Hôm nay,  

Mỗi ngày một mới

20/12/202218:58:00(Xem: 2632)
Tản mạn

altar

 

Nhật tân – Nhật nhật tân – Hựu nhật tân (Trích sách ĐẠI HỌC)

1. Tiễn Phạm Mạnh Tiến

Sống an nhiên, chẳng đợi cũng chẳng cầu:
Ta với người sớm muộn kh
ác gì nhau.
Đi trước hay về sau th
ì cũng vậy,
thế gian n
ày có dừng bước lại đâu!

D
ù nhân gian cứ biến thái sắc mầu
người đi trước, ta vẫn buồn rười rượi
v
ì sinh ly tử biệt – tình vời vợi
cứ đọng lại niềm đau ray rứt mãi...

Hãy để tiếc thương tha hồ từng trải
đến v
ô cùng vô tận kiếp con người
Phận người như phận con tằm ấy
vương tơ cạn sức sống – chưa th
ôi!

(July 05, 2022)

2. Gởi lời thăm hỏi

 

Tám tám tuổi đời trôi như mây
V
ẫn ta luân lạc ở phương này
B
ạn bè, tri kỷ nay vắng ngắt
ợu rót một mình một mình say!

(Trần Thiện Hiệp)

 

Được đọc bài thơ mới của bạn, tôi bật ra vài ý để chia sẻ với bạn ta:

 

Tôi nay cũng đến tám mươi rồi bạn ơi
lu
ân lạc lâu nay, đây đã là nhà rồi
th
ân hữu mấy năm nay cũng vơi gần hết
Tri kỷ b
ây giờ chỉ còn... nhớ khôn nguôi.

3. Ngẫu hứng

Vào sáng thứ năm 15 tháng 12 năm 2022, tôi nhận được qua email bài dưới đây:

 

Tứ Đổ Tường

"Tứ Đổ Tường" là câu nói vắn tắt của "Tửu sắc tài khí tứ đổ tường". Câu này bắt nguồn từ một giai thoại văn chương giữa Tô Đông Pha, đại văn hào đời Tống, và thiền sư Phật Ấn, trụ trì chùa Đại Tướng Quốc.


Một hôm Tô Đông Pha đến thăm thiền sư Phật Ấn, ông thấy trên tường có bài thơ:


酒色財氣四堵牆,
人人都在裏面藏.
誰能跳出圈外頭,
不活百歲壽也長.

Tửu sắc tài khí tứ đổ tường,
Nh
ân nhân đô tại lý diện tàng.
Thùy năng khiêu xu
ất khuyên ngoại đầu,
Bất hoạt b
ách tuế thọ dã trường.

Dịch nghĩa:

Rượu, sắc dục, bài bạc, nghiện ngập (là) bốn bức tường vây kín
Ngư
ời người (đều) bị giam giữ ở bên trong
Ai (là) ngư
ời thoát ra khỏi cái vòng đó
(D
ẫu) không sống trăm tuổi thì cũng đã là sống lâu (trường thọ) rồi.

Bùi Phạm Thành dịch thơ:


Rượu Tình Bài Nghiện bốn bức tường
Người người bị giữ ở trung ương
Ai m
à thoát khỏi vòng giam đó
Ch
ẳng sống trăm năm cũng thọ trường.

Thể Lục Bát:

ợu Tình Bài Nghiện là tường
Người người ai cũng bị giam ngay v
ào
Ai mà thoát kh
ỏi tường rào
Cũng là trư
ờng thọ dẫu nào trăm năm.

Tô Đông Pha xem xong viết một bài thơ bên cạnh rằng:


飲酒不醉是英豪,
戀色不迷最為高.
不義之財不可取,
有氣不生氣自消.

Ẩm tửu bất túy thị anh hào,
Luy
ến sắc bất mê tối vi cao;
Bất nghĩa chi t
ài bất khả thủ,
Hữu kh
í bất sinh khí tự tiêu.

Dịch nghĩa:

Uống rượu không say mới là người anh hào
Th
ấy sắc đẹp (mà) không mê thì mới là tay cao


(Th
ấy) tiền tài bất nghĩa (thì) không lấy (không nhận)
C
ó sẵn tính nghiện ngập nhưng không vướng vào (thì nó) tự mất đi.

Bùi Phạm Thành dịch thơ:


Rượu uống không say mới anh hào
S
ắc dục không mê ấy mới cao
Tiền t
ài bất nghĩa không thèm nhận
Nghiện ngập kh
ông vương tự tiêu hao.

Thể Lục Bát:


Anh hào uống rượu không say
Không mê s
ắc dục cao tay là người
Ham tiền cờ bạc kh
ông chơi
Nghi
ện ngập không vướng ắt thời tiêu tan.

Bài viết trên của Bùi Phạm Thành đã khiến tôi hào hứng “cái kiểu táy máy học hỏi” của riêng mình, bằng cách diễn ra ý tưởng vừa nẩy sinh trong đầu. Từ bài thơ đề trên tường của thiền sư Phật Ấn, tôi viết là:


Sắc bài rượu hút – tứ đổ tường
sống đời tục lụy chẳng ai kh
ông.
Ai vướng m
à thoát bốn vòng ấy
kh
ông sống trăm năm, cũng thọ khương.

Còn bài thơ của Tô Đông Pha thì tôi ứng đối rằng:


Rượu uống không say – mới hào hùng
yêu mà đừng đắm – rõ cao sang
tiền t
ài bất nghĩa không màng tới
nghiệp ngập
dứt rồi – tự thênh thang.

*

Sáng hôm chủ nhật 18 tháng 12- 2022, tôi nhuốm cảm lạnh từ sáng thứ bảy nên đành hủy bỏ mấy cuộc hẹn vui vầy cuối năm với bằng hữu. Bức bách nằm nhà, tôi tình cờ được theo dõi trận đấu giành chức vô địch bóng đá World Cup 2022: Đội Argentina tranh tài với đội Pháp gay go đá đến quá phút thứ 120 mà vẫn hòa 3-3, rồi cuối cùng Pháp thua ở lượt đá 5 quả phạt đền! Chưa bao giờ lại có một trận tranh đấu hào hứng đến như vậy.


Riêng tôi vẫn còn lưu luyến với khung cảnh “Tứ đổ tường” và cuộc đời, nên tôi liền viết thêm:


Làm người ắt biết tứ đổ tường
Sống đời tục lụy – cớ sao kh
ông!
M
ê mà đừng đắm chìm vô mãi
từng trải – vượt qua – ấy đời thường!

4. Tự nhủ

Hai tuần lễ nay, một trong vài người bạn thân thiết cùng tuổi của trên sáu mươi năm cuộc đời của tôi đã bỏ ra đi. Từng đêm, giấc ngủ của tôi luôn bị quấy rầy ba bốn lần; bao nhiêu nỗ lực trấn an mà tôi thường sử dụng lâu nay xem ra không còn hữu hiệu, tới độ tôi tự thấy rất ngạc nhiên, chẳng ngờ được tình trạng bất thường ấy lại có thể xẩy đến cho mình mạnh bạo như vậy...

Nhưng rồi, không biết tự bao giờ, âm điệu của những bản nhạc mùa Giáng Sinh trong các chương trình truyền hình bắt đầu nổi lên, vang xa, tràn lan ra ngoài đường phố, lọt vào tai tôi và len lỏi hòa với nhịp thở từng phút của tôi... khiến tôi rúng động:

Hãy cứ nhẹ nhàng đi với nhau
Sống đời gian kh
ó đã nát nhầu
vội v
àng hành hạ chi mãi thế
cho t
âm thanh thản – chẳng mong cầu.

Phạm Quốc Bảo

(19/12/2022)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi theo chị tôi đến thăm lão Đính vào một buổi chiều. Đến thăm lão cũng có nghĩa như đến ra mắt một người "có danh" ở địa phương, vì tôi là người lạ mới đến xứ này. Trong hai ngày đầu ở nhà chị tôi, tôi đã nghe nhiều người nói chuyện về lão. Qua lời họ, tôi hình dung lão là một người khí khái nhưng cũng gàn gàn. Lão rất ghét và sẵn sàng chửi tạt thẳng mặt những kẻ tà nịnh. Lão luôn bênh vực kẻ yếu và không hề biết nể nang ai...
mùa thu bỏ đi khi khu rừng không còn lá đỏ / ước mơ tan theo sương / xin ngôn ngữ viết lên lời yêu thương man mác / như con chim trên cành cất tiếng kêu thật nhẹ...
Đức tin Công Giáo đã giúp tôi vững mạnh tinh thần để sống vững qua thời chinh chiến, qua thời tù cải tạo cũng như vượt qua những trần ai trong vượt biên và những năm tháng làm lại cuộc đời tại nước người, đến tận bây giờ và hy vọng mãi về sau. Những thánh ca quan trọng không kém khi hợp lực đưa tâm hồn hướng về Chúa. Và những gì tôi không thực hiện được bằng giọng hát của mình, tôi đã huýt gió để đưa khúc ca thoáng theo trời xanh. “Ngài đã giúp tôi bước tiếp dù từng vấp ngã | Ngài cho tôi hy vọng dù đã từng thất vọng | Ngài cho tôi ánh sáng khi tôi đang bước trong bóng tối| Ngài giúp tôi sống lạc quan dù trong mọi hoàn cảnh bi quan.”
"Rơi" là một bài thơ trích trong tuyển thơ Tháng Năm Là Mộng Đang Đi của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh MInh, xuất bản nay mai. Chỉ trong một bài thơ ta có thể có cái nhìn trải rộng bao quát về kiếp người, từ lúc "Rơi vào bụng mẹ đầu thai," cho đến lúc "Hóa thân sương hạt chơi vơi cõi ngoài." Và giữa hai mốc điểm đến và đi đó, là: Tan sương bao kiếp giấc mơ / Trôi đi bao nỗi ngẩn ngơ kiếp lời / Dường như là tôi đang rơi… Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tim giờ đây đã mỏi. Đập mãi cả triệu lần. Còn một chút phân vân. Nhớ hồn nhiên tuổi ấy. Thời tình yêu trang giấy. Vẽ biết bao hình hài. Tóc lượn, tà áo bay. Còn chăng? Trơ thân hạc...
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Trong gia đình Langelot, họ "thờ "đạo hạnh phúc, hạnh phúc lan tỏa từ mỗi con tim. Ngay từ phút đầu mới quen nhau, Rose và Aimé đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc về khung trời được mở ra trước mắt họ: mỗi ngày họ sẽ có thể làm rạng ngời tất cả những niềm hạnh phúc mà họ có thể có được bằng tình yêu của mình...
Sau nhiều lần phân vân, cô nhắn cho anh "Anh cho em địa chỉ nhé! Em H." Đó là liên lạc duy nhất của họ sau nhiều tháng ròng rã không liên lạc. Anh không trả lời, cô nhìn vào điện thoại, hai tiếng đồng hồ sau vẫn không có phản hồi. Cô nhìn vào Facebook, ờ, mà mình block anh rồi mà! Có nên unblock không nhỉ? Cô lưỡng lự, loay hoay, mũi tên trắng nhỏ chạy qua lại như con thoi trên bức tường vài ngàn pixel trắng...
Tôi gặp em một sáng mùa đông, khi tuyết mơ màng rơi và gió hắt hiu lạnh của một ngày lễ trang trọng: Giáng Sinh. Em chen lấn trong đoàn hướng dẫn du lịch. Tôi không để ý, cho đến khi em nắm tay tôi lay lay, ngước đôi mắt ấu thơ nhìn, như quen biết nhau đã từ lâu lắm. Tôi nhận ra mặt em sáng rỡ dù lem luốc với mái tóc bù rối, không lược và chắc là cũng chẳng có gương soi. Tiếng nói, đôi khi đã không còn mang ý nghĩa gì, tôi nắm bàn tay em lạnh giá mà rùng mình, tôi muốn ẵm em để sưởi ấm, khi thấy tuyết mỏng rơi trên tóc em một màu trắng xoá...
Khi Cu Tí đã ngủ yên trong gối chăn. Tôi mở cửa ra đứng bên lan can nhìn quanh khu phố bình dân, những ngôi nhà bằng gỗ cũ kỹ đang đắm chìm trong mưa tuyết...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.