TRẦN MỘNG TÚ
Ba Thiên Thần 9 Tuổi
Ba thiên thần 9 tuổi
Chia nhau viên đạn đồng
Em giấu vào trong bụng
Em giấu vào trái tim
Chốc nữa giờ ra chơi
Ta mang ra mảnh đạn
Ta ném ra giữa sân
Ta cùng nhau đuổi bắt
Ta bắt được nhau rồi
Sao ngực ai cũng ướt
Viên đạn thay trái banh
Nên trái banh màu đỏ
Viên đạn oan nghiệt đó
Chỉ buổi sáng hôm nay
Khi bước vào sân trường
Em chưa hề biết nó
Thiên thần đi đâu rồi
Nhặt hộ em viên đạn
Viên đạn va vào em
Trái tim em giập nát
Hôm nay ai cũng khóc
Vì em đã chết rồi
Chúa ơi
Mặt trời mặt trăng đủ sáng
Núi đồi xanh tươi đủ trèo
Đại dương có bao nhiêu sóng
Cánh đồng rau trái đủ xanh
Bốn mùa tha hồ gặt hái
Nhưng
Chúng con đánh mất trái tim
Nên yêu thương đã mất mùa
Chúng con đánh mất yêu thương
Nên đạn bay vào sân trường
Đạn vẫn bay vào sân trường
Đạn vẫn lấy đi tuổi nhỏ
Đạn lấy luôn cả Thầy, Cô
Yêu thương thật sự mất mùa
Trên một quê hương trù phú.
– Trần Mộng Tú
(3-30-2023)
Tai nạn súng đạn tại trường Tiểu Học The Covenant School, Nashville, Tennessee – 27/3/2023
*
VĨNH NGỘ
Ngày rời Phan Rang
Dãy núi xám ngủ vùi
Mặt trời soi chưa dậy
Ta qua dặm đường dài
Phan Rang buồn ở lại
Lưng chừng đồi gió lộng
Sừng sững bóng Tháp Chàm
Nghe ru hời vang vọng
Thời hoàng kim xa xăm
Ba Ngòi, ôi Ba Ngòi
Phố gì mà buồn vậy
Tình đong mãi chưa đầy
Tiếc gì mà chờ đợi.
Thoảng mưa mù trước mặt
Gió rung hàng phi lao
Biển vẫn xanh xanh ngắt
Tình đã qua rồi sao
Đường Thành vào thị tứ
Mặt lạ thoáng tươi cười
Phố vắng em ngày cũ
Đường vui lòng không vui.
Chiều qua Đơn Dương
(Viết cho Th. 38. BĐ)
Ta về giữa lưng đèo lạnh giá
Nghe chim rừng hát khúc nhạc chiều
Ngẩn ngơ nhìn hoa rừng một đóa
Gió trong cây thủ thỉ buồn thiu.
Qua ghềnh đá thác cao vòi vọi
Cảm nỗi nguy lòng vẫn ung dung
Đêm sương rừng mai về đồng nội
Nợ non sông sinh thác coi thường.
Nắng chưa tắt bên kia vách đá
Đọng vài tia xao xuyến bâng khuâng
Sương đã rơi long lanh trên lá
Thèm hơi thuốc ấm buổi dừng quân.
Vui chiến trận một đời luân lạc
Sáng qua sông chiều ngủ đỉnh cao
Cơm hẩm nước nguồn đời đạm bạc
Có bao giờ ta hỏi vì sao.
Ngày cuối ở Hà Tiên
(Tưởng nhớ Bác sĩ VDT)
Hăm tám tháng tư ngồi với bạn
Ông già đi bộ cưa một chai
Tôm nướng thơm, rót đầy ly cạn
Chờ nước lên dong buồm ra khơi.
Ta đếm trên bàn một chai ba ly
Giờ đi chưa tới vội lo gì
Nói nhiều hơi rượu bay ra biển
Tỉnh táo phân công trước khi đi.
Mình ba đứa anh em tình thân
Một tên áo trắng hai áo xanh
Anh nào cầm lái là thuyền trưởng
Còn hai thủy thủ chạy loanh quanh.
Thuyền mắc cạn nằm yên dưới bãi
Trên bờ mắc gì cứ lao xao
Rượu mềm môi chưa say uống mãi
Có phải hơi men làm dạ nôn nao.
Tiếng súng vọng về từ biên ải
Cuộc đổi đời đến thực quá nhanh
Áo trắng áo xanh cùng chiến bại
Quê hương bỏ lại đi sao đành.
Áo trắng anh mang nghiệp giúp đời
Quân ta, nhảy núi cũng là người
Nếu còn phân biệt ta và địch
Tử sinh đâu phải chuyện trò chơi.
Làm tròn sứ mạng một lương y
Cứu người công trạng có đáng chi
Khi phe chiến thắng vào thành phố
Số phận anh tù tội sẵn ghi.
Áo xanh tôi thoát cảnh đọa đày
Bao năm vẫn nhớ phút chia tay
Ngưỡng mộ anh một tay hảo hớn
Tiếc phận người lận đận không may.
– Vĩnh Ngộ