Hôm nay,  

Có Nên Chung Quỹ Khi Về Chung Nhà?

01/12/202300:00:00(Xem: 4054)

tai chanh

Sự lựa chọn của các cặp vợ chồng về cách chia sẻ tiền bạc đòi hỏi phải cân bằng hay đánh đổi giữa gắn bó và tự chủ. (Nguồn: pixabay.com)


Ở Mỹ, khi người ta kết hôn, tài khoản của họ cũng thường được ‘quy về một mối’: phần lớn các cặp vợ chồng đều sẽ gửi toàn bộ thu nhập của mình vào một tài khoản chung.
 
Trong những năm 1970 và 1980, việc tách biệt tài chánh có thể bị coi là điềm xấu cho một mối quan hệ. Nhưng ngày nay điều đó không còn đúng nữa. Tỷ lệ các cặp đôi, dù đã kết hôn hay chưa, giữ ít nhất một phần tài chánh riêng biệt đã tăng lên trong những thập niên gần đây, một phần vì người dân Hoa Kỳ có khuynh hướng kết hôn trễ hơn so với ngày xưa, và khi đó thì họ đã có thói quen tiêu xài của riêng mình.
 
Tuy nhiên, khi các chuẩn mực đã thay đổi, người ta vẫn chưa đạt được sự đồng thuận về việc sắp xếp tài chánh nào là tốt nhất cho các mối quan hệ. Trong một cuộc khảo sát năm 2016, khi được hỏi liệu một cặp vợ chồng có nên hợp nhất tất cả số tiền của họ hay không, những người tham gia khảo sát đã trả lời với tỷ lệ gần như 50–50. Hai chuyên gia nổi tiếng về tài chánh cá nhân của Hoa Kỳ cũng đưa ra những lời khuyên trái ngược nhau về vấn đề này. Suze Orman nói rằng bà sẽ “không bao giờ chỉ có một tài khoản chung.” Còn Dave Ramsey thì cho rằng những lập luận về việc giữ các tài khoản riêng biệt là “một mớ nhảm nhí.”
 
Các chuyên gia tài chánh cá nhân gần đây có khuynh hướng đứng về phía Orman nhiều hơn, ủng hộ cách tiếp cận “kết hợp” – phần nào gộp chung thì gộp, còn phần nào giữ riêng thì giữ. Và mặc dù không có một khuôn mẫu nào là tốt nhất cho tất cả mọi người, nhưng đây là biện pháp được khá nhiều người đồng ý.
 
Ở các cặp vợ chồng gộp chung toàn bộ số tiền của họ, ưu điểm là nó có thể thúc đẩy cảm giác gắn kết, vì từ “của tôi” trở thành “của chúng ta.” Thực tế hơn, việc tập hợp các nguồn lực có thể hỗ trợ cả hai tránh khỏi những thăng trầm mà họ có thể gặp phải với tình hình tài chánh của mỗi người.
 
Và một điều chắc chắn là, nhiều cặp đôi quyết định chuyển sang sử dụng tài khoản chung đơn giản chỉ vì đó là cách mà ông bà, cha mẹ đã làm. Tất nhiên, tiền lệ đó xuất phát từ thời mà phụ nữ ít có khả năng làm ra tiền hơn hiện nay. Joanna Pepin, một nhà xã hội học tại University at Buffalo, cho biết: “Khi phụ nữ bước vào các mối quan hệ mà họ đã có công việc và thu nhập riêng, thảo luận về cách chia sẻ hòa hợp tài chánh ban đầu là một nhu cầu cần thiết.”
 
Trên thực tế, nhìn chung những cặp đôi gộp chung tài chánh với nhau thường hài lòng hơn với mối quan hệ của họ, và mô hình này đặc biệt rõ ràng đối với những cặp đôi có thu nhập thấp. Nhưng đó không nhất thiết là một lý lẽ để làm theo, bởi vì phát hiện này có thể có nghĩa là việc chia sẻ tiền bạc khiến các cặp đôi hạnh phúc hơn, hoặc cũng có thể là những cặp đôi đã hạnh phúc rồi thì mới có nhiều khả năng chia sẻ tiền tiền bạc với nhau hơn.
 
Cassie Mogilner Holmes, giáo sư tại Anderson School of Management của UCLA và là đồng tác giả của một nghiên cứu gần đây về chủ đề này, cho biết dù vẫn còn thiếu bằng chứng nhân quả rõ ràng, cá nhân bà đã quyết định hợp nhất phần lớn tiền bạc của mình với chồng sau khi thực hiện nghiên cứu này. Holmes kể về cảm giác của bà: “Việc hòa hợp lại tạo ra sự san sẻ cùng nhau. Đó là một quyết định chỉ diễn ra một lần… mang lại cảm giác ‘chúng ta’ có cái chung ‘của chúng ta’ thật sự.”
 
Tuy nhiên, một nhược điểm thường được báo cáo của việc đưa mọi thứ vào tài khoản chung là sẽ có nhiều lúc các cặp đôi đặt câu hỏi về quyết định chi tiêu của nhau – “chúng ta” có thực sự cần phải tiêu tiền vào việc đó không? Việc giữ các khoản quỹ riêng sẽ đảm bảo quyền tự chủ về tài chánh mà nhiều người vốn đã quen từ khi còn độc thân. Nhưng nó cũng sẽ loại bỏ cảm giác diệu kỳ về “chúng ta” như Holmes đã nói đến.
 
Đó là lý do tại sao phương pháp kết hợp có vẻ là một phương pháp khôn ngoan. Ý tưởng cơ bản là một cặp vợ chồng vừa có một tài khoản chung để thanh toán các chi phí chung, vừa có các tài khoản cá nhân để mỗi người có thể chi tiêu tùy ý; họ cũng có thể có tài khoản tiết kiệm chung và riêng. Cách này giúp các cặp đôi “cảm thấy như cả hai đang làm việc cùng nhau, hỗ trợ lẫn nhau, hợp tác với nhau, đồng thời vẫn cho nhau một số quyền tự chủ,” Paco de Leon, tác giả cuốn ‘Finance for the People: Getting a Grip on Your Finances’ cho biết. “Họ không cần phải bàn bạc với người kia về mỗi lần mua sắm cái gì đó.”
 
Đây cũng là cách tiếp cận mà Farnoosh Torabi, biên tập viên tài chánh của trang công nghệ tiêu dùng CNET, khuyến nghị cho các cặp đôi đã kết hôn cũng như chưa kết hôn. Đối với nhóm chưa có ràng buộc hôn nhân, có một giải pháp thay thế là giữ các tài khoản riêng biệt nhưng thiết lập các quy tắc rõ ràng về việc ai sẽ trả cho cái gì. Torabi khuyên không nên gộp chung tất cả các tài khoản khi người kia đang gánh khoản nợ đáng kể, để tránh căng thẳng về việc ai phải chịu trách nhiệm trả nợ.
 
Có một chút tranh luận về việc cách nào có nhiều khả năng dẫn đến xung đột về chi tiêu hơn, nhưng lợi thế có lẽ vẫn nghiêng về việc tách biệt một số tài khoản. Vào năm 2011, nhà báo Jessica Grose lưu ý rằng cách tiếp cận kết hợp có nghĩa là quyết định về những gì được coi là chi phí cá nhân, và những gì được coi là chi phí chung; và điều này có thể sẽ gây ra nhiều tranh cãi. Nhưng khi áp dụng cách đó với chồng xong, bà cảm thấy nhẹ nhõm vì những cuộc trò chuyện bàn bạc đó thật ra không quá căng thẳng. Mười năm sau, vợ chồng bà vẫn hạnh phúc với biện pháp này.
 
Trong khi đó, tất cả quy về một chỗ có thể sẽ phát sinh nhiều cãi cọ hơn. Như khi ‘em muốn làm tóc mới’ hoặc ‘anh muốn mua điện thoại hay máy chơi game đời mới’ và bây giờ chúng ta sẽ bàn bạc về việc đó. Ngoài ra, dù đã thống nhất là sẽ không giữ các tài khoản riêng, nhưng đôi khi người kia vẫn sẽ bí mật tích trữ một số tiền mặt nào đó, hay còn gọi vui là ‘giấu quỹ đen’ – đây là một phiên bản tồi tệ hơn của việc công khai có tài khoản riêng.
 
Một điểm khác trong cách tiếp cận kết hợp là không ai nói trước được tương lai – bất kỳ mối quan hệ nào đều có khả năng đổ vỡ. Điều này không phải là không ‘mặn mà’ mà chỉ đơn thuần là nhận thức được rằng khả năng chia tay vẫn có thể xảy ra. Việc có tài khoản cá nhân “không có nghĩa là khi ly hôn, mỗi người sẽ ra đi với tài khoản riêng của mình,” trừ khi họ đã ký một thỏa thuận riêng trước khi kết hôn.
 
Trong một cuộc hôn nhân, quan điểm cho rằng quý vị có thể giữ tài chánh của mình thực sự “tách biệt” ở một mức độ nào đó là một ảo tưởng – số tiền mà một cặp vợ chồng có được xem là sản phẩm của những quyết định chung mà họ đưa ra về nơi sinh sống, ai đi làm, ai ở nhà nội trợ, có sinh con đẻ cái hay không và chia sẻ việc nhà như thế nào. Thực tế, trong nhiều trường hợp, việc cố gắng tách biệt tài chánh quá rõ ràng có thể không tốt cho phụ nữ, vì họ thường phải gồng gánh những việc nội trợ trong nhà mà không được trả lương tương xứng, dù đó là quyết định chung của cả hai vợ chồng.
 
Sự căng thẳng trong bất kỳ thỏa thuận tài chánh nào – giữa quyền tự chủ và sự gắn kết với nhau – thực ra chỉ là phản ánh sự căng thẳng cốt lõi của hôn nhân ngày nay: cân bằng giữa việc là một cá nhân riêng biệt với việc trở thành một phần trong cam kết hôn nhân với người bạn đời. Cách quý vị cảm nhận về sự đánh đổi này trong hôn nhân có thể định hình cách quý vị cảm nhận về nó trong tài chánh.
 
Với cách nhìn này, những khác biệt trong thỏa thuận về vấn đề tài chánh hóa ra nhỏ nhặt hơn nhiều, bởi vì các cặp vợ chồng có thể tùy chỉnh từng thỏa thuận – chẳng hạn, bằng cách chia sẻ tài khoản chung nhưng vẫn cho phép những chi tiêu cá nhân không cần bàn bạc, để mỗi người đều không phải mang cảm giác tội lỗi khi muốn lấy khoản tiền chung đi chi tiêu riêng.
 
Các cặp đôi khác nhau sẽ có những sở thích khác nhau về cảm giác cân bằng giữa quyền tự chủ và sự gắn kết với nhau, cho dù đó là thẻ ghi nợ, hay tài khoản dùng chung độc quyền. Với bất kỳ sự sắp xếp nào, các cặp vợ chồng nên tập trung đảm bảo rằng ai cũng có quyền tiếp cận, kiểm soát số tiền đó và hiểu rõ về tình hình tài chánh tổng thể của nhà mình. Ngoài ra, cho dù đưa ra lựa chọn nào đi chăng nữa, chúng ta cũng đều nên lựa chọn người bạn đời có suy nghĩ và tư tưởng phù hợp với mình, không chỉ về vấn đề tài chánh mà còn về mối quan hệ “tôi” và “chúng ta” trong hôn nhân.

Nguồn: “Should Couples Merge Their Finances?” được đăng trên trang www.Theatlantic.com.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giám đốc Văn phòng Quản lý và Ngân sách (OMB) Bạch Ốc Shalanda Young hôm thứ Hai 4/12/2023 cảnh báo rằng ngân quỹ để Hoa Kỳ cung cấp thiết bị quân sự cho Ukraine sẽ cạn kiệt trước cuối năm nay.
Tổng Giám đốc Văn phòng Truyền thông Chính phủ ở Gaza nói với Al Jazeera rằng trong 24 giờ qua, hơn 700 người Palestine đã thiệt mạng trong khu vực, làm tăng thêm thương vong về người trong cuộc xung đột đang diễn ra. Ngoài ra, quan chức này tuyên bố rằng cuộc khủng hoảng đã dẫn đến hơn 1,5 triệu người phải di dời ở Dải Gaza đông dân cư.
rưa vừa xế chiều, tôi đến bờ sông Texas Colorado. Dòng nước mùa thu êm ả nhưng tôi biết nó đã từng cưu mang trận hè “bão nóng” kéo dài nhiều tháng qua, mỗi ngày hơn 100 độ. Chắc rằng, đã có những giọt nước sôi sùng sục rồi bay lên trời. Tôi cũng biết nó sẽ vô cùng lạnh lẽo khi tiết đông sắp đến. Đã có nóng trên 100 độ, tất nhiên sẽ có lạnh dưới 0 độ. Nhưng dù bốc hơi hay đông đá, hình ảnh của đời sống quanh bờ, trên mây, in xuống vẫn không bị ảnh hưởng. Qui luật phản ảnh và phản chiếu khiến tôi nhớ lại Hermann Hess, “Câu Truyện Dòng Sông.” Con người soi mặt để nhìn thấy mình dưới nước, rồi thì sao? Hiểu được đạo lý, rồi thế nào? Mặt dưới nước bốc hơi hay đông đá, mặt trên bờ có gì thay đổi? Huống chi lòng người! Sống để tìm hạnh phúc? Không có đâu. Hạnh là gì? Phúc là ai? Người nào tìm thấy? Hay chỉ thấy ảo ảnh? Cái thứ thấp hơn hạnh phúc là “bình an” mà chưa tìm được, nói chi đến thứ cao vời. Đổ mồ hôi, trẹo xương sống, nhứt đầu, đau tim, làm việc từ trẻ đến già, đã thấy bình an đâu!
Một nghiên cứu mới đã chỉ ra rằng các hạt bụi ô nhiễm không khí từ những nhà máy điện đốt than đá có hại cho sức khỏe con người nhiều hơn so với những gì các khoa học gia từng nhận định, và có khả năng gây ra nguy cơ chết sớm cao gấp đôi so với các hạt bụi ô nhiễm không khí từ nguồn khác. Trong nghiên cứu được công bố trên tạp chí Science, nhóm của Giảng sư Lucas Henneman từ George Mason University đã lập bản đồ cách khí thải của các nhà máy điện than ở Hoa Kỳ di chuyển trong khí quyển, sau đó liên kết lượng khí thải của từng nhà máy với các trường hợp tử vong của những người trên 65 tuổi tham gia Medicare.
Các cơ quan y tế Trung Quốc tuần qua cho biết họ chưa phát hiện bất kỳ mầm bệnh bất thường hoặc chủng vi-rút mới nào sau khi Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO) yêu cầu cung cấp thông tin về các đợt bùng phát bịnh hô hấp. WHO đã yêu cầu Trung Quốc cung cấp thêm thông tin chi tiết sau khi các tổ chức như Program for Monitoring Emerging Diseases (ProMED) báo cáo về các trường hợp viêm phổi chưa được chẩn đoán ở trẻ em ở miền bắc Trung Quốc.
Vào giữa thập niên 1960s, khi còn ở quân trường trên Đà Lạt, với radio transistor, trong im vắng, lúc 10 giờ tối Thứ Năm, Chương Trình “Nhạc Chủ Đề” của Nguyễn Đình Toàn trên làn sóng của đài phát thanh Sài Gòn, và chương trình ấy mang theo trong ngày tháng đời binh nghiệp...
Năm nay vùng Đông Bắc Mỹ mùa Đông đến rất sớm, mới 29 tháng 11, ở bang Ohio gió lạnh cắt da chợt tràn về, bông tuyết bay mờ mịt cả bầu trời trắng xóa, mặt đường đóng băng trơn trượt. Cộng đồng người Việt ở đây lạnh hơn nhiều khi được tin nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn vừa ra đi...
Dân Biểu Clay Higgins (R-LA) dường như đã đưa ra lời đe dọa ngầm chống lại Công tố đặc biệt Jack Smith hôm thứ Tư, nói trong một cuộc phỏng vấn trên Newsmax rằng “ông ta [Jack Smith] không còn bao nhiêu ngày nữa” (nguyên văn: ngày của Smith đã được đánh số). Higgins nói như thế khi được hỏi về chuyện Smith đưa ra lệnh đòi Trump nộp thông tin từ tài khoản của Trump trên mạng X, trước đây là Twitter.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.