Hôm nay,  

Phá Sản: Trump Siết Người Làm Thủ Công Mỹ: Thuế Quan Làm Tất Cả Chúng Tôi Phá Sản

28/08/202515:51:00(Xem: 2080)
blank 

PHÁ SẢN: Trump siết người làm thủ công Mỹ: Thuế quan làm tất cả chúng tôi phá sản
 

Bản tin của phóng viên Fiona Harrigan trên báo Reason hôm Thứ Năm 28/8/2025, nhan đề "'Tariffs Will Simply Put Us All Out of Business': Trump's Trade War Is Crushing American Crafters" ("Thuế quan sẽ chỉ khiến tất cả chúng tôi phá sản": Cuộc chiến thương mại của Trump đang bóp nghẹt người làm thủ công Mỹ).
 

Khi thuế quan của Tổng thống Donald Trump khiến cuộc sống của người Mỹ trở nên kém khả năng chi trả và ít dự đoán hơn, chúng cũng đang đe dọa làm cho nó kém sáng tạo hơn. Các cửa hàng thủ công của Mỹ đang phải vật lộn để theo kịp các chính sách thương mại luôn thay đổi, khiến các sản phẩm sản xuất ở nước ngoài mà họ bày bán trở nên đắt hơn và khó tiếp cận hơn. Nhiều công ty cung cấp vật liệu thủ công nước ngoài hiện không thể vận chuyển đến người tiêu dùng Mỹ.
 

Dana Chadwell thành lập Công ty Sợi Chattanooga Yarn Company ba năm trước khi cô "nhận thấy một khoảng trống trên thị trường địa phương mà các cửa hàng lớn như JoAnn, Michael's và Hobby Lobby không đáp ứng được." Cô hình dung "một nơi để tìm những sợi len đẹp dùng đan và móc bằng tay, và một nơi để xây dựng cộng đồng xung quanh việc làm len." Đây là một dự án thành công "cả về khía cạnh kinh doanh lẫn cộng đồng" và "tôi thực sự đang sống trong mơ ước của mình", Chadwell giải thích—nhưng thuế quan đã đẩy cửa hàng của cô vào một thế giới bất định.
 

Theo Chadwell, hơn 90% nguồn sản phẩm của cô đã bị ảnh hưởng bởi thuế quan. "Tất cả các nhà cung cấp của tôi, trừ một người, từ lớn đến nhỏ, đều đã tăng giá," cô tiếp tục. Vì tình hình thuế quan quá khó lường... nên việc lập kế hoạch dài hạn là không thể.
 

"Tôi cảm thấy như mình đang ở trong trạng thái phản ứng hơn là chủ động," Chadwell nói.
 
Từ kim đan nhôm đến vải may in, đến các chai sơn dầu, những người làm thủ công của Mỹ làm việc với nhiều loại vật liệu được sản xuất ở nước ngoài. Điều đó khiến họ đặc biệt dễ bị tổn thương trước cuộc chiến thương mại của Trump.

Theo Viện Kinh tế Quốc tế Peterson, hàng nhập cảng từ châu Âu hiện đang phải chịu thuế quan 15%, và mặc dù thuế quan cao ngất ngưởng đối với hàng nhập cảng từ Trung Quốc đã tạm dừng cho đến giữa tháng 11, chúng vẫn ở mức 57,6%. Tệ hơn nữa, Trump đang loại bỏ việc miễn trừ quy chế "de minimis", cho phép hàng hóa trị giá dưới 800 đô la Mỹ được nhập vào Mỹ mà không phải chịu thuế. Cả những người làm đồ thủ công nghiệp nghiệp dư lẫn các cửa hàng thủ công nhộn nhịp đều sẽ thấy chi phí của họ tăng lên.
 

Chadwell đã mua sắm tất cả các mặt hàng cho mùa thu năm 2025 vào mùa xuân vừa qua – điều mà cô cho là điển hình của các cửa hàng len. "Hãy nghĩ xem kể từ đó đã có bao nhiêu thay đổi về thuế quan," cô chỉ ra. Tình hình cực kỳ hỗn loạn. Không có hy vọng lập kế hoạch dài hạn, cô quyết định mua nhiều hàng tồn kho hơn bình thường để cố gắng khóa lại "chi phí thấp hơn, trước thuế quan". Là chủ doanh nghiệp, cô không có ý định chi tiêu vượt quá khả năng của mình – "Tôi bắt đầu mà không có nợ và dự định sẽ duy trì tình trạng đó," cô giải thích – vì vậy cô đã rút hết quỹ dự phòng "để đặt hàng trước [cho cô]."
 

Chadwell đã thông báo với khách hàng rằng họ có thể mong đợi giá cao hơn bắt đầu từ mùa thu này. "Tôi đơn giản là không thể 'nuốt' được thuế quan với tư cách là một doanh nghiệp nhỏ," cô nói. Cô ấy đã ngừng bán một số sản phẩm nhất định "do chi phí tăng do thuế quan" và cố gắng dự trữ các mặt hàng giá thấp hơn "để giúp khách hàng của tôi không vượt quá ngân sách gia đình của họ." Cô đã nhập thêm nhiều loại sợi sản xuất tại Mỹ, nhưng "đó là những loại sợi cao cấp không có thuế, nên chúng là một lựa chọn có giá cao hơn."
 

Chỉ bán các vật liệu sản xuất tại Mỹ không phải là một lựa chọn khả thi đối với hầu hết các cửa hàng thủ công. "Thuế quan cũng ảnh hưởng đến các loại sợi sản xuất tại Mỹ," Fibre Space, một cửa hàng sợi ở Alexandria, Virginia, chỉ ra. Đó là vì "hàng hóa sản xuất tại Mỹ vẫn phụ thuộc vào vật liệu sản xuất ở các nước khác. "Sợi" là một sản phẩm nông nghiệp," Chadwell nhận xét, "vì vậy một số loại cây trồng và vật nuôi nhất định tạo ra sợi tốt nhất trong những điều kiện khí hậu rất cụ thể mà không nhất thiết phải có ở Hoa Kỳ. Trong khi đó, "kim, chỉ, đồ lặt vặt, [và] túi... chỉ có thể sản xuất với giá cao hơn nhiều" ở đây.


 

Cửa hàng thủ công Joann, từ lâu là điểm dừng chân đầu tiên của những người làm thủ công tiết kiệm hoặc những người muốn thử một sở thích mới, đã đóng cửa vào tháng 5. Nhiều cửa hàng thủ công "đã bắt đầu cố gắng mang về các sản phẩm với mức giá phải chăng hơn để phục vụ" những khách hàng đó, theo Abby Glassenberg, đồng sáng lập và chủ tịch của Craft Industry Alliance, một hiệp hội thương mại dành cho các doanh nghiệp thủ công. Nhưng với thuế quan, điều đó cũng trở nên khó khăn hơn, vì nhiều nguồn cung thân thiện với ngân sách đó được sản xuất ở nước ngoài.
 

Khi miễn trừ "de minimis" hết hạn vào hôm thứ Sáu, ngay cả các đơn hàng hàng hóa nhỏ cũng sẽ phải chịu thuế quan theo quốc gia. Theo dữ liệu của Cơ quan Hải quan và Bảo vệ Biên giới Hoa Kỳ, 1,36 tỷ gói bưu kiện đủ điều kiện được miễn thuế đã đến trong năm 2024, theo báo cáo của Eric Boehm từ Reason. Một số công ty vận chuyển châu Âu, bao gồm DHL, Royal Mail của Anh và La Poste của Pháp, đã thông báo rằng họ sẽ tạm dừng vận chuyển đến Mỹ, "với lý do chính sách mơ hồ và cần thiết phải thiết lập các hệ thống hậu cần hoàn toàn mới", NPR đưa tin. Các công ty bưu chính Đan Mạch, Thụy Điển, Ý và Áo cũng đã tạm dừng các lô hàng đi Mỹ.
 

Ngay cả trước khi những quyết định đó ngăn cản các nhà cung cấp châu Âu bán sản phẩm của họ cho những người làm thủ công ở Mỹ, một số công ty đã cắt giảm đơn đặt hàng đến Hoa Kỳ. Thương hiệu len nổi tiếng của Đan Mạch Knitting for Olive đã thông báo rằng họ sẽ chỉ vận chuyển đến các cửa hàng len ở Mỹ – không trực tiếp đến các thợ thủ công cá nhân – do chính sách thương mại của Hoa Kỳ. Cửa hàng thủ công Wool Warehouse của Anh đã tạm ngừng tất cả các lô hàng đến Mỹ vào ngày 21 tháng 8. "Rõ ràng đây không phải là điều chúng tôi muốn làm," cửa hàng giải thích, gọi doanh số bán hàng tại Mỹ là "một phần quan trọng trong hoạt động kinh doanh của chúng tôi." Nhưng "mức phí phụ trung bình có thể xảy ra sẽ ở mức khoảng 50% mỗi đơn hàng". Cửa hàng dự đoán rằng ít khách hàng sẵn sàng trả phí đó khi nhận hàng, dẫn đến "một lượng lớn bưu kiện không được giao bị trả lại cho chúng tôi".
 

"Đại đa số" các doanh nghiệp trong ngành thủ công của Mỹ là các doanh nghiệp nhỏ, theo lời Glassenberg. Nhiều người dựa vào việc miễn trừ "de minimis" để đặt các đơn hàng bán buôn nhỏ nhằm mua các bộ phận cấu thành nên các bộ dụng cụ thủ công và sản phẩm thủ công. "Thực tế là chuỗi cung ứng ở Mỹ hiện tại không đủ mạnh để cung cấp những mặt hàng đó," cô tiếp tục.
 

Một số người làm thủ công sẽ tìm cách thích ứng. Glassenberg nhận thấy sự quan tâm ngày càng tăng đối với các xưởng sửa chữa và các trung tâm tái sử dụng sáng tạo, nơi bán các vật liệu thủ công đã qua sử dụng. Trong các diễn đàn trực tuyến về thuế quan, những người đan và móc len dự đoán rằng họ sẽ vượt qua cuộc chiến thương mại bằng cách sử dụng hết số len dự trữ hoặc tháo các dự án trước đây và áo len mua lại để tái sử dụng vật liệu.
 

Tuy nhiên, những chiến thuật đó bỏ qua nhiều người làm thủ công nghiệp nghiệp dư, những người chỉ muốn mua một chiếc móc len rẻ tiền và một cuộn len acrylic. Điều đó có vẻ nhỏ nhặt, nhưng thuế quan ngăn chặn tất cả các loại giao dịch tự nguyện định hình cuộc sống và văn hóa theo những cách lớn – và thường không đáng chú ý. Điều đó có nghĩa là những cửa hàng sẽ không được mở, những món quà sẽ không được làm thủ công và những sở thích sẽ không được theo đuổi. Và ngay lập tức hơn, thuế quan đang trừng phạt các chủ doanh nghiệp muốn giúp người Mỹ lấp đầy cuộc sống của họ bằng sự sáng tạo hơn.
 

"Những người chúng tôi đang điều hành cửa hàng của mình như một doanh nghiệp có lợi nhuận rất lo lắng nhưng cũng rất bực bội vì chúng tôi cảm thấy như mình không có quyền kiểm soát số phận của mình," Chadwell nói. "Có một điểm mà thuế quan sẽ khiến tất cả chúng ta phá sản bất kể chúng ta quản lý cửa hàng của mình tốt đến đâu."



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong cuộc chạy đua trên toàn cầu để tìm ra thuốc chủng ngừa COVID-19, nhiều thử nghiệm trên con người hiện đang được thực hiện, nhưng các nhà khoa học từ Đại Học Oxford của Anh là những người có vẻ tự tin rằng họ đang tiến tới việc chữa trị. Giáo Sư Sarah Gilbert lãnh đạo nhóm nghiên cứu ĐH Oxford bên sau thuốc chủng ngừa đầy khả năng đang được phát triển trong sự hợp tác với Viện Jenner. Bà nói rằng có “80% cơ hội” thành công, và có thể sẽ sẵn sàng cho việc sử dụng rộng rãi ngoài công chúng vào tháng 9 này. Thử nghiệm trên người của thuốc chủng ngừa đã bắt đầu hôm Thứ Năm, 23 tháng 4 tại Oxford. Nó được thực hiện với 510 thiện nguyện viên khỏe mạnh tuổi từ 18 tới 55.
Thống Đốc Gavin Newsom hôm Thứ Sáu, 24 tháng 4 tuyên bố hàng loạt sáng kiến để hỗ trợ những người dân California cao niên dễ bị tổn thương là những người đang cách ly tại nhà trong thời gian thực hành lệnh ở trong nhà của California.
Cơ Quan FDA của Mỹ đã mạnh mẽ cảnh báo hôm Thứ Sáu, 24 tháng 4, chống lại việc sử dụng hydroxychloroquine hay một hợp chất, chloroquine, để điều trị hay ngăn ngừa COVID-19 mà không có sự giám sát y tế chặc chẽ trong bệnh viện hay như một phần của thủ nghiệm lâm sàng. Cơ quan này nói rằng các viên chức của họ đã không chấp thuận thuốc chống sốt rét dùng cho mục đích đó – mà không có sự giám sát chặt chẽ đối với các tác dụng phụ, chúng có thể đưa tới đe dọa sinh mạng.
Với nỗ lực tiếp tục thực hiện các biện pháp bảo vệ y tế chung của cộng đồng, Bà Sherry Johnson, Tổng Điều Hành tạm thời của thành phố đã ra chỉ thị Executive Order EO-03, đòi hỏi nhân viên các cở sở thương mại đang mở cửa vì nhu cầu cần thiết trong mùa đại dịch phải đeo khẩu trang.
Cô Vi lúc mới xuất hiện ở Trung Quốc chẳng ai để ý. Nghe đâu cô ra mắt hồi tháng 11 năm ngoái ở chợ động vật Vũ Hán tỉnh Hồ Bắc. Cô chẳng được để ý vì không mấy ai biết, hay tại ai đó muốn dấu mặt cô? Đến ngày 31/12 Tổ chức Y tế Thế giới WHO mới công bố cho thế giới biết là cô Vi đã xuất hiện và tung tăng lây lan từ người sang người. Ba tuần sau thì thành phố Vũ Hán với hơn chục triệu dân trở nên hoang vu vắng lặng ngay cả trong những ngày tết, đúng ra là lúc phải nhộn nhịp hội hè đình đám. Rồi cô tung tăng qua Nhật, Úc, Thái, Hàn, Pháp, Anh, Ý đem theo lo lắng, sợ hãi đến độ nhiều nơi phải bịt mũi, bịt miệng.
Chúng ta chỉ cần vài thập niên để có thể tạo dựng lại một nền kinh tế lành mạnh và hiệu quả nhưng e sẽ mất đến đôi ba thế hệ mới loại bỏ dần được những thói hư (và tật xấu) vừa nêu. Vấn đề không chỉ đòi hỏi thời gian mà còn cần đến sự nhẫn nại, bao dung, thông cảm (lẫn thương cảm) nữa. Nếu không thì dân tộc này vẫn sẽ tiếp tục bước hết từ bi kịch sang bi kịch khác – cho dù chế độ toàn trị và nguy cơ bị trị không còn.
Chủ tịch Y tế Thế giới Frank Ulrich Montgomery đã chỉ trích mạnh mẽ nhiệm vụ đeo mặt nạ sẽ được áp dụng trên toàn nước Đức trong cuộc chiến chống lại virus corona từ tuần tới. Mặc dù ông ta đeo mặt nạ "vì lịch sự và đoàn kết", nhưng ông ta nghĩ rằng một nghĩa vụ pháp lý là "sai", Montgomery nói với tờ báo Düsseldorf "Rheinische Post" (ấn bản thứ năm).
Ôn dịch Vũ Hán gây nên một cơn khủng hoảng chưa từng thấy trong khối các nước nghèo khó khiến 100 quốc gia trong số 189 thành viên IMF hiện đang cầu cứu cơ quan quốc tế này viện trợ khẩn cấp. Tưởng cần nên tìm hiểu bối cảnh của những quốc gia đang phát triển song song với các phân tích về tác động của khủng hoảng.
Vào khoảng đầu thế kỷ hai mươi, sống được tới tuổi 40, là các cụ ta đã mở tiệc ăn mừng "tứ tuần đại khánh", mà sống tới 70 tuổi thì cả là một sự hiếm có ( nhân sinh thất thập cổ lai hy).Cho nên, chúc tụng nhau, ngoài sự giàu có, ruộng cả ao liền, con cái tốt lành “như tranh, như rối “, các cụ còn chúc nhau
Lúc này trong trận đại dịch, thiên hạ bổng nhiên lây lan nhiễm bịnh ngã ra chết quá nhiều, đúng là những cái chết bất thình lình xảy ra. Không ai biết trước tại sao mới mấy tháng trước còn dắt nhau đi du lịch hà rầm, bây giờ ai nấy bị bắt buộc phải ru rú ở trong nhà trốn con vi khuẩn corona mà nhiều người gọi là cúm tàu suốt bảy ngày trong tuần, 24/24 luôn suốt cả tháng nay như cung nữ thời xưa. Muốn ra khỏi nhà để đi chợ mua thức ăn thì vừa đeo kiếng mát thiệt to, đứng cách nhau cả 2 thước, còn phải mang thêm cái miếng che mũi che miệng, che luôn hơi thở vừa ngộp, vừa bốc hơi mờ cả mắt kiếng hết thấy đường luôn!!!
Các bạn làm nail, làm tóc mến thương, Chúng ta sẽ bắt đầu trở lại nhịp sống của mình sớm. Chúng ta sẽ bắt đầu mở lại tiệm (trận chiến mới) theo một cách an toàn, có tổ chức và rất trách nhiệm. Các bạn sẵn sàng chưa cho trận chiến hoàn toàn mới (với chiến thuật và chiến lượt mới)
Ông xã của em mới ngoài 40 tuổi thôi, nhưng tóc ổng bạc nhiều lắm, nhiều muối hơn tiêu. Em muốn ổng nhuộm tóc nhưng ông không thích. Ra đường người ta cứ tưởng ông là ba của em. Làm sao đây?
Mỗi ngày đều có rất nhiều người muốn xin tái cấp bằng hành nghề, thắc mắc khi phải di chuyển sang tiểu bang khác, đổi địa chỉ nhà ở hay chỗ làm việc, muốn biết tin tức mới nhứt từ Hội Đồng Thẩm Mỹ (HĐTM)...
Nám da xảy ra khi trên làn da xuất hiện những đốm sậm màu, nâu lợt, đậm, thậm chí đen, nhiều hình dạng khác nhau, từ lấm tấm nhỏ gọi là tàn nhang, trên gò má ở tuổi dậy thì, và đầy nhữmg đốm tròn ở tuổi bị lão hóa thường xuất hiện sau độ tuổi 40, chẳng những trên mặt, mà còn có trên lưng bàn tay, và trên thân thể nữa. Nám da có nhiều nguyên nhân lắm, như đốm tàn nhang khi kích thích tố ở tuổi dậy thì hoạt động quá mạnh, ảnh hưởng tia cực tím từ ánh sáng mặt trời, sự lão hóa của da, hoặc trong giai đoạn tế bào tái tạo, sắc tố (Melanin) rối loạn ở tuổi dậy thì, dị ứng thuốc cũng có thể gây nám da.Những loại nám da như tàn nhang, rối loạn nội tiết, sau khi bịnh, lão hóa, thường có hình dạng khác nhau như lấm tấm, hình tròn, to, nhỏ không đều …thường phẳng và màu khác lạ như nâu lợt, nâu đậm, nâu đen.
Mùa xuân lại về, trên áo hoa thiếu nữ. Hàng cotton ren, thêu, hay rayon mát mẻ, in hình hoa sắc màu dịu nhẹ rất xuân. Thế giới đang trong mùa đại dịch, chiếc nón với vành che mặt bổng nhiên thích hợp với mùa xuân năm nay. Nay mai, có thể thời trang phụ nữ sẽ xuất hiện trở lại những chiếc mạng che mặt kết trên vành nón như thời xa xưa vừa bí ẩn, vừa xinh đẹp.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.