Sầu ca

27/09/201617:47:00(Xem: 2589)

 

SẦU CA

 

Tôi lang bạt giữa dòng đời

Và tôi lạc giữa dòng người khổ đau

Đi mô để bước qua mau

Rời xa những cảnh khổ đau đang nhìn

Về mô khi lạc niềm tin

Đứng bơ vơ lặng ngước nhìn trời ca

Trời xanh – trời kéo rèm sao

Tôi buồn muôn trận trời nào đoái thương

Dòng đời – bể khổ, tai ương

Trành nhau nghẹn cõi vô thường phù du

Mắt hờn thực thưc, hư hư

Vài cơn gió lạ dường như hiểu lòng

Kéo đi rời bỏ phố đông

Núi cao, biển rộng – phiêu bồng mà quên

Vui nhìn, nhưng gắng tùng đêm

U sầu chồng chất nhiều thêm nỗi đời

Làm răng cánh én lạc loài

Vun sao cho được nụ cười mùa xuân

Buồn đôi mắt tắm phong trần

Ngậm cười số - nghiệp kiếp lần dở dang

Tôi ơi một kiếp đa mang

Sầu ca xót một cung đàn chiều thu

À ơi… tôi khẽ thầm ru

Nựng ngoan giấc ngủ, tâm hư loài người…

 

02-09-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ai trèo đèo lội suối, Mà tôi đà mỏi gối "
Thấy rồi, Mây ngũ sắc
Thế rồi tôi nhìn lên bầu trời, chỉ có mây trắng- nắng và gió;
Phiền não bủa vây, Chập chùng lưới nhện
Tích xưa ngài Trí Khải Tham thiền Tổ Huệ Tư
Cõi trần nửa tỉnh nửa say Cõi tu mờ mịt tháng ngày Có, Không
Con đường ấy vẫn hoen màu bụi đỏ Gío lơ thơ nghe nắng mới ngập ngừng
Dòng sông đến lúc chia hai Cuộc đời đến lúc mỗi người mỗi phương
Anh làm bài thơ tặng em, với những dòng chữ xây lên thành cửa lớn, mời
Hôi thối tột cùng nước sơn hào nhoáng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.