Gục

25/08/201618:50:00(Xem: 3050)

 

GỤC

 

Lạc lỡ quê xa ngượng nhớ quê nhà

Nơi đó yên bình, tình khơi đậm quá

Nỡ bỏ quê cha trầm nơi quê lạ

Run rẩy môi va vấp mùi xưa ấy…

 

Bao nhiêu đêm thui thủi bó gối đày

Hóng trăng vàng ru nỗi nhớ mộng say

Vò võ bóng loang mờ làn sương nhẹ

Rủ lá già vắt gối đọa bàn tay…

 

Rưng rức bóng gió vày xơ một dáng

Đâu lối về hỡi mộng mị sảng mê

Trăng vàng tưới những từng sợi dài thê

Phai tàn lạ - phai dầm dề cổ tích…

 

Đêm lạnh vắng co ro trong hoang tịch

Tiếng tầu đêm chợt… nghịch, vỡ niềm riêng

Tâm hồn vỡ những hư – thực đảo điên

Thu thêm gối gục mình miên man nấc…

 

Đêm nay có bao người được yên giấc

Bao người ngồi kiểm đếm bậc thang mình

Đã leo qua trong thống khổ lặng thinh

Rồi bó gối thả trìm trong cô độc…

 

22-07-2016

Nguyên Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo những dòng kinh dừa nước mọc Quê em nhà lá mái xiêu xiêu
Đêm qua không ngủ ta ngồi hát Bên cốc men nồng chếnh chống say
Ngọn nến này con thắp cho cha Ba mươi năm xiêu lạc quê nhà
Anh cũng biết ngày đi là mất mát Chút tình riêng gởi lại mắt sầu em
Ra đi làm chứng cho lịch sử Ra đi làm chứng cho ngày mai
Ngày xưa ấy tôi thường đi khắp xóm Ngủ lơ mơ bên gốc ổi trâm bầu
ba mươi năm, những ngày dài biệt xứ ta đến đây với nổi sầu lê thê
xin khóc giùm cho quê hương yêu dấu ba mươi năm, vẫn tang tóc nhục hèn
Gío thổi ta đi ngàn vạn dặm Bỗng dưng hào khí dậy Qui Nhơn
Hỏi tôi ngày ở Tam Quan Có ăn mè xửng em làm hay chưa"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.