Hôm nay,  

Hiếu

22/08/202015:12:00(Xem: 6142)

 

Thời nay mà còn nói đến chữ “hiếu” sẽ có người cho là cổ hủ, lỗi thời. Kỳ thực, đạo hiếu, đạo làm con (1) thời xưa đã bị chê là lỗi thời theo sự xuống trào, mất ảnh hưởng của Việt-Nho từ giữa thế kỷ 19 rồi, không phải đợi đến ngày nay.

Nhưng điểm cốt lõi của hiếu thì thời nào cũng còn giá trị. Có thể người ta dị ứng với chữ “hiếu” thôi, chứ đổi thành “thương,” thành “kính yêu,” thì không ai phủ nhận. Con cái nào lại chẳng thương, chẳng kính cha mẹ! Vậy, đừng kêu gọi hiếu nữa, mà hãy lấy chất liệu thương yêu, kính trọng đó ra mà tiếp xử với cha mẹ. Làm được như thế thì đông phương hay tây phương, tình cảm của con cái dành cho cha mẹ vẫn luôn là gương đẹp để soi, đồng thời rọi chiếu vào gia đình, xã hội chung quanh.

Chỉ có điều là tình cảm kính yêu ấy được bộc lộ như thế nào. Thương, không thể chỉ nói suông bằng lời. Không thể cứ mơ mộng như con nít quấn quýt bên cha mẹ, chỉ cần biết thương là đủ rồi, không cần phải làm bổn phận chi hết (2). Thương không phải là bổn phận, nhưng để biểu lộ tình thương thì phải có hành động. Con cái tây phương hay đông phương khác gì nhau đâu: thương cha mẹ thì phải làm điều gì đó để cha mẹ an tâm, hạnh phúc, hãnh diện... về sự trưởng thành (từ nhân thể đến nhân cách) của đứa con mà mình sinh ra và nuôi dạy bao năm trường. Ở những xứ sở có quỹ an sinh xã hội dành cho người già, và trẻ nhỏ đã được huấn luyện tính tự lập trước khi đến tuổi thành niên, có thể cha mẹ chẳng đòi hỏi gì nơi sự chu cấp, phụng dưỡng từ con cái; nhưng trong tâm lý tình cảm tự nhiên, cha mẹ nào lại không mong có sự thương yêu, kính trọng, chăm sóc, thậm chí chỉ thăm hỏi từ những đứa con! Thương yêu, chăm sóc ấy là hành động, không phải là chữ nghĩa, ngôn từ suông. Lòng thương ấy mới có thể gắn kết tình cảm thiêng liêng của gia đình, làm chất liệu nền tảng tác động vào xã hội. Xã hội không có tình thương là một xã hội rời rạc, phân rã, khó có thể thành tựu được những mục tiêu công ích và lý tưởng chung.

Người hành đạo, dù là đạo nào, đi vào cuộc đời không phải vì lợi ích bản thân, gia đình, mà trên hết phải vì lợi ích cho số đông. Có thể có những trường hợp ngoại lệ của một cá nhân bất kính với cha mẹ, không làm nên tích sự gì trong gia đình, mà lại thành công ở mặt nào đó ngoài xã hội. Nhưng sự thành công của một người thiếu vắng tình thương, thiếu sự tôn kính, biết ơn đối với cha mẹ, thì thành công ấy cũng chỉ là thành công nhỏ nhoi, tô bồi cho bản ngã và lợi ích cá nhân, không thể nào là một sự thành công vẻ vang, mang lại an vui, phúc lạc cho toàn thể. Không thương, không kính, không một lần nghĩ ơn cha mẹ, thì đừng nói chuyện thương ai, cứu giúp ai.

Cho nên, vẫn cứ phải nói tới nói lui về một thứ tình cảm thiêng liêng, rất đẹp, không bao giờ lỗi thời, đó là niềm thương kính dành cho cha mẹ. Chữ hiếu: lỗi thời; kêu gọi con cái phải báo hiếu đền ơn cha mẹ: lỗi thời; tạm cho là như vậy. Nhưng tình cha, tình mẹ, như suối nguồn từ non cao chảy về, là bất tận. Bất tận thì không bao giờ lỗi thời.

Chúng ta đã biết phải làm gì đối với cha mẹ, dù có hay không có sự yêu cầu: hãy thương kính và làm gì đó để biểu hiện niềm thương kính ấy khi cha mẹ còn sống; đừng để mai sau, một lúc nào đó trong đời, ôm lòng hối hận đã chưa bày tỏ trọn vẹn tình cảm của mình như bao nhiêu người con khác trong quá khứ, vì cứ nghĩ “hiếu” là lỗi thời.

California, ngày 22 tháng 8 năm 2020

Vĩnh Hảo

www.vinhhao.info

 

_________

 

(1)               “Công cha như núi Thái sơn/Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra/Một lòng thờ mẹ kính cha/Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con,” hoặc “Thờ cha kính mẹ hết lòng/Ấy là chữ Hiếu, dạy trong luân thường...” ca dao tục ngữ Việt.

(2)               “Mà có tình thương là có đủ hết rồi. Cần chi nói đến bổn phận. Thương mẹ, như vậy là đủ. Mà thương mẹ không phải là một bổn phận. Thương mẹ là một cái gì rất tự nhiên. Như khát nước thì uống. Con thì phải có mẹ, phải thương mẹ...” (Bông Hồng Cài Áo, của Nhất Hạnh, 1962).

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
(Lời người dịch: Là một trong những nhân vật cuối cùng còn sót lại của nhóm Big Six, sáu lãnh tụ chính yếu của phong trào dân quyền Hoa Kỳ vào thập niên 60, Dân Biểu John Lewis vừa qua đời vào ngày 17/07/2020 vừa qua, hưởng thọ 80 tuổi. Tốt nghiệp Thần Học và trở thành Mục sư, Dân Biểu John Lewis đã sát cánh cùng Mục Sư Luther King Jr. để trở thành một biểu tượng của phong trào dân quyền và nhân quyền Hoa Kỳ, cũng như là một dân biểu Quốc Hội có tầm ảnh hưởng lớn lao trong suốt hơn 30 năm qua. Tang lễ của ông được tổ chức trang trọng với sự tham dự và phát biểu của các tổng thống tiền nhiệm như Bill Clinton, George W. Bush và Barack Obama. Chúng tôi xin lược dịch bài điếu văn của Tổng Thống Obama đọc trong tang lễ của ông vừa được tổ chức tại thành phố Atlanta, Georgia hồi cuối tuần qua).
TAIPEI, Đài Loan (VB) --- Bản tin trên báo Focus Taiwan hôm Thứ Bảy 1/8/2020 cho biết rằng nhiều di dân và sinh viên gốc Việt đã tổ chức buổi trao tặng thực phẩm miên phí cho người vô gia cư tại Taipei để tạ ơn chính phủ và người dân Đài Loan đã thành công trong việc ngăn chận đại dịch COVID-19.
Tám mươi nhìn thân ngũ uẩn/ ngộ rằng sắc tức là không/ lung linh như hư, như thật/ biết mẹ chờ bên kia sông/ . Nửa khuya thì thầm với gió/ nghe kìa thấp thoáng lời kinh/ hương sen ủ vào giấy mực/ thư thả viết từ trái tim/ . Đỗ Nghê một thời cầm bút/ dòng thơ theo những chuyến phà/ chảy khắp dặm nghìn sông núi/ mới hay biển cũng là ta.
Bộ Y Tế Công Cộng California đã xác nhận hôm Thứ Sáu một tử vong liên quan đến Covid-19 của một vị thành niên tại Thung Lũng Miền Trung. Đây là tử vong đầu tiên tại California của một một vị thành niên, và người trẻ này đã có vấn đề sức khỏe. Vì phụ huynh giữ bí mật, Bộ Y Tế sẽ không cung cấp bất cứ thông tin nào về cái chết này. Không có báo báo tử vong trong hạng tuổi trẻ, gồm trẻ em 5 tuổi trở xuống.
Sau nhiều tháng tấn công không có chứng cứ về việc bỏ phiếu bằng thư, TT Trump hôm Thứ Sáu, 31 tháng 7 năm 2020 đã nói rằng ông dự định sẽ bỏ phiếu bằng lá phiếu vắng mặt trong cuộc bầu cử 2020, theo bản tin của báo Business Insider cho biết. “Lá phiếu vắng mặt là tuyệt vời… Tôi sẽ bỏ phiếu vắng mặt,” theo ông Trump nói với các phóng viên khi ông một lần nữa lên án việc bỏ phiếu bằng thư, mà thực tế là giống y chang với việc bỏ phiếu vắng mặt về tiến trình và biện pháp an ninh.
Thượng Nghị Sĩ Cộng Hòa Mitch McConnell, Thủ Lãnh Khối Đa Số Cộng Hòa tại Thượng Viện, đã cho phép các ứng cử viên Thượng Nghị Sĩ CH có thể làm bất cứ điều gì họ cứu được các cuộc vận động của họ trước điều mà các nhà lập pháp Cộng Hòa ngày càng lo sợ có thể là cuộc bầu cử tai hại đối với đảng của họ, theo CNN cho biết hôm Thứ Sáu, 31 tháng 7 năm 2020.
Pháo bắn xuyên biên giới bởi Pakistan đã giết chết ít nhất 15 thường dân Afghanistan hôm Thứ Năm, 30 tháng 7, theo các viên chức Afghanistan cho biết, khiến Kabul phải đặt lục quân và không quân trong báo động, theo Reuters cho biết hôm Thứ Sáu.
Cuộc tìm kiếm vẫn tiếp diễn đối với 8 binh sĩ là những người đã mất tích theo sau một tai nạn chết người trong lúc tập trận ngoài Đảo San Clemente Island, Nam California, theo các viên chức cho biết hôm Thứ Sáu, 31 tháng 7 năm 2020. Tai nạn xảy ra khi một chiếc xe tấn công đổ bộ chở 15 Thủy Quân Lục Chiến và một thủy thủ Hải Quân đã bắt đầu lội nước vào lúc 5 giờ 45 phút chiều Thứ Năm, theo Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ cho biết.
Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ đã cho phép tiếp tục công trình xây tường của Tổng Thống Donald Trump, bác bỏ lời kêu gọi chận đứng một số xây dựng trong vụ chống đối sử dụng tiền tài trợ của Bộ Quốc Phòng để xây hàng rào, theo bản tin của báo Newsmax cho biết hôm Thứ Sáu, 31 tháng 7 năm 2020.
Để đáp ứng với nhu cầu cho cư dân trong vấn đề đám cưới và thủ tục kết hôn dể dàng, mau chóng trong khi đại dịch Covid-19 đang hoành hành, một buổi họp báo do ông Hugh Nguyễn, Chánh Lục Sự Quận Cam, và ông Billy Lê, Phụ Tá ông Chánh Lục Sự đã được tổ chức vào lúc 10 giờ 30 sáng Thứ Năm, ngày 30 tháng 7, 2020, tại bãi đậu xe của sân vận động Honda Center, thành phố Anaheim, trên đường East Katella Avenue (góc đường S. Douglass Road), để phổ biến và giải đáp các câu hỏi của giới truyền thông.
Đại dịch Corona vẫn chưa yên. Tính đến ngày hôm nay, Hoa Kỳ có 4,452,275 người nhiễm bệnh 148,539 chết và 1,414,155 người lành bệnh. Trong khi đó bộ tham mưu của Ô. Trump tung chiến dịch triệt hạ Trung Quốc qua bài diễn văn nảy lửa của Ô. Mike Pompeo kêu gọi thành lập một liên minh quốc tế đối phó với Bắc Kinh.
Dị ứng (allergie) là một phản ứng khác thường của cơ thể trước một chất lạ. Chất nầy được gọi là protéine allergène, kích thích hệ miễn dịch để gây ra phản ứng dị ứng. Phản ứng có thể được biểu hiện từ dạng rất nhẹ như làm đỏ da, chảy nước mũi, ngứa ngáy tới dạng rất nặng gây khó thở và có thể chết.Trường hợp nầy khoa học gọi là hiện tượng quá mẫn (réaction anaphylactique), rất nguy hiểm. Dị ứng có thể gây nên bởi thực phẩm, bởi thuốc men, hoặc sau khi bị sâu bọ, côn trùng, ong, chích phải hoặc đôi khi do thời tiết gây ra, v.v...
Ngày 24/6/2020, Cố vấn an ninh quốc gia Robert O’Brien nêu lên một sự thật phũ phàng là gần nửa thế kỷ qua các chính trị gia cả hai đảng, các nhà khoa bảng, nhà giáo dục, nhà báo, nhà kinh doanh Mỹ đều thụ động và ngây thơ (passivity and naivety) trước Trung cộng. Người Mỹ không biết sự khác biệt giữa người dân Trung Hoa và đảng Cộng sản, một tổ chức theo chủ nghĩa Marxist-Leninist, mà Tập Cận Bình là hiện thân của Joseph Stalin.
Căng thẳng giữa China và phương Tây gần đây đã tăng lên. China đã lên án mạnh mẽ phản ứng của Liên minh châu Âu đối với luật an ninh gây tranh cãi Hồng Kông. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao tại Bắc Kinh cho biết, quyết định của EU nhằm hạn chế xuất khẩu các phương tiện giám sát sang Đặc khu hành chính China đã vi phạm "nguyên tắc cơ bản không can thiệp ở các nước khác".
CHARLOTTE, N.C. (VB) --- Bản tin đài FOX/46 hôm 30/7/2020 cho biết thành phố Charlotte sẽ lập một đài tưởng niệm xanh một người gốc Việt. Bạn hữu và gia đình ông Tran V. Tran, cư dân Charlotte, người bị xe đụng chết hồi đầu tháng 7 tại một ngã tư ở Charlotte, đã tụ họp tại địa điểm tai nạn này để tưởng nhớ ông và trồng cây tưởng niệm nơi đó.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.