Hôm nay,  

Thi Tập Mới Lê Giang Trần: Pha Thơ Vào Biển Gió

12/27/201921:04:00(View: 5652)

blank                     Nhà thơ Lê Giang Trần và tập thơ mới ra (Photo PTH)
 
Thi Tập Mới Lê Giang Trần:
Pha Thơ Vào Biển Gió

Phan Tấn Hải

Thi sĩ Lê Giang Trần tuần qua vừa phát hành thi tập mới, nhan đề rất mực gió lộng ngàn trùng: Pha Thơ Vào Biển Gió.
Tập thơ mới ấn hành để kết thúc một năm 2019, đầy những giông bão tình yêu của chàng thi sĩ lãng mạn vào hàng thượng thừa trong làng chữ nghĩa hải ngoại.

Thi tập "Pha Thơ Vào Biển Gió" do nhà xuất bản Sống ấn hành, với tranh bìa và một số phụ bản của họa sĩ Đinh Trường Chinh.
Trong thi tập dày 260 trang còn có một hình vẽ tác giả do họa sĩ Trịnh Cung Thực hiện. Và một số hình ảnh đượ ghi lại qua ống kính camera của Trịnh Cung và Trần Triết.

Thi tập "Pha Thơ Vào Biển Gió" gốm 123 bài thơ mới nhất của Lê Giang Trần.
Cuối sách là Lời Bạt, với 2 bài viết:
--- Thú vui trải nửa đời công tử -- do Vô Ngã viết;
--- Nơi khách địa, nhớ Sài Gòn xưa, tôi đọc Sài Gòn ở phố luu vong của Lê Giang Trần -- do Thiện Hỷ viết.

Y hệt như những giọt cà phê đậm đặc nhất, những bài thơ thời kỳ này của thi sĩ Lê Giang Trần dễ làm chúng ta mất ngủ, với những thao thức về những đời thơ bay theo gió lộng ra biển. Có phải thơ chàng là để trôi theo biển gió? Hay là thơ cũng lấm bụi theo chân giang hồ của chàng thi sĩ? Biển đến rồi đi, nhưng đời nhà thơ rất mực vô định... Từng chữ thơ ngâm ngùi.

Ấn phí: 20 USD.
Email tác giả: [email protected]
blank
Sau đây là Lời Tựa của thi tập.

LỜI TỰA PHA THƠ VÀO BIỂN GIÓ

 

Pha thơ vào biển gió

Pha thơ vào giang hồ

Biển đi chào biển đến

Bến hải hồ làm thơ

 

Tôi chuyển về California sau hơn hai năm đầu tiên định cư và học hành, làm việc tại Chicago. Từ đó và thuở ấy, biển là nơi tôi hay đến, lặng lẽ một mình hay đôi khi cùng người bạn gái, có khi cùng lũ bạn, có khi đưa bạn phương xa đến viếng biển dọc theo một chiều dài đáng kể, xuyên qua nhiều thành phố. Tôi còn nhớ như in một đêm tôi cùng anh Phạm Công Thiện và nàng Loan, ba người đến biển New Port Beach trong một khuya trăng sáng để thả vào sóng biển nhánh hoa hồng cho Krishnamurti vừa mới qua đời ngày hôm qua…

Biển còn là một ấn tượng, một dấu ấn, thầm lặng nhưng chứa chan nỗi niềm đối với những ai là người vượt biển. Biển đi. Biển đảo. Biển đến. Biển nơi sống tạm dung đời tị nạn. Bờ Tây ngút mắt về bờ Đông của đại dương, bên ấy là quê nhà.

Cuộc sống trôi lăn theo dòng đời lưu vong của tôi thoắt đã 40 năm, thời gian dài hơn đời sống trưởng thành trên quê hương Việt Nam. Sau một quảng thanh niên lang bạt, tung trời, va chạm mỗi ngày với sân khấu cuộc đời tạm dung ở Little Saigon, đã dần dà khép lại bởi hoàn cảnh sống của bản thân. Thơ đã là người bạn song hành cùng bước trên con đường đời mình.

FaceBook là nơi tôi tải lên những bài thơ chuyên chở tâm trạng hay nói lên những trăn trở trong cuộc sống lưu vong, và về nơi quê nhà, theo lăng kính của mình. Đó là một thời gian buồn rười rượi nhưng nhận được niềm vui nho nhỏ là thơ được những thân hữu còn quan tâm hay các bạn FB có lòng yêu thơ chia sẻ. Những bài thơ “tức cảnh sinh tình” ấy đếm lại là con số không ít, và tôi cũng không ngờ, nay đến lúc đúc kết thành một tập thơ. Tôi đã chọn lọc, nhuận bút gọn lại, và bỏ đi rất nhiều bài mang tính tâm sự cá nhân vu vơ. Với tình trạng thơ ngày càng ít đọc giả, thi phẩm chỉ nói lên việc hoàn tất một công việc đã làm, và để làm quà tặng chứ không còn được nhà sách nhận bày bán trên giá sách, nên thay vì trải ra đôi ba quyển, đã được gom chung vào một thi tập cho nhẹ chi phí in ấn.

Thoạt đầu, tựa tập thơ được nghĩ đến là “Gieo Thơ Trên Tường Face Book” với chữ phê bút Việt-hóa thay cho F.B; nhưng cuối cùng được chọn là “Pha Thơ Vào Biển Gió” vì biển là một tiêu biểu ấn tượng, cũng là nơi tôi thường đến lặng lẽ gửi tâm trạng mình vào tiếng sóng, tiếng chim hải âu và gió biển. Biển đến đã trở thành biển gió mang tâm tình tôi bay vào mười phương, bay về bên kia Thái Bình Dương, nơi xa tắp ấy là quê nhà, một quê hương đã trở thành “phế tích” – nói theo kiểu nhà thơ Trịnh Y Thư trong tập “phế tích của ảo ảnh”  của anh –  chữ phế tích thật buồn và cay đắng, ảnh hưởng vào thơ tôi khá nhiều. Với tôi, đã tàn mộng quay trở về sống chết ở thổ ngơi ấy, quê hương hay quê nhà chỉ còn lại cái tên Việt Nam trong tấm lòng nhớ thương ray rứt.

Tôi xin gửi lời cảm tạ đến thi-họa sĩ Đinh Trường Chinh, đã cung cấp cho tập thơ những bức tranh đầy thi tính của anh dùng làm phụ bản, đặc biệt là bức tranh làm bìa tập thơ. Ngoài ra, là hai bài viết trang trọng của thi sĩ Vô Ngã và Giáo Sư Thiện Hỷ mà tôi may mắn tìm lại được, nay đăng vào phần Bạt tập thơ này.

Tập thơ này chuyển tải những trăn trở giới hạn, nằm trong một số tiêu đề: Tự cảm, nơi sống, hồi niệm, bằng hữu, quê nhà và một vài nụ cười đau. Tôi không mong đợi sự phản hồi nào về “Pha Thơ Vào Biển Gió.” Đơn thuần chỉ là lăng kính của một tâm hồn làm thơ, rất cá nhân, và bình dị, thả thơ bay vào một biển gió mênh mông…

LÊ GIANG TRẦN

Tháng 9 sinh nhật, 2019

 

 blank

VÀI LỜI VỀ MỘT QUÁ KHỨ THƠ

 

 

Thơ, một “không gian” mà định mệnh đã đẩy tôi vào khi đời sống lưu vong và tình yêu xô tôi rơi xuống hố thẳm. Dưới đáy vô vọng, thơ hiện đến như nàng tiên an ủi tâm hồn, thơ hóa thành chiếc thang dây để tôi trèo lên mặt đất đón lại ánh sáng, và tôi cũng cảm tạ những bàn tay bạn hữu đã đưa ra, đã níu giữ chiếc thang, đã vỗ vai tặng cho sinh lực giúp tôi đứng lên đi tiếp quãng đường đời. Thời gian ấy, những thi sĩ mà tôi có duyên được kết giao đều khuyến khích đứa em này tiếp tục thở bằng hơi thở của thơ, những Mai Thảo, Du Tử Lê, Nguyên Sa, Ngọc Hoài Phương... và gần gũi nhất, Phạm Công Thiện, Cao Đông Khánh, Nguyễn Tất Nhiên, Lữ Mộc Sinh, Phạm Việt Cường, Nguyễn Diệu Thắng... một thời Bolsa ấy...

 

Từ đó tôi có hai nhân cách trong một con người: người người và người thơ. Khi hiện hữu là người thì đương đầu với miếng áo chén cơm, làm việc để chi trả cho cuộc sống như mọi người. Khi hiện thành người thơ thì lãng đãng như kẻ vô trí, trái tim là chủ đạo, lý trí khó chen vào, chỉ có đạo Phật là có khả năng cảnh tỉnh tâm thức này; vì thế một nhân cách tâm linh lại tách ra riêng, không can thiệp vào sinh hoạt người thơ nữa, nhưng lại ảnh hưởng đến nhân cách làm người.

 

Nói gì thì nói, tôi đã chịu ơn thơ. Cách đáp lại là cư xử với thơ bằng một nhân cách con người hiền lành, cứ ở hiền. Từ quá khứ ấy trải qua đến nay, tôi với thơ vẫn tri kỷ. Đã đôi phen phụ nàng thơ đi theo nàng khác, thế mà nàng thơ vẫn im lặng kiên trì sống âm thầm bên cạnh. Mỗi lần “nàng người” chán chường tôi, thì nàng thơ lại hiện ra bên cạnh an ủi vỗ về nỗi buồn thầm lặng. Nàng thơ đã tặng tôi một mạch ngầm sức sống.

 

Lê Giang Trần

(30,31 tháng 5, 2018 viết để nhớ Ngày sinh của rắn Phạm Công Thiện 01 tháng 6)

 



 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Yêu cầu: Chấm dứt ngay việc dùng lực lượng vũ trang (quân đội, công an, các lực lượng khác) dùng bạo lực dưới mọi hình thức trong việc giải quyết vấn đề đất đai với nhân dân Đồng Tâm cũng như với nhân dân tất cả các địa phương ở Việt Nam
Bà Trần Thị Nga là nhà đấu tranh trong nước được phóng thích sang Hoa Kỳ hôm 10 tháng 1 trong lúc đang ngồi tù 9 năm vì tội “tuyên truyền chống nhà nước,” theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho hay hôm Thứ Sáu.
Vụ xung đột giữa người dân Đồng Tâm và chính quyền CSVN tiếp tục sôi động khi có tin mới nhất hôm 10 tháng 1 cho biết người thủ lãnh tinh thần của dân Đồng Tâm là ông Lê Đình Kình đã chết trong vụ đối đầu với công an hôm 9 tháng 1, theo bản tin cập nhật của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho hay hôm 10 tháng 1.
Đã phải theo kinh tế thị trường, nay lại phải tham gia khối tự do mậu dịch, nhà cầm quyền ở Hà nội không thể làm gì khác hơn là tham gia các Công ước quốc tế về lao động. Để có thể tham gia, Hà nội đã sửa đổi Luật Lao động cho phù hợp với luật pháp của thế giới tự do.
Giải thi Hoa Hậu Áo Dài California năm 2020 diễn ra vào chiều Thứ Bảy 4 tháng 1 năm 2020 tại rạp hát Santa Clara Convention Center gồm 14 thí sinh
trong khóa học Lãnh đạo Phục vụ VII do Huynh trưởng Nghĩa Sinh hướng dẫn tại Trung tâm Mục vụ Saigon - Vào lúc 8 giờ sáng ngày 4/1/2020
Thể theo lời yêu cầu của một số thí sinh hiếu học, Ban Tổ Chức đã đồng ý nới rộng hạn tuổi của thí sinh như sau
Sự xung đột vũ trang giữa Mỹ và Iran tại Trung Đông là một trong những thách thức cho Hội Đồng Bảo An LHQ. Viêt Nam trong tư thế Ủy viên không thường trực của HĐBA/LHQ cũng phải tham gia xử lý xung đột này.
Hoa Kỳ đang cố gắng bắt kịp Sáng Kiến Vành Đai và Con Đường Khổng Lồ (BRI) của Trung Quốc với một dự án mới mà một chuyên gia cho biết sẽ là một di sản của chính quyền.
Chuyến bay dân sự của Ukraine đã rớt ngay sau khi cất cánh từ phi trường quốc tế của thủ đô Tehran của Iran hôm Thứ Tư đã bị bắn hạn bởi sự sai lầm của phi đạn chống máy bay của Iran, theo các viên chức Bộ Quốc Phòng Mỹ nói với Fox News.
Hoạ sĩ Quốc Trung Kenny Nguyễn sinh ra và lớn lên ở miền Nam Việt Nam. Anh cùng gia đình sang Mỹ định cư khi đang theo đuổi giấc mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang tại Việt Nam. Sang Mỹ, Kenny tiếp tục theo đuổi giấc mơ nghệ thuật của mình tại trường Đại học Bắc Carolina ở Charlotte.
Thấm thoát mà sắp đến ngày “Bách Nhật” của thi sĩ Du Tử Lê (qua đời hôm 7/10/2019). Nhân dịp này, nhóm thân hữu của ông sẽ phát hành một tuyển tập lấy nhan đề là người về như bụi: tưởng niệm thi sĩ Du Tử Lê, do Văn Học Press ấn hành. Việt Báo hân hạnh giới thiệu tuyển tập đến quý độc giả bốn phương.
Tôi là nhân chứng của sự hình thành tạp chí Sáng Tạo, nhìn thấy ít nhất một phần những yếu tố đã làm cho Mai Thảo trở thành con chim đầu đàn của nhóm văn chương lừng lẫy của thời kỳ văn học chạy dài suốt từ một chín năm tư đến một chín bẩy lăm.
Suốt buổi trưa, con hẻm phía sau nhà, tiếng người la, tiếng chân chạy rần rần. Bố ráp. Bà Ngọai chỉ huy mấy đứa nhỏ, đem đủ thứ đồ lỉnh khỉnh, chặn cứng bên trong cánh cửa sau.
Mai Thảo tên thật Nguyễn Đăng Quý, sinh ngày 8 tháng 6 năm 1927 tại huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định. Năm 1954 di cư vào Nam, gia nhập làng báo. Ông viết truyện ngắn trên các báo Dân Chủ, Lửa Việt, Người Việt... Năm 1956, ông chủ trương tạp chí Sáng Tạo, báo Nghệ Thuật. Từ 1974, ông trông nom tạp chí Văn. Số báo hôm nay ra ngày 10 tháng Giêng, đúng 22 năm sau khi Mai Thảo rời bỏ chúng ta. Việt Báo trích đăng một truyện ngắn của ông viết trong khoảng thời gian 1955 – 1956, cùng những bài bạn hữu viết về Ông để cùng nhớ đến Ông. (Hiếu Nguyễn sưu tập)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.