Hôm nay,  

Trump đánh thuế quan: hãng may dệt Nam Hàn Panko Vina rời bỏ VN sau 23 năm sản xuất, 2.700 thợ VN mất việc; ngành giày dép VN, Indonesia cũng bầm dập, co cụm

24/12/202510:43:00(Xem: 574)
blank

Trump đánh thuế quan: hãng may dệt Nam Hàn Panko Vina rời bỏ VN sau 23 năm sản xuất, 2.700 thợ VN mất việc; ngành giày dép VN, Indonesia cũng bầm dập, co cụm
 

BANGKOK (VB) -- Theo báo The Nation Thailand từ Thái Lan. Trump đánh thuế quan bầm dập: Ngành sản xuất giày dép Việt Nam và Indonesia thê thảm. Thuế quan của Mỹ dưới thời Trump đang buộc các nhà sản xuất giày dép ASEAN phải xem xét lại đầu tư, với các dự án bị hủy bỏ ở Indonesia và các nhà máy ở Việt Nam đẩy nhanh quá trình tự động hóa. Trong khi đó, báo The Investor cho biết Panko Vina, một công ty Nam Hàn, chuyên về sản xuất may dệt tại Việt Nam tuyên bố đóng cửa, bỏ chạy khỏi Việt Nam sau 23 năm mở xưởng ở đây.
 

Theo báo cáo của Nikkei Asia, các nhà sản xuất giày dép nước ngoài đang hủy bỏ kế hoạch đầu tư tại Indonesia, trong khi các nhà máy ở Việt Nam đang gấp rút áp dụng tự động hóa và giảm tốc độ tuyển dụng mới khi các biện pháp thuế quan của Mỹ bắt đầu có hiệu lực.

Sự sụt giảm nhu cầu từ Mỹ cũng đang thúc đẩy các nhà sản xuất châu Á tìm kiếm thị trường mới. Tuy nhiên, một số công ty Hoa Kỳ mua hàng từ Châu Á đã báo hiệu rằng họ không có ý định từ bỏ các nhà cung cấp lâu năm trong khu vực, đặt ra câu hỏi liệu thuế quan có đạt được mục tiêu đã nêu của Trump là đưa sản xuất trở lại Hoa Kỳ hay không.
 

Việt Nam và Indonesia là hai nước xuất cảng giày dép lớn thứ hai và thứ ba thế giới về số lượng, sau Trung Quốc. Năm 2024, Việt Nam xuất cảng khoảng 1,58 tỷ đôi, trong khi Indonesia xuất cảng khoảng 601 triệu đôi; Campuchia cũng nằm trong số 10 nước xuất cảng hàng đầu.

Sau các cuộc đàm phán kéo dài, Hoa Kỳ đã đặt mức thuế quan "có đi có lại" ở mức 19% đối với hàng hóa từ Indonesia và Campuchia, và 20% đối với hàng hóa từ Việt Nam.

Ông Yoseph Billie Dosiwoda, giám đốc điều hành Hiệp hội Giày dép Indonesia, cho biết sự không chắc chắn do thuế quan tạo ra đã khiến một số nhà đầu tư hủy bỏ kế hoạch xây dựng nhà máy ở nước này. Ông cho biết tâm lý đầu tư đang suy yếu và bày tỏ hy vọng mức thuế của Mỹ có thể được giảm xuống 15% hoặc 10%.
 

Ông Dosiwoda cho biết nhu cầu đối với giày dép Indonesia tại Mỹ đã giảm khoảng 23% trong chín tháng đầu năm 2025, mà ông cho rằng có liên quan đến sức mua yếu hơn của người Mỹ. Ông cảnh báo rằng nếu thuế quan vẫn "trên 15%", các sản phẩm sản xuất tại Indonesia sẽ trở nên kém cạnh tranh do chi phí sản xuất cao hơn và năng suất lao động tương đối thấp.

Ông cũng kêu gọi bãi bỏ quy định trong nước để nâng cao năng suất, cải thiện môi trường đầu tư và điều chỉnh cơ cấu tiền lương, trong bối cảnh các nhóm lao động đang thúc đẩy tăng lương. Trong khi đó, Việt Nam đang chuẩn bị tăng mức lương tối thiểu trên toàn quốc.
 

Dữ liệu thống kê quốc gia của Việt Nam cho thấy xuất cảng giày dép sang Hoa Kỳ giảm 4% so với cùng kỳ năm trước trong tháng 11, sau khi giảm 13% trong ba tháng trước đó. Các công ty đã phản ứng bằng cách tìm kiếm khách hàng mới, cắt giảm chi phí và chuyển sang các sản phẩm có giá cao hơn. Một giám đốc điều hành nhà máy giám sát hàng chục nghìn công nhân cho biết chi phí tăng cao đang được chia sẻ giữa người mua và nhà sản xuất, đồng thời cho biết thêm rằng nhiều nhà máy đang đẩy mạnh tự động hóa.

Nhà kinh tế Brian Lee của Maybank nói với Nikkei Asia rằng nhu cầu bên ngoài yếu hơn có thể ảnh hưởng đến xu hướng việc làm, khiến các công ty trở nên thận trọng hơn trong việc tuyển dụng.
.
Trong khi đó, báo The Investor cho biết Công ty TNHH Panko Vina, một nhà sản xuất dệt may của Nam Hàn, sẽ ngừng toàn bộ hoạt động sản xuất và kinh doanh tại Việt Nam từ ngày 1 tháng 2 năm 2026, kết thúc hơn 23 năm hoạt động tại quốc gia này.

Trong thông báo gửi đến nhân viên vào thứ Hai, công ty đặt tại Khu công nghiệp Mỹ Phước 1, Thành phố Sài Gòn, cho biết quyết định này được đưa ra sau những khó khăn kéo dài trong sản xuất và kinh doanh, đặc biệt là sau đại dịch Covid-19, khi nhu cầu toàn cầu suy yếu khiến việc tìm kiếm đơn đặt hàng mới ngày càng khó khăn.
 
“Mặc dù đã nỗ lực hết sức để duy trì hoạt động, nhưng việc tiếp tục sản xuất không còn khả thi trong điều kiện hiện tại”, Panko cho biết. Việc đóng cửa dự kiến ​​sẽ ảnh hưởng đến 2.700 nhân viên địa phương.

Công ty cho biết sẽ tiếp tục hoạt động cho đến ngày 31 tháng 1 năm 2026, trước khi chính thức đóng cửa một ngày sau đó.
 

Để đảm bảo hoàn thành các đơn hàng đúng thời hạn, công ty đã yêu cầu nhân viên làm việc đến ngày 15 tháng 1 năm 2026. Tiền lương tháng Giêng sẽ được thanh toán đầy đủ đến hết ngày 31 tháng 1/2026, ngay cả khi một số bộ phận ngừng hoạt động sớm hơn.

Công ty cho biết sẽ thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ pháp lý đối với người lao động. Mỗi người lao động sẽ nhận được khoản trợ cấp thôi việc là 2 triệu đồng (76 đô la Mỹ), ngoài các khoản trợ cấp thôi việc theo quy định của pháp luật.




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bữa giờ rất nhiều người hỏi thăm tình hình ở New York City thế nào. Và thật tình là, với một đứa từng viết báo như mình, cũng không thể nào giải thích hay diễn tả bằng lời được hết những gì đang diễn ra trong bệnh viện bây giờ. Những ngày qua muốn viết cũng không viết nổi vì cảm xúc như đã chai sạn đi. Chỉ trong vòng 1 tháng, NYC của mình đã thay đổi đến chóng mặt, và hiện tại, ngay trong tâm dịch, mỗi ngày đi làm trong bệnh viện là lại cảm thấy như đang đi ra chiến trường, và ai cũng có chung một nỗi niềm, lo lắng và bất lực.
Nhân mùa đại dịch Convid 19 - kinh tế thế giới nghiêng ngả, chuỗi dây cung ứng quốc tế bị ngưng trệ hoàn toàn, thị trường chứng khoán thế giới, đặc biệt là Hoa Kỳ trồi sụt bất thường, có lúc lên hay xuống cả ngàn điểm (khi chạm vào giới hạn lên xuống 7% nên phải ‘đóng cầu giao’, hoặc trước lúc thị trường mở cửa hay ngay trong ngày, không cho trao đổi chứng khoán trong vòng 15 phút hay hơn, tuỳ mức độ lên xuống và vào lúc nào, để giới hạn thiệt hại), cuối ngày lại xuống hai, ba ngàn điểm – chúng ta nên có một cuộc duyệt xét lại tình hình kinh tế thế giới để hiểu phần nào, tại sao chỉ vì dịch corona virus mà thị trường chứng khoán toàn cầu lại chao đảo kinh hoàng như vậy?
Dẫn nhập: Ai cũng biết, Vũ Hán Virus xuất phát từ China và sau đó lan rộng toàn thế giới. Khoảng 200 quốc gia đang tìm cách chống lại Coronavirus. Đại dịch Corona ảnh hưởng đến kinh tế, đời sống xã hội … toàn cầu ngoài việc nhiễm bệnh và gây tử vong. Europe bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Theo số liệu được cung cấp từ WHO, CDC, CCDC…Coronavirus Realtimes Update và dựa trên biểu đồ của trang mạng Newsbreak.com thì số người Mỹ bị nhiễm Covid-19 chỉ thât sự tăng mạnh kể từ ngày 20-3. Đến nay 28-3 chỉ có 9 ngày mà số liệu người Mỹ bị nhiễm Covid-19 đã tăng lên đến mức kỷ lục, 122,458 cas, vượt cả Ý (92,472) và Trung Quốc (81,439).
Hai tuần qua ở nhà suốt, vì trường tôi đóng cửa sớm nhất trong vùng, từ ngày 11/3. Những ngày qua chỉ ra sân khi trời nắng và một lần đi chợ mua thực phẩm.
Chuyên gia dịch bệnh hàng đầu của nước Mỹ tiên đoán hôm Chủ Nhật, 29 tháng 3 rằng Hoa Kỳ cuối cùng sẽ chứng kiến từ 100,000 tới 200,000 người chết vì đại dịch vi khuẩn corona, mà đã lấy mạng 2,000 người Mỹ khi các trường hợp lây lan gia tăng khắp nước, theo CNN cho biết hôm Chủ Nhật.
Chính phủ của Thủ Tướng Anh Boris Johnson được tường thuật là đã giận dữ với việc Trung Cộng giải quyết vụ vi khuẩn corona, với các viên chức Anh được trích lời hôm Chủ Nhật cảnh báo rằng Bắc Kinh phải đối mặt “sự tính toán” một khi khủng hoảng COVID-19 chấm dứt.
Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Bệnh Tật Hoa Kỳ (CDC) hôm Thứ Bảy, 28 tháng 3, đã đưa ra lời khuyên về việc đi lại thúc giục người dân tại New York, New Jersey và Connecticutt “hạn chế việc đi lại không cần thiết trong nội địa” trong vòng 2 tuần tới, theo CNN cho biết vào chiều tối Thứ Bảy.
Trong khi đó, trên toàn cầu, hơn 30,841 người đã thiệt mạng, và hơn 662,541 người được xác nhận đã bị lây vi khuẩn COVID-19. Hơn 200 quốc gia, khu vực và vùng lãnh thổ đã báo cáo có trường hợp bị lây nhiễm vi khuẩn corona, theo Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO) cho biết.
Số trường hợp bị lây vi khuẩn corona tại Quận Cam đã nhảy vọt lên tới 403 hôm Thứ Bảy, 28 tháng 3 trong khi 85 trường hợp khác được xác nhận, là mức gia tang hàng ngày lớn nhất, theo bản tin Đài FoxLA cho biết.
Quận Santa Clara (bao gồm San Jose) trong 2 tháng có thể sẽ chết tới 16,000 người - có 2,010 người đã chết toàn quốc, trong số đó có 105 người chết tại tiểu bang California.
Trong vòng 5 ngày nữa, Los Angeles có thể chứng kiến sự gia tăng lây lan vi khuẩn corona tồi tệ như những gì mà Thành Phố New York bị quá tải đã kinh qua, theo các viên chức tiểu bang và thành phố cho biết hôm Thứ Bảy, 28 tháng 3.
Thống Đốc New York Andrew Cuomo hôm Thứ Bảy, 28 tháng 3, trong cuộc phỏng vấn với CNN nói rằng ông không tin việc cách ly New York là hợp pháp rằng nó sẽ là “Tuyên bố chiến tranh của liên bang,” sau khi TT Trump cho biết hông đang xem xét chiến thuật như thể đối với thành phố New York khi các trường hợp lây lan vi khuẩn corona gia tăng.
Cái chết của người y tá đầu tiên thiệt mạng ở New York xẩy ra hôm 18/3/20, cách nay đã 10 ngày. Không rõ đến hôm nay đã có thêm bao nhiêu y tá Mỹ thiệt mạng : thiếu thống kê vì nhiều lý do phức tạp. Nhưng các thống kê chính thức ở Ý cho biết tính đến ngày 18/3 (là ngày anh y tá Kious Kelly ở New York chết), số y tá ở Ý bị nhiễm bệnh đã lên đến 2,629 người, chiếm tới 8.3 phần trăm tổng số người nhiễm bệnh.
thời điểm này, khi thuốc chữa còn đang được nghiên cứu và thuốc ngừa thì chưa có, chúng ta có hai sự lựa chọn: chúng ta cùng nhau tự tách rời để làm thẳng đường cong và giúp sức cho cuộc đấu tranh chống lại COVID-19. Ngược lại, chúng ta cũng có thể quyết định con đường khác


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.