Hôm nay,  

Bước chân máu chảy. này mẹ, này em

11/04/202318:33:00(Xem: 2541)

Viet_boat_people 

 

Chẳng nhớ ngày nào. tháng nào

Đi qua vùng đất máu chảy ấy

Máu từ  bàn chân mẹ. bàn chân em

Những vết máu từ ngày. tháng, năm, đó

 

Mẹ chạy bộ từ quán rường. chiên đàn. tam kỳ. đà nẵng

Chạy theo đứa con phiêu lạc nơi đâu mẹ nào biết

Có thể nó ở trên núi cao. trong rừng rậm

Cũng có thể. nó theo tàu xuôi nam rồi há

 

Mẹ chỉ có đôi tay gầy gò ôm lấy mái đầu trần

Mái tóc mẹ khốc khô vàng khè xơ xác

Mẹ chạy dưới trời đạn bom nổ trên đầu chớp giựt

Bom đạn bắn ra từ trực thăng. từ phản lực. từ bà già

Chúng nó quần qua quần lại trên đầu đám người lóc ngóc

chạy phía dưới rồi tuôn xuống hàng tràng liên thanh xối xả

Mẹ. và dân. và địch. trộn lẫn nhau

ai biết ai đâu. mô nà

 

Cũng có thể đạn trên núi bắn xuống

Pháo một trăm ba mươi ly giội từ suối đá. quế sơn. việt an. thường đức

Hay những khẩu thượng liên núp trong các tàn cây rậm bên lề đường

Xả vào đám lính đang chạy táo tác phía dưới

Lính. và dân. đâu có phân biệt mô nà

 

Mẹ chẳng quản. chẳng sợ. chẳng run chân

Cứ hướng đằng trước mà chạy

Chân mẹ rách toang. máu chảy đầm đìa

Mẹ nhìn ra đà nẵng. nơi (có thể). có đứa con mình đang là lính

Mẹ phải tìm ra nó ở đâu

Để mẹ dang đôi cánh tay ra

Che chở

 

Mẹ chân trần. chạy qua hà lam. hương an. bà rén

Mẹ chân trần khô nẻ chạy qua cầu đỏ. cẩm lệ. ngã ba cai lan

Mẹ nhìn một đà nẵng hỗn loạn bổ nháo nhào tan hoang giập giẫy

Con mẹ ở đâu. con mẹ ở đâu.

 

Mẹ nhào ra ngoài biển

Nơi mẹ biết có những đoàn tàu ra khơi

Phải tìm đến nơi có đứa con của mẹ

 

Mẹ bu lên giây thừng

Lửng lơ giữa trời giữa nước

May mà mẹ bám được thành tàu

Rồi mẹ trôi theo đoàn người

Di tản

Đi như là trôi

 

Mẹ áo rách

Chưn cũng rách tươm

Máu chảy đỏ ngầu

Mẹ lang thang đi tim con

Con mẹ ở đâu. ở đâu.

 

*

 

Này em

Em chạy đi tìm chồng trong ngày tao loạn đó

Em chạy qua an hải

Cũng đu bám lên tàu

Cũng bị té sấp nháo nhào xuống nước

Dưới chân em ba đứa con lau chau lách chách

O oe khóc đòi ăn đòi bú

Con khát sữa đã mấy ngày nay

Vú em khô ran cạn kiệt

 

Em đi tìm chồng

Con đi tìm cha

Băng qua vùng lửa đạn

Băng qua những tên lính rằn ri

Cầm súng liên thanh

Nhắm bắn bất cứ ai

Đạn đã lên nòng. sẳn sàng nổ sảng

 

Rồi em

Lê lết nơi bến tàu phan thiết

Lếch thếch dẫn ba con đi bộ dặm trường

Nhắm mắt. nhắm mũi. đi trong ngày khô hạn

Trong đêm tối mịt mùng

Trong cơn hốt hoảng

Chân em tưa máu đỏ

Vết cắt đá cuội trên đường bén ngót

Em nhìn về phương nam

Anh ơi. anh ơi.

 

Này mẹ. này em.

Cùng bàn chân tưa máu đỏ hằn sâu

Vết cắt xé da xé thịt

Mưng mủ bao nhiêu năm qua

Bây giờ mới vỡ ra  

Trong tâm thức anh. hiện hữu

 

Mẹ bây giờ đã mất

Em thì xa như chiêm bao

Chỉ còn trong giấc mơ ngày xưa cũ

Của bao nhiêu năm qua.

Trong ký ức anh hồi sinh

 

*

 

Này mẹ. này em.

Có nói cũng không cùng

Phải không?

Yêu dấu!

 

– Trần Yên Hòa

(Anaheim. tháng 4.23. cho k.y.)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi bố tôi qua đời năm 2000, thọ 80 tuổi, tôi thừa kế gia sản của ông, một xưởng mộc và một cửa hàng bán đồ gỗ gia dụng, tọa lạc tại Nam California. Bố tôi là một thần tượng không ai thay thế được trong đời tôi. Bố để lại một di chúc viết tay riêng cho tôi, dặn dò con phải đọc cuốn gia phả quí giá, giữ gìn, in lại thành vài bản và truyền lại cho các con, cháu...
Chiều nay có cuộc họp sau giờ dạy, Cầm về nhà muộn hơn mọi ngày. Vừa mệt vừa đói bụng ngồi vào bàn ăn thấy món thịt kho trứng bên đĩa rau lang luộc chấm nước mắm tỏi ớt ngon lành...
Anh thăm nhà về / Anh nằm ngủ / Hai tay úp trên ngực / Giấc nghủ thanh thản...
Từ khi Thiền sư Tuệ Tĩnh bắt đầu làm việc ở viện Thái Y, ai cũng tỏ vẻ nể nang, tin tưởng ngài. Họ bàn tán với nhau: “Với sự cộng tác của người thầy thuốc tài danh xứ An Nam, chắc chắn công việc của viện sẽ tiến bộ hơn”.
Chuông điện thoại trên bàn quản đốc reo vang. Vinh đứng lên, bước qua nhắc lên nghe. Bên kia đầu dây có tiếng léo nhéo của nhiều người. Một giọng khàn khàn cất lên : “Tay nào đấy. Phi phải không ?” Vinh nhận ngay ra tiếng của Năm Trắc, phó giám đốc. Tôi nghe đây. Anh Bảy Phi không có ở văn phòng.”
Thuở xa xưa lắm rồi, lúc vị Thần Linh Cao Cả tạo dựng loài vật, ngài tạo ra đủ kiểu đuôi cho chúng. Ngài để chúng tự do lựa chọn cái đuôi mà chúng thích. Ngài trải các loại đuôi ra và gọi các loại thú đến chọn. Mỗi con vật tư chọn cái đuôi cho mình. Chú hải ly chọn một cái đuôi có bộ lông dày thật đẹp thật êm. Còn chú thỏ thì mải tung tăng trong rừng nên đến sau cùng và lúc đó chỉ còn một nhúm lông tròn, chú ta đành chịu vì không thể chọn cái đuôi nào khác...
Chúng tôi vừa thực hiện chuyến đi thăm vài tiểu bang dọc theo bờ biển vùng Đông-Bắc và Đông-Nam Hoa Kỳ. Khởi đầu chuyến đi ấy bằng cuộc du ngoạn từ Thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Và nhân đây, chúng tôi xin được chia sẻ cùng các bạn vài điều hiểu biết và sự cảm nhận về thành phố này, nơi chúng tôi đã có dịp “cưỡi ngựa xem hoa” qua đó...
Đêm yên lặng. Căn phòng tối mờ. Những vệt sáng từ ngọn đèn đường hắt vào tạo nên những bóng hình lay động. Trên chiếc giường, chất năm con người, hai người lớn, ba trẻ con, đang nằm ngủ, sắp lớp như hộp cá mòi...
Cái tin cu Thẹo làm chủ tiệm nước bay về làng, người làng vui như mở hội...
Thơ của hai thi sĩ: Thy An & Nguyễn Hàn Chung...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.