹ, nhưng cho một thế hệ mới với những nhu cầu mới.
Cuộc thăm dò của Associated Press-NORC công bố hôm thứ Năm cho thấy 53% nói rằng Trump đã hành động bất hợp pháp trong hành động bị cáo buộc là gây ảnh hưởng đến việc kiểm phiếu ở Georgia trong cuộc bầu cử năm 2020.
Pechanga Resort Casino đã chính thức kết đội với tay Golf chuyên nghiệp Gabriella Then. Cô Then sẽ đóng vai Đại Sứ của Pechanga tại Hiệp hội đánh Golf Chuyên nghiệp Phái Nữ (Ladies Professional Golf Association - LPGA)...
Ấn Độ đã vượt qua Trung Quốc để trở thành quốc gia đông dân nhất thế giới, theo biểu đồ trực tiếp về dân số toàn cầu của Quỹ Dân số Liên hợp quốc (UNFPA) cho thấy hôm thứ Tư. Theo biểu đồ, Ấn Độ hiện là nơi sinh sống của gần 1,429 tỷ người và Trung Quốc là gần 1,426 tỷ người.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.