Hôm nay,  

Khi Chủ Tịch Nước Làm Thơ

25/01/202217:51:00(Xem: 3184)

Phiếm


xuanphuc 

 

Hôm 22/1/2022, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc (pronounced Foock, xin đừng xuyên tạc) đăng đàn phát biểu trong chương trình “Xuân Quê Hương” dành cho kiều bào về Việt Nam đón Tết, có đọc hai câu thơ của ông, nguyên văn:

 

Mỗi năm Tết đến Xuân về,

Quê hương đất mẹ đề huề đón con.

 

Lê Thị Mộng Nở tôi vốn dòng dõi mười đời con cháu nhà bần cố nông, dù thơ văn dốt đặc cán mai, nhưng đọc hai câu thơ này của Nguyễn Chủ tịch bỗng ngứa nghề, muốn thưa với Chủ tịch vài điều sau:

 

Thưa Chủ tịch (CT), nguyên tắc sơ đẳng nhất của trò làm thơ là không được thừa chữ. Câu lục của CT đã có “Tết đến” rồi mà CT còn tương thêm vào cụm từ “Xuân về” nữa thì Nở tôi xin bỏ hai chữ “Xuân về” đi. Câu lục do đó sẽ trở thành:

 

Mỗi năm Tết đến

 

Nhưng Tết thì phải đến, đó là quy luật, CT hay bất cứ ai, dù quyền lực nắm cả trong tay, cũng không thể bẻ lái cho nó đi chệch vào vũ trụ mịt mù được. Vì vậy, ta có thể vứt mẹ nó chữ “đến” để câu lục còn lại:

 

Mỗi năm Tết

 

A, nhưng mà Tết thì mỗi năm đều có. Thằng bé con của Nở tôi mới lên ba hỉ mũi chưa sạch còn biết thế. Vậy thì Nở tôi vứt luôn vào sọt rác chữ “Mỗi năm” để câu lục còn lại độc chữ “Tết”. Comprenđô?

 

Bây giờ Nở tôi bàn tiếp về câu bát của CT. CT à, đã “quê hương“ rồi lại còn “đất mẹ” nữa là sao? Nghe cứ như là “Nửa đêm giờ Tý canh Ba, Vợ tôi con gái đàn bà nữ nhi” ấy không bằng. Nghe chướng lắm, Nở tôi đề nghị bỏ hai chữ “quê hương” đi cho bớt thừa thãi. Hơn nữa chữ “quê hương” bị lạm dụng quá nhiều rồi, trở thành sáo ngữ, ai cũng có một quê hương, quê hương là chùm khế ngọt, là quả chanh chua lét, nghe quê một cục. Bỏ đi là đúng. Ănđơxìtút?

 

Thế là câu bát của CT trở thành:

 

Đất mẹ đề huề đón con.

 

Tới đây thì bắt buộc Nở tôi phải xóa ngay chữ “đề huề”, vì chữ “đề huề” có nghĩa là “dắt díu nhau, bắt tay nhau làm việc”. (Xin lưu ý chữ “nhau”). Bên trên, vì CT hiểu “quê hương” và “đất mẹ” là hai thực thể tách biệt nên CT tương chữ “đề huề” vào câu thơ. “Quê hương” đã bỏ, chỉ còn “đất mẹ” thì “đề huề” với con mụ nào đây? Do đó, câu thơ còn lại:

 

Đất mẹ đón con.

 

Nhưng mà, “đất mẹ” thì lúc nào chả “đón con”. You know that, I know that, everyone knows that! Rốt cuộc, nguyên câu bát của CT tốt nhất nên để nó ở dạng… vô ngôn, tức là, không có gì hết. Xóa hết nguyên câu.

 

Còn lại, cả hai câu thơ “rất hủ”, không phải “bất hủ” (xin anh thợ đánh máy lưu ý giùm) của CT chỉ còn lại chữ “Tết”. Mà Tết thì dân cả nước đều biết, chả cần CT nhắc nhở.

 

Nói túm lại, xin CT im họng lại cho người ta nhờ.

 

– Lê Thị Mộng Nở

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
"Rhodes, (tiếng Hy Lạp: Ρόδος, Ródos) bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp cổ, có nghĩa là hoa hồng. Thật ra, ngày đó người ta muốn diễn tả một loài hoa khác: bông bụt -- hay bông cẩn (Hibiscus), còn gọi là dâm/ râm bụt , phù dung -- mọc nhiều trên đảo này. Hy Lạp có rất nhiều đảo. Đảo Rhodes ở Địa Trung Hải, hai bờ đông tây khác biệt nhau. Bờ tây, xanh tươi hoa lá. Bờ đông trơ trụi các con đường dọc bờ biển..." -- Nhà văn Hoàng Quân, trong một chuyến du lịch viếng thăm hòn đảo danh tiếng này của quốc gia Hy Lạp, đã ghi chép lại những cảm xúc của chị và gửi đến bạn đọc qua bài Ký sau. Việt Báo hân hạnh giới thiệu.
tháng hai/ ngôi nhà xám có ánh sáng hắt ra/ như ân huệ sót lại của đêm/ người con gái ngồi cạnh bàn hoa/ nhớ trăm điều cổ tích/ ngón tay mân mê/ trên những trang sách cũ già...
LTS: Mồng Hai Tết năm nay nhà văn Doãn Quốc Sỹ sẽ mừng sinh nhật bách tuế. Cách đây 20 năm, Doãn Hưng-người con trai thứ sáu- từ Việt Nam đã viết một đoản văn mừng sinh nhật 80 của bố lúc đó đang sống tại Houston, Texas. Bài viết này như là góc nhìn từ phía gia đình về Doãn Quốc Sỹ như một người cha, một nhà văn, một nhà giáo, một kẻ sĩ thời đại…
"Chén rượu này rót xuống/ tạ ơn đất bao dung/ chén rượu này ngửa mặt/ tôi chuốc mình,Tân Xuân. -- Những câu thơ trầm buồn trong bài thơ "khai bút đầu năm" của nhà thơ Trần Mộng Tú, mang phong vị mùa Xuân nhưng vẫn man mác nỗi sầu xa xứ.
Tết là ngày đặc biệt trong năm. Đây cũng là một trong những cái mốc để ghi nhớ kỷ niệm hay hình ảnh của ngày xưa, và ngẫm lại để thấy công lao và thành tựu của những người đi trước, ngàn năm trước, trăm năm trước. Ngày Xuân nhớ lại, lòng mình sẽ ấm áp. Trong mạch thời gian đó và nhìn lại chính mình, năm nay Việt Báo sẽ nhớ đến một dấu mốc thời gian rất nhỏ mà rất ý nghĩa với anh em tòa soạn và độc giả: Việt Báo tròn 30 tuổi. Nhớ mùa xuân 30 năm trước, một nhóm anh em họp mặt trong một “garage office” ở Garden Grove, với số vốn vỏn vẹn $300 đô-la, nhà báo Trần Dạ Từ quyết định khởi sự tờ Việt Báo. Ban chủ trương sáng lập gồm các nhà báo chuyên nghiệp, lão thành: Cố nhà báo Hồ Văn Đồng, cố nhà báo Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, Cố thi sĩ Nguyên Sa, nhà báo Nguyễn Khắc Nhân, nhà báo Trần Dạ Từ, chủ nhiệm sáng lập Nhã Ca, Nữ Tài Tử Kiều Chinh. 30 năm trước, số báo Việt Báo đầu tiên ra mắt độc giả vào tháng 9 năm 1992. Từ đó đến nay, tờ Việt Báo cũng như các tờ báo Việt Ngữ khác cùng trải qua
Một truyện ngắn mang phong vị Thiền và triết lý Phật giáo của nhà văn Trần Hoàng Vy. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Nụ hoa đào đang ngậm đông để đợi xuân sang, giữa mùa đông, gã du tử đã nghe mùa xuân hát văng vẳng trong tâm, rồi đây khi xuân đến, khúc xuân ca sẽ mượt mà trên thảo nguyên, sẽ xanh rì rừng núi, sẽ vượt qua những triền đồi và sẽ dài theo những cung đường bất tận. Mùa xuân của trời đất thiên nhiên chứ chẳng của riêng ai. Mùa xuân của muôn loài vạn vật nào đâu chỉ riêng của con người. Mỗi quốc độ, mỗi chủng tộc khác nhau thì có nét xuân riêng của mình, điều ấy phụ thuộc vào văn hóa, tập quán và phong tục truyền thống của chính họ. -- Một bài tùy bút về Xuân của tác giả Tiểu Lục Thần Phong, Việt Báo trân trọng iới thiệu.
"Cuối năm ngồi tính lại sổ đời mà lạnh run lên Bác Lý ơi! Năm Trâu đúng là thiệt khổ như trâu. Đã cùng cực vì dịch giã, thấy cảnh người mất chẳng gặp được thân nhân, mình chẳng biết phải làm những gì để bù đắp cho. Đau đớn nào bằng, chẳng còn tâm trí đâu mà hoài vọng chuyện ngày xưa. Chuyện Năm Hết Tết Đến của ngày xưa, ai dù có khó khổ mấy cũng sắp xếp được thảnh thơi để đón năm mới, mong năm mới có những ngày an lạc." -- Tác giả Lâm Minh Anh, qua thi ca và ca dao - tục ngữ, giúp chúng ta có cái nhìn hoài niệm về sinh hoạt và tâm thức của người xưa chuẩn bị cái Tết như thế nào. Việt Báo hân hạnh giới thiệu một cây bút trẻ lần đầu góp mặt.
Tết cũng là dịp cho những người con dân Việt tưởng nhớ lại trận vua Quang Trung đại phá quân Thanh năm Kỷ Dậu (1789). Đây là chiến công oanh liệt nhất của vị anh hùng dân tộc, đời đời được nhớ ơn. Tác giả Đinh Quốc An từ Nam đảo Úc gửi đến độc giả Việt Báo bài trường thi sau, miêu tả trận đánh có một không hai trong lịch sử nước nhà. Trân trọng giới thiệu.
những bài thơ buồn / những bài thơ vui / chia nhau trang giấy / chữ nghĩa đong đầy / câu văn ái ngại / đọc lên thấy buồn / đọc lên thấy vui ...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.