Hôm nay,  

“MA” Chẳng... Ra Ma!

27/12/201900:00:00(Xem: 6743)
BTM va Phuong Hoa
Giám khảo Bồ Tùng Ma trao giải Danh Dự cho Phương Hoa trong lễ phát giải VVNM năm 2013



(Bài viết vui tiễn đưa anh Bồ Tùng Ma cho giảm bớt nỗi buồn đang lan tỏa trong nhóm Việt Bút)

 

Người ta thường gọi “Chết” là “Ra Ma.” Nhưng đối với nhóm Việt Bút chúng tôi, ít nhất là lần này anh Bồ Tùng Ma ra đi, thì tuyệt đối không phải như thế:

Tắt hơi MA chẳng... ra ma

MA lìa cõi tạm về nhà thiên thu.

Cái tin vị huynh trưởng Viết Về Nước Mỹ của nhóm Việt Bút, Bồ Tùng Ma, lìa đời làm cho mọi người trong nhóm thực sự đau đớn, dù chúng tôi đã biết trước sẽ có ngày này.

Khi hay tin, cả nhóm Việt Bút vội vàng ơi ới liên lạc, hớt hải báo tin buồn cho nhau, những giọt nước mắt, những lời than thở, những câu tiếc thương, chia buồn cùng vợ anh Bồ Tùng Ma, và những kỷ niệm với anh đều lần lượt được mọi người nhắc đến với nỗi niềm khó tả. Xin mạn phép các bạn trong nhóm Việt Bút trích lại vài hàng những email tiếc thương anh Bồ Tùng Ma từ nhóm Việt Bút dưới đây, để thấy anh được mọi người yêu thương như thế nào:

Anh Nguyễn Hữu Thời, một huynh trưởng Viết Về Nước Mỹ khác, cũng là bạn chí cốt của anh Bồ Tùng Ma, đã viết, “Tôi với BTM có nhiều chuyện phải viết ra nhưng nghẹn ngào không thể viết ra được. Mỗi tháng ít nhất là một lần BTM đem cái laptab lên nhà tôi mở ra cho xem bao hình ảnh sôi nổi đời thường của ảnh, nào chuyện đời lính, đời thường, v.v... và nhâm nhi ly cà- phê không đường, xong kéo nhau đi ăn…”

Tác giả Song Lam thì, “Cả đêm cứ giật mình thảng thốt vì cú phone của Annie. Sáng dậy, đọc bài viết của Annie thấy lòng nặng trĩu buồn thương…”

Tác giả Ngọc Anh, “Tím ở xa quá, chỉ biết ‘nuốt lệ’. Thời gian quen biết anh quá lâu, nên cứ coi anh như người anh cả của mình. Đúng là anh Ma chụp hình rất ít khi cười, hiếm hoi lắm mới có được một tấm hình anh cười, chắc đời lính của anh ít khi cười mà lúc nào cũng phải nghiêm trang, thành thói quen. Làm bài thơ tiễn anh, rớt nước mắt!!!”

Như Ý Võ, “Anh đã trả hết nợ trần gian và không còn đau khổ nữa! Xin vĩnh biệt một cây bút thân thương của Việt Bút…”

Cao Minh Hưng, “Cám ơn chú Thời còn giữ lại mấy tấm hình kỷ niệm với bác Ma. Sẽ không bao giờ còn dịp chụp chung với bác Ma cũng như được ăn bánh tiêu của bác Ma nữa. Thương quá, bác Ma ơi!”

Lê Nguyễn Hằng, “Thật buồn quá!... Cầu xin hương hồn anh BTM sớm về Miền Cực Lạc”.

Nguyễn Văn Tới, “Đời mang đến nước mắt, nụ cười, và ký ức. Nước mắt khô đi, nụ cười dần tắt, nhưng những ký ức êm đẹp về anh vẫn mãi ngự trị trong tim mọi người chúng ta… Tình thương yêu càng lớn, sự mất mát càng đau thương. Điều này nói lên con người của anh BTM.”

Đoàn Thị, “Riêng anh Ma tuy không đến viếng anh lần cuối, nhưng kỷ niệm thân quý về một người chỉ hai lần gặp gỡ luôn làm tôi xúc động. Nguyện xin hương hồn anh an lạc cõi vĩnh hằng”.

Thanh Mai, “Năm 2008 Thanh Mai được giải VVNM và hân hạnh quen biết với nhóm Việt Bút trong đó có anh Bồ Tùng Ma. Phải nói anh Ma rất vui tính, dễ thương và không bao giờ câu nệ. Nhớ hồi đó trong nhóm có người khó chịu hay bắt lỗi về cách xưng hô, anh Ma "xung phong" nói: ‘Cứ việc kêu tôi là EM Ma!’”

Sương Lam, “Ruột gan đứt hết, chị Xuân ơi! Bữa nay đi làm quên việc tùm lum, mấy cái order của khách nhầm người này qua người kia, nhức đầu quá… vì cứ lo nghĩ tới anh BTM! Quí bạn đi viếng, nhớ bấm máy để tụi tui ở xa được thấy hình ảnh sau cùng của người huynh trưởng dễ thương!”

Wo Wang, “Quá là buồn khi hay tin anh Bồ Tùng Ma mất! Chỉ mới năm vừa rồi, WW đưa địa chỉ anh Ma cho người bạn thân (thân như là anh em) của WW, để người bạn này liên lạc anh Ma, vì anh từng là cấp chỉ huy của bạn WW khi còn ở VN. Vậy mà…!!! Chưa chi nay anh đã ra đi”.

Steve Brown, “Thành kính phân ưu cùng gia quyến anh BTM…”

Đông Trinh: “Xin cầu nguyện cho anh Bồ Tùng Ma sớm được siêu thoát. Xin chia buồn cùng tang quyến”.

Bảo Xuân: “Buồn quá là buồn! Ôi trời ơi! Buồn quá sức! Anh Bồ Tùng Ma ơi”.

Nguyễn Thị Mão, “Thật bàng hoàng và xúc động khi được tin anh BTM đã mất sau thời gian bệnh. Nguyện cầu anh linh Anh về nơi cửa Phật. Buồn quá”.

Tố Nguyễn, “Mấy hôm nay Tố cũng đọc bài của chú Ma, thích nhất bài Mái Nhà Xưa, đọc mà cảm động rơi nước mắt. Tố được gặp chú Ma ba lần, lần đầu tiên là khi Tố ra mắt Việt Bút năm 2018 ở nhà hàng... dù chỉ gặp chú Ma có 3 lần, Tố cũng thương chú lắm”.

Phùng Annie Kim, “Tình cờ Annie đọc bài "Tái Sinh" của bác Ma trong VVNM 2003 có câu này: ‘Phải, cái gì cũng có sự chấm dứt. Cái gì rồi cũng có lúc tàn lụi. Cái gì có rồi sẽ không có; ngay cả vũ trụ, trái đất; ngay cả thân xác tao rồi cũng sẽ đi theo mầy. Tất cả chúng ta sẽ gặp nhau ở một nơi; đó là nơi không-có-gì-cả’. Bác Ma ảnh hưởng sâu sắc triết lý hư vô của Tây phương và triết lý ‘sắc không’ của Phât giáo”.

Ngọc Ánh, “Ngọc Ánh chưa quen biết anh, nhưng đã là tình thân trong gia đình VB, xin góp lời cầu nguyện cho hương linh anh BTM thanh thản về cõi vĩnh hằng”.

Anne Khánh Vân từ DC, “Hôm qua tới giờ cháu vẫn chưa nguôi buồn vì cháu thương chú Bồ Tùng Ma rất nhiều. Khi nghe tin chú Ma và chú TDT nằm nhà thương, KV đã muốn chạy qua thăm. Chưa sắp xếp kịp thì... Hụt thăm chú Ma… Chuyến đi này hoàn toàn dành cho VB và viếng chú Ma”.

Như Ý, “Đang học thi lấy license, cũng sẽ cố gắng viết một bài ngắn để tưởng nhớ đến anh BTM”.

Và còn những bài thơ tiếc thương thật cảm động, thật nghẹn ngào đã được viết lên từ tấm lòng của tác giả đối với người đã khuất. Một số câu trong các bài thơ ấy:

Minh Thúy, “Giã biệt trần gian chốn cõi thường/ Anh rời bạn khóc khắp muôn phương”.

Phương Hoa, “Cảm xúc đề thơ mắt lệ nhoà/ VIỆT BÚT mất người, đau cả nhóm…”

Bảo Trân, “Anh đi bao kẻ sầu, đau, tiếc/ Người ở trăm chiều mộng, nhớ, thương.”

Ngọc Anh, “Bồ Tùng vốn đã sống phi thường/ Nặng nợ văn chương với bốn phương…”

BTM va Viet Bao
Anh Bồ Tùng Ma (đứng cạnh Phương Hoa áo dài đỏ, giữa) trong lễ phát giải VVNM 2014

Đó chỉ là những tâm sự và cảm xúc của các bạn Việt Bút trong những email mà tôi đọc được, chắc còn nhiều, nhiều nữa, những lời thương tiếc anh, nhưng vì tôi mới đi xa về còn uể oải nên có thể bỏ sót đâu đó, chưa đọc hết, mong các bạn khác thông cảm cho nếu có bỏ sót thư của ai…

Rồi tiếp theo sau đó là sự bàn tính gấp gáp về việc viếng thăm nhà quàn để nhìn anh Bồ Tùng Ma lần cuối, đăng báo chia buồn, phúng điếu... nhóm đã “cắt cử” các bạn VB Nam Cali đại diện cho mọi người, như anh Tân Ngố, chị Bảo Xuân, Cao Minh Hưng, anh Nguyễn Hữu Thời, Phùng Annie, Tố Nguyễn, Như Ý Võ… và rất nhiều các thành viên Việt Bút khác ở gần nữa tôi không thể kể hết ra đây.

Chỉ nội cái chuyện đặt vòng hoa thương tiếc chúng tôi cũng rất cẩn thận. Kẻ giới thiệu tiệm hoa này, người gửi lên mẫu vòng hoa ở shop kia, rồi nhóm xúm nhau chọn lựa, cho đến khi chọn được một vòng hoa vừa ý mới thôi. Ai cũng biết, hoa nào rồi cũng sẽ héo tàn thì hoa nào lại chẳng được, nhưng chúng tôi phải chọn lựa kỹ càng vì kính yêu anh, vì nghĩ rằng anh vẫn còn đây, anh sẽ thưởng thức các loài hoa bằng đôi mắt thường như những lần anh họp mặt chung vui cùng chúng tôi hằng năm trước ngày lễ phát giải VVNM.

Đối với mọi người đã vậy, riêng tôi thì cảm thấy nỗi buồn càng sâu đậm hơn, vì đối với Bồ Tùng Ma người anh cả này tôi còn có chút ân tình, nếu không nói là “hữu duyên”. Tôi quen biết anh Bồ Tùng Ma từ năm 2013, là năm đầu tiên tôi gửi bài dự thi VVNM và đoạt giải Danh Dự. Giám khảo Bồ Tùng Ma là người trao giải cho tôi năm ấy. Cho đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại giây phút anh Bồ Tùng Ma trao giải thưởng và nói lời chúc mừng, tôi vẫn còn bị... tự quê vì lúc đó quá ư là hồi hộp tôi đã “tịt ngòi” không mở miệng đáp lại anh được tiếng cám ơn. Lần đầu tiên lãnh giải thưởng Văn Học, lại là giải Viết Về Nước Mỹ vinh dự biết bao nhiêu, tôi phát quýnh mà quên phứt, chỉ biết toét miệng ra cười cho người ta chụp hình.

Từ đó về sau, trên diễn đàn của nhóm VB, và mỗi năm đến lễ phát giải VVNM là tôi có dịp trò chuyện cùng anh nhiều hơn, hiểu về anh nhiều hơn. Lần đầu tiên họp mặt VB, tôi nghe giới thiệu, “Anh MA và chị TIÊN” tôi hết hồn, nghĩ mọi người đã đùa... quá trớn. Về sau biết kỹ hơn về anh thì tôi thường nói với vài người bạn nhóm VB, “Duyên nợ thật diệu kỳ! Đã se duyên cho MA gặp TIÊN, và tạo nên một đôi hoàn hảo!”

Đúng như vậy, anh MA thì ít nói, ít cười, thái độ luôn từ tốn lịch lãm, như mấy “chàng Hải quân” ở Nha Trang tôi quen biết ngày xưa, (anh từng là cấp chỉ huy, là một Hạm trưởng Hải quân của QLVNCH) nhưng còn “nàng Tiên” của anh thì ngoài nét đẹp dịu hiền ra, lại còn quá ít nói, ít nói hơn anh nữa. Tôi thường thấy các bạn mỗi lần nói chuyện với anh thì đều “hét to” hoặc ghé vào tai anh mà nói như có bí mật gì. Về sau tôi mới biết, thì ra anh bị... lãng tai. Lại nhớ trong một bài VVNM anh có viết, “Tôi bị điếc không hẳn vì già, mà vì một quả B41 đã làm rách màng nhĩ vào ngày 20 tháng 4 năm 1975. Tôi đã đến bác sĩ làm máy trợ thính nhưng khi thấy mấy ông già, bà già đến đây rồi ra về với hai ‘con sâu’ to tướng trên vành tai, tôi ớn quá. Thà điếc còn hơn mang những ‘con sâu’ đó.” Thiệt là dễ thương, thiệt khó tránh cái mỉm cười khi đọc đoạn này. Rồi có chỗ anh thú nhận, “Tôi mà không điếc, còn nói chuyện nhiều hơn nữa. Tôi rất sợ khi nói chuyện!” Thì ra đây là... bí mật của anh!

Văn của anh Bồ Tùng Ma rất dịu dàng, trơn tru. Đọc văn anh người ta có thể hình dung ra những cử chỉ thái độ của nhân vật trong truyện, nghĩa là anh viết rất thực, rất có hồn. Anh còn có máu “tếu ngầm” viết ra những chi tiết cỏn con nhưng lại… cù lét độc giả. Một lần tôi đọc câu chuyện anh tường thuật năm anh lãnh giải Việt Bút (bài “Ngày Hội Ngộ 28-6-2008”), có đoạn anh kể:

“Sau khi mặc sơ-mi, thắt cà-vạt và khoác áo veste vào, tôi không thấy cái quần đâu cả. Đã để quên nó ở nhà mất rồi. Thật là tai hại! ‘Có lẽ phải đi mua một cái quần.’ Tôi nghĩ vậy và vội vàng lái xe đến khu Phước Lộc Thọ. Rất may, trong một tiệm bán áo quần may sẵn, có một cái quần màu sắc y hệt cái áo veste của tôi, có điều eo hơi chật. Không sao, có thể thót bụng vào, không chừng trông mình còn slim hơn. Nếu các bạn để ý thấy tôi bước lên sân khấu với dáng người hơi... cong, thì không phải tôi già đâu nghe, mà tôi đang thót bụng vào!”

Đọc đến chỗ này tôi đã cười đến… lộn ruột!

Vì ảnh hưởng tới cái bút hiệu “MA” anh cũng thường tự công nhận mình là “MA” một cách rất là dí dỏm. Có lần anh nói với người bạn, “Tôi nghĩ đến câu chuyện tôi đã đọc trong Cổ Học Tinh Hoa: Vẽ người khó, vẽ ma quỉ dễ vì có ai thấy ma quỉ ra sao đâu. Tôi viết truyện ngắn cũng như người vẽ ma quỉ.”

“Anh Ma ơi! Không phải anh viết ngắn đâu. Anh viết về đời sống thực của anh đó. Anh là MA nên đời sống thực của anh cũng giống MA." Người bạn kia cũng không vừa đáp lại.

Trên đây chỉ là vài điểm nhỏ xíu xiu tôi có thể nhớ mà viết ra trong lúc này.

Thực ra thì còn một lý do nữa khiến tôi xúc động trước cái tin anh Bồ Tùng Ma lìa trần. Nhìn người lại gẫm đến mình, ông nhà tôi kém anh Bồ Tùng Ma chừng vài ba tuổi mà dạo gần đây xương cốt cũng đã bắt đầu “xục xịch xùng xinh” đầu óc thì quên quên nhớ nhớ nên tôi cứ lo lo.  Gì chứ chuyện vô thường trong đời sống con người tôi được “học” rất nhiều, rất kỹ, thậm chí còn học về “nghệ thuật chết” (The Art of Dying) do thiền sư Goenka giảng dạy. Theo thiền sư, trên đời này tất cả mọi việc đều phải thuận theo lẽ tự nhiên, có sinh sẽ có diệt, có đến sẽ có có đi, không một ai có thể làm chủ lấy mình, không có cái gì là bền vững tồn tại thiên thu, kể cả tiền tài, nhà cửa, cha mẹ, vợ chồng, con cái, anh em, bè bạn... và kể cả cái xác phàm này cũng không thể gọi là “thân của tôi,” vì bạn không thể nào giữ nó với bạn mãi mãi. Cuối cùng nó cũng sẽ mục rã, để trả về với các bụi thiên nhiên mà thôi.

Học thì học vậy, biết thì biết vậy, nhưng cũng chỉ buông xả được vài phần. Cho nên chuyện anh Bồ Tùng Ma ra đi tôi bị giao động rất nhiều, nhất là mỗi khi nghe các bạn, các anh chị em VB đau buồn nhắc nhở đủ thứ kỷ niệm về anh làm tôi cũng lây theo mà đau nhói cả tâm can.

Những chuyện về anh Bồ Tùng Ma còn nhiều, nhiều lắm, nhiều và rất thú vị, thú vị và dài, dài như cuộc đời 81 năm của anh, cũng gọi là trường thọ. Thôi thì xin được đóng lại ở đây, nhường chỗ trang báo lại cho các bạn khác.

Tóm lại, anh MA kính thương! Theo những gì đàn em này được biết qua, thì cuộc đời anh, ngoài những tháng ngày tù đày khổ ải sau khi mất nước, anh đã sống một đời đáng sống, là người anh hùng của tổ quốc, một nhà văn chung tay bảo tồn tiếng Việt nơi Hải Ngoại, một “NGƯỜI CHỒNG MA CỦA CÔ TIÊN,” và là người đàn anh, người bạn tốt của nhóm Việt Bút...

Cho nên, anh sẽ được mọi người mãi mãi nhớ thương, nhắc nhở, đặc biệt là sẽ nhớ mãi món bánh tiêu thơm lừng béo ngậy mỗi khi nhóm VB họp mặt...

VÀ ANH MA ƠI! ANH ĐI CHUYẾN NÀY KHÔNG PHẢI... RA MA, mà là đi an giấc nghìn thu nơi cõi Vĩnh Hằng...

Nhóm Việt Bút xin vĩnh biệt anh!

 

TIỂN BIỆT ANH BỒ TÙNG MA

NGUYỄN TÂN anh hỡi! BỒ TÙNG MA!

Cảm xúc đề thơ mắt lệ nhoà

VIỆT BÚT mất người, đau cả nhóm

Á TIÊN lẻ bạn, xót thân hoa

Một đời dũng sĩ lo non nước

Suốt kiếp trung kiên giữ đạo nhà

Kính tiễn hương linh về CỰC LẠC

Chia buồn VIỆT BÚT đến toàn gia

 

Phương Hoa

Dec.  15, 2019

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thấy nét mặt của Bích-Thủy buồn quá, Thắng xốn xang trong lòng, vội gợi chuyện – bằng tiếng Việt “ba rọi” – với mục đích làm cho Mẹ đừng nghĩ ngợi nhiều đến chuyến ra khơi của chàng
Chính quyền CSVN đang cầm tù 239 người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và dân quyền tại Việt Nam, theo bải tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) trích thuật báo cáo của tổ chức Người Bảo Vệ Nhân Quyền cho biết hôm 6 tháng 1.
Nguyễn Vy Khanh - Nhận định về 73 tác giả - gồm một số các tác-giả đã khởi đầu sự nghiệp thời miền Nam 1954-1975 và tiếp tục sinh hoạt văn nghệ khi rời đất nước sau 30-4-1975
Tác giả của bộ phim Ván Bài Lật Ngửa, ông Trần Bạch Đằng (Bí Thư Thành Ủy Sài Gòn) qua đời vào năm 2007. Tuy thế, hơn 10 năm sau nhiều vị trí thức ở Thành Phố Hồ Chí Minh Quang Vinh vẫn tụ tập nhau lại để vinh danh ông là Kẻ Sĩ Nam Bộ bằng một tác phẩm cùng tên – dầy đến 400 trang.
Làm sao quên / mỗi chiều / Venice lóng lánh tà dương
Như chúng ta biết, lịch cổ truyền của Việt Nam gồm mười hai con giáp và Chuột là con giáp đứng đầu dùng để tính thời gian : Tý, Sửu, Dần, Mão (Mẹo) , Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất và cuối cùng là Hợi. Năm Hợi (Heo, DL) vừa qua và Năm 2020 là năm Tý.
Sau hơn bốn mươi năm xa quê xa Tết, phần nhiều chúng ta đã hơn hai màu tóc trên đầu nhưng vẫn còn nhớ sao ‘Chợ Tết’! Cây tre nêu và tràng pháo chuột nổ lép bép ngoài sân hiện ra trong tâm hồn của mỗi chúng ta đậm đặc từng nét trong những ngày cuối tháng Chạp.
Cố vấn quân sự cho Lãnh Đạo Tối Cao của Iran hôm Chủ Nhật, 5 tháng 1, nói rằng sự đáp trả của Tehran đối với việc Hoa Kỳ giết chết vị tướng có ảnh hưởng lớn nhất của họ sẽ “chắc chắn là quân sự,” theo tin của CNN cho biết hôm 5 tháng 1.
Năm người đã thiệt mạng và ít nhất 60 người khác bị thương sau một vụ tai nạn nhiều xe hơi dọc theo Đường Tốc Hành tại tiểu bang Pennsylvania vào sáng Chủ Nhật, 5 tháng 1 năm 2019.
Tình hình Biển Đông ngày cảng bất ổn vì ngày cảng có nhiều nước trong khu vực bày tỏ thái độ chống lại tuyên bố chủ quyền của Trung Cộng trên hầu hết diện tích vùng biển này mà cụ thể là việc Mã Lai đã đệ trình Liên Hiệp Quốc đơn ghi danh vùng thềm lục địa mở rộng ngoài 200 hải lý của họ ở Biển Đông, và việc Nam Dương tăng cường tuần tra hải phận giáp ranh Biển Đông
nhưng cứ mỗi một bước chân thời gian qua đi, đều lấy mất ở tôi một chút cái cảm gíac tự tin vốn vô cùng mạnh mẽ khi tôi còn trẻ. Và vì thế, ngày đầu tiên của năm mới, tôi nhìn 365 ngày sắp tới với một nỗi băn khoăn
Một bức biếm họa của họa sĩ Ricardo Caté đang gây sôi nổi trong giới trẻ Việt Nam và nhiều nước. Họa sĩ Caté là người Mỹ gốc da đỏ duy nhất trong nghề vẽ biếm họa có tranh đăng từ 2006 trên một nhật báo dòng chính
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
Khủng hoảng cháy rừng tại Úc đã đạt tới mức cao mới hôm Thứ Bảy, 4 tháng 1, sau khi được báo cáo rằng nhiệt độ tại phần lớn ngoại ô ở phía tây của Sydney đã lên tới 120 độ F, làm cho nơi này trở thành nóng nhất trên trái đất.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.