Hôm nay,  

Hè muộn, nhớ thanh trà Huế

17/10/202220:11:00(Xem: 3131)

Tùy bút

thanh tra 1
 

Hằng năm, khi trời ngả sang thu, gió bớt khô khốc, tôi lại muốn quay về. Huế đang mùa thanh trà. Bên vệ đường không xa cầu Truồi, nơi mặt tiền những ngôi chợ, trên con đường đồi dốc lên lăng Minh Mạng, màu xanh dịu nhẹ những quả thanh trà xếp thành hình nón hay bày la liệt đó đây khiến nắng hè như bớt chói chang.

 

Mùa thanh trà trải dài từ tháng 7 đến tháng 9. Thanh trà là giao mùa Huế. Hình như, hai tiếng thanh trà chỉ loanh quanh từ phía nam sông Mỹ Chánh đến bắc đèo Hải Vân. Vượt qua dải đất này, thanh trà là bưởi. Đi ra phía Bắc, dân gian quen với bưởi Phúc Trạch ở Quảng Bình, vương quốc của những hang động đá vôi. Vào miệt vườn theo chân cô Ba Nam Bộ, bạn thưởng thức bưởi hồng, bưởi da xanh, bưởi Năm Roi…

 

Thanh trà họ bưởi. Ở Huế, ngoài thanh trà còn có thanh nhu, trái hơi nhọn, vị the hơn người chị thanh trà. Như Thúy Kiều và Thúy Vân. Quả thanh trà ngon, vỏ thường mỏng như vỏ cam. Bóc quả thanh trà, bạn bâng khuâng vì mùi hương rất nhẹ, thoáng chút hạnh phúc tản mác đâu đó trong không khí. Thưởng thức từng múi thanh trà như từ tốn nhấp từng ngụm trà xanh, tìm về khoảng lặng giữa hai giấc mơ, ngoài kia sông cứ lững lờ trôi.

 

Ở Thừa Thiên-Huế, những làng trồng thanh trà thường nằm ven sông. An Lỗ có con sông Ô Lâu chảy ngang qua trước khi đổ ra phá Tam Giang. Thủy Biều, tên cũ Nguyệt Biều, khép mình bên trong những bãi bồi dọc sông Hương. Đình Môn-Đá Hàn-La Khê trông như một cù lao xanh trong vòng tay hai nhánh Tả Trạch-Hữu Trạch hợp thành sông Hương. Phía nam Huế, nơi “xứ Truồi mây trắng lắm”, có con sông cùng tên, nước trong xanh, cả trong mùa mưa bão. Dòng nước vỗ về cây trái. Đất nước-cây trái-con người hài hòa nương vào nhau, để cuộc sống thăng hoa. Cũng phải kể thêm thời tiết nắng mưa để hoa trái thêm chút hương mùi.

 

Mùa thanh trà. Để lựa được chục trái vừa ý thì đành hên-xui, ngoài tầm tay, lại phải nhờ quý cô hay mẹ chị nhà vườn, bởi quả nào cũng giống quả nào. Kinh nghiệm dân gian mách bảo: hãy chọn quả nằng nặng, có dấu chim hay dơi thử trước, vì chim chóc đánh hơi nhanh nhạy hơn con người, kích cỡ cũng không bảo đảm hương vị, bởi nhiều khi quả to chỉ là… phồn hoa giả tạo. Mua thanh trà dọc đường, nhiều khi còn được người bán góp ý: “Chú chọn quả nhỏ ni nè. Nhỏ mà… có võ.”

 

Vườn nhà có ba cây thanh trà, trồng đâu được năm năm thì cho quả. Hai cây góc vườn, vỏ mỏng, những múi thanh trà ngọt và thanh. Riêng cô em út, đứng một mình nhìn ra dòng sông có những tảng đá chận ngang dòng. Vỏ mỏng nhưng múi thanh trà khô như gió Lào tháng hạ. Tôi bình thản thưởng thức hoa trái vườn nhà thì bà o già, lưng đã còng, với tay lấy lại quả thanh trà đã bóc vỏ, miệng lẩm bẩm: “Cây ni, trái để dành bóc vỏ cho… gà ăn.” Thế gian đổi trắng thay đen, riêng Mệ vẫn như ngày xưa, thuở còn bé, tôi được đội một chiếc mũ từ vỏ thanh trà vừa bóc.

Hè muộn năm nay, tôi được người thân tặng một giỏ thanh trà cuối mùa. Quà quê. Nhờ lớp vỏ xanh, cây trái có thể để lâu. Tôi sẽ bày dĩa hoa quả trên bàn thờ, giã từ mùa hạ, nhẹ bước sang thu, mùa đi học. Trong ký ức hương mùi hoa trái thân quen.

 

Tống Văn Thụy

(9/2022)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi nhớ rõ ràng như chỉ mới hôm qua. Những năm còn bé nhỏ ở tuổi 12. Có một chiều, tôi ôm con gà đứng khóc tỉ tê, khóc sướt mướt, dai dẳng trước căn lều của người hàng xóm. Đã qua không biết bao nhiêu thăng trầm, trôi nổi của những tháng năm dài… Vậy mà sự rúng động trong trái tim bé nhỏ của tôi vẫn y nguyên, vẫn còn như rất mới...
May quá, con bé mới qua, chữ nghĩa chưa đủ để đọc hướng dẫn trên bao bì. Bởi vậy, nó không biết cái món cậu “bé cái nhầm” là gì. Lòng cậu thơ thới. Cậu sẽ chạy ù ra siêu thị, đường đường chính chính, khuân vài hộp tăm bông cho con bé. Cậu thấy con bé vẫn dễ thương như hôm nó mới đến...
Ở chỗ tôi làm, chị bạn người Cambodia có chồng bất ngờ qua đời vì heart attack. Cả nhóm chúng tôi hẹn nhau đến nhà quàn thăm viếng tang gia, nhưng chiều hôm ấy tôi có việc đột xuất, rồi bị lạc đường, nên đến nơi thì trời đã chạng vạng, bãi đậu xe vắng tênh. Tôi nghĩ bụng, đã đến rồi thì phải vào xem sao, may quá, chị bạn đứng ngay giữa sảnh đang nói chuyện với một nhân viên nhà quàn...
Tôi nghe văng vẳng bên tai: Thủy Tinh Hóa… Thủy Tinh Hóa… ngăn chặn sự chết… Con người không cần phải chết hẳn… Cứ cho vào cái bồn này… Thời gian và sự chết sẽ ngưng lại…
Có lẽ nhóm lao động Việt đầu tiên được thực dân Pháp đưa ra nước ngoài là nhóm được gởi qua đảo Réunion ở Ấn Độ Dương, một thuộc địa của Pháp từ thế kỷ XVII, hiện là một vùng hải ngoại của Pháp. Đảo này cũng là nơi mà vua Duy Tân và thân phụ là vua Thành Thái bị lưu đày vào đầu thế kỷ thứ XX...
Khi chuông đồng hồ báo thức vang lên là anh Bông thức dậy đầu tiên, đèn trong bathroom bật sáng choang cũng đủ làm cho anh tỉnh cơn ngái ngủ, thoát ra khỏi giấc mơ nếu có. Xong phần vệ sinh cá nhân anh vào phòng ngủ đánh thức Tabi và Betsy, hai đứa nằm ngủ lăn lóc trong đống chăn gối bừa bộn, anh phải bế từng đứa ra và dựng đứng lên cho nó tỉnh ngủ, con Tabi lại sụp xuống giường muốn ngủ tiếp. Anh dứt khoát lôi hai đứa con gái vào bathroom để đánh răng rửa mặt...
Huế, đi để mà nhớ chứ không phải ở để mà thương? Tại răng rửa hè? Bởi vì người Huế rất gay gắt, kiểu cách, quan liêu, đài các. Có phải không, thưa các Mệ? Nên người dân không dám làm điều gì "trái tai, gai mắt", không dám cặp kè, bồ bịch nhởn nhơ, ăn mặc "dị hợm". Nên chi, luôn là chiếc áo dài. Chị tiểu thương ở chợ Đông Ba, chị gánh bún bò, bánh canh Nam Phổ, chè hột sen... và cũng có các Mệ đi ngủ cũng mặc áo dài! Cái màn ni thì tôi chịu thua rồi, bó sát người, mần răng thoải mái được hè?
Nàng là nhỏ bạn thân cùng xóm cùng lớp với tôi, rất thích đi coi bói, hễ nghe “danh” của ông bà thầy bói nào là nàng tìm đến, nhất là từ khi nàng biết yêu. Tôi là người luôn được (bị) nàng rủ đi theo dù tôi đã cố từ chối, nhưng nàng năn nỉ quá, vả lại, mỗi khi xong việc, nàng dẫn tôi đi ăn gỏi đu đủ khô bò và uống nước mía, nên tôi đành… nhận lời...
Cô ngồi yên thật lâu. Trái tim nhiều ngăn của cô như đang chông chênh lỡ nhịp...
Cháu à, cuộc sống luôn đầy ắp những câu hỏi. Có những câu hỏi ta có thể trả lời được, nhưng cũng có nhiều câu hỏi ta không thể....
New Orleans là một trong những thành phố cảng quốc tế quan trọng của Hoa Kỳ kể từ ngày lập quốc cho tới bây giờ, nằm ở phần cực nam của tiểu bang Louisiana. Có dân số khoảng trên dưới một triệu người, trong đó có một số đông người Việt Nam ta sinh sống tại những vùng ngoại ô thành phố, đa số là người Thiên Chúa giáo, nhưng tôi không biết đích xác số lượng là bao nhiêu...
Chàng đi làm về, thấy nàng ngồi thừ ở salon, tờ báo chương trình truyền hình trước mặt. Đứa con bên cạnh chăm chú chơi cái xylophone. Ti-vi đang sặc sỡ những đoạn phim quảng cáo. Chàng ngạc nhiên lắm. Thường ngày, nghe tiếng chàng lách cách mở khóa cửa, nàng hớn hở bế con ra đón. Thể nào nàng cũng chuyền con cho chàng bế và bắt chàng phải hôn con một cái thật kêu. Thế mà hôm nay, nàng dường như không biết chàng vào nhà...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.