Các DB Mỹ Họp Báo Đòi CSVN Phải Ngừng Đàn Áp Dân Chủ
3/21/200700:00:00(View: 11268)
Ảnh: Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng trong buổi họp báo
Hoa Thịnh Đốn.- Ngay sau khi được vào WTO, được hưởng quy chề PNTR và được bỏ ra khỏi danh sách CPC, CSVN đã cho thế giới thấy bộ mặt thật của họ, cai trị nhân dân VN bằng bạo lực, không tôn trọng nhân quyền. Những nhà đấu tranh cho dân chủ, tự do, nhân quyền như Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Luật sư NguyễnVăn Đài, Luật Sư Lê Thị Công Nhân đã bị CSVN bắt bỏ tù.
Ảnh: Ông chủ tịch Cộng Đồng (Ngô chí Thiềng) giới thiệu ban tổ chức lễ tưởng niệm ngày quốc hận 30-4 có cô Tú Thanh (THSV), ông Nguyễn văn Hùng (LHCCSVNCH), ông Nguyễn phục Hưng (Tập thể CSVNCH). Ngồi trong bàn cạnh sân khấu là LM Nguyên Thanh, DB Trần thái Văn, Ls Nguyễn quang Trung, nghị viên Trí Tạ. (ảnh Nguyễn Hiền) Nhiều vị dân cử vùng Nam Cali cùng các hội đoàn chính trị, hội đoàn trẻ, cựu chiến binh VNCH đã tỏ lời đồng lòng hợp nhất trong việc cùng tổ chức lễ tưởng niệm ngày quốc hận 30-4 năm nay, và nói nhắm tới vì dân chủ cho Việt Nam.
Ảnh: Dân Biểu Trần Thái Văn và Dân Biểu Jose Solorio. Dân Biểu Trần Thái Văn và Dân Biểu Jose Solorio đã đệ trình 2 dự luật – AB 46 và AB 122 – nhằm ngăn ngừa những hành động hăm dọa cử tri, như trường hợp xảy ra tại Quận Cam trong mùa bầu cử 2006 vừa qua.
Ảnh: Cuộc biểu tình thầm lặng Hồi 4 giờ rưỡi, hàng chục đồng bào đã đến bên ngoài nhà hàng Seafood Palace (góc Beach-Chapman) nơi mà họ nghĩ là Đức Cha Nguyễn chí Linh thuộc giáo phận Thanh Hóa cùng vài Linh Mục từ VN đến dự một tiệc mừng
Photo AFP/Getty Images Cô giáo đang hướng dẫn một lớp dạy về Khổng Giáo cuối tuần tại Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc hôm 21-4-2007. Khoảng 30 học trò nhỏ đang học về môn học Khổng Giáo xưa từ 2,500 năm trước, chủ yếu học đức tính tuân phục nhà cầm quyền, vâng lời cha mẹ để làm người tốt
Photo: VB Trời đang nắng chang chang trên quốc lộ 1, vùng Sông Cầu (Phú Yên), chẳng có chiếc xe nào dừng lại, ngó ngàng đến cái sạp bán dưa tồi tàn bên vệ đường. Chị bán dưa chỉ biết co ro trốn nắng dưới cái mái che tả tơi. Những quả dưa hoàng kim vàng tươi, trông khá ngon lành mà giá chỉ có 1000 đồng/kí bèo bọt. Tại vùng đất miền Trung khô cằn này, đám dân nghèo kiếm cái ăn rất vất vả…
Photo VB Trường Trung Học McGarvin, Westminster, chiều Thứ Năm 19-4-2007 đã chơi hòa nhạc tưng bừng trước khi mời quý phụ huynh vào các lớp xem điểm các học sinh. Trường này trong khu Little Saigon, có đông học sinh gốc Việt, cho nên cô giáo dạy nhạc, tuy là da trắng tóc hung, nhưng vẫn mặc áo dài tím kiểu nữ sinh Gia Long cũ. Đồng phục ban đàn dây của trường McGarvin được cô giáo chỉ thị là: nam sinh mặc áo dài khăn đóng, nữ sinh mặc áo dài cho dù các em có là Tây, Tàu, Mỹ, Nhật...
Photo AFP/Getty Images Các nhà sư Khmer Krom (trái) xô xát với các nhà sư khác (phải) gần tòa đại sứ CSVN ở Nam Vang hôm 20-4-2007. Có ít nhất 70 nhà sư sắc tộc Khmer Krom (miền Tây VN) biểu tình phản đối chính phủ CSVN đàn áp các nhà sư gốc Miên ở Miền Tây VN, buộc nhiều thầy hoàn tục
Ảnh: Hình ảnh thắp nến Henry Lý là con trai thứ 9 trong một gia đình mười anh em. Cha của em là Ông Lý Song người Trung Hoa, tỵ nạn CS Tàu đến Việt Nam năm 1950. Cả gia đình em đến định cư ở Roake, Virginia, Hoa Kỳ năm 1994
Photo AFP/Getty Images Cảnh sát Kyrgyzstan hôm Thứ Sáu đã thẩm vấn các lãnh tụ đối lập sau trận bạo lực, dùng hơi cay và gậy để giaỉ tán các cuộc biểu tình kéo dài 9 ngaỳ qua tại quảng trường chính ở thành phố Bishkek, bắt 34 người đêm qua
Ảnh: Bộ Trưởng Kim Belshe hôm Thứ Năm ở Garden Grove. Kim Belshe, Bộ Trưởng Y Tế và Nhân Dụng California, đã tới Quận Cam hôm Thứ Năm, mở cuộc họp báo với giới truyền thông các cộng đồng sắc tộc, trình bày về kế hoạch bảo hiểm y tế toàn dân do Thống Đốc Schwarzenegger đưa ra
Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.
Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.
Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”
Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.
Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.
Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.