Hôm nay,  

Nhà điêu khắc Tuan Andrew Nguyen được chọn xây Tượng Phật Bamiyan cao 8.22 mét tại công viên giữa New York

18/12/202505:17:00(Xem: 696)
blank

Nhà điêu khắc Tuan Andrew Nguyen được chọn xây Tượng Phật Bamiyan cao 8.22 mét tại công viên giữa New York
 

NEW YORK -- Một tượng Phật khổng lồ sẽ xây giữa thành phố New York, tại Công viên Hight Line, theo bản tin của phóng viên Maximilano Duron trên báo Art News hôm 18/12/2025 nhan đề "Tuan Andrew Nguyen Selected for Next High Line Plinth Commission" (Tuan Andrew Nguyen được Ủy Ban Công Trình Công Viên High Line Plinth chọn cho dự án tác phẩm điêu khắc tiếp theo). Trong Công viên Hight Line có một nơi gọi là công viên cộng cộng High Line Plinth, và là nơi điêu khắc gia Tuan Andrew Nguyen sẽ thực hiện dự án tượng Phật.
 

High Line là một công viên công cộng trên cao độc đáo dài 1,45 dặm ở Manhattan, thành phố New York, được xây dựng trên tuyến đường sắt vận chuyển hàng hóa lịch sử đã được chuyển mục đích sử dụng ở phía Tây, trải dài từ khu Meatpacking District (đường Gansevoort) qua Chelsea đến Hudson Yards (đường 34). Đây là một "khu vườn trên không", với nhiều khu vườn, các tác phẩm nghệ thuật sắp đặt, tầm nhìn tuyệt đẹp ra thành phố, các quầy bán đồ ăn và những kiến ​​trúc nổi bật, biến một cấu trúc công nghiệp cũ thành một không gian xanh được yêu thích.
 

Bản tin cho biết rằng Công viên High Line ở New York đã chọn nghệ sĩ Tuan Andrew Nguyen để thực hiện tác phẩm điêu khắc tiếp theo, dự kiến ​​sẽ ra mắt vào mùa xuân năm sau.

Với tựa đề "The Light That Shines Through the Universe" ("Ánh sáng chiếu xuyên vũ trụ"), tác phẩm này sẽ là phiên bản tái tạo của một trong hai tượng Phật Bamiyan từng đứng trên vách đá ở miền trung Afghanistan. Được xây dựng từ thế kỷ thứ 6 sau Công nguyên, tượng Phật Bamiyan ở Afghanistan thường được coi là biểu tượng của sự giao thoa văn hóa dọc theo Con đường Tơ lụa.
 

Hai bàn tay của tượng Phật Bamiyan đã bị mất từ ​​nhiều thế kỷ trước do các làn sóng phá hoại tượng thần. Tượng đã bị Taliban phá hủy hoàn toàn vào tháng 3 năm 2001, tức là 25 năm trước khi tác phẩm này được dựng lại ở New York. Tất cả những gì còn lại của tượng Phật nơi Afghanistan là những hốc đá nơi các tượng từng đứng từ vách núi, hiện nay là Di sản Thế giới của UNESCO.
 

Nguyen sẽ không sao chép chính xác tượng Phật, mà sẽ tạo ra "một tiếng vọng, nhằm gợi nhớ đến những báu vật văn hóa đã mất", theo một thông cáo báo chí. Nguyen cũng sẽ thay thế những bàn tay đã mất bằng những bàn tay được làm từ vỏ đạn pháo bằng đồng nấu chảy. Bức tượng bằng đá sa thạch (sandstone) cao 27 feet này có tên gọi lấy từ biệt danh địa phương của tượng Phật Bamiyan: Salsal, có nghĩa là "ánh sáng chiếu xuyên vũ trụ".
 

“Tác phẩm "Ánh sáng chiếu xuyên vũ trụ" của Tuan Andrew Nguyen là một tượng đài đúng thời điểm cho không gian công cộng của chúng ta,” theo lời Cecilia Alemani, giám đốc và là người phụ trách chính của High Line Art, cho biết trong một tuyên bố. “Tượng sẽ đứng đó như một điểm đối lập mạnh mẽ và đầy chất thơ với chủ nghĩa cực đoan và sự phá hoại tượng thần mà chúng ta vẫn tiếp tục chứng kiến ​​trên toàn cầu. Bằng cách hồi sinh ký ức về tượng Phật Bamiyan đã mất, "Ánh sáng chiếu xuyên vũ trụ" nhắc nhở chúng ta rằng những báu vật văn hóa – và lịch sử chung – có thể vượt qua sự phá hủy vật chất.”
 

Báo Art News ghi rằng Tuan Andrew Nguyen, hiện đang sống và làm việc tại Thành phố Hồ Chí Minh (tên cũ: TP Sài Gòn), Việt Nam, nổi tiếng với nhiều tác phẩm đa dạng, từ điêu khắc đến video. Tác phẩm của ông thường đề cập đến ký ức và sự mất mát văn hóa, thường liên quan đến những người và khu vực bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, đặc biệt là Việt Nam. Các tác phẩm điện ảnh của ông nổi tiếng với việc kết hợp thực tế và hư cấu để định hướng lại và xem xét lại những lịch sử thống trị và di sản của chủ nghĩa thực dân.

 

Một tác phẩm điện ảnh gần đây, "The Unburied Sounds of a Troubled Horizon" ("Những âm thanh chưa bị chôn vùi của một chân trời đầy biến động") (Phim do Tuan Andrew Nguyen đạo diễn, dài 60 phút, chiếu năm 2022), cũng đề cập đến những mối quan tâm tương tự như "Ánh sáng chiếu xuyên vũ trụ". Bộ phim đó kể về câu chuyện của một người mẹ và con gái điều hành một cửa hàng phế liệu ở vùng duyên hải miền Trung Việt Nam. Họ sống dựa vào việc thu gom các vật liệu từ bom mìn chưa nổ (UXO) vẫn còn sót lại trong khu vực. Cô con gái, Nguyệt, cũng tạo ra những tác phẩm điêu khắc di động từ những mảnh vụn này, gợi nhớ đến tác phẩm của Alexander Calder. Là một phần của dự án lớn hơn, Nguyễn đã tạo ra một số tác phẩm điêu khắc di động lấy cảm hứng từ Calder từ bom mìn chưa nổ và vỏ đạn pháo bằng đồng đã được nấu chảy.
 

“Tác phẩm [tượng Phật] điêu khắc này là một lời nhắc nhở cao 27 feet (8.22 mét), khẳng định rằng ký ức tập thể và nhân loại chung của chúng ta vẫn là liều thuốc giải độc bền vững nhất chống lại những kẻ tìm cách phá vỡ và làm tan rã tinh thần con người,” Alan van Capelle, giám đốc điều hành của Friends of the High Line, cho biết trong một tuyên bố. “Những gì đã xảy ra với các tượng Phật Bamiyan không phải là duy nhất và đặc biệt có ý nghĩa đối với nhiều người trên khắp đất nước này ngày nay, những người đang đối mặt với nỗi sợ hãi thực sự về sự xóa bỏ và đàn áp văn hóa. Một tác phẩm có tầm vóc như vậy cần một nền tảng có tầm vóc tương đương, và tôi hy vọng sự ra mắt của nó trên bệ đỡ sẽ mang đến cho mọi người một không gian mạnh mẽ để kết nối và tìm thấy sức mạnh trong thời điểm này.” (Bản tin do Phan Tấn Hải dịch, và thêm các ghi chú)

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài này được viết theo đề nghị góp ý về chủ đề “Gia Đình Phật Tử Giữa Các Giáo Hội (Tông và Hệ Phái)” cho một khóa hội thảo cuối năm 2019. Bài viết sẽ nói về vị trí người cư sĩ giữa những mâu thuẫn xã hội và giữa các giáo hội.
Làng Bạch Bì xưa nay nổi tiếng giàu có nhất thiên hạ, đất đai trù phú, sông lớn núi cao, sản vật phong nhiêu, dân cư sung túc, công quyền minh bạch…
Với người Việt Nam chúng ta : tháng 12, của năm dương lịch 2019 nầy, cũng là tháng cuối cùng của những người Việt tỵ nạn Cộng Sản chúng ta, và cũng của một số người Việt Nam thầm lặng trong nước là tháng cuối cùng để vĩnh biệt một đất nước còn tên gọi là Việt Nam.
Tương lai của con cháu là việc mà chắc không ai có thể thờ ơ được. Chúng ta bỏ rất nhiều thời giờ, năng lực và tiền bạc để tạo cho chúng một đời sống hoàn thiện nhất có thể. Tuy thế, rất nhiều người hầu như không để tâm đến cái môi trường sống mà con cháu sẽ thừa hưởng. Di sản chúng ta để lại sẽ là gì?
Bốn người đã thiệt mạng gồm một nghi can sau sự kiện nổ súng tại căn cứ hải quân ở Pensacola, Florida, theo cảnh sát cho biết hôm Thứ Sáu, 6 tháng 12.
Thượng Nghị Sĩ Tom Umberg kính mời quý vị lãnh đạo cộng đồng, các cơ quan, đoàn thể, quý truyền thông báo chí và quý cư dân đến với ông và toàn thể nhân viên trong buổi họp mặt cuối năm “Holiday Open House” và quyên góp y phục làm việc “Winter Clothing Drive” sẽ được tổ chức vào ngày Thứ Năm, 12 tháng 12 năm 2019 từ 5:30 chiều đến 8 giờ tối tại văn phòng địa hạt tọa lạc trong Santa Ana Regional Transportation Center – 1000 E. Santa Ana Blvd., Santa Ana, CA 92701.
Hưởng ứng thư mời ngày 2 tháng 12 năm 2019, của Giám Đốc Hội Người Việt là cô Ngô Thị Diễm Tuyết đã mở ra cuộc họp giữa Ban Giám đốc Hội Người Việt và một số vị cao niên tại tiểu bang Illinois vào ngày 04-12-2019, tại trụ sở Hội Người Việt (HNV).
Thế giới này dường như ngày nào cũng có chuyện bất an xảy ra. Nhưng trong vô số bất an thì vẫn còn có điều bình an ở dưới trần thế này cho những người thiện tâm. Đó là sự có mặt của những vị lãnh đạo tâm linh tôn giáo đầy tình thương và bác ái.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.