Hôm nay,  

Song ngữ: Let go of thoughts, and live with a righteous mind / Buông xả suy tư, sống tâm chánh thiện

16/07/202319:43:00(Xem: 4646)
blank

Buông xả suy tư, sống tâm chánh thiện

 

Quang Minh

 

Trong cuộc sống không phải ai cũng có cuộc gặp luôn thuận lợi hay cũng không phải ai cũng gặp hoài phiền não.  Phiền não tự tâm sinh ắt tự tâm diệt,  vật chất chỉ bổ trợ cho cuộc sống,  nó có khi chỉ giúp cho một phần giảm phiền não nhưng không cắt dứt được não phiền.  Ví như đang buồn thì đi du lịch hay đến các khu vui chơi nhưng cũng chỉ lấy niềm vui tạm bợ khác vùi đắp lên nỗi phiền trong lòng,  có khi tạm quên tạm lắng lòng nhưng khi gặp duyên hay qua cuộc vui lại nỗi lòng trỗi dậy thì làm sao cắt đứt,  lại tìm niềm vui khác thế vào hay che lại. Cứ vậy phiền não gốc rể vẫn còn mà chỉ hạ nhánh chặt cành thì làm sau dứt gốc rể cho khỏi mộc lại phiền não.

 

Phiền não là sự bất như ý tới khi tâm mong muốn mà không được thỏa mãn,  không được đáp ứng hay không như mong cầu hay dự định hay dự tính.  Khi không thỏa mãn thì tâm lý tiêu cực sinh khởi làm cho hành vi không đúng pháp không hợp đạo,  từ đó mà gây nên nghiệp phải chịu nỗi khổ của trầm luân trong dòng sinh tử luân hồi của nghiệp thức.

 

Vậy biết được gốc rể phiền não từ tâm sinh thì ngay nơi tâm mà hành đạo,  ngay nơi tâm mà trực kiến đạo,  ngay nơi tâm mà chánh trực đạo,  ngay nơi tâm mà ngay thẳng đạo thì mới gần được đạo,  ngay nơi tâm mà tịnh là trở về gốc đạo. Đạo từ tâm mà sinh, chân tâm là đạo,  khi chánh tâm thì tham sân si không hiện,  khi trực tâm thì phiền não không có đất mộc lên,  khi tịnh tâm thì đạo liền hiện,  đạo là con đường quy về tâm,  tâm ngay thẳng không nhiễm ô,  tâm thanh tịnh không động loạn,  tâm an ổn không khởi chấp,  tâm giải thoát không bị ràng buộc.

 

Mọi sự mọi việc đều có nhân duyên của nó,  nếu có cưỡng cầu mà cũng không thay đổi được gì thì chi bằng không nên cưỡng cầu mà làm khổ tâm trí.  Nhân quả hiện đời thuận lợi hay không thuận lợi cũng có từng giai đoạn,  vận hạn có khác nhau,  khi nghiệp tới thì trả nghiệp thì không thuận không may mắn.  Khi quả phước tới thì mọi sự mọi việc đều có thuận lợi.  Hành thiện tích phước,  tịnh tâm tịnh niệm,  đối với các pháp trần thấy nhưng không phân biệt,  biết nhưng không động tâm,  hiểu nhưng không bám chấp,  một lòng chánh tâm ngang thẳng thì đường đạo mới sáng tỏ.

 

Cuộc đời vô thường thì hiện hữu cái ta cũng vô thường,  do duyên hợp mà có,  hết duyên lại tan,  nhưng khi đang duyên tụ thì dùng duyên làm phương tiện mà tu tập,  tiến tu thần thức linh căn tiến hóa trong vũ trụ,  hòa nhập vào pháp giới tâm an.  Thời gian không chờ đợi,  vì thiếu gì người mất trẻ,  thời gian không thỏa hiệp vì thiếu gì sự trở ngại hay gian nan,  thời gian là vô tình vì nó không có châm chước hay cho cơ hội làm lại thêm lần nữa nếu sự xảy ra có nghiêm trọng hay mất mát.

 

Vậy tu đạo là tu trong tâm,  hành đạo ngay phút giây hiện tại.  Chỉ trực tâm kiến tánh,  tâm thanh tịnh,  tâm an thì đạo sáng. Hãy lấy phiền não làm thầy,  lấy sự bất như ý để tôi luyện thân tâm rền luyện tâm trí,  để từ đó mới mong tiến tu về con đường giải thoát, con đường hòa nhập vào sự tiến hóa của vũ trụ pháp giới hay nhập vào niết bàn giải thoát của tự tâm.

 

Tu là sửa đổi,  sửa đổi hành vi không đúng không hợp đạo mà thành cho hợp đạo đúng pháp,  tu là làm lành lánh dữ,  tu là thanh tịnh tâm,  hành thiện thân, bồi dưỡng cái tâm,  rèn luyện cái trí cho hợp chánh đạo,  hãy tu nhanh kẻo trễ,  vì thời gian là không chờ đợi,  trần gian chỉ là cõi tạm,  hà cớ gì phải cứ chìm đắm vào mộng tưởng của thế gian mà che lấp bản tâm thanh tịnh.  An vui là trong phút hiện tại,  hạnh phúc là sự đơn sơ trong tâm hồn thanh tịnh. 

 

Nguồn:

https://thuvienhoasen.org/a35057/buong-xa-suy-tu-song-tam-chanh-thien

 

.... o ....

 

Song ngữ: Let go of thoughts, and live with a righteous mind / Buông xả suy tư, sống tâm chánh thiện

 

Author: Quang Minh

Translated by Nguyên Giác

 

 

In life, not everyone has always positive meetings, and not everyone always has problems. Sorrows occur on their own and will fade away on their own, whereas financial assets simply support life, sometimes only helping to diminish afflictions little but not eliminate afflictions entirely. For example, when you are unhappy, you may go on a trip or to amusement parks, but you can only enjoy other momentary fun moments to compensate for your own melancholy. Sometimes you forget the sadness, momentarily quiet your heart, but when you meet a predestined relationship or the joy departs, the sadness in your heart rises again; how can you cut it off so you may discover another delight instead? Afflictions are still in the root of a tree in your mind, but if you merely chop branches and trim leaves, how can you cut off the roots and prevent afflictions from growing again?

  

Afflictions are unsatisfactory things that happen when your mind's desires are not satisfied, not met, or not as expected. When the mind is not satisfied, a negative mentality will arise, which can lead you to behave in the wrong way, not in accordance with the Dharma, thereby causing bad karma and then having to endure suffering in the cycle of birth and death in samsara.

  

Therefore, knowing the root of afflictions arising from the mind, you should practice the way in your mind, see the Dharma directly in your mind, see the right path in your mind, live with the righteous way in your mind, and live with the pure mind to return to the original path. Because the Way originates from the mind, and the true mind is the Way when you live with an upright mind, greed, hatred, and illusion do not arise, and affliction cannot arise, and when you purify your mind, the Way appears immediately. Because the Way is the path to the pure mind—the mind that is upright and unstained, the mind that is pure and undisturbed, the mind that is calm and free from clinging, the mind that is liberated and unattached.

  

Everything has a cause and a condition; if you ask for something and are unable to obtain it, it is best not to desire, for wishing simply harms your psyche. The present positive or negative karma also has stages, coming and going endlessly. When bad karma comes, your life is arduous and unlucky. When merit comes, everything in your life will be favorable. Therefore, do good deeds to accumulate merit, and keep your mind pure in every thought. Regarding the dharmas, you see but do not discriminate, you know but do not shift your mind, you understand the dharmas but do not cling to anything, and when you live with a righteous mind, the path will clearly appear.

  

Life is transient, and your current life is impermanent as well. Your body and mind are made up of the five aggregates, and once the conditions have passed, they will vanish. But now there are conditions for you to practice the Dharma, so take advantage of every opportunity to practice and integrate into the Dharma realm of a serene mind. Time waits for no one; many people die young. Time is unbiased; it does not favor anyone, nor does it allow you to undo what you have done, and wasted time cannot be recovered.

  

Therefore, to practice Dharma is to practice in the mind, to follow the Way in the present moment. When you use the righteous mind to see the original mind, where the mind is pure and peaceful, the path will be clearly revealed. You should consider affliction to be a teacher who inspires you, and dissatisfaction to be a Dharma friend who motivates you to rigorously train and purify your body and mind so that you can walk patiently on the path to liberation and gradually attain Nirvana, the freedom of your original mind.

  

Cultivation is to amend, to turn wrong and unethical behaviors into actions that are right in the Dharma and in accordance with the Path. Cultivation is to avoid evil, to do good, and to purify the mind. Cultivation is to use the body to do good, to direct the mind to study according to the Dharma and to cultivate wisdom in the Right Path. As a Buddhist, you must practice immediately and without delay because time does not wait for you. Because the world is only a temporary domain, do not become enamored with worldly delusions that muddle your pure mind. Joyful peace is in the present moment, and happiness is the simplicity of a very pure mind.

 

…. o ….

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cảnh sát Hồng Kông đã bắn hơi cay, xịt ớt và vòi rồng khi nhiều ngàn người biểu tình chống dự luật an ninh được đề xuất nhằm siết chặt sự kềm kẹp của Bắc Kinh lên lãnh thổ bán tự trị. Những người biểu tình tụ tập đông đảo tại nhiều quận buôn bán đông đúc nhất của Hồng Kông vào trưa xế Chủ Nhật, 24 tháng 5 năm 2020, chỉ vài ngày sau khi quốc hội TQ bắt đầu làm việc về các luật chống nổi loạn và an ninh, đã đưa tới sự chống đối từ các nhà hoạt động ủng hộ dân chủ. Cuộc biểu tình không được phép và trong sự thách thức của luật giữ khoảng cách xã hội.
Một tòa phúc thẩm liên bang đã hậu thuẫn lệnh ở trong nhà của Thống Đốc California Gavin Newsom cấm các mục vụ trong nhà thờ để ngăn chận sự lây lan của vi khuẩn corona, bác bỏ một tranh luận từ các giáo sĩ rằng thống đốc đang dẫm lên quyền tự do thực hành niềm tin tôn giáo của Tu Chính Án Thứ Nhất. Tòa phúc thẩm Địa Hạt Thứ 9 Hoa Kỳ đã đưa ra phán quyết bác bỏ yêu cầu lệnh cấm tạm thời chống lại lệnh cấm mục vụ trong nhà thờ của Newsom đã nạp hồ sơ trong tháng này bởi Giáo Hội South Bay United Pentecostal Church tại Chula Vista, California.
Trước nguy cơ dân chúng có thể bị thiệt mạng oan uổng trong lúc giao tranh, và để thuyết phục mọi người nên ở lại nhà cho được an toàn, trung úy Dũng đã dõng dạc tuyên bố với đám đông: “Tôi nhân danh sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà xin hứa sẽ trở lại với đồng bào.” Và Đỗ Lệnh Dũng đã trở lại thực, chỉ vài ngày sau, như là một … tù binh! Rồi ông bị đấu tố trước Toà Án Nhân Dân Huyện Đôn Luân, một tên gọi khác (mỹ miều hơn) của Đồng Xoài, và đưa từ Nam ra Bắc – theo đường mòn Hồ Chí Minh – để đi cải tạo. Gần muời năm sau, năm 1982, trung úy Đổ Lệnh Dũng được chuyển trại từ Bắc vào Nam – và tiếp tục … ở tù!
Tại thành phố lớn nhất và cũng bị lây nhiễm tồi tệ nhất của Brazil, vi khuẩn corona vẫn chưa đạt tới đỉnh cao, đã làm cho hệ thống chăm sóc ý tế đổ vỡ. Khi các bác sĩ chật vật để cứu mạng người, Tổng Thống Jair Bolsonaro có vẻ tập trung hơn vào kinh tế quốc gia. Brazil trong tuần này đã trở thành quốc gia đứng hàng thứ nhì trên toàn cầu về số người bị lây sau Hoa Kỳ, với hơn 330,000 trường hợp được xác nhận. Nhưng Bolsonaro, người đã từng cho rằng Covid-19 chỉ là “cúm nhỏ,” đã thúc giục các cơ sở kinh doanh tái mở cửa, bất kể nhiều thống đốc nhấn mạnh biện pháp cách ly xã hội để giảm lây lan. Anh Quốc đã báo cáo thêm 282 tử vong từ vi khuẩn corona, tiếp tục chiều hướng ổn định được chứng kiến trong nhiều tuần qua. Tổng cộng 36,675 người thiệt mang kể từ khi dịch bệnh bắt đầu, theo Bộ Trưởng Giao Thông Anh Grant Shapps nói trong cuộc họp báo chính phủ về dịch bệnh hôm Thứ Bảy, 23 tháng 5.
Thời hạn sắp hết đối với hiệp ước kiểm soát vũ khí mà, nếu để cho nó hết hạn, thì thế giới sẽ không còn các hạn chế hợp pháp đối với vũ khí nguyên tử Mỹ và Nga lần đầu tiên trong gần nửa thế kỷ. Nếu TT Trump không gia hạn Hiệp Ước Giảm Trừ Vũ Khí Chiến Lược Mới (New START) -- chỉ giữ thỏa ước kiểm soát vũ khí Mỹ-Nga – hay tiếp tục thương lượng một hiệp ước thay thế, thì nó sẽ hết hạn vào ngày 5 tháng 2 năm tới. Đó là chỉ 16 ngày sau khi TT Trump bắt đầu nhiệm kỳ 2 hay người kế vị ông tuyên thệ nhậm chức.
Người Mỹ thực hiện từ từ và cảnh giác để trở lại đi máy bay vào cuối tuần này, bắt đầu mùa du lịch mùa hè truyền thống, theo bản tin của CNN Business cho biết hôm Thứ Bảy, 23 tháng 5. Cơ Quan Hàng Không Hoa Kỳ (TSA) hôm Thứ Bảy báo cáo rằng họ đã dùng máy rà hành khách tại các phi trường Hoa Kỳ hôm Thứ Năm và Thứ Sáu nhiều hơn bất cứ lúc nào trong vòng 2 tháng qua. Đó chỉ là sự cải thiện trung bình, nhưng quan trọng đối với các cơ hội hồi phục cho kỹ nghệ du lịch Hoa Kỳ.
Công an CSVN đã bắt nhà báo và blogger Nguyễn Tường Thụy, Phó Chủ Tịch Hội Nhà Báo Độc Lập, tại Hà Nội hôm 23 tháng 5 năm 2020, với cáo buộc “làm, tàng trữ, phát tán thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống nhà nước,” theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm Thứ Bảy.
Chủ đề : MIỀN NAM TRƯỚC VÀ SAU 1975 -- GIẢI NHẤT : 15.000 US dollars ; GIẢI NHÌ : 5000 US dollars .-- Thời gian nhận bài: thay vì đến cuối tháng 5/2020 sẽ gia hạn tới cuối tháng 12/2020
Hôm nay, Quận Cam đã được sự chấp thuận của Tiểu Bang California cho phép mở cửa trở lại Thêm Giai Đoạn 2 các hoạt động theo phương thức cho phép mở của trở lại của Thống Đốc Gavin Newsom. Các cư dân Quận Cam có thể thưởng thức trở lại việc ăn uống bình thường tại các nhà hàng và đi mua sắm tại các trung tâm thương mại, bao lâu mà các biện pháp y tế công cộng được tuân thủ
Khối Euro (Eurozone) gồm 19 quốc gia Âu Châu dùng chung đồng Euro. Khối Euro được hình thành trong mục đích thúc đẩy mậu dịch khi không còn phải hoán chuyển giữa các đơn vị tiền tệ riêng lẻ của mỗi nước thành viên. Ít ai ngờ rằng chính lợi thế này của đồng Euro lại trở thành sợi dây lòi tói cột chặc nhiều nước chết chùm trong cơn khủng hoảng!
Theo như thư lời của TBT Nguyễn Phú Trọng thì đây là cách “tạo điều kiện thuận lợi để Hội Nhà báo Việt Nam, giới báo chí hoàn thành tốt nhiệm vụ.” Trừ khử mọi ngòi bút đối lập cho khỏi vướng thì đúng là Đảng đã “tạo điều kiện thuận lợi cho giới báo chí hoàn thành tốt nhiệm vụ” rồi. Chỉ có điều đáng tiếc là tuy được độc quyền (múa gậy vường hoang) nhưng đội ngũ cầm bút quốc doanh cũng chả thực hiện được điều chi tốt đẹp, nếu chưa muốn nói là ngược lại.
Người Mỹ gốc Á trong các lĩnh vực như dược phẩm, kinh doanh và giáo dục đang chứng minh tầm quan trọng của việc thống kê chính xác trong Thống Kê Dân Số 2020. Trong những năm vừa rồi, Tháng Di Sản của Người Mỹ Gốc Á và Người Mỹ Gốc Đảo Thái Bình Dương (AAPI) chỉ là khoảng thời gian để tôn vinh tầm ảnh hưởng ngày càng lớn rộng của cộng đồng người Mỹ gốc Á thông qua việc vinh danh các thành tựu gần đây của các cá nhân và tập thể. Năm nay, tháng này còn có ý nghĩa nhiều hơn thế nữa. Trong khi tháng Di Sản AAPI vẫn trân trọng những người đã giúp nâng cao cộng đồng, có rất nhiều các tổ chức đang vinh danh những người có đóng góp đặc biệt cho cộng đồng trong thời buổi bị dịch bệnh COVID-19.
Các lệnh ở trong nhà dùng để ngăn chận sự lây lan của vi khuẩn corona có thể đưa đến việc gây ra “thiệt hại không thể khắc phục” nếu kéo dài quá lâu, theo cố vấn y tế Bạch Ốc là Bác Sĩ Anthony Fauci nói với CNBC hôm Thứ Sáu, 22 tháng 5. “Tôi không muốn mọi người nghĩ rằng bất cứ ai trong chúng ta cảm thấy rằng tiếp tục lệnh phong tỏa qua thời gian dài là cách để làm,” theo Fauci cho biết trong cuộc phỏng vấn với Meg Tirrell của CNBC trên chương trình “Halftime Report.” Ông nói rằng Hoa Kỳ phải đặt ra các biện pháp nghiêm túc bởi vì các trường hợp bị lây Covid-19 bùng nổ. “Nhưng bây giờ là lúc, tùy theo nơi nào bạn ở và hoàn cảnh của bạn là gì, để bắt đầu xem xét nghiêm túc việc tái mở cửa kinh tế, tái mở cửa đất nước để cố gắng trở lại một số cấp độ của sinh hoạt bình thường.”
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Sáu, 22 tháng 5, đã yêu cầu các thống đốc tái mở cửa các nhà thờ, các giáo đường và nhà thờ Hồi giáo “ngay bây giờ,” và đe dọa sẽ “phủ bác” các hạn chế của các nhà lãnh đạo tiểu bang nếu họ không làm thế vào cuối tuần. Tuyên bố ngạc nhiên đánh dấu nỗ lực mới nhất của tổng thống để tăng tốc vốn liếng chính trị chung quanh các nỗ lực phục hồi từ vi khuẩn corona. Ông đang đối diện cuộc tái tranh cử khó khăn chống lại ứng cử viên đề cử của đảng Dân Chủ Joe Biden.
Thượng Nghị Sĩ Tom Umberg vinh danh "Tháng Di sản Người Mỹ Châu Á và Thái Bình Dương- Asian American Pacific Islander Heritage Month" vào tháng Năm này bằng cách ghi nhận những đóng góp to lớn cho quốc gia bởi nhiều thế hệ của cộng đồng người Mỹ gốc Châu Á Thái Bình Dương (AAPI). Nhất là khi Tháng Di sản Châu Á Thái Bình Dương năm nay xảy ra trong đại dịch COVID-19 như là một trắc nghiệm cho sức mạnh của đất nước chúng ta, Thượng Nghị Sĩ Umberg tiếp tục dành thời gian và nỗ lực của bản thân cùng nhân viên của ông để hỗ trợ cộng đồng AAPI ở Quận Cam và toàn tiểu bang California.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.