Hôm nay,  

Sai lầm đắt giá: Trump vuốt ve Tập, từ bỏ đòn bẩy quan trọng về vận tải hàng hải./ Mỹ từng là cường quốc đóng tàu của thế giới, giờ đây phụ thuộc vào đội tàu của TQ để vận chuyển mọi thứ, từ thực phẩm đến đồ điện tử

06/11/202513:07:00(Xem: 1141)
blank 

Sai lầm đắt giá: Trump vuốt ve Tập, từ bỏ đòn bẩy quan trọng về vận tải hàng hải./ Mỹ từng là cường quốc đóng tàu của thế giới, giờ đây phụ thuộc vào đội tàu của TQ để vận chuyển mọi thứ, từ thực phẩm đến đồ điện tử
 

Cái sai đầu tiên trong ngành hàng hải Hoa Kỳ là do Tổng Thống Reagan trao cho Trung Quốc vị trí thống trị ngành khai thác đường biển. Cái sai thứ nhì là do Trump tuần qua khi nhượng bộ Tập Cận Bình trong cuộc tranh chấp đường biển. Bài viết sau đây là của Mihir Torsekar, chuyên gia kinh tế cấp cao tại Liên minh vì một nước Mỹ Thịnh vượng (CPA: Coalition for a Prosperous America). Bài viết có nhan đề "The U.S. just gave up this key leverage over China — and it’s a costly mistake" (Mỹ vừa từ bỏ đòn bẩy quan trọng này đối với Trung Quốc — và đó là một sai lầm đắt giá) trên báo Market Watch hôm Thứ Năm 6/11/2025. Bài viết như sau.
 

Hoa Kỳ phụ thuộc vào đội tàu của Bắc Kinh để vận chuyển mọi thứ, từ thực phẩm, thuốc men đến đồ điện tử. Năm ngoái, hơn 5 ngàn tỷ đô la hàng hóa đã đi qua các cảng của Hoa Kỳ — bao gồm 3 ngàn tỷ đô la hàng nhập cảng. Gần một phần ba lượng thương mại đó đến từ các tàu do Trung Quốc đóng, sở hữu hoặc vận hành. Hoa Kỳ, từng là cường quốc đóng tàu của thế giới, giờ đây phụ thuộc vào đội tàu của Bắc Kinh để vận chuyển mọi thứ, từ thực phẩm, thuốc men đến đồ điện tử. Sự phụ thuộc vào nhập cảng này đã trở thành một trong những điểm yếu nguy hiểm nhất trong chuỗi cung ứng của Hoa Kỳ.

Năm 1975, Hoa Kỳ là một trong 10 quốc gia sản xuất tàu biển hàng đầu, với lúc đó 77 tàu thương mại đang được đóng. Hiện nay, chỉ có chưa đến 5 tàu ​​được đặt hàng, và Hoa Kỳ xếp thứ 19 trên toàn cầu. Phần lớn vấn đề bắt đầu từ năm 1982, khi chính quyền Reagan chấm dứt trợ cấp đóng tàu liên bang. Bị cắt giảm hỗ trợ, các xưởng đóng tàu Hoa Kỳ buộc phải cạnh tranh với các đối thủ nước ngoài được trợ cấp mạnh. Đơn đặt hàng mới giảm mạnh và đến đầu những năm 1990, ngành sản xuất tàu thương mại của Hoa Kỳ gần như biến mất - kéo theo khoảng 75.000 việc làm có tay nghề cao.

Ngược lại, Trung Quốc cũng đã dành 25 năm qua để mở rộng sự thống trị hàng hải toàn cầu một cách có phương pháp. Nhờ các khoản trợ cấp khổng lồ của chính phủ - ước tính khoảng 91 tỷ đô la từ năm 2006 đến năm 2013 - Trung Quốc hiện sản xuất 55% tàu vận tải biển của thế giới, tăng từ 5% vào năm 1999. Trên thực tế, Trung Quốc có hơn 1.700 tàu thương mại lớn đang được đóng mới mỗi năm.

Trung Quốc cũng chiếm thị phần đáng kể trong các lĩnh vực hàng hải và hậu cần khác. Trung Quốc sản xuất 95% container vận tải biển và 70% cần cẩu cảng của thế giới. Hơn nữa, các công ty nhà nước Trung Quốc kiểm soát hoặc nắm giữ cổ phần tại gần 100 cảng biển lớn trên toàn cầu.

Vai trò của Trung Quốc trong chuỗi cung ứng toàn cầu và hậu cần hàng hải đang đe dọa an ninh kinh tế và quốc gia của Mỹ. Điều này đặc biệt đúng, xét đến việc khoảng 90% hàng hóa quân sự của Mỹ được vận chuyển bằng đường biển.
 

Bây giờ là sai lầm của Trump: Việc tạm dừng thu phí neo đậu như một phần của "thỏa thuận đình chiến thương mại" tháng trước với Trung Quốc là một quyết định sai lầm. Chính sách này đã áp đặt mức phí 50 đô la cho mỗi tấn hàng hóa ròng đối với các tàu do các công ty Trung Quốc sở hữu hoặc vận hành cho mỗi lượt luân chuyển cảng tại Hoa Kỳ - tăng lên 140 đô la cho mỗi tấn vào năm 2028. Ngay cả các hãng vận tải không phải của Trung Quốc sử dụng tàu đóng tại Trung Quốc cũng phải đối mặt với mức phí thấp hơn là 18 đô la cho mỗi tấn hoặc 120 đô la cho mỗi container, tùy theo mức nào cao hơn.

Đối với một tàu container thông thường, điều đó đồng nghĩa với việc phải trả hàng triệu đô la phí hàng năm - đủ để bù đắp cho lợi thế không công bằng do trợ cấp của Trung Quốc tạo ra mà không làm giảm thương mại. Chính sách này được thiết kế rất tốt: các chủ tàu có thể được miễn các khoản phí này nếu họ đặt mua một tàu do Mỹ đóng trong vòng ba năm.

Thay vào đó, Hoa Kỳ đang tạm dừng nỗ lực nghiêm túc đầu tiên sau bốn thập niên nhằm tái thiết năng lực đóng tàu của Hoa Kỳ, và là một cách để buộc Trung Quốc phải chịu trách nhiệm về hành vi săn mồi công nghiệp của mình. Nó cũng loại bỏ một động lực vốn đã hiệu quả: mùa hè năm ngoái, tỷ lệ tàu do Trung Quốc đóng trên ba tuyến đường chính của Hoa Kỳ đã giảm gần tám điểm phần trăm do các hãng vận tải phân bổ lại tàu trước khi mức phí sắp tới. Các nhà phân tích của Drewry dự đoán rằng trong vòng một năm, chỉ có một trong 20 tàu cập cảng Hoa Kỳ là do Trung Quốc đóng do chính sách này.

Hơn nữa, các liên minh vận tải biển toàn cầu thống trị thương mại hàng hải đang phân bổ lại tàu để tránh phí thay vì chuyển các khoản phí cao hơn cho khách hàng.
 

Việc tạm dừng thu phí phát đi một tín hiệu sai lầm. Nó khen thưởng cho chính sách "bên miệng hố chiến tranh" của Bắc Kinh và làm suy yếu uy tín của Hoa Kỳ với các đồng minh châu Á.

Việc tạm dừng thu phí phát đi một tín hiệu sai lầm. Điều này tưởng thưởng cho chính sách "bên miệng hố chiến tranh" của Bắc Kinh và làm suy yếu uy tín của Hoa Kỳ với các đồng minh châu Á, bao gồm Nam Hàn và Nhật Bản - những quốc gia mà Hoa Kỳ đang hợp tác về đóng tàu và khả năng phục hồi hàng hải. Trung Quốc đã thành thạo nghệ thuật ngoại giao trì hoãn: khi áp lực gia tăng, họ hứa hẹn "đối thoại và hợp tác", chỉ để tiếp tục chiến lược trọng thương của mình khi mối đe dọa lắng xuống. Mô hình tương tự cũng diễn ra trong lĩnh vực thép, năng lượng mặt trời và chất bán dẫn.
 

Mỗi tháng trì hoãn cho phép các nhà máy đóng tàu của Trung Quốc củng cố vị thế thống trị trong khi các nhà máy của Mỹ vẫn nằm im. Việc đình chỉ "tạm thời" này có thể dễ dàng trở thành một sự nhượng bộ vĩnh viễn nếu các cuộc đàm phán bị đình trệ hoặc nếu các nhà vận động hành lang trong ngành - những người hưởng lợi từ các tàu giá rẻ của Trung Quốc - thúc đẩy việc gia hạn thêm.

Việc tiếp cận các cảng của Hoa Kỳ - cũng như việc tiếp cận các thị trường của Hoa Kỳ - là một đặc quyền, chứ không phải là một quyền lợi. Washington nên khôi phục phí neo đậu càng sớm càng tốt và tiếp tục con đường hướng tới tự chủ hàng hải.





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mỗi ngày tôi nhận được khoảng 20 email do bạn bè chuyển tới. Nội dung chủ yếu là xoáy vào đại dịch Coronavirus-Vũ Hán. Một email đặc biệt do chị Tống Mỹ Loan, Nantes, Pháp, với tựa đề Vũ Hán đang ở tình trạng bị đe dọa như ngàn cân treo sợi tóc, do đập Tam Hiệp bị vỡ. Vũ Hán phát tán ra Coronavirus-Vũ Hán, gây kinh hoàng trên 212 quốc gia và dùng lãnh thổ với 4,519, 986 ca nhiễm, số tử vong 316, 026 người (14-5-2020). Đồng thời Vũ Hán đang bị đe dọa bởi một tai họa kinh hoàng, là vỡ đập Tam Hiệp.
Săn sóc bệnh nhân ở giai đoạn cuối đời có mục đích nhằm giảm thiểu sự đau nhức và tạo cho họ có được một ít thoải mái trong những ngày còn lại trên dương thế. Chẳng hạn như cấp thuốc morphine, thay tã, thay quần thay áo, làm giường, giúp bệnh nhân trong việc ăn uống, trong vấn đề vệ sinh, tắm rửa hằng ngày, v.v… Đó là những công việc thường lệ của một nhân viên điều dưỡng (préposé aux bénificiaires) Đây là một job không phải dễ, rất cực nhọc, đòi hỏi một sức chịu đựng cao, một sự cảm thông và nhẫn nại hơn người. Không phải ai cũng có thể làm được hết đâu.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Hai, 18 tháng 5 nói rằng ông đang uống thuốc hydroxychloroquine hằng ngày, một thứ thuốc mà ông đã quảng bá từ lâu như là có khả năng chữa trị vi khuẩn corona ngay dù các chuyên gia y tế và Cơ Quan FDA của Hoa Kỳ đặt nghi vấn về sự hiệu quả của thuốc này và cảnh báo về các phản ứng phụ tai hại tiềm năng của nó, theo CNN cho biết hôm Thứ Hai. Phát biểu tại cuộc họp các giám đốc nhà hàng, Trump nói ông đã bắt đầu uống thuốc chống sốt rét sau khi tư vấn bác sĩ Bạch Ốc, dù đã không nói bác sĩ của ông đã thực sự đề nghị thuốc này không. “Vài tuần lễ qua, tôi đã bắt đầu uống nó,” theo ông Trump phát biểu. Sau đó ông nói là ông đã uống nó mỗi ngày qua một tuần rưỡi nay.
Thống Đốc California Gavin Newsom cho biết hôm Thứ Hai rằng tiểu bang có thể cho phép tổ chức các sự kiện thể thao chuyên môn tái mở cửa mà không có khán giả dự trong tuần lễ đầu của tháng 6. Newsom cũng nói rằng tiểu bang có thể thay đổi lệnh ở trong nhà trên toàn tiểu bang để cho phép các tiệm bán lẻ mở cửa đón khách vào trong. Ông nói việc tái mở cửa được đặt trong điều kiện khả năng của California giữ được tỉ lệ truyền nhiễm Covid-19 ổn định và không buộc mở thêm bệnh viện và các cơ sở chăm sóc đặc biệt.
Các cư dân Quận Cam là những người bị mất việc làm vì đại dịch có thể xin giúp đỡ và trợ cấp $800 như một phần của chương trình lực lượng lao động được tiểu bang tài trợ, theo bản tin hôm 18 tháng 5 của báo OC Register cho biết. Chương trình The Orange County Workforce Innovation Opportunity Act được thiết đặt để giúp những người tìm việc làm nâng cao năng khiếu, có được việc làm, cải thiện việc giữ việc làm và tăng lương. Quận công bố tài trợ $900,000 từ Bộ Nhân Dụng California để hỗ trợ 1,500 cư dân Quận Cam là những người bị ảnh hưởng tài chánh bởi COVID-19.
Bắt đầu vào Thứ Hai, ngày 18 tháng Năm, 2020, Tòa thị chính Garden Grove, tại số 11222 Acacia Parkway, sẽ mở cửa phục vụ cộng đồng với một vài sửa đổi để phù hợp với hướng dẫn an toàn công cộng của Cơ quan Chăm sóc Sức khỏe Quận Cam để tránh lây lan coronavirus. Việc mở cửa lại theo quy định của Thống đốc Gavin Newsom, vào Giai đoạn 2 trong quá trình phục hồi 4 giai đoạn của tiểu bang, cho phép các doanh nghiệp có rủi ro thấp (low-risk businesses) từ từ mở cửa phục vụ người dân.
Thế là hết, chút hy vọng mong manh cuối cùng của người mẹ đã bị mười bảy cánh tay bóp chết. Người đàn bà hiền lành, chất phác hơn mười hai năm trời lặn lội đi khắp nơi để kêu oan cho con mình, bà đã bán cả nhà cửa tài sản, đã viết hai ngàn lá đơn, đã khóc khô nước mắt, đã làm tất cả để cứu mạng con trai mình… nhưng tiếc thay!
Trần Văn Giang mời quý vị đọc qua một ít triết lý vun vặt của đời sống thật do kinh nghiệm bản thân chứ bỉ nhân không hề dám có ý định dạy đời gì cả, trong lúc lịnh “Stay-At-Home” rất chán nản, mà vẫn còn hiệu lực dài dài.
Ngay cả khi đã thay đổi cách tổ chức các buổi lễ tốt nghiệp vì dịch COVID-19, để tránh gia tăng số vụ mất điện tới mức đỉnh điểm và tránh xảy ra nguy cơ đối với sự an toàn, khách hàng được khuyến khích không bao giờ thả bóng bay ra ngoài và luôn buộc chặt bóng bay vào vật nặng.
Đảng Cộng Sản Việt Nam luôn luôn vận động toàn dân, nhất là cán bộ, đảng viên, thanh niên, sinh vien, học sinh trong nước, học tập và làm theo gương đạo đức Hồ Chí Minh. Vậy thưa bà con, đạo đức và tư tưởng Hồ Chí Minh là gì mà đảng cộng sản lại vận động toàn dân học tập?
Tôi rất vui mừng và vô cùng hãnh diện cho học sinh của Lớp 2020 — cũng như cho tất cả các thầy cô, huấn luyện viên và trên hết là cha mẹ và gia đình đã hướng dẫn các em trên chặng đường vừa qua. Dù trong bất kỳ tình huống nào, tốt nghiệp trung học là một thành tựu lớn. Có những em đã phải vượt qua nhiều khó khăn trong cuộc sống, có thể là bệnh tật, cha mẹ bị mất việc, cư ngụ ở những nơi không ai đếm xỉa tới… Ngoài những thách đố bình thường của tuổi mới lớn, các em còn có thêm áp lực từ mạng xã hội, tin tức về các vụ xả súng trong trường học, biến đổi khí hậu… Rồi khi các em sắp sửa ăn mừng vì đã vượt qua tất cả những thứ đó, chuẩn bị cho dạ tiệc prom, cho senior night, cho lễ ra trường — và, khỏi phải nói, cho cả khối tiệc tùng — thì bỗng dưng thế giới bị đảo lộn bởi một cơn đại dịch. Và mặc dù tôi biết các em thương cha mẹ mình, tôi dám cá là bị kẹt trong nhà mấy tháng với bố mẹ, chơi board game hay coi Tiger King trên TV miết không phải là những gì các em mường tượng về những n
Kể từ ngày thứ Năm, 19 tháng 3 năm 2020, Tòa Đại sứ và Tòa Lãnh sự Hoa Kỳ tại Việt Nam đã hủy bỏ tất cả những cuộc phỏng vấn thường lệ cấp chiếu khán (visa) di dân và phi di dân. Họ sẽ trở lại công việc thường lệ này sớm nhưng chưa thể cho biết chính xác thời gian. Họ sẽ đăng thông báo về việc tái hẹn phỏng vấn cho những đương đơn đã có lịch phỏng vấn nhưng bị hủy bỏ vì đại dịch Covid-19, trên trang mạng điện tử https://vn.usembassy.gov/visas/immigrant-visas/.
Nỗi lo sợ Thế Chiến thứ 3 được khơi dậy một lần nữa sau khi quân đội TQ tổ chức tập trận dữ dội trên Biển Đông nhiều tranh chấp. Cuộc tập trận gồm Thủy Quân Lục Chiến của Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân TQ và được báo cáo phô bày cách quân đội của quốc gia cộng sản này có thể tung ra thế lực khắp các vùng biển tranh chấp. Cuộc tập trận diễn ra hôm 5 tháng 5. Thủy Quân Lục Chiến tập trận chống hải tặc gần Quần Đảo Hoàng Sa. Cuộc tập trận cho thấy khả năng của thủy quân lục chiến TQ đối với các lân bang vào lúc các căng thẳng đang gia tăng trong vùng.
2 tuần sau khi Thống Đốc Texas Greg Abbott bắt đầu tái mở cửa kinh tế, tiểu bang miền nam này hôm Thứ Bảy báo cáo 1,801 trường hợp được xác nhận bị lây nhiễm vi khuẩn corona đánh dấu sự gia tăng cao nhất trong một ngày các trường hợp kể từ bắt đầu đại dịch. Trong số các trường hợp mới, 734 là từ các quận Potter và Randall. “Các trường hợp mới của những quận này phần nhiều từ việc thử nghiệm các nhân viên tại các nhà máy thịt trong vùng. Ngày càng có nhiều kết quả thử nghiệm từ các nhà máy được dự đoán,” theo Bộ Y Tế Texas cho biết trong Twitter.
Các bác sĩ đang chật vật xác định các bệnh nhân vi khuẩn corona nào sẽ phát triển các trường hợp nguy kịch mà đòi hỏi phải vào bệnh viện và đặt họ trước nguy cơ tử vong. Một nghiên cứu vừa được phổ biến có thể cung cấp phương cách tiên đoán chính xác nguy cơ sắp chết của bệnh nhân từ COVID-19. Các tác giả của nghiên cứu được đăng trong tạp chí Nature Machine Intelligence đã tạo ra một mẩu để tìm kiếm 3 đánh dấu sinh học – mà có thể được đo lường trong một giọt máu – có thể cho thấy trường hợp của bệnh nhân có thể trở thành nguy kịch trong hơn 10 ngày tới hay không, với ít nhất 90% chính xác.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.