Hôm nay,  

Roger Stone (phụ tá cấp cao của Trump) yêu cầu bà Machado, người đoạt giải Nobel Hòa Bình 2025, hãy tới Nhà Trắng trao lại giải thưởng cho Trump. Bi hài: Giải Nobel Hòa Bình có thể dẫn tới chiến tranh ở Venezuela

13/10/202517:40:00(Xem: 1652)
blank

Roger Stone (phụ tá cấp cao của Trump) yêu cầu bà Machado, người đoạt giải Nobel Hòa Bình 2025, hãy tới Nhà Trắng trao lại giải thưởng cho Trump. Bi hài: Giải Nobel Hòa Bình có thể dẫn tới chiến tranh ở Venezuela.
 

Roger Stone, cố vấn lâu năm của Donald Trump, đã kêu gọi người đoạt giải Nobel Hòa bình Maria Corina Machado trao lại giải thưởng cho Tổng thống.

Sau thỏa thuận ngừng bắn giữa Israel và Gaza, Stone nói với người dẫn chương trình Jack Posobiec của chương trình Real America's Voice rằng ông "không hài lòng khi Ủy ban Giải Nobel Hòa bình có trụ sở tại Na Uy quyết định trao giải thưởng cho Maria Corina Machado."
 

"Điều đúng đắn nên làm là bà Machado nên hỏi hoặc có thể nhờ Ngoại trưởng Hoa Kỳ Marco Rubio hỏi xem Tổng thống Trump có thể trao giải thưởng cho bà Machado hay không," ông nhấn mạnh. "Và sau đó bà Machado nên trao giải này lại cho Tổng thống." (Ghi chú: ý của Stone nói trên đài rằng Trump nên trao giải này cho bà Machado và rồi bà Machado trao lại cho Trump.)

"Ông ấy xứng đáng với giải thưởng này, mặc dù tôi nghĩ những kẻ cuồng tín toàn cầu hóa ở Ủy ban Giải Nobel Hòa bình có thể sẽ không trao nó cho ông ấy."
 

Bản tin Rawstory ghi lời Stone cho rằng cựu Tổng thống Barack Obama không nên nhận giải thưởng này. "Tôi thực sự nghĩ rằng tổng thống Trump xứng đáng với giải thưởng này," ông nhận xét. "Và tôi hy vọng Maria Corina Machado sẽ cân nhắc việc nhận giải và trao lại cho tổng thống Trump, trao lại cho tổng thống."

"Phải, Roger, đó là một ý tưởng tuyệt vời," Posobiec đồng tình. "Vậy nên bà ấy sẽ mang giải thưởng đến đó, và tôi đoán là ông sẽ phải mang nó đến, có lẽ ngài ấy có thể mời bà ấy đến Nhà Trắng và tổ chức lễ trao giải ở đó, đồng thời mời cả Ủy ban Nobel nữa."

Tạp chí The Nation lại phân tích qua bài viết "The Nobel Peace Prize Just Surrendered to Trump" (Giải Nobel Hòa bình vừa đầu hàng, trao cho Trump) ghi rằng: Chủ nghĩa tự luyến của Donald Trump thực sự là một lực lượng tự nhiên – một hố đen nuốt chửng mọi thứ xung quanh và không bao giờ có thể lấp đầy. Sự cần thiết của ông ta là không thể thỏa mãn: Dù có bao nhiêu lời khen ngợi nịnh bợ cũng không đủ nhiệt tình, dù có đánh bại kẻ thù chính trị đến đâu cũng không đủ hoàn toàn, và dù có đạt được thành tựu thế tục nào cũng không cho phép ông ta có một khoảnh khắc hài lòng. Giờ đây, sau hai lần đắc cử tổng thống, Trump hướng đến một giải thưởng mới, một giải thưởng càng đáng khao khát hơn vì, giống như chức danh tổng tư lệnh, nó cũng từng thuộc về Barack Obama: Giải Nobel Hòa bình.

Vào thứ Năm, tờ The Wall Street Journal đưa tin rằng Trump đã "bị ám ảnh bởi giải thưởng" và công khai vận động cho nó trong nhiều tháng, sự khao khát của ông lộ liễu đến mức "những người ủng hộ trong nước và các nhà lãnh đạo quốc tế tìm kiếm sự ưu ái của ông đã cùng ông tham gia vào một chiến dịch ồn ào." Trump tuyên bố ông xứng đáng nhận giải thưởng vì đã "giải quyết tám cuộc chiến trong vòng chín tháng". (Trong một tình tiết không ai ngạc nhiên, hóa ra điều này không đúng.) Và có tin đồn rộng rãi rằng một phần lý do Trump dàn xếp lệnh ngừng bắn giữa Israel và Hamas là để hoàn tất thỏa thuận kịp thời cho một giải thưởng vào phút cuối trong giải Nobel năm nay.

Nhưng vào thứ Sáu, Trump nhận được tin đáng thất vọng rằng ông đã bị phớt lờ. Thay vào đó, giải thưởng đã thuộc về María Corina Machado, một chính trị gia người Venezuela, người đã thách thức chế độ độc tài của tổng thống nước này, Nicolás Maduro. Một số người trong Nhà Trắng không thể giấu được sự cay đắng của họ. Giám đốc truyền thông Nhà Trắng Steven Sheung lầm bầm: "Ủy ban Nobel đã chứng minh rằng họ đặt chính trị lên trên hòa bình." Richard Grenell, đặc phái viên của Trump tại Venezuela, chế nhạo: "Giải Nobel đã chết từ nhiều năm trước rồi."
 

Những lời chế nhạo này thật thiển cận một cách đặc biệt. Mặc dù việc Trump giành giải Nobel Hòa bình sẽ là kết quả tốt nhất cho Nhà Trắng, nhưng Machado là kết quả tốt thứ hai có thể xảy ra. Đó cũng không phải là một giải thưởng an ủi nhỏ.

Trong hai tháng qua, chính quyền Trump ngày càng hung hăng hơn đối với Venezuela, liên tục tấn công các tàu của Venezuela với cáo buộc chưa được chứng minh (và không liên quan về mặt pháp lý) rằng chúng đang buôn lậu ma túy. Mọi dấu hiệu đều cho thấy Hoa Kỳ đang chuẩn bị cho một cuộc chiến thay đổi chế độ. Giải Nobel Hòa bình của Machado, trớ trêu thay, lại khiến cuộc chiến đang diễn ra này có khả năng xảy ra cao hơn.

Một tiêu đề của tờ New York Times đã nắm bắt được sự mỉa mai: "Người đoạt giải Nobel Hòa bình đã ủng hộ các hành động quân sự của Trump ở Caribbean." Thêm vào khẩu hiệu nổi tiếng của Orwell "Chiến tranh là hòa bình", giờ đây chúng ta có thể thêm một biến thể mới: "Giải thưởng Hòa bình biện minh cho chiến tranh."
 

Giải thưởng Nobel của Machado có thể được coi là cả sản phẩm của ngoại giao chính quyền Trump và là tín hiệu bật đèn xanh cho chiến tranh. Mùa thu năm ngoái, Ngoại trưởng của Trump, Marco Rubio, khi đó là thượng nghị sĩ, đã ký một bức thư đề cử Machado cho Giải Nobel Hòa bình. Bức thư được ký bởi bảy nhà lập pháp Đảng Cộng hòa, bao gồm Michael Waltz, người hiện là đại sứ Mỹ tại Liên Hợp Quốc sau một nhiệm kỳ ngắn ngủi và đầy tranh cãi làm cố vấn an ninh quốc gia cho Trump. Những người Cộng hòa này ủng hộ Machado vì bà về cơ bản chia sẻ tầm nhìn của họ về phản cách mạng và khôi phục chủ nghĩa tự do mới ở Venezuela. Trong số các chính sách khác, bà Machado cam kết tư nhân hóa trữ lượng dầu khổng lồ của quốc gia.
 

Sau khi giành giải thưởng, Machado đã khéo léo đăng lên mạng xã hội X rằng bà muốn "dành giải thưởng này cho người dân Venezuela đang chịu khổ và cho Tổng thống Trump vì sự ủng hộ quyết định của ông đối với sự nghiệp của chúng tôi!" Phát biểu trên Fox News hôm thứ Sáu, Machado cho biết Trump "xứng đáng" nhận giải thưởng này vì những nỗ lực tự nhận của ông trong việc chấm dứt tám cuộc chiến và bảo vệ nền dân chủ ở Venezuela.
 

Cách thúc đẩy dân chủ của Machado, vốn phụ thuộc vào sự can thiệp quân sự của Mỹ, đáng bị hoài nghi. Phát biểu trên Democracy Now! vào thứ Sáu, nhà sử học Yale Greg Grandin mô tả việc bà giành giải Nobel là "một lựa chọn thực sự gây sốc". Grandin lưu ý rằng Machado đã ủng hộ cuộc đảo chính chống lại Tổng thống Hugo Chávez được bầu cử dân chủ vào năm 2002. Quan điểm cứng rắn của bà về các vấn đề kinh tế đã vừa cản trở vừa chia rẽ liên minh chống Maduro. Và việc bà ca ngợi cả vụ đánh bom các tàu Venezuela lẫn hoan nghênh sự can thiệp thêm của Mỹ vào Venezuela có khả năng sẽ củng cố quyền lực của Maduro, vì điều đó chứng minh cho tuyên bố của ông Maduro rằng phe đối lập toàn là tay sai của Mỹ. Grandin cũng chỉ ra rằng nếu ủy ban Nobel muốn hợp pháp hóa phe đối lập chống Maduro, họ có thể trao giải cho các nhà lãnh đạo nữ quyền vừa chỉ trích chế độ vừa phản đối sự can thiệp của Mỹ.

Ngoài việc tìm kiếm sự ủng hộ của Trump, bà Machado còn nhiều lần tìm kiếm liên minh với các nhà lãnh đạo độc tài như El Nayib Bukele của El Salvador, Jair Bolsonaro của Brazil và Benjamin Netanyahu của Israel. Vào tháng 2, bà đã tham gia trực tuyến một hội nghị ở Madrid có tên là "Những người yêu nước châu Âu", một cuộc họp của các nhóm cực hữu mang đậm tính phân biệt chủng tộc.
 

Nguy cơ từ chiến thắng của Machado là giờ đây bà có thể dùng uy tín của mình với tư cách người đoạt giải Nobel Hòa bình để tổ chức sự ủng hộ của dư luận cho một cuộc chiến thay đổi chế độ. Đáng chú ý, việc trao giải đã nhận được lời khen ngợi từ Barack Obama và trên các trang của The Washington Post. Những người tự do trung dung, vốn đã miễn cưỡng chỉ trích chiến dịch ném bom của Trump nhằm vào các ghe tàu Venezuela, có khả năng sẽ còn e dè hơn nữa vào lúc này. Giống như cuộc xâm lược Iraq của George W. Bush, một sự đồng thuận lưỡng đảng có thể ủng hộ việc thay đổi chế độ ở Venezuela. Sự chấp thuận của Giải Nobel Hòa bình sẽ khiến một cuộc chiến như vậy có khả năng xảy ra hơn.
 

Giải Nobel Hòa bình của Machado nằm trong một xu hướng lớn hơn là giới tinh hoa châu Âu liên kết với chính sách đối ngoại của Trump. Bài hùng biện "Nước Mỹ trên hết" của Trump và các mối đe dọa chiến tranh thương mại dường như đã khiến các đồng minh NATO sợ hãi. Về lý thuyết, nỗi sợ này có thể đã khiến giai cấp thống trị châu Âu hướng tới một chính sách đối ngoại độc lập hơn, hậu Mỹ. Trên thực tế, người châu Âu đã chọn thay vào đó là nịnh bợ hết mức có thể với hy vọng giành được sự ưu ái của Trump.

Như Martin Sandu đã lưu ý trên tờ Financial Times vào tháng 8, khi Trump trở lại Nhà Trắng, các nhà lãnh đạo châu Âu dường như không chắc chắn về cách đối phó với ông ta. Đến lúc này, lựa chọn chiến lược của họ đã rõ ràng. Đó là sự hòa giải hơn là đối đầu, đi kèm với những lời hùng biện nịnh bợ, ồn ào ca ngợi khả năng kiến tạo hòa bình và đàm phán của Trump. Câu hỏi là liệu sự mất đi lòng tự trọng có đáng giá hay không. Hãy nói chuyện với những người thân cận với quá trình ra quyết định, và câu trả lời chung là "không ai ở đây ngây thơ cả". Thay vào đó, lời kêu gọi là chủ nghĩa thực dụng.
 

Về hết vấn đề này đến vấn đề khác, dù là thương mại hay chi tiêu quân sự, các nhà lãnh đạo châu Âu đều nhượng bộ trước Trump. Chính sách phục tùng này đã không có tác dụng mong muốn là điều tiết Trump. Thay vào đó, nó chỉ khiến hắn thêm táo bạo, bởi vì khát khao thể hiện sự thống trị của Trump là vô hạn. Nếu Trump vội vã lao vào một cuộc chiến khác, các đồng minh châu Âu sẽ là những đồng phạm sẵn sàng của ông ta.

Trump thật ngốc nghếch khi nghĩ rằng ông cần phải giành giải Nobel Hòa bình. Trump có tất cả quyền lực và vinh quang mà Trump muốn, bởi vì những người về mặt lý thuyết có thể ngăn cản Trump đều đã quyết định đầu hàng.



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thương nhớ. Cảm động. Ngậm Ngùi. Và ước mơ một ngày quê nhà sẽ có dân chủ, khi đó Sài Gòn sẽ được hồi phục tên cũ. Đêm nhạc Trần Chí Phúc với chủ đề Sài Gòn Một Thoáng 50 Năm vào chiều Thứ Bảy 19/4/2025 đã chạm rất ngọt ngào và cay đắng vào trái tim của những người con Sài Gòn.
Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên Thập Giá vào thứ Sáu và ngày Chủ Nhật, ngài sống lại trong vinh quang. Đây là những ngày rất đặc biệt của các tín hữu Thiên Chúa Giáo đang đón mừng Chúa Phục sinh trên toàn thế giới...
- Khi các đại học liên minh chống lại, Bạch Ốc lạnh cẳng, nói thư gửi đến Đại học Harvard ngày 11 tháng 4 là "trái phép". Nhưng Harvard nói thư có ký tên 3 quan chức Trump, có tiêu đề đầu trang - Đại học Harvard quyên góp tiền để tự vệ, sau khi Trump đóng băng 2,2 tỷ đô la tiền tài trợ và 60 triệu đô la tiền hợp đồng. Nhiều cựu sinh viên gửi tiền giúp trường cũ. - Liên minh các đại học để bảo vệ tự do học thuật, chống luật phi pháp của Trump, hiện có 18 đại học tham gia
- Tòa Tối Cao sẽ xét từ ngày 15/5 về đề xuất của Trump hạn chế Hiến pháp: quyền công dân theo nơi sinh soạn ra lúc đầu là riêng cho nô lệ da đen - Jonathan Chait của tờ The Atlantic: Trump đã dò ra kẽ hở Hiến pháp, có thể giam vĩnh viễn cả người nhập cư và công dân Mỹ nếu có lãnh tụ nước ngoài (như El Salvador) chịu nhận giam giùm
Lời khuyên “tránh tiếp xúc với ánh sáng màn hình điện tử trước khi ngủ” đã quá quen thuộc, nhưng liệu đó có phải là toàn bộ câu chuyện? Một nghiên cứu về giấc ngủ chỉ ra rằng, thủ phạm thực sự có thể không nằm ở thời lượng sử dụng thiết bị, mà là ở cách chúng ta sử dụng mạng xã hội hàng đêm và để cảm xúc dễ bị ảnh hưởng bởi các nội dung trên mạng. Tình trạng thiếu ngủ ngày càng phổ biến trong xã hội. Đây là một mối lo ngại lớn đối với sức khỏe cộng đồng, nhưng lại ít được quan tâm đúng mức, nhất là ở giới trẻ và thanh thiếu niên.
Trong thời đại mà công nghệ đang từng bước thay thế vai trò của con người tại nơi làm việc, từ xe tự lái và robot đến trí tuệ nhân tạo (AI), có một lĩnh vực khoa học mới tập trung vào việc tối ưu hóa hiệu suất của con người: thần kinh học về lao động (neuroergonomics). Các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực này đang tìm cách sử dụng công nghệ để cải thiện hiệu suất làm việc của con người. Ngoài ra, lĩnh vực này còn mở ra những câu hỏi sâu sắc về đạo đức, quyền riêng tư và tương lai của người đi làm.
Ẩn sâu dưới làn nước xanh thẳm của Hố Xanh Lớn (Great Blue Hole) nổi tiếng ở Belize, các khoa học gia vừa tìm thấy những bằng chứng chỉ ra một khuynh hướng khí hậu đáng lo ngại: các cơn bão nhiệt đới tại vùng Caribbean đang ngày một nhiều hơn, thường xuyên hơn và dự kiến sẽ còn gia tăng mạnh mẽ trong những thập niên tới. Các nhà nghiên cứu đã tiến hành khoan và thu thập một lõi trầm tích từ đáy Hố Xanh Lớn – một hố sụt nằm cách bờ biển Belize khoảng 80 km (50 dặm). Sau khi phân tích lõi trầm tích này, họ nhận ra rằng tần suất các trận bão trong khu vực đã gia tăng đều đặn trong suốt 5,700 năm qua. Kết quả này được công bố trong một nghiên cứu đăng ngày 14 tháng 3 trên tạp chí Geology.
Trong hơn một thế kỷ, cấu trúc cơ bản của một ngày và một tuần học của các trường trung học Mỹ vẫn được tổ chức theo dạng 6 hoặc 7 tiết một ngày; mỗi tiết kéo dài 40-60 phút, năm ngày một tuần. Nhưng hiện nay, ngày càng có nhiều nhà giáo dục đang xem xét việc tái cấu trúc ngày học, với mục đích làm cho trường học trở nên hấp dẫn hơn, bổ ích hơn. Nhu cầu xem xét lại cấu trúc cơ bản của ngày học đang nhận được sự ủng hộ của cả hai đảng.
Khi giảng dạy môn phương pháp nghiên cứu (research methods) cho sinh viên đại học, H. Colleen Sinclair (giảng sư nghiên cứu tâm lý xã hội thuộc Louisiana State University) thường bắt đầu bằng một câu hỏi đơn giản: “Có ai trong lớp mang theo tờ 20 đô la không?” Dù ngày nay hiếm ai còn mang tiền mặt trong người, nhưng vẫn có sinh viên rút ra một tờ tiền.
Các nhà nghiên cứu tại Đại học Linköping, Thụy điển, đã phát triển một loại pin có độ đặc tương tự như kem đánh răng – và có thể uốn nắn ra bất kỳ hình dạng nào. Nhờ tính linh hoạt, pin có thể được tích hợp theo những cách hoàn toàn mới vào công nghệ tương lai.
Phân tích nơi đây sẽ là lời của Hải Âu Thiền Sư, ghi nơi cuối trang 224 và đầu trang 225, chụp lại từ bản PDF của sách Ngô Thì Nhậm Toàn Tập - Tập V. Cũng cần ghi chú, rằng ngài Hải Lượng Thiền Sư là Ngô Thì Nhậm, xuất gia sau khi rời quan trường và được tôn làm Tổ Thứ 4 của Trúc Lâm Thiền Phái, vì ngài là người hồi phục dòng Thiền Trúc Lâm. Trong khi đó, Hải Âu Thiền Sư là một vị sư chú giải trong các buổi thuyết pháp.
- Philip Allen Lacovara (cựu phó tổng cố vấn pháp lý Hoa Kỳ): các hãng luật lớn đầu hàng Trump, ký hợp đồng với Trump đã phạm sai lầm lớn, trong khi Trump chà đạp Hiến pháp và tòa án - Trump yêu cầu chủ tịch Fed giảm lãi suất ngay lập tức. Trump kêu gọi sa thải Powell - Tháng 3: Nhà bán chậm kỷ lục 6 năm. Nhà xây giảm hơn 14%.
Ngày càng có nhiều nhà giáo dục đang xem xét việc tái cấu trúc ngày học, với mục đích làm cho trường học trở nên hấp dẫn hơn, bổ ích hơn. Nhu cầu xem xét lại cấu trúc cơ bản của ngày học đang nhận được sự ủng hộ của cả hai đảng.
Vào thứ Bảy ngày 19 tháng 4 năm 2025, các dân cử, lãnh đạo cộng đồng và cư dân tại Little Saigon, Quận Cam sẽ cùng nhau tham gia buổi lễ tưởng niệm 50 Năm Tháng Tư Đen. Buổi lễ sẽ do Hội Dân Chủ Việt Mỹ (Vietnamese American Democratic Club – VADC) tổ chức.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.