Hôm nay,  

Báo Fortune Herald: Thương ước Mỹ-Việt lặng lẽ vượt xa lĩnh vực kinh tế, kết hợp an ninh Biển Đông và thương mại, hợp tác quân sự, chuyển giao công nghệ và sáng kiến ​​hàng hải

30/12/202519:33:00(Xem: 134)
blank 

Báo Fortune Herald: Thương ước Mỹ-Việt lặng lẽ vượt xa lĩnh vực kinh tế, kết hợp an ninh Biển Đông và thương mại, hợp tác quân sự, chuyển giao công nghệ và sáng kiến ​​hàng hải

Bản tin sau dịch từ bài viết tổng kết ngày 30/12/2025 của Ban biên tập Tạp chí Fortune Herald, tựa đề "When Trade Deals Turn Personal: Inside the US-Vietnam Partnership" (Khi các thỏa thuận thương mại trở nên mang tính cá nhân: Bên trong mối quan hệ đối tác Mỹ-Việt Nam).

Mọi chuyện bắt đầu bằng một bữa ăn yên bình ở khu phố cổ Hà Nội. Một nhà kinh tế học người Việt Nam đã giải thích trong bữa ăn với những tô phở nóng hổi về cách thương mại đã phát triển từ chính sách thành một nỗ lực mang tính con người. Điều mà các bảng tính và số liệu thống kê thường bỏ qua đã được thể hiện rõ trong cuộc trao đổi đó. Thương mại với Hoa Kỳ đã đóng vai trò là một bậc thang trong quá trình hiện đại hóa kinh tế của Việt Nam. Việt Nam là một ví dụ về việc xây dựng liên minh thực tế đối với Hoa Kỳ.

Căng thẳng giữa hai quốc gia đã gia tăng vào tháng 7 năm 2025. Các nhà đàm phán Việt Nam đã rất ngạc nhiên trước đề xuất áp thuế 46% đối với hàng xuất cảng của Việt Nam. Tuy nhiên, những gì diễn ra sau đó lại là sự dàn xếp có chủ đích hơn là đối đầu. Cuối cùng, cả hai bên đã đồng ý mức thuế 20%, với mức thuế bổ sung 40% áp dụng cho các sản phẩm được cho là vận chuyển qua Việt Nam để tránh các hạn chế thương mại, đặc biệt là từ Trung Quốc. Kết quả là sự điều chỉnh mục tiêu chứ không chỉ đơn thuần là một sự thỏa hiệp.
 

Kết quả đó là nhờ vào ngoại giao vô cùng thành công. Chính quyền Việt Nam đã sử dụng rộng rãi "ngoại giao cây tre", một phép ẩn dụ cho sự mềm dẻo nhưng không gãy đổ. Hà Nội đã duy trì sự linh hoạt trong khi vẫn giữ vững chủ quyền và chính sách tăng trưởng dài hạn trong nhiều thập kỷ, từ đó cân bằng các thế lực lớn hơn. Tư duy này đã giúp đàm phán một thỏa thuận củng cố động lực công nghiệp của Việt Nam đồng thời ngăn chặn sự gián đoạn thương mại có hại.

Tóm tắt số liệu:
- Khung thương mại (2025): Thỏa thuận thương mại song phương Mỹ-Việt Nam với mức thuế 20% đối với hầu hết hàng nhập cảng từ Việt Nam.
- Quy định về chuyển tải: Thuế 40% đối với hàng hóa được vận chuyển qua Việt Nam nhằm mục đích tránh né các quy định.
- Quan hệ đối tác chiến lược: Được nâng cấp lên Quan hệ đối tác chiến lược toàn diện vào năm 2023.
- Kết nối kinh tế: Hoa Kỳ là thị trường xuất cảng lớn nhất của Việt Nam; thương mại đạt gần 124 tỷ đô la vào năm 2023.
- Sự tương đồng về địa chính trị: Cùng quan ngại về sự quyết đoán của Trung Quốc ở Biển Đông.
- Quan hệ giữa người dân: Cộng đồng người Mỹ gốc Việt đông, trải rộng; trao đổi giáo dục và văn hóa ngày càng tăng.

Những gì đang diễn ra thực sự rất quan trọng. Năm 2023, xuất cảng của Việt Nam sang Hoa Kỳ đạt gần 124 tỷ đô la, đưa Hoa Kỳ trở thành đối tác xuất cảng quan trọng nhất của Việt Nam. Lao động Việt Nam giúp giảm chi phí cho người tiêu dùng Mỹ, trong khi nhu cầu từ Mỹ thúc đẩy các nhà máy Việt Nam. Mối quan hệ này gắn bó chặt chẽ và phát triển mạnh mẽ nhờ nhu cầu chung – không phải sự phụ thuộc, mà là sự tăng trưởng.
 

Cách Việt Nam xử lý vấn đề chuyển tải hàng hóa đặc biệt đáng chú ý. Mặc dù mức thuế 40% ban đầu có vẻ khắc nghiệt, nhưng nó đã buộc Việt Nam phải giải quyết các vấn đề chuyển hướng hàng hóa và đẩy nhanh sự phát triển chuỗi cung ứng nội địa. Việt Nam đã củng cố uy tín công nghiệp lâu dài của mình bằng cách giảm sự phụ thuộc vào các linh kiện từ Trung Quốc. Theo Thủ tướng Phạm Minh Chính, thỏa thuận này là một cách để “nâng cao giá trị chuỗi cung ứng” và vừa là yêu cầu vừa là cơ hội.
 

Sự tiến lên này đặc biệt quan trọng. Đến năm 2045, Việt Nam muốn trở thành một quốc gia có thu nhập cao. Nhưng việc áp dụng công nghệ, tăng hiệu quả và tuyển dụng nhiều lao động có kỹ năng hơn là những cách duy nhất để đạt được mục tiêu đó. Vì lý do này, các công ty Mỹ như Nvidia và Qualcomm, hiện đang đầu tư vào cơ sở hạ tầng chip và dữ liệu của Việt Nam, có vai trò quan trọng vượt ra ngoài những tin tức thông thường. Chúng đại diện cho một sự hợp tác sâu sắc hơn – dựa trên năng lực chứ không phải lòng vị tha.

Điều bất ngờ là, thuế quan lại không liên quan nhiều đến một số khía cạnh cảm xúc mạnh mẽ nhất của mối quan hệ này. Việc chấm dứt tài trợ của USAID cho các chương trình làm sạch môi trường như dự án Biên Hòa đã gây ra sự lo ngại thực sự ở Hà Nội vào đầu năm 2025. Đây là biểu tượng của sự hàn gắn chung, chứ không chỉ đơn thuần là những nỗ lực dọn dẹp. Dưới áp lực, nguồn tài trợ cuối cùng đã được khôi phục. Tuy nhiên, kinh nghiệm đó đã nhắc nhở tất cả các bên rằng khi các quyết định chính sách gắn liền với lịch sử chưa được giải quyết, chúng có thể bị coi là sự phản bội cá nhân.



Gánh nặng về mặt cảm xúc đặc biệt nặng nề đối với các quan chức Việt Nam, nhiều người trong số họ có cha mẹ chịu ảnh hưởng bởi cuộc chiến tranh và hậu quả của nó. Mối quan hệ này không chỉ mang tính chuyên nghiệp mà còn mang tính gia đình đối với các đối tác Mỹ, đặc biệt là những người gốc Việt. Mỗi cái bắt tay, mỗi cuộc họp báo và mỗi cuộc điện thoại đêm khuya đều phản ánh sự phức tạp này.

Tông giọng và thái độ của liên minh đã được cải thiện đáng kể trong mười năm qua nhờ các chương trình trao đổi giáo dục và văn hóa. Sinh viên Việt Nam đóng góp hơn 1 tỷ đô la mỗi năm cho các trường đại học Mỹ. Các tình nguyện viên của Tổ chức Hòa bình Mỹ hiện đang làm việc tại các lớp học ở Việt Nam. Thông qua các dự án này, hai quốc gia xây dựng lòng tin thông qua những cuộc gặp gỡ cá nhân chứ không phải bằng những màn trình diễn hào nhoáng.

Cả hai bên đã phát triển một mối quan hệ đối tác vượt xa lĩnh vực kinh tế bằng cách kết hợp các cuộc đàm phán về an ninh và thương mại. Một lập trường chung chống lại sự đe dọa trong khu vực – đặc biệt là ở Biển Đông – được củng cố một cách tinh tế thông qua hợp tác quân sự, chuyển giao công nghệ và các sáng kiến ​​hàng hải. Việt Nam đã quyết định hội nhập vào các hệ thống dựa trên luật lệ hiện đại, ngay cả khi không muốn đứng về phía bất kỳ siêu cường nào.

Các vấn đề được nêu ra ở Washington và Hà Nội có sự tương đồng đáng kể. Cả hai đều quan tâm đến việc bảo vệ ngành công nghiệp trong nước. Cả hai đều gặp khó khăn trong việc thích ứng với chuỗi cung ứng công nghệ đang thay đổi. Ngoài ra, cả hai đều tìm cách ngăn chặn các tầng lớp tinh hoa độc quyền lợi ích thương mại. Những vấn đề này mang tính chính trị và nhân văn sâu sắc, chứ không chỉ đơn thuần là kinh tế.

Một sự thay đổi nhỏ trong chính sách thương mại của Mỹ có thể dẫn đến giảm giờ làm, giảm lương và tăng căng thẳng cho công nhân công nghiệp Việt Nam. Tiếp cận thị trường đang mở rộng của Việt Nam có thể tạo nên sự khác biệt giữa một mùa vụ thành công và không thành công đối với các nhà sản xuất đậu nành Mỹ. Chính logistics (tổ chức sắp xếp, vận chuyển) – và ngày càng nhiều hơn là thiện chí – gắn kết những cuộc sống này lại với nhau, chứ không phải triết lý.

Liên minh Mỹ-Việt Nam đã nổi lên như một ví dụ điển hình về những gì sự kiên trì ngoại giao có thể đạt được bằng cách sử dụng lòng tin và các động lực thương mại. Ngay cả khi thuế quan không dễ chịu, chúng đã khiến cả hai bên xem xét vấn đề một cách nghiêm túc và lịch sự. Không bên nào được phép thắng trong cuộc chơi này. Vấn đề là tìm ra lợi thế trong khả năng thích ứng cũng như tồn tại trong bối cảnh biến động.

Việt Nam nổi bật với cách tiếp cận độc đáo trong quản lý quan hệ trong bối cảnh các liên minh quốc tế đang thay đổi. Một cách tiếp cận đa cực nhằm giảm bớt sự phụ thuộc quá mức được thể hiện trong các thỏa thuận với Liên Âu EU, Ấn Độ và thậm chí cả các quốc gia vùng Vịnh. ​​Trong thời đại chuỗi cung ứng bị gián đoạn và các chính sách kinh tế theo chủ nghĩa dân tộc, chiến lược đa dạng này đang giúp Việt Nam duy trì sự vững mạnh. Kể từ khi thiết lập liên minh chiến lược được cải thiện vào năm 2023, cả hai quốc gia đã đạt được những tiến bộ khiêm tốn nhưng quan trọng hướng tới một tương lai hội nhập toàn diện hơn. Điều này bao gồm hỗ trợ tài chính cho thích ứng với biến đổi khí hậu, các sáng kiến ​​đào tạo công nghệ và hỗ trợ của Hoa Kỳ cho nền kinh tế số của Việt Nam. Những điều này ảnh hưởng đến quỹ đạo phát triển nhưng không tạo ra những tiêu đề giật gân.

Hoa Kỳ và Việt Nam đã xây dựng một mối quan hệ đối tác dường như bền vững thông qua sự liên kết chiến lược, giao tiếp thường xuyên và các giá trị chung. Nó không phô trương. Nó không hoàn hảo. Tuy nhiên, nó vô cùng hiệu quả và khá rõ ràng trong mục tiêu tạo ra cơ hội cho cả hai bên trong một môi trường kinh tế đang thay đổi nhanh chóng.

Và có lẽ đó là lý do tại sao mối quan hệ này lại mang lại cảm giác thân thiết đến vậy. Nó vượt ra ngoài những hợp đồng và container hàng hóa. Đó là về việc cùng nhau tiến bước một cách khéo léo trong dòng chảy lịch sử, hàn gắn những vết sẹo quá khứ để xây dựng tương lai chung, và thúc đẩy sự thịnh vượng thông qua đối thoại chứ không phải quyền lực.






Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi có cơ duyên kết thân với nhà thơ Du Tử Lê là qua nhà văn Mai Thảo, ước chừng gần ba thập niên rồi. Tuy nói là thân thiết, nhưng không đúng như thế, bởi vì cả hai là một thế hệ thành danh từ trước 1975, và như vậy, tôi chỉ là một đàn em
Facebook đã xóa hơn 900 tài khoản giả chống cộng và phò Trump của Đại Kỷ Nguyên có trụ sở tại Mỹ với những người làm việc thay mặt họ tại Việt Nam, theo bản tin của Đài BBC Tiếng Việt cho biết hôm 21 tháng 12.
Hôm Thứ Năm, 19 tháng 12, các cơ quan liên bang Hoa Kỳ đã bắt 2 cư dân Quận Cam vì liên quan trong vụ giết chết một người đàn ông đã bị bắn vào đầu và nắm xuống Thái Bình Dương với những vật nặng được cột vào cổ chân của ông này, theo Đài Fox 11 cho biết hôm Thứ Năm.
Năm nào cũng vậy, không khí mùa Giáng sinh đến sớm nhất với mọi người là qua nhạc Noel. Ngoài đường phố, các nơi còn chưa trang trí, làm đẹp bên trong, bên ngoài thì nhiều quán cà phê, siêu thị, trung tâm thương mại… đã bắt đầu rộn ràng phát dòng nhạc vui tươi ấy.
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Hà Nội đã đề nghị án tử hình cho cựu Bộ Trưởng Thông Tin và Truyền Thông Nguyễn Bắc Son hôm 20 tháng 12 năm 2019, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm Thứ Sáu.
Nhóm tội phạm Việt Nam bị nghi đánh cắp thông tin cá nhân của 267 triệu người dùng Facebook chủ yếu ở Mỹ, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 20 tháng 12.
Có tới 2,000 người Trung Quốc mở hội nghị tại thành phố Hải Phòng Việt Nam vào ngày 20 tháng 12, trong khi chính quyền địa phương nói không hay biết gì, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 21 tháng 12.
Nói rõ, tôi không phải là một nhà văn hay một nhà báo gì cả. Tôi chỉ là một “nhà gõ”. Tôi chỉ gõ laptop mà thôi. Tôi gõ chùa, không vì tiền (gõ chùa) nhưng gõ cho vui, để tự mình trau dồi thêm kiến thức, để tự học hỏi, để tự mình giải khuây, để khỏi nghĩ quẩn, để khỏi bị bệnh Alzeihmer, để thoát ly và cũng để giảm bớt stress trong cuộc sống, v.v...
Trong không khí gây gây lạnh của ngày cuối năm, người Việt tha hương ở Nam Cali vẫn có những ngày nắng ấm hanh vàng làm tươi hồng đôi má các cô thiếu nữ đương xuân. Đèn hoa lễ hội được trang hoàng khắp nơi chào đón ngày Chúa chào đời.
Tôi gọi cha tôi là cha. Không là bố, là ba, là tía, là thầy, hay là cậu. Tôi gọi mẹ tôi là mẹ, không là má, là mạ, là măng, hay là u. Tôi “quê một cục” vì tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê khô cằn. Sau này tôi thấy từ “cha” sao thân thương quá, vừa nhẹ nhàng vừa âu yếm, vừa thật thà lại vừa thiết tha.
-Bữa qua có chuyện ngộ lắm. Cái bàn cầu nhà tui cứ xục xịch hoài. Cái này có từ hồi mua nhà 10 năm trước, chứng tỏ hai con ốc nó cũ tới mức nào mới lỏng le vậy.
Nghe người ta nói: Người đẹp không cần son phấn, có đúng không chị?. Em thì lúc nào cũng cần son phấn, có ngược đời không chị nhỉ?
Màu tóc tự nhiên của người Á Đông là màu đen. Màu tóc đen mướt, mịn màng rất đẹp. Tuy nhiên, thỉnh thoảng cũng nên làm cho màu tóc đen thêm phần tươi sáng nhờ vài nhiên liệu thường có sẵn trong nhà bếp, hoặc mua với giá khá rẻ ở chợ thực phẩm.
Nếu một người chủ thuê nhân viên có sự đối xử phân biệt, hoặc trả thù (ví dụ: người chủ sa thải một nhân viên bởi vì nhân viên đó đã hỏi anh ta tại sao họ không được trả tiền lương tối thiểu, hoặc bởi vì nhân viên đó nộp đơn, hoặc đe dọa nộp đơn yêu cầu tới bộ lao động), nhân viên đó có thể khiếu nại sự đối xử/ phân biệt/ trả thù tới văn phòng bộ lao động.
Chút ngỗ ngáo tom-boy. Màu sắc mùa thu hài hòa với tông nâu vàng đen, áo choàng dài, giày thể thao, đế thấp và bằng, thích hợp với những người có vóc dáng cao thon.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.